Professional Documents
Culture Documents
buổi học cuối cùng - NL
buổi học cuối cùng - NL
II. VIẾT
Viết văn bản nghị luận, phân tích, đánh giá về nội dung và hình thức nghệ thuật
của truyện Buổi học cuối cùng của nhà văn An-Phông-Xơ Đô-Đê:
MB:
Trong cuộc sống, có những câu chuyện không chỉ đơn thuần là những dòng văn,
mà còn là những hành trình sâu lắng vào tâm hồn của chúng ta. "Buổi Học Cuối Cùng" của
nhà văn An-Phông-Xơ Đô-Đê chính là một trong số đó. Với sự tinh tế, chân thành được thể
hiện qua nhiều khía cạnh, từ ngôn ngữ, cách diễn đạt, đến khắc họa nhân vật và tạo dựng
không gian văn học, tác phẩm đã làm xao lãng và chiến thắng trái tim của người đọc bằng
cách tái hiện một bức tranh về quê hương và ngôn ngữ dân tộc.
TB:
An-phông-xơ Đô-đê, một cây bút truyện ngắn nổi tiếng của văn học Pháp, để lại
dấu ấn với những tác phẩm giản dị nhưng đậm chất đằm thắm, thể hiện tấm lòng gắn bó sâu
sắc với quê hương. Lấy bối cảnh sau cuộc chiến Pháp – Phổ với phần thua thuộc về đất
nước Pháp, phải cắt vùng An-dát cho Phổ, các trường học bây giờ chỉ được phép dạy tiếng
Đức. "Buổi Học Cuối Cùng" đưa độc giả vào không khí buồn bã, sâu lắng của một buổi học
cuối cùng ở một làng quê bị chiến tranh áp đặt. Nhà văn giới thiệu chúng ta với nhân vật
Phrăng, người trải qua những cảm xúc phức tạp từ sự lo lắng đến sự hy vọng khi đối mặt
với thầy giáo Ha-men và bài học cuối cùng. Tác giả không chỉ tập trung vào việc mô tả
cảnh vật và tâm trạng của nhân vật mà còn khai thác sâu hơn vào tình yêu quê hương và giá
trị của ngôn ngữ dân tộc. Từ việc sử dụng tiếng Pháp trong một bối cảnh đòi hỏi sự bảo tồn
ngôn ngữ quốc gia, An-Phông-Xơ Đô-Đê đã tạo ra một lớp nghệ thuật đầy ý nghĩa, nói lên
sự quý trọng của bản sắc văn hóa.
Nhan đề "Buổi Học Cuối Cùng" không chỉ đơn thuần là mô tả một sự kiện cuối cùng
trong chuỗi ngày học, mà còn chứa đựng nhiều ý nghĩa sâu sắc về sự kết thúc và khởi đầu
mới. Trong truyện, buổi học cuối cùng không chỉ là việc kết thúc một kỳ học mà còn là một
cơ hội cuối cùng để học được những điều quan trọng và tìm kiếm những giá trị tinh thần.
Một buổi học đầy ấn tượng diễn ra chúng ta được chứng kiến cuộc gặp gỡ giữa hai nhân vật
chính: Phrăng - một học sinh nhỏ tuổi và thầy giáo Ha-men, một học sinh chẳng hứng thú
với việc học thường xuyên lười biếng đầy tò mò và một người thầy yêu nghề và tận tụy,
mỗi nhân vật đều có đặc điểm riêng biệt và được phát triển một cách tự nhiên trong câu
chuyện. Một bức tranh về tình yêu quê hương và giá trị của ngôn ngữ dân tộc. Một không
gian tĩnh lặng của một ngôi làng nhỏ nơi đã mất chủ quyền trên hai vùng An-dát và Lo-ren,
buộc chấp nhận cảnh chia cắt đất nước một cách đau đớn.
Truyện xoay quanh không khí trang trọng và sâu lắng của buổi học cuối cùng trước khi
trường bị chiếm bởi quân đội Phổ. Trước khung cảnh thiên nhiên được miêu tả với bầu trời
trong trẻo, những tiếng sáo hót véo von như có một mãnh lực ghê gớm khiến chú bé muốn
bỏ trốn buổi học ngày hôm nay. Nhưng Phrăng đã cưỡng lại được và một mạch chạy đến
trường. Khi đi qua trụ sở xã, mọi người tụ tập rất đông với bầu không khí đầy căng thẳng,
họ đứng ở bảng dán cáo thị - nơi thường đăng những tin chẳng lành: thất trận, các mệnh
lệnh của chỉ huy Đức.
