Professional Documents
Culture Documents
Phương ngữ phổ ngữ âm đầu
Phương ngữ phổ ngữ âm đầu
Từ trước tới nay, trên mạng xã hội vẫn luôn có những tranh luận xoay quanh vấn đề
phương ngữ miền nào là chuẩn nhất? Có ý kiến cho rằng miền Bắc, số khác lại nói là
miền Nam và cũng có người cho là phương ngữ miền Trung mới là “chuẩn”.
Lưu ý: ở đây “phương ngữ" được hiểu là cách phát âm của mỗi địa phương, chưa xét
tới những từ ngữ đặc thù.
Mặc dù trong mỗi phương ngữ lại có những vùng thổ ngữ khác nhau, nhưng về cơ bản,
chúng được phân biệt với nhau bởi các điểm như sau (Các đặc điểm này mang tính
khái quát và tương đối).
- Nhiều địa phương không có các âm vị phụ âm đầu /ʂ/, /ʈ/, /z/, /z̪ / (chính tả là s, tr, gi và
r), tức là không phân biệt s/x, tr/ch, d/gi/r. Ngoài ra còn lẫn lộn phụ âm /l/ và /n/ (l và n).
Phân biệt rõ ràng /v/ và /z/ (v và d).
- Không phân biệt các vần được thể hiện trong chính tả là ưu/iu và ươu/iêu.
- Phụ âm đầu có 3 phụ âm uốn lưỡi /ş/, /z̪ /, // (tức s, r, tr). Nhiều thổ ngữ có 2 phụ âm
bật hơi [ph, kh] thay cho phụ âm /f/, /χ/ (ph và kh) ở phương ngữ Bắc.
- Phụ âm cuối, từ Thừa Thiên Huế đổ vào, có sự biến đổi /-n/ sang /-ŋ/ (n sang ng) và /-
t/ sang /-k/ (t sang c).
- Có các phụ âm uốn lưỡi /ş, /z̪ /, / ( s, r, tr). Thiếu phụ âm /v/, nhưng lại có thêm âm [w];
âm [j] thay thế cho /z/.
- Âm đệm /-w-/ dần biến mất. Ví dụ: “rốt cuộc” biến thành “rốt cục”.
- Đồng nhất các vần tương đương trong chính tả là “in” với “inh”, “it” với “ich”, “un” với
“ung”, “ut” với “uc”. m “iêu” thành “iu”, “oai” thành “ai”.
Như vậy, mỗi phương ngữ có một đặc điểm riêng khác với chuẩn chính tả trong tiếng
Việt. Vì vậy, không có phương ngữ nào là chuẩn hoàn toàn.