69623

You might also like

Download as doc, pdf, or txt
Download as doc, pdf, or txt
You are on page 1of 8

Tả lại một loại cây có bóng mát

Đề bài: Trên đường đến trường hoặc những lúc nghỉ giải lao giữa giờ, em và các
bạn thường nghỉ chân, vui đùa dưới bóng cây có tán lá xum xuê, hãy tả lại cây có
bóng mát đó cho mọi người cùng biết.

Bài làm 1

Ngay giữa sân trường tôi sừng sững một cây phượng. Tôi không biết “bác” được trồng
từ lúc nào. Tôi chỉ biết rằng khi tôi cắp sách tới trưởng thì “bác” đã già, già lắm.

Nhìn từ xa, cây như một người khổng lồ, mái tóc màu xanh. Thân cây to, hai người ôm
không xuể. vỏ cây xù xì nổi lên những u cục như người bị bướu. Nhưng ít ai biết rằng
trong lớp vỏ xù xì đó dòng nhựa mát lành đang cuồn cuộn chảy để nuôi cây. Mùa xuân
về, cây đâm chồi nảy lộc. Lá phượng giống lá me, mỏng, nhìn như những hạt cốm non.
Những cành cây mập mạp như hàng trăm cánh tay đưa ra, đón ánh sáng mặt trời để
sưởi ấm cho mình. Rồi những tiếng ve râm ran đầu tiên của mùa hạ cất lên, cây bắt
đầu trổ hoa. Khi chưa muốn khoe vẻ đẹp của mình, hoa e lệ ẩn mình trong khi đài hoa
xanh mỡ màng. Từng nụ, từng nụ uống sương đêm và tắm nắng mai rồi từ từ hé nở.
Hoa phượng có năm cánh, mượt như nhung, toàn một màu đỏ thắm. Nhị hoa dài, xung
quanh có một lớp phấn hung hung vàng. Hết mùa hoa, trên cây lấp ló những chùm quả
phượng. Quả phượng giống quả bồ kết nhưng dài và to hơn.

Mỗi lần hoa phượng nở, lòng chúng tôi rộn lên bao cảm xúc, vừa vui lại vừa buồn, lại
xen cả lo lắng. Tôi vui vì sắp dược nghỉ hè, buồn phải xa ngôi trường, còn lo lắng vì
mùa thi đang đến. Các bạn ơi! Hôm nay bắt đầu ngày thi rồi đây. Buổi trưa, tôi vui vẻ
đến khoe điểm mười đỏ chói với “bác” phượng già.

Hàng ngày, chúng tôi tưới nước cho cây. Đôi lúc lại có một số cậu học trò tinh nghịch
trèo lên cây để hái quả. Làm sao quên được những kỉ niệm êm đẹp về người “bạn già”
luôn chia sẻ niềm vui nỗi buồn với chúng tôi trong học tập. Thế rồi, chúng tôi phải
nghỉ hè, xa bạn bè, xa cô giáo, xa “bác” phượng kính yêu. .

NGUYỄN TỐ HOA (Hà Nội)

Bài làm 2
Lớp em, đứa nào cũng thích cây bàng ở trước sân trường.

Chẳng hiểu cây được trồng từ năm nào mà nay ngọn đã vượt mái hiên nhà văn phòng.
Nói là ngọn nhưng chỉ là cái tân lá tròn như cái bánh giầy to tướng che mát một góc
sân. Vào những ngày hè oi bức, đứng dưới gốc bàng như đứng dưới một cái ô che
nắng. Dưới tán lá xanh um, những cành bàng xòe ra tứ phía như những gọng ô lớn
vậy. Có vài cành không theo kịp chúng bạn chạm tới tán lá, là là ngang đầu người lớn.
Ở gần nách cành, những cành này to bằng cánh tay em, nhẵn thín vì những vết chân
nhún nhảy hoặc những bàn tay nắm lấy để đu người của các bạn nam cao lớn. Thân
bàng to bằng một vòng tay em nhưng xù xì, lồi lõm. Giữa thân có mấy cái u lồi ra như
những củ nâu to ai gắn vào đó. Những cái u lồi ra đó thật tiện cho mấy bạn nghịch
ngợm thích leo trèo, bám vào thân cây, đặt chân lên mấy bậc đã với tới tán bàng. Rễ
bàng lan rộng gần bằng tán bàng. Nhiều cái rễ rộp lên to bằng thân cây hồng, uốn lượn
trên mặt đất. Đó cũng là những chiếc “ghế” cố định cho chúng em ngồi đánh bài trong
giờ ra chơi hay nghỉ giải lao trong các buổi lao động.