Lời bộc bạch của thầy Ha-men vang lên, đã tác động sâu sắc đến nhận thức, tình cảm
của Phrăngchạm tới trái tim mọi người, thể hiện thầy là một người rất yêu nghề, và có lòng
yêu nước nồng nàn. Từng lời thầy nói trong nghẹn ngào khiến Phrăng đã hiểu ra tất cả
những điều bất thường và khác lạ trong ngày hôm nay. Ban đầu, cậu cảm thấy choáng váng,
xúc động vô cùng. Và rồi không kìm được dòng cảm xúc mà bật lên câu nguyền rủa “A!
Quân khốn nạn…”. Có thể hiểu, đó không còn là lời của một cậu bé ngây thơ nữa, mà đó là
lời của một con người yêu nước, trong giây phút ấy Phrăng đã vô cùng hối hận vì những lần
trốn học, bỏ bài, sự lãng quên những lần thầy thầy mắng mỏ.
Lời bộc bạch của thầy Ha-men vang lên, đã tác động sâu sắc đến nhận thức, tình cảm
của Phrăngchạm tới trái tim mọi người, thể hiện thầy là một người rất yêu nghề, và có lòng
yêu nước nồng nàn. Từng lời thầy nói trong nghẹn ngào khiến Phrăng đã hiểu ra tất cả
những điều bất thường và khác lạ trong ngày hôm nay. Ban đầu, cậu cảm thấy choáng váng,
xúc động vô cùng. Và rồi không kìm được dòng cảm xúc mà bật lên câu nguyền rủa “A!
Quân khốn nạn…”. Có thể hiểu, đó không còn là lời của một cậu bé ngây thơ nữa, mà đó là
lời của một con người yêu nước, trong giây phút ấy Phrăng đã vô cùng hối hận vì những lần
trốn học, bỏ bài, sự lãng quên những lần thầy thầy mắng mỏ.
Buổi học cuối cùng kết thúc, Cảm xúc của Phrăng đượm buồn, lo lắng và kỳ vọng
được tác giả diễn tả một cách sâu sắc: "Trái tim tôi như đang nhảy lên và đổ rớt xuống như
một con sông đang gióng lên trước bão táp." Từ thầy giáo đến học trò và cả những cụ già
đến dự buổi học này đều cảm thấy ý nghĩa đặc biệt của nó. Họ thấm thía một điều hết sức
quan trọng và thiêng liêng là phải biết yêu quý, trau dồi và giữ gìn tiếng Pháp, nhất là trong
hoàn cảnh quê hương đang bị kẻ thù xâm lược cố tình đồng hóa, trước hết là bằng ngôn
ngữ. Tác giả không chỉ tạo ra một hình ảnh sống động về cuộc sống hàng ngày trong làng
nhỏ mà còn thể hiện thông điệp sâu sắc về lòng yêu nước, về giá trị của ngôn ngữ dân tộc.
Tinh thân đó của mọi người đã được thể hiện qua thái độ và lời nói của thầy Ha-men: “Khi
một dân tộc rơi vào vòng nô lệ, chừng nào họ vẫn giữ vững tiếng nói của mình thì chẳng
khác gì nắm được chìa khoá chốn lao tù”.
Thông qua truyện, An-phông-xơ Đô-đê đã giúp những con người nhỏ bé trong ngôi
làng ấy thể hiện sự đoàn kết và lòng yêu nước. Phrăng, dù muộn màng nhưng đã hiểu giá trị
của ngôn ngữ dân tộc. Tác phẩm là bài học về tình yêu quê hương, lòng tự tôn dân tộc, và
sự thức tỉnh trước giá trị văn hóa cao quý.
Cùng với nội dung sâu sắc, hình thức nghệ thuật của tác phẩm cũng đáng chú ý. Tác
phẩm giúp nhà văn An-phông-xơ Đô-đê chứng tỏ được sự tài hoa của mình trong nghệ
thuật kể chuyện. Và một trong những điểm nổi bật của "Buổi Học Cuối Cùng" là khả năng
tạo ra một trải nghiệm đặc biệt cho độc giả thông qua cảm xúc và suy tư của nhân vật chính.
