Professional Documents
Culture Documents
ĐẤT NƯỚC SÓNG
ĐẤT NƯỚC SÓNG
--------------------------SÓNG-----XUÂN QUỲNH------------
Rồi cứ thế , sóng là nỗi nhớ của tình yêu . Quả thật , tình yêu bao giờ
cũng gắn liền với nỗi nhớ , mà khi xa cách thì nỗi nhớ ấy càng tăng
lên gấp bội . Qua khổ thơ năm và khổ thơ sáu , nữ thi sĩ đã bày tỏ nỗi
nhớ , sự thủy chung son sắt của người phụ nữ trong tình yêu rất da
diết , mãnh liệt :
Con sóng dưới lòng sâu
Con sóng trên mặt nước
Ôi con sóng nhớ bờ
Ngày đêm không ngủ được
Lòng em nhớ đến anh
Cả trong mơ còn thức
Dẫu xuôi về phương bắc
Dẫu ngược về phương nam
Nơi nào em cũng nghĩ
Hướng về anh - một phương
Sóng không chỉ mang trong mình trạng thái “ dữ dội và dịu êm” , “ ồn
ào và lặng lẽ” mà ở đây ta còn được chứng kiến thêm “ con sóng dưới
lòng sâu” , “con sóng trên mặt nước “ qua phép đối lập và lặp cấu trúc
câu , nhà thơ đã tạo nên sự trùng điệp của những con sóng với những
hình tượng khác nhau.Lần này , đối diện với biển lớn , Xuân quỳnh
mới khám phá ra một điều giản dị mà cũng là một chân lí sâu xa :
biển bao gồm những con sóng nổi và chìm , bởi mang hai thứ ấy mà
biển chẳng bao giờ đứng yên. Sóng ở đây cũng là em , em là sóng ,
hai hình tượng này luôn đồng hành với nhau . Vì thế cũng như sóng,
em và nỗi nhớ của em không đơn thuần là nhớ theo cảm tính mà nỗi
nhớ ấy vừa có chiều sâu và chiều rộng . Nhà thơ đã vô cùng tinh tế
khi mượn hình ảnh sóng động để ẩn dụ cho nỗi niềm , tâm tue của
người phụ nữ khi yêu . Hai câu thơ sau , nhà thơ tiếp tục diễn tả nỗi
nhớ của sóng , dù ở trên mặt nước hay dưới lòng sâu thì tất cả đều
nhớ đến bờ , đều hướng về bờ “ ôi con sóng nhớ bờ -ngày đêm không
ngủ được”. Sóng mang trong mình nỗi nhớ và sóng chính là nỗi nhớ.
Tuy nhiên , điều thú vị ở chỗ : đã là sóng thì bao giờ cũng thức …
sóng không ngủ. Vì lí do này mà ta thấy sóng là nhịp đập của biển , là
sự sống của biển. Đối với Xuân Quỳnh chỉ vì sóng nhớ bờ da diết mà
không ngủ được , từ đó nữ sĩ liên tưởng đến trái tim người phụ nữ khi
yêu . Và thật bất ngờ , thi sĩ đã khám phá ra mình trong đó
Lòng em nhớ đến anh
Cả trong mơ còn thức
Khi ẩn mình trong “sóng” , khi đứng hẳn ra xưng “em” , một mà hai,
hai mà một , cái “tôi” của Xuân Quỳnh luôn trăn trở , thao thức .
Xuân Quỳnh đã mạnh dạn bày tỏ nỗi nhớ của mình một cách trực
tiếp , điều đó cho thấy nét hiện đại trong quan niệm tình yêu của nữ
thi sĩ . Điều đó cho thấy tình yêu của em dành cho anh phải mãnh liệt
đến nhường nào mới có thể làm được như vậy . Sự tương đồng giữa
hình tượng “ sóng” và “em” , giữa một hiệ tượng tự nhiên và một
trạng thái của con người, đó là nỗi nhớ , nhớ bờ , nhớ anh , là quy luật
của tự nhiên. Nỗi nhớ ấy thường trực mọi không gian , thời gian , len
lỏi vào tiềm thức , cả trong “mơ còn thức” .
