Download as docx, pdf, or txt
Download as docx, pdf, or txt
You are on page 1of 6

Câu 1: Sau khi tìm hiểu, theo nhóm bạn, việc áp dụng mô hình thí điểm Chính

quyền đô thị tại Đà Nẵng có tác động như thế nào đối với thành phố Đà
Nẵng?
Vì mục đích của việc thí điểm mô hình chính quyền đô thị tại Đà Nẵng là để phù
hợp với tính chất, đặc điểm trong quản lý đô thị mà không làm giảm vai trò của cơ
quan dân cử. Vai trò của HĐND và mỗi đại biểu HĐND tiếp tục được củng cố, đổi
mới phương thức hoạt động và nâng cao chất lượng, hiệu lực, hiệu quả hoạt động
để đáp ứng yêu cầu, nhiệm vụ trong tình hình mới.
Việc ban hành Nghị quyết của Quốc hội thí điểm tổ chức mô hình chính quyền đô
thị và một số cơ chế, chính sách đặc thù phát triển TP. Đà Nẵng phù hợp với yêu
cầu phát triển, quy mô kinh tế-xã hội, trình độ và yêu cầu quản lý đô thị đối với Đà
Nẵng, là cần thiết để Thành phố tiếp tục phát triển nhanh, bền vững hơn, xứng
đáng hơn nữa là đầu tàu, động lực dẫn dắt phát triển kinh tế-xã hội miền Trung-
Tây Nguyên, có sức thu hút và lan tỏa lớn ở Vùng kinh tế trọng điểm miền Trung,
đóng góp lớn hơn vào sự phát triển kinh tế-xã hội và ngân sách chung của cả nước
như mục tiêu tại Nghị quyết số 43 của Bộ Chính trị đã đặt ra.
Đối với người dân, việc thí điểm mô hình chính quyền đô thị hướng đến các mục
tiêu giải quyết các vấn đề ảnh hưởng trực tiếp đến hệ thống chính trị và nhân dân
Thành phố.
Quyền tự chủ địa phương: Mô hình Chính quyền đô thị thường nhằm tăng cường
quyền tự chủ và quyết định của đô thị trong việc quản lý và phát triển đô thị. Điều
này có thể đem lại lợi ích cho thành phố Đà Nẵng bằng cách cho phép thành phố
có thể định hình và thực hiện các chính sách và quyết định phù hợp với đặc thù và
nhu cầu của cộng đồng địa phương.

Tăng cường hiệu quả quản lý: Mô hình này có thể giúp cải thiện hiệu quả quản lý
đô thị thông qua việc xây dựng cơ chế quản lý linh hoạt, nhanh chóng và phản hồi
nhanh hơn đối với các vấn đề địa phương. Chính quyền đô thị có thể đưa ra quyết
định nhanh chóng và thích hợp để giải quyết các vấn đề liên quan đến phát triển đô
thị, hạ tầng, môi trường, an ninh, và các lĩnh vực khác.
Khuyến khích đầu tư và phát triển kinh tế: Một Chính quyền đô thị mạnh mẽ và có
quyền tự chủ có thể tạo ra một môi trường thuận lợi để thu hút đầu tư và phát triển
kinh tế. Đà Nẵng, với vị trí địa lý thuận lợi và tiềm năng phát triển, có thể tận dụng
mô hình Chính quyền đô thị để thu hút các dự án đầu tư, thúc đẩy sự phát triển
kinh tế và tạo việc làm cho người dân.

Nâng cao chất lượng dịch vụ công: Mô hình Chính quyền đô thị có thể đem lại cải
tiến đáng kể trong việc cung cấp dịch vụ công cho cộng đồng. Với quyền tự chủ và
quyết định của mình, thành phố Đà Nẵng có thể tập trung vào việc cải thiện chất
lượng dịch vụ công, tăng cường sự minh bạch và hiệu quả của các cơ quan chính
quyền địa phương.

Câu hỏi phụ: Những tác động này có tạo ra thách thức và cơ hội nào cho Đà
Nẵng hay không?