Tiết thu đến, lá bàng chuyển dần sang màu vàng rồi hung hung và đỏ sẫm lúc đông về.
Cả tán bàng sum suê chỉ còn lại những cành trơ trụi khẳng khiu trông như bàn tay của
những ông già khó tính.

Dưới gốc bàng, phủ đầy những lớp lá khô cong như những cái bánh tráng. Chiều
chiều, bác lao công quét gom lại để nấu nước cho các thầy cô giáo uống. Chỉ mấy hạt
mưa bay đầu mùa em đã nghe các chồi non tí tách nứt mầm. Các búp bàng trông giống
những ngọn nến xanh lung linh khắp đầu cành. Ấy là lúc mùa xuân đến. Chẳng bao
ngày nữa, tán bàng xòe rộng che mát cho chúng em vui chơi, nô đùa ở sân trường.

Rồi đây, đến ngày xa mái trường thân yêu, em sẽ mang theo nhiều kỉ niệm của thời thơ
ấu bên gốc bàng thân thuộc giữa sân trường này như một hồi ức đẹp.

TRỊNH THỊ PHƯƠNG LAN (Thanh Hóa)

Bài làm 3

Giữa sân trường tôi, đứng sừng sững một cây phượng đang nở rộ những đóa hoa đỏ
thắm. Tôi không biết nó được trồng từ bao giờ, chỉ biết rằng, khi tôi mới đặt chân vào
trường đă thấy nó đứng đấy như một chàng hiệp sĩ hiên ngang, che chắn nắng mưa cho
tụi nhỏ trường tôi.

Cây phượng đã già lắm rồi. Thân cây đã chuyển sang gam màu xám có nhiều đốm
trắng bạc vì cao tuổi. Nó giương những cánh tay che chở cho chúng tôi khỏi những tia
nắng gay gắt của mùa hè đổ lửa. Dưới gốc cây, nổi lên những cái rễ lớn, ngoằn ngoèo,
uốn lượn như những con rắn đang trườn vào bóng râm bóng mát. Phía trên là tán lá
như một cái lọng khổng lồ. Tôi không biết ai đã đan những cành cây lại với nhau mà
thành cái lọng khéo đến như vậy. Những chú ve thường ẩn mình trong vòm lá phượng
và cất tiếng kêu ra rả suốt ngày.

Giữa khoảng trời mênh mông, những đóa hoa phượng đỏ rực nổi bật lên, rực thắm và
dễ thương. Vào giờ ra chơi, những cánh hoa phượng được các bạn gái tách ra thành
những chú bướm xinh xinh. Sau những trận mưa rào, hoa phượng rơi rải rác khắp sân
trường tựa như cả mặt sân được trải lên một tấm thảm màu đỏ tươi, ánh lên dưới tia
nắng mặt trời. Cây phượng thay lá quanh năm. Mùa đông, cây rụng hết lá, phô ra
những cành trơ trụi, khẳng khiu. Nhưng sang xuân, chồi non lại nhú ra, phủ một màu
xanh tươi mát cho cây. Mỗi lần như thế dường như tuổi thanh xuân lai trở về với cây
phượng già, xóa đi sự già nua đã in hằn lên thân hình của nó. Sau đó không lâu, ở khắp
sân trường hình ảnh của mùa hè lại được vẽ lên bằng những chùm hoa đỏ thắm. Nó
đem lại niềm vui sướng, háo hức cho tuổi học trò.

Mùa hè lại đến và những cánh phượng như những cánh bướm vẫn nằm trong những
trang lưu bút của tụi nhỏ chúng tôi như một dấu ấn kỉ niệm đẹp mà trước lúc chia tay
gửi lại cho nhau để nghỉ hè.

Bài làm 4

Vào những ngày tháng ba trung tâm mùa khò ở miền đất Nam Bộ này, nắng như thiêu
như đốt., Tan học trở về nhà, tụi học trò chúng em thường tụm năm tụm bảy nghỉ lại
dưới gốc cây me tây để tránh cái nắng chói chang ấy, Chính gốc cây có bóng mát này
đã ghi lại không biết bao nhiêu những kỉ niệm đẹp của tuổi học trò.