Sau khi thể hiện nỗi nhớ trực tiếp , chân thành thì nhà thơ tiếp tục bày
tỏ sự thủy chung son sắt của mình trong tình yêu qua khổ thơ thứ sáu.
Đầu mỗi câu thơ , nhà thơ đã sử dụng phép đối “ xuôi-ngược” “ Bắc –
nam” như gợi nên sự gian nan, vất vả cần vượt qua khi chúng ta yêu
nhau . Qua đó nhà thơ cũng đưa ra lời nhắc nhở : cuộc đời dẫu có thế
nào đi nữa thì em vẫn hướng về anh một lòng thủy chung , son sắt.
Tuy được sáng tác vào giai đoạn sau khi nữ sĩ nếm trải sự đổ vỡ trong
tình yêu , thế nhưng không vì vậy mà bà mất đi niềm tin về tình yêu
đôi lứa mà trong trái tim nóng hổi ấy luôn ẩn chưa niềm tin mãnh liệt
vào tình yêu chân thành , nhưng cũng là những băn khoăn , trăn trở
cái hữu hạn của đời người với cái bao la của vũ trụ :
Ở ngoài kia đại dương
Trăm nghìn con sóng đó
Con nào chẳng tới bờ
Dù muôn vời cách trở
Cuộc đời tuy dài thế
Năm tháng vẫn đi qua
Như biển kia dẫu rộng
Mây vẫn bay về xa
Làm sao được tan ra
Thành trăm con sóng nhỏ
Giữa biển lớn tình yêu
Để ngàn năm còn vỗ.
“Bài thơ Sóng là một cuộc hành trình khởi đầu từ sự từ bỏ cái chật
chội, nhỏ hẹp để tìm đến một tình yêu bao la rộng lớn, cuối cùng là
khát vọng được sống hết mình trong tình yêu, muốn hóa thân vĩnh
viễn thành tình yêu muôn thuở.” – G.S Trần Đăng Suyền . Quả đúng
là như vậy , qua ba khổ thơ cuối ta đã thấy được tâm hồn yêu đời,
luôn ẩn chứa niềm tin , khát vọng yêu mãnh liệt của nữ sĩ. Hàng
trăm , hàng ngàn con sóng ở ngoài đại dương xa xôi, dù gặp muôn
vàn cách trở nhưng chúng vẫn luôn hướng về bờ . Và đó cũng là nghệ
thuật ẩn dụ mà nữ nhà thơ muốn gửi gắm ở đó niềm tin mãnh liệt vào
tình yêu đích thực . Như ông bà ta đã từng ví :
Yêu nhau mấy núi cũng trèo
Mấy sông cũng lội , mấy đèo cũng qua
Trong tình yêu , Xuân Quỳnh cũng từng trải qua những nỗi buồn , sự
đổ vỡ , cay đắng nên đâu đó trong tiềm thức của mình , bà vẫn luôn
băn khoăn , lo lắng về tình cảm đôi lứa . Những từ “ tuy dài thế” , “
vẫn đi qua”, “ dẫu rộng” diễn tả sự ngậm ngùi, nỗi lo âu của nhà thơ.
Tương lai sau này của mỗi người sẽ ra sao , không ai có thể đoán
trước được thế nhưng nhà thơ cũng nhắn nhủ : Hãy cứ tin vào tình
yêu , tình cảm chân thành sẽ vượt qua mọi thử thách, rào cản của cuộc
sống . Đồng cảm với những suy nghĩ ấy, ông hoàng thơ tình Xuân
Diệu cũng viết :
Lòng tôi rộng, nhưng lượng trời cứ chật,
Không cho dài thời trẻ của nhân gian
Nói làm chi rằng xuân vẫn tuần hoàn
Nếu tuổi trẻ chẳng hai lần thắm lại!
Còn trời đất, nhưng chẳng còn tôi mãi,
Nên bâng khuâng tôi tiếc cả đất trời;
Tưởng chừng như tin tưởng vào tình yêu chân thành là lời nhắn nhủ
đến tất cả chúng nhưng chưa hết , bà còn thể hiện cái tôi trữ tình :
khao khát hòa tình yêu của mình vào biển lớn để sống hết mình với
tình yêu và cũng là mong muốn được hóa thân chung vào cái vĩnh
hằng. Sóng khao khát được “ tan ra” thành “ trăm con sóng nhỏ” ,
sóng chỉ thực sự là sóng khi hào vào đại dương bao la . Tình yêu của
em cũng vậy , cũng muốn hòa vào tình yêu của nhân loại để bất tử
hóa với thời gian. Đây là một khát vọng vô cùng nhân văn , một khao
khát mãnh liệt của người phụ nữ với trái tim đôn hậu, chân thành ,
luôn ước muốn hạnh phúc đời thường bình dị , chân thành.