Sử dụng ngôi kể thứ nhất, nhìn qua con mắt của Phrăng, chúng ta cảm nhận được những lo
âu, tò mò và kỳ vọng trong buổi học cuối cùng trước sự thay đổi lớn mà quê hương đang
phải đối mặt. Như tác giả mô tả: "Trái tim tôi như đang nhảy lên và đổ rớt xuống như một
con sông đang gióng lên trước bão táp."
Điểm nghệ thuật nổi bật tiếp theo là cách tác giả khắc họa tình yêu quê hương và giá
trị của ngôn ngữ dân tộc. Cách xây dựng bối cảnh và tình huống truyện độc đáo, đưa tâm
trạng người đọc thăng trầm theo từng cung bậc cảm xúc của nhân vật. Điều đó được thể
hiện từ việc Phrăng nhớ lại những ký ức về ngày thơ ấu đầy màu sắc tại quê nhà đến việc
tiếp xúc với tiếng Pháp lạ lẫm trong buổi học cuối cùng. Diễn biến tâm trạng của cậu từ
choáng váng, sững sờ, bất ngờ và xúc động đến ân hận và nuối tiếc; từ sự chán chường đến
niềm hứng khởi khi nhận ra ý nghĩa sâu sắc của việc học và ngôn ngữ dân tộc. Tác phẩm đã
thành công trong việc tạo ra một bức tranh sâu sắc về bản sắc dân tộc và giá trị của việc giữ
gìn ngôn ngữ mẹ đẻ. "Mỗi từ tiếng Pháp như một gạch ngăn cắt nét nét ghi vào trái tim tôi,
tạo ra một bức tranh mới về quê hương, ngôn ngữ và bản sắc dân tộc," Phrăng suy tư. Tất cả
đã tạo nên một “Buổi học cuối cùng” đầy ý nghĩa và có giá trị trường tồn.
Cuối cùng, thông qua lối miêu tả sinh động, rõ nét qua vẻ bề ngoài và hành động của
thầy Ha-men. Từ sự chau chuốt trong trang phục đến việc kiên nhẫn giảng giải, truyền thụ
kiến thức đều cho thấy người thầy đó đáng kính đến như nào. Ông trân trọng từng phút giây
quý giá cuối cùng ở nơi mình đã gắn bó suốt bốn mươi năm. Tất cả đã cùng mang đến cho
người đọc sự tiếc nuối, buồn đau, thương cảm cho một dân tộc bị chia cắt. Với cách diễn
đạt tinh tế và sử dụng ngôn từ đa dạng, tác giả đã truyền đạt một thông điệp sâu sắc về sự
quý trọng của quê hương và ngôn ngữ. Việc đối mặt với sự thay đổi và tiếp xúc với thế giới
bên ngoài không chỉ là một thách thức mà còn là cơ hội để nhận ra giá trị thực sự của những
gì mà chúng ta đang mất đi. "Buổi Học Cuối Cùng" là một lời nhắc nhở về việc trân trọng
nguồn gốc và bản sắc của chính mình. Như vậy, qua việc phân tích nội dung và nghệ thuật
của "Buổi Học Cuối Cùng", chúng ta không chỉ được tận hưởng một câu chuyện cảm động
mà còn nhận thức được sức mạnh và giá trị của văn học trong việc gợi lên những suy tư và
cảm xúc sâu xa về bản thân và xã hội.
Trong tất cả các phương diện, Buổi học cuối cùng là một tác phẩm văn học đầy ý
nghĩa và sâu sắc, giúp độc giả suy ngẫm về giá trị của việc học và tình yêu quê hương. Đó
là lý do tại sao tác phẩm này vẫn luôn được đánh giá cao trong nền văn học và tiếp tục là
nguồn cảm hứng cho độc giả mỗi khi đọc lại.
KB:
"Buổi Học Cuối Cùng" không chỉ là một câu chuyện về giáo dục mà còn là một
thông điệp về tình yêu quê hương và sự trưởng thành. Tác giả đã thành công trong việc kết
hợp nội dung ý nghĩa với hình thức nghệ thuật tinh tế, tạo ra một tác phẩm đáng giá và gợi
cảm nhận sâu sắc từ độc giả. Điều này làm cho truyện trở thành một phần không thể thiếu
trong văn học Việt Nam, với thông điệp về giá trị của kiến thức và tình yêu quê hương. Nó
như một lời nhắc nhở, một lời kêu gọi đầy ý nghĩa về việc đối mặt với sự thay đổi và bảo vệ
bản sắc văn hóa, từ đó truyền cảm hứng và sâu sắc những giá trị văn hóa truyền thống cho
thế hệ tương lai.