Có lẽ ai đó trước đây khi trồng cây me này đã tính toán khá chu đáo cho tụi trẻ chúng
em có chỗ dừng chân nghỉ lại trên một đoạn đường bốn cây số cuốc bộ khi gặp cái
nắng gay gắt của mùa khô. Nhìn từ xa, cây mẹ tây đứng sừng sững bên vệ đường như
một cây cổ thụ xòe tán lá sum suê che mát cả một khoảng đất rộng. Đến gần em, càng
thấy dáng vóc đồ sộ và vĩ đại của nó. So với những cây phi lao, bạch đàn, xà cừ… dọc
theo vệ đường gần đó thì nó vượt hẳn cả kích thước lẫn bóng che. Mọi người đi qua
đây, dù vội vã đến đâu cùng muốn dừng lại mươi lăm phút để tận hưởng cái không khí
dìu dịu từ cái phòng “điều hòa nhiệt độ” ngoài trời này và tránh cái nắng tháng ba như
đổ lửa của mùa khô.

Gốc cây ước chừng hai vòng tay người lớn ôm không xuể. Những chiếc rễ to, nhỏ đủ
cỡ bò lan trên mặt đất dùng làm ghế ngồi cho khách đi đường, nay đã nhẵn bóng lên
nằm phơi mình như những con rắn khổng lồ trong bóng râm mát. Thân cây thẳng đứng
từ mặt đất lên chừng bốn mét mới đâm chĩa thành ba nhánh lớn đều nhau, tạo nên một
cái vòm tròn như cái dù phi công màu xanh lục. vỏ cây xù xì, màu nâu xám. Một vài
khách đi đường, có lẽ muốn luụ giữ lại đây một kỉ niệm nào đó ở gốc cây này nên đã
dùng dao khắc trên vỏ cây ngày, tháng, năm và chữ kí loằng nhoằng họ tên của mình.

Tít trên cao, tán lá sum suê xòe rộng ra ấy là nơi những chú chích bông, chào mào, sáo
sậu… thỉnh thoảng thường tụ tập về đây dự “hội diễn ca múa nhạc”. Đến mùa ra hoa,
cái vòm xanh lục khổng lồ này được điểm tô vô vàn những chấm nhỏ li ti màu hồng
tím, trông mới tuyệt diệu làm sao! Cứ tưởng vòm lá như một tấm vải hoa sặc sỡ đủ
màu, căng phồng lên giữa khoảng trời trong xanh vời vợi. Cây me tày là điểm tụ hội
của lụ học trò chúng em sau buổi tan học. Ngồi dưới gốc me tây, giữa cái nắng chói
chang của mùa hạ mới cảm thấy mát mẻ và dễ chịu đến nhường nào! Những trò chơi
đá cầu, đánh bi, kéo co, banh đũa… đều diễn ra sôi động ở đây. Cứ thế, cây me tây gắn
bó với chúng em suốt những ngày đi học vói biết bao kỉ niệm vui buồn của tuổi ấu thơ.

Mai đây dẫu có phải đi xa nơi chôn nhau cắt rốn của mình, có ai đó hỏi rằng: “Hình
ảnh nào sâu đậm nhất gợi nhớ quê hương?” Lúc ấy, em sẽ không ngần ngại trả lời
rằng: “Đó là cây me tây trên đường đến trường”.

Bài làm 5

Sân trường em trồng rất nhiều các loại cây cho bóng mát. Chúng đứng thành hàng
thẳng tắp, xòe tán rộng che bóng mát khắp cả sân trường. Nhưng có lẽ chỗ gốc cây cổ
thụ thu hút nhiều lũ trẻ chúng em nhất vẫn là cây si già.
Không biết đến náy, si già đã bao nhiêu tuổi? Cô giáo chủ nhiệm nói: “Cô về đây đã
hơn mười năm rồi, lúc ấy cây si cũng như bây giờ. Cô nghe nói, từ khi có ngôi trường
này thì người ta đã trồng nó từ bao giờ rồi?”. Có lẽ nó đã gần trăm tuổi không biết
chừng. Nhìn từ xa, cây si giống như một cây dù khổng lồ xanh thẫm, rủ bóng xuống
sân trường. Những cái rễ trơn bóng nằm uốn lượn trên mặt đất như những con trăn hoa
nằm ngủ im lìm dưới bóng râm. Có những rễ bò lan đến gần mười thước trên mặt đất
rồi mới chịu chui xuống. Thân cây to, ước chừng sáu bảy đứa chúng em nắm tay nhau
mới kín được một vòng. Vỏ cây màu nâu sẫm và cũng trơn bóng như có ai thoa vào
đấy một lớp xi. Hầu như toàn thân cây, chi chít những tên tuổi, những con số và những
nét phác họa hình nhân do các bậc đàn anh, đàn chị các lớp trước lưu lại để kỉ niệm
một thời đã học dưới ngôi trường này. Điều thú vị nhất đối với chúng em là nắm lấy
những cái rễ to bằng ngón tay cái lòng thòng từ trên xuống, thi nhau trèo cao hoặc chơi
đánh đu, tuy mạo hiểm nhưng rất thú vị. Qua tìm hiểu, chúng em biết các trò chơi
“mạo hiểm” này từ xưa đến giờ chưa xảy ra một tai nạn nào đáng tiếc.