Sóng là sự tìm tòi sáng tạo nghệ thuật độc đáo của Xuân Quỳnh. Bài
thơ với âm hưởng nhịp nhàng dào dạt, gợi ra những nhịp sóng dồn
dập và liên tiếp. Lúc sôi nổi, lúc sâu lắng,thể thơ năm chữ, cách ngắt
nhịp linh hoạt tạo nên nhịp điệu của sóng biển dào dạt, sôi nổi, lúc sâu
lắng, dịu êm chạy suốt bài thơ,tâm trạng hồn nhiên, chân thành, hình
tượng sóng được miêu tả trở đi trở lại mà không lặp, diễn tả được tâm
hồn người phụ nữ. Đồng thời cho ta thấy được tình yêu của người phụ
nữ trong thơ Xuân Quỳnh nồng nhiệt thiết tha, chủ động trong tình
yêu, yêu hết mình, quên mình nhưng cũng đòi hỏi sự duy nhất, tuyệt
đối luôn hướng về sự gắn bó thủy chung.
“Thơ Xuân Quỳnh là tiếng lòng của một tâm hồn phụ nữ nhiều trắc
ẩn, vừa hồn nhiên, tươi tắn, vừa chân thành, đằm thắm và luôn da diết
trong khát vọng về hạnh phúc bình dị đời thường”. Quả đúng là như
vậy , Xuân Quỳnh là một tâm hồn sống trong tình yêu , sống bằng
tình yêu ,suốt đời trăn trở tìm kiếm một tình yêu lí tưởng. “Sóng”
không chỉ là biểu trưng cho một hồn yêu chưa từng nguội yên, “Sóng”
còn là một nguồn sống, nguồn năng lượng mà nữ thi sĩ ấy đã truyền
lại cho thế hệ sau qua mỗi tiếng thơ của mình. Thơ Xuân Quỳnh đã đi
vào tâm hồn người đọc và làm rung động những trái tim con người
cũng bởi lẽ đó
nhận định văn học 9+ cho Sóng
1. “Sóng là một bài thơ về tình yêu. Có hàng trăm dáng vẻ thơ của
tình yêu. Thơ tỏ tình, thơ mong nhớ, thơ hoài niệm, thơ đau khổ vì
thất tình,… Sóng là bài thơ giãi bày và chiêm nghiệm (Trần Đình Sử)
2. “Sóng là một bài thơ xinh xắn, trong sáng…” (Nguyễn Đăng
Mạnh)
3. “Thơ Xuân Quỳnh là thơ của một cánh chuồn chuồn bay tìm chỗ
nương thân trong nắng nôi dông bão của cuộc đời… Ở đó trái tim thơ
Xuân Quỳnh là cánh chuồn chuồn báo bão cứ chao đi chao về, mệt
nhoài giữa biến động và yên định, bão tố và bình yên, chiến tranh và
hòa bình, thác lũ và êm trôi, tình yêu và cách trở…” (Chu Văn Sơn)
4. “Điều đáng quý nhất ở Xuân Quỳnh và thơ Xuân Quỳnh là sự
thành thật rất thành thật, thành thật trong quan hệ bạn bè, với xã hội
và cả tình yêu. Chị quanh co không giấu diếm một điều gì. Mỗi dòng
thơ, trang thơ đều phơi bày một tình cảm, một suy nghĩ của chị. Chỉ
cần qua thơ ta biết khá kĩ đời tư của chị. Thành thật, đây là cốt lõi
của thơ Xuân Quỳnh” (Võ Văn Trực)
5. “Bài này Quỳnh nó viết bợm thật. Nghĩa là đọc xong, tự nhiên
mình cũng có ý nghĩ là phải viết, viết một cái gì cho ra trò một chút,
cho nó phải nể.”