Professional Documents
Culture Documents
Tây Ban Nha
Tây Ban Nha
Quốc Hiệu
Tây Ban Nha, tên gọi chính thức là Vương quốc Tây Ban Nha, là một quốc gia có
chủ quyền với lãnh thổ chủ yếu nằm trên bán đảo Iberia tại phía Tây Nam châu Âu.
Ở phía trên góc trái là hình ảnh của lâu đài. Đây là biểu tượng của vương quốc
Castilla, trong khi con sư tử bên phải tượng trưng cho Vương quốc León. Ở phía
dưới góc trái với hình các sọc vàng đỏ là biểu tượng của vương quốc Aragón. Bên
cạnh của biểu tượng vương quốc Aragón là hình ảnh của xích sắt như để miêu tả về
Vương quốc Navarra.
Trọng tâm của quốc huy là biểu tượng về vũ khí của của Nhà Borbón-Anjou, tức
hoàng tộc của vua trị vì hiện tại. Dòng dõi nhà Borbón được bắt đầu từ năm 1700.
Biểu tượng lấy hình ảnh của 3 hoa bách hợp trên nền xanh như nhấn mạnh quan hệ
gia tộc của Hoàng gia Tây Ban Nha. Mỗi hoa bách hợp tượng trưng cho niềm tin,
sự thông thái và nguyên tắc của lòng hào hiệp kỵ sĩ. Nhìn xuống phía dưới của
quốc huy, chúng ta sẽ thấy hình ảnh của trái lựu. Đó là một ẩn dụ cho sự hiện diện
vương quốc Granada được các vị vua Công giáo giành lại độc lập từ tay vua Hồi
giáo vào năm 1492.
Trên cùng của quốc huy là vương miện tượng trưng cho quyền lực hoàng gia tại
Tây Ban Nha và như khẳng định đất nước này vẫn duy trì theo chế độ Quân chủ
lập hiến. Ngoài ra, ở hai bên xuất hiện hai cây cột màu bạc, tượng trưng cho 2 cột
trụ Hercules trong thần thoại. Theo người Hy Lạp cổ đại thì 2 cột trụ này nằm ở eo
biển Gibraltar, nơi tận cùng của thế giới. Và 2 trụ cột này đã được vua Carlos đệ
nhất thông qua như biểu tượng cho sức mạnh hàng hải của Tây Ban Nha, đặc biệt
là sau khi phát hiện ra châu Mỹ. Trên các cột xuất hiện hai vương miện: bên trái
đại diện cho vương quyền và bên phải là chế độ trị vì hoàng gia cùng 2 dải dây đỏ
với dòng chữ “Más Allá” với ý nghĩa cho một đất nước Tây Ban Nha ngày càng
“Vượt lên” và bành trướng sức mạnh.
Chính phủ
Chính phủ Tây Ban Nha (tiếng Tây Ban Nha: Gobierno de España) là cơ quan
đứng đầu ngành hành pháp đất nước và chỉ đạo Trung ương. Chính phủ do Đại hội
Đại biểu kiểm soát, thông qua sự trao quyền hoặc chỉ trích Thủ tướng, dưới hình
thức Chính phủ nghị viện được công nhận theo Hiến pháp 1978 của Tây Ban Nha.
Chỗ này có thể để như phần chữ đỏ hoặc không
Điều 97 Hiến pháp Tây Ban Nha quy định:
"Chính phủ thực hiện chính sách đối nội và đối ngoại, quản lý dân sự và quân sự
và bảo vệ Nhà nước. Chính phủ thực hiện quyền hành pháp và các quyền lực theo
các quy định pháp luật phù hợp với Hiến pháp và các đạo luật."
Hoạt động của Chính phủ được tồn tại theo nguyên tắc sau:
Nguyên tắc lãnh đạo Chủ tịch: Thủ tướng Chính phủ chỉ đạo các Bộ
trưởng.
Nguyên tắc trách nhiệm: Thủ tướng chịu trách nhiệm trước Đại hội Đại
biểu về hoạt động của Chính phủ. Thủ tướng từ chức hoặc qua đời Chính
phủ sẽ bị giải tán.
Nguyên tắc đoàn thể: Chính phủ, được hiểu như Hội đồng Bộ trưởng, bao
gồm đa số thành viên của Chính phủ.
Nguyên tắc đoàn kết: Chính phủ trả lời các câu hỏi chung cho hành động
của mỗi cá nhân là thành viên của Chính phủ.
Nguyên tắc ban ngành: Các thành viên của Chính phủ, ngoài thành viên
thuộc đoàn thể, thì đều là Bộ trưởng kiêm nhiệm hoặc có năng lực quản
lý đồng nhất.
Cấp tỉnh là cấp trung gian. Hiện có 52 tỉnh. Chính quyền tỉnh được bầu lên từ các
thành phố. Hội đồng tỉnh bầu ra Chủ tịch Hội đồng. Mặc dù có quy định trong
Hiến pháp nhưng cấp tỉnh chủ yếu là theo dõi đơn vị hành chính lãnh thổ, lo các
vấn đề liên quan đến bầu cử như lập danh sách cử tri theo địa bàn. Ngân sách
không đưa về cấp tỉnh. Vai trò của cấp tỉnh ngày càng ít đi, không có vai trò về thể
chế, không có quyền hạn rõ nét như cấp vùng.
Tây Ban Nha có khoảng 8.000 chính quyền địa phương; tuy nhiên có những đơn vị
hành chính có rất ít dân (khoảng 50 người) trong khi TP. Madrid cũng là 1 Chính
quyền địa phương nhưng lại có đến 6 triệu người. Có 85% Chính quyền địa
phương có dưới 5.000 dân. Do đó, không có một cơ cấu tổ chức hành chính giống
nhau ở tất cả các Chính quyền địa phương.
Cấp thành phố, có thị trưởng và một số công chức quản lý. Phó Thị trưởng điều
hành khi thị trưởng vắng mặt. Thị trưởng được trao nhiều quyền hạn, được chỉ định
Phó Thị trưởng và lựa chọn cán bộ quản lý của mình. Đối với các thị trấn trên
5.000 dân có Ban quản lý địa phương. Các nghị quyết được thảo luận và quyết
định trong cuộc họp hội đồng quản trị. Tất cả các bên được yêu cầu tham dự các
cuộc họp của Hội đồng quản trị.
Hội đồng thành phố có số lượng thành viên đông hơn và có quyền tự chủ giải
quyết một số vấn đề nhất định. Chính quyền địa phương được phân cấp quản lý
theo quy định của pháp luật và thực hiện một số chức năng nhất định nhằm đáp
ứng các nhu cầu cụ thể của dân cư trên địa bàn, chủ yếu là các dịch vụ công về an
ninh, trật tự và giao thông công cộng.
Theo quy định, HĐND thành phố phải tự cân đối thu chi; có quyền vận hành các
dịch vụ công trực tiếp (tự hạch toán, tuyển dụng nhân viên) hoặc gián tiếp (các ban
tổ chức, thành lập các cơ quan cấp trung ương, các công ty sử dụng vốn của thành
phố nhưng quản lý trong các lĩnh vực tư nhân quản lý như vệ sinh, chất thải, chung
cư, đầu tư trong các nhà máy, v.v.). Đối với các hoạt động hợp đồng tư nhân, các
thành phố phải thiết lập các quy định nghiêm ngặt về tiêu chuẩn chất lượng mà các
công ty phải tuân thủ.