Thách thức:
Quản lý và hợp tác đa cấp: Mô hình Chính quyền đô thị yêu cầu sự hợp tác và phối
hợp giữa các cấp chính quyền, từ cấp đô thị đến cấp quốc gia. Việc xây dựng và
duy trì một hệ thống quản lý hiệu quả và cơ chế hợp tác giữa các cấp chính quyền
có thể là một thách thức.
Tài chính và nguồn lực: Mô hình Chính quyền đô thị đòi hỏi nguồn lực và tài chính
đáng kể để thực hiện các chính sách và dự án phát triển. Đà Nẵng có thể đối mặt
với thách thức về việc thu thập nguồn lực và quản lý tài chính để đáp ứng nhu cầu
phát triển đô thị.
Xây dựng và phát triển hạ tầng: Với sự phát triển đô thị, việc xây dựng và nâng cấp
hạ tầng là một thách thức đáng kể. Đà Nẵng cần đảm bảo rằng hạ tầng giao thông,
hạ tầng công cộng và các dịch vụ cơ bản khác được phát triển đồng bộ và đáp ứng
được nhu cầu của dân cư và doanh nghiệp.
Cơ hội:
Phát triển kinh tế và thu hút đầu tư: Mô hình Chính quyền đô thị có thể tạo ra một
môi trường thuận lợi để thu hút đầu tư và phát triển kinh tế. Đà Nẵng, với vị trí địa
lý và tiềm năng phát triển, có cơ hội thu hút các dự án đầu tư mới, tạo ra việc làm
và nâng cao chất lượng cuộc sống của người dân.

Quản lý đô thị thông minh và bền vững: Mô hình Chính quyền đô thị có thể cung
cấp cơ hội để Đà Nẵng phát triển thành một đô thị thông minh và bền vững. Thành
phố có thể áp dụng công nghệ và các giải pháp sáng tạo để quản lý tài nguyên,
nâng cao chất lượng môi trường sống và cung cấp dịch vụ công hiệu quả.
Tự chủ và phát triển địa phương: Mô hình Chính quyền đô thị cung cấp cơ hội cho
Đà Nẵng để thể hiện sự tự chủ và phát triển theo đúng đặc thù và nhu cầu của cộng
đồng địa phương. Thành phố có thể định hình và thực hiện các chính sách và quyết
định phù hợp để đáp ứng các vấn đề và mục tiêu phát triển của mình.
Để thực sự tận dụng cơ hội và vượt qua các thách thức, Đà Nẵng cần có kế hoạch
phát triển chi tiết, sự hợp tác giữa các bênliên quan và sự quản lý hiệu quả. Đồng
thời, việc tạo dựng một môi trường thuận lợi cho doanh nghiệp, đẩy mạnh hợp tác
công tư và tăng cường tài chính đô thị cũng là các yếu tố quan trọng để tận dụng cơ
hội và đối phó với thách thức trong việc áp dụng mô hình Chính quyền đô thị tại
Đà Nẵng.
Câu 2:Vì sao lại tổ chức Thành phố Đà Nẵng theo mô hình chính quyền đô
thị?
Việc áp dụng thí điểm mô hình chính quyền đô thị một cấp (cấp thành phố) và chỉ
tổ chức cơ quan hành chính ở quận, phường đáp ứng được yêu cầu tinh gọn bộ
máy, tăng khả năng phản ứng nhanh nhạy của chính quyền đối với các vấn đề thực
tiễn đang đặt ra sẽ tạo điều kiện phát huy tính chủ động, tích cực, sáng tạo; đề cao
tính tự chủ, tự chịu trách nhiệm của chính quyền thành phố. Các cơ quan chuyên
môn được sắp xếp tinh gọn, hoạt động hiệu lực, hiệu quả; phân định rõ thẩm
quyền, đặc biệt là của người đứng đầu đơn vị, qua đó tăng trách nhiệm giải trình
của chính quyền; hình thành phương thức quản lý và cung ứng dịch vụ chuyên
nghiệp; tăng cường chức năng, nhiệm vụ của UBND quận, phường trên địa bàn
thành phố.
Sau hơn 01 năm thực hiện thí điểm mô hình chính quyền đô thị, mặc dù chịu sự tác
động của đại dịch Covid-19 trong năm 2021 và năm 2022, nhưng “Tình hình kinh
tế - xã hội của thành phố vẫn phát triển khởi sắc, GRDP cả năm 2022 tăng 14,05%
so với năm 2021, xếp thứ ba cả nước về tốc độ tăng GRDP. Đà Nẵng là một trong
số các địa phương có mức độ phục hồi kinh tế khá nhanh, quy mô nền kinh tế
thành phố năm 2022 (giá hiện hành) đạt hơn 125.219 tỷ đồng, quy mô tăng thêm
hơn 17.381 tỷ đồng so với năm 2021 và 14.032 tỷ đồng so với năm 2019. Tổng thu
ngân sách trên địa bàn đạt 23.578 tỷ đồng, bằng 120,1% dự toán, tăng 3,1% so với
năm 2021… Thành phố năm thứ 2 liên tiếp đứng đầu cả nước về chuyển đổi số
trên cả 3 trụ cột (chính quyền số, kinh tế số, xã hội số); năm thứ 3 liên tiếp đạt giải
Nhất về “Thành phố thông minh Việt Nam”; xếp hạng Ba cả nước về chỉ số cải
cách hành chính”(2).