Lên cao độ chừng hai thước, thân cây chia làm bốn nhánh đều nhau, vươn rộng ra
xung quanh. Dường như quanh năm, cây si vẫn xanh một màu xanh muôn thuở của nó.
Lá si nhỏ và dày, cành lại dai nên dù mưa gió bão bùng si vẫn vững vàng chống chọi
lại thiên tai mà không hề hấn gì. Cây si đã gần trăm tuổi nhưng trông nó vẫn cường
tráng.

Trên vòm lá xanh um của nó, thường ngày đều rộn tiếng chim ca. Không biết chích
bông, chào mào, sáo sậu… và cả cu gáy nữa ở đâu tụ hội về đây nhiều đến thế? Ngồi
trong lớp học bài, chúng em thường được thưởng thức những bản hợp tấu củạ bầy
chim nên cũng bớt được sự căng thẳng phần nào.

Những giờ giải lao, chúng em thường tụ tập về đây hóng mát, vừa tổ chức chơi các trò
chơi của tuổi thơ hay kể những chuyện tếu cho nhau nghe đời thường. Tiếng nói tiếng
cười râm ran dưới gốc cây.

Mai đây, khi phải từ biệt mái trường này thì cây si già vẫn mãi mãi để lại trong lòng
chúng em những ấn tựợng, những kỉ niệm đẹp đẽ của tuổi học trò.

Bài làm 4
Trong sân trường em có trồng rất nhiều cây bóng mát: cây bàng, đa, bằng lăng. Nhưng
gần gũi nhất đối với em vẫn là cây bàng già trồng ở trước cửa lớp em.

Từ xa nhìn lại, cây bàng như một chiếc ô màu xanh khổng lồ che mát cho chúng em
vui chơi. Dáng cây cao và thẳng. Cành cong và nhỏ như chiếc đũa. Cành cây tỏa ra
mọi phía tạo thành một bóng mát che kín góc sân. Cây bàng còn gioongd như bác bảo
vệ cầm súng để bảo vệ trường rất ngộ nghĩnh. Mới ngày nào, nó còn bé tí vậy mà bây
giờ đã trở thành bác bàng già và trưởng thành rất nhanh chóng. Thật tuyệt vơi! Mỗi
một mùa, cây bàng lại có một dáng vẻ riêng của nó.

Rễ cây ngoằn nghèo, ăn sâu xuống lòng đất để hút chất dinh dưỡng cho cây. Thân
bàng màu nâu, xù xì, nổi lên những u cục và các vết sẹo cũ. Thân cây to, một vòng tay
em ôm không xuể. Trải qua bao năm tháng, cây bàng vẫn đững vững và chống trọi với
những cơn bão và mưa gió. Cây bàng thật mạnh mẽ và kiên cường! Cành cây chia
thánh nhiều nhánh. Mỗi nhánh cây um tùm lá. Những lá xanh thẫm to hơn bàn tay của
em.

Mùa xuân, cây bàng thức dậy khá muộn so với các loài cây khác. Những lộc non chồi
biếc tràn ngập trên tững cành cây. Mùa hè, cây bàng bắt đầu ra hoa. Hoa bàng màu
trắng ngà, nhỏ li ti. Chỉ cần một làn gió nhẹ thổi qua, hoa bàng rụng trắng cả sân
trường. Khi hoa bàng rụng, quả bắt đầu nhú. Khi quả chín, nó mang một màu vangfl
lẫn xanh. Những giờ giải lao, chúng em thường nhặt những quả bàng để chơi chắt chơi
chuyền hay để ăn. Quả bàng ăn không quá ngon, hơi chát nhưng lại khá mềm. Ăn quả
bàng luôn gợi cho chúng em cảm giác thật thích thú. Khi mùa thu tới, lá bàng chuyển
sang màu vàng rồi chuyển sang màu đỏ khi đông sang. Lá bàng rụng lả tả khắp sân
trường.

Em rất yêu cây bàng trường em. Vì cây bàng đã tỏa bóng mát và là nơi lí tưởng để cho
chúng em vui chơi thỏa thích. Dù mai sau có lớn khôn, hình ảnh cây bàng và mái
trường tiểu học vẫn luôn ở trong tâm trí em.