Đạt được những kết quả tích cực và quan trong nêu trên là nhờ sự quyết tâm vào
cuộc của các cấp ủy đảng, chính quyền và cả hệ thống chính trị nhằm nâng cao
hiệu quả cải cách hành chính trong tiến trình thí điểm mô hình chính quyền đô thị
tại địa phương.

=> Câu hỏi phụ: Theo nhóm mình tìm hiểu được thì ở Thủ đô Hà Nội cũng
được tổ chức theo mô hình chính quyền đô thị. Vậy mô hình chính quyền đô
thị ở Thủ đô Hà Nội và Thành phố Đà Nẵng có giống nhau không? Giải thích.
Mô hình Chính quyền đô thị ở Thủ đô Hà Nội và thành phố Đà Nẵng có một số
điểm tương đồng, nhưng cũng có những khác biệt do sự đa dạng về quy mô, lịch
sử, và các yếu tố địa phương khác. Dưới đây là một số điểm giống và khác nhau
giữa hai thành phố:

Giống nhau:
Quyền tự chủ địa phương: Cả Hà Nội và Đà Nẵng đều áp dụng mô hình Chính
quyền đô thị, giúp tăng cường quyền tự chủ và quyết định của địa phương trong
việc quản lý và phát triển đô thị.
Tăng cường hiệu quả quản lý: Cả hai thành phố đều nhằm mục tiêu cải thiện hiệu
quả quản lý địa phương bằng cách tập trung quyền lực và trách nhiệm trong việc
quản lý đô thị vào một cấp chính quyền cụ thể.
Phát triển kinh tế và thu hút đầu tư: Cả Hà Nội và Đà Nẵng đều hy vọng mô hình
Chính quyền đô thị sẽ giúp thu hút đầu tư và phát triển kinh tế. Cả hai thành phố
đều có tiềm năng để trở thành trung tâm kinh tế, du lịch và đầu tư.
Khác nhau:
Quy mô và diện tích: Hà Nội là thủ đô của Việt Nam và có quy mô lớn hơn Đà
Nẵng, với dân số đông đúc hơn và diện tích rộng hơn. Do đó, quy mô và phạm vi
quản lý của Chính quyền đô thị ở Hà Nội có thể lớn hơn so với Đà Nẵng.