(Hoàng Thị Uyên - Hải Phòng)

Bài làm 5
Trường em có trồng nhiều loại cây cho bóng mát, nhưng em thích nhất là cây tràm ở
gần cổng trường.

Nhìn từ xa, cây tràm giống như một cây dù khổng lồ. Cây phát triển nhanh, vượt cao
khỏi cổng trường. Rễ cây to nhô lên khỏi mặt đất trông giống như một đàn rắn đang
bò. Thân tràm to đến hai vòng tay em ôm lại, vỏ sần sùi màu đen sậm. Mỗi nhánh đều
có nhiều cành con chia ra bốn phía, mang đầy những chiếc lá vàng lại lìa cành. Chúng
dạo chơi trên mặt đất. Một vài chiếc lá bay đến cái ao cạnh trường, thả thuyền trôi trên
mặt nước. Xen lẫn những đám lá xanh um, ẩn hiện những cánh hoa vàng lấp lánh ánh
nắng như những chùm kim tuyến. Đôi lúc, những cánh hoa nhỏ xinh xắn ấy rơi xuống,
bay nhè nhẹ trong không gian, tạo nên một khung cảnh thật nên thơ. Quả tràm màu
xanh, xoắn tròn như trái keo non. Về già, quả đổi sang màu đen sậm. Nếu lấy quả chà
trong nước, sẽ nổi lên những bọt trắng xóa như xà phòng…

Giờ chơi, chúng em quây quần bên gốc tràm vui đùa, trò chuyện. Thỉnh thoảng, vài
chiếc lá vàng rơi lác đác trên mái tóc như làm duyên cho chúng em. Có bạn nghịch
ngợm hơn lại đến ôm gốc cây xoay tròn, trông có vẻ thích thú lắm.

Vào buổi bình minh, ông mặt trời nhô lên chiếu những tia nắng hồng xen qua kẽ lá làm
óng ánh những giọt sương mai. Từng đàn chim kéo nhau vẻ nhảy nhót, hót líu lo. Vài
con bướm đậu trên những cánh hoa ngào ngạt hương thơm. Đêm về, từng cơn gió thổi
làm lay động những chiếc lá, tạo nên một âm thanh êm dịu.

Em thích cây tràm lắm, vì tràm chẳng những cho chúng em bóng mát để vui chơi mà
còn tăng thêm vẻ đẹp của trường em. Những trưa hè êm ả, được ngắm hoa tràm rơi
thật thích thú biết bao nhiêu.

Bài làm 6

Ngay giữa sân trường tôi sừng sững một cây phượng. Không biết cây phượng đó được
trồng từ lúc nào. Tôi chỉ biết rằng khi tôi cắp sách tới trưởng thì đã thấy cây, đã già,
già lắm.

Nhìn từ xa, cây như một người khổng lồ, mái tóc màu xanh. Chà! Thân cây to, hai
người ôm không xuể. vỏ cây xù xì nổi lên những u cục như người bị bướu ấy. Nhưng
ít ai biết rằng trong lớp vỏ xù xì đó dòng nhựa mát lành đang cuồn cuộn chảy để nuôi
cây. Mỗi độ mùa xuân về, cây đâm chồi nảy lộc. Lá phượng giống lá me, mỏng, nhìn
như những hạt cốm non. Những cành cây mập mạp như hàng trăm cánh tay đưa ra,
đón ánh sáng mặt trời để sưởi ấm cho mình. Rồi những tiếng ve râm ran đầu tiên của
mùa hạ cất lên, cây bắt đầu trổ hoa. Khi chưa muốn khoe vẻ đẹp của mình, hoa e lệ ẩn
mình trong khi đài hoa xanh mỡ màng. Từng nụ, từng nụ uống sương đêm và tắm nắng
mai rồi từ từ hé nở. Hoa phượng có năm cánh, mượt như nhung, toàn một màu đỏ
thắm. Nhị hoa dài, xung quanh có một lớp phấn hung hung vàng. Đến hết mùa hoa,
trên cây lấp ló những chùm quả phượng. Quả phượng giống quả bồ kết nhưng dài và to
hơn.

Tôi rất yêu quý cây phượng lâu năm này. Hàng ngày cây giúp chúng tôi có chỗ học
tập, vui chơi thật thoáng mát. Mỗi độ hoa nở là chúng tôi lại được ngửi mùi thơm
quyến rũ, ngắm màu đỏ rực đầy nhiệt huyết của tuổi học trò. Mai này xa ngôi trường
yêu dấu, tôi sẽ mãi không quên được nó.

You might also like