Lịch sử và văn hóa: Hà Nội có một lịch sử và văn hóa phong phú, là trung tâm
chính trị, văn hóa và giáo dục của Việt Nam. Đà Nẵng là một thành phố biển trung
tâm với sự phát triển nhanh chóng trong thập kỷ gần đây. Sự khác biệt về lịch sử
và văn hóa có thể tạo ra các yếu tố địa phương đặc thù trong việc áp dụng mô hình
Chính quyền đô thị.
Cơ cấu và tổ chức: Cơ cấu và tổ chức của Chính quyền đô thị ở Hà Nội và Đà
Nẵng có thể có những khác biệt về cấu trúc và chức năng, tùy thuộc vào các quy
định và quyết định cụ thể của chính quyền địa phương.
Câu 3: Việc áp dụng mô hình chính quyền đô thị tác động tích cực hay tiêu
cực tới nguồn thu chi ngân sách nhà nước?
Việc áp dụng mô hình Chính quyền đô thị có thể có tác động tích cực hoặc tiêu cực
tới nguồn thu chi ngân sách nhà nước. Tuy nhiên, tác động này sẽ phụ thuộc vào
cách tổ chức và quản lý chính quyền đô thị cụ thể, cũng như vào khả năng quản lý
tài chính của chính quyền địa phương.
Tác động tích cực:
1. Tăng cường nguồn thu: Mô hình Chính quyền đô thị có thể tạo điều kiện
thuận lợi cho việc thu hút đầu tư và phát triển kinh tế địa phương. Điều này
có thể dẫn đến tăng cường nguồn thu từ thuế, lệ phí, và các nguồn thu khác,
góp phần vào nguồn thu chi ngân sách nhà nước.
2. Tăng cường quản lý tài chính: Mô hình Chính quyền đô thị giúp tập trung
quyền lực và trách nhiệm quản lý tài chính vào cấp chính quyền địa phương.
Điều này có thể cải thiện khả năng quản lý tài chính, giúp nắm bắt và sử
dụng nguồn lực một cách hiệu quả hơn, từ đó tối ưu hóa nguồn thu và chi
ngân sách nhà nước.
3. Phát triển đô thị và kinh tế: Mô hình Chính quyền đô thị có thể thúc đẩy phát
triển đô thị và kinh tế địa phương. Sự phát triển này có thể góp phần tăng
cường nguồn thu từ các hoạt động kinh tế như du lịch, thương mại, dịch vụ
và các nguồn thu khác.
Tác động tiêu cực:
1. Thiếu nguồn lực: Một số chính quyền đô thị có thể gặp khó khăn trong việc
quản lý tài chính và đáp ứng đủ nguồn lực để đáp ứng các nhu cầu và yêu
cầu của đô thị. Điều này có thể ảnh hưởng tiêu cực tới nguồn thu chi ngân
sách nhà nước và dẫn đến sự thiếu hụt tài chính cho các dự án và dịch vụ
công.
2. Quản lý tài chính không hiệu quả: Mô hình Chính quyền đô thị có thể đòi
hỏi nâng cao năng lực quản lý tài chính của chính quyền địa phương. Trong
trường hợp quản lý tài chính không hiệu quả, có thể xảy ra lãng phí, thất
thoát nguồn lực và sự không cân đối giữa nguồn thu và chi ngân sách.
3. Phụ thuộc vào nguồn thu từ trung ương: Một số thành phố có thể phụ thuộc
quá mức vào nguồn thu từ ngân sách trung ương, không thể tạo ra đủ nguồn
thu địa phương để đáp ứng các nhu cầu và yêu cầu của đô thị. Điều này có
thể gây áp lực lên ngân sách trung ương và ảnh hưởng tiêu cực tới nguồn thu
chi ngân sách nhà nước.
Tóm lại, tác động của mô hình Chính quyền đô thị tới nguồn thu chi ngân sách nhà
nước có thể tích cực hoặc tiêu cực, tùy thuộc vào cách tổ chức và quản lý tài chính
của chính quyền địa phương. Việc tăng cường nguồn thu, cải thiện quản lý tài
chính và phát triển đô thị, kinh tế địa phương có thể mang lại tác động tích cực.
Tuy nhiên, sự thiếu hụt nguồn lực, quản lý tài chính không hiệu quả và phụ thuộc
vào nguồn thu từ trung ương có thể gây tác động tiêu cực tới nguồn thu chi ngân
sách nhà nước.

You might also like