Professional Documents
Culture Documents
TIỂU LUẬN - Tình Hình Kinh Doanh Xuất Khẩu Da Giày Của Việt Nam - 777165
TIỂU LUẬN - Tình Hình Kinh Doanh Xuất Khẩu Da Giày Của Việt Nam - 777165
TIỂU LUẬN - Tình Hình Kinh Doanh Xuất Khẩu Da Giày Của Việt Nam - 777165
Mặt hàng giày dép là mặt hàng xuất khẩu chủ lực của nước ta trong giai đoạn
2001 - 2010. Ngành đã có đóng góp to lớn trong kim ngạch xuất khẩu, hiện đứng
thứ ba sau dầu thô và dệt may, có triển vọng rất tolớn và sẽ phát triển rất mạhh tự
hoàn thiện thành một ngành công nghiệp sản xuất giày thực thụ. Vấn đề cấp bách
đặt ra hiện nay là làm thế nào Việt Nam có thể tự sản xuất giày mà không lệ thuộc
vào phía nước ngoài từ nguyên - phụ liệu mẫu mã cho đến đầu ra của sản phẩm. Vì
vậy việc tìm ra giải pháp hữu hiệu để thúc đẩy xuất khẩu da giày là rất quan trọng.
Chương I
Tình hình kinh doanh xuất khẩu da giày của Việt Nam
I. Thực trạng và xuất khẩu da giày Việt Nam trước 1990 và các nguyên nhân
dẫn đến khó khăn trong xuất khẩu.
1. Thực trạng xuất khẩu da giày Việt Nam
1.1. Thực trạng xuất khẩu da giày Việt Nam trên thị trường Đông Âu và
Liên Xô cũ.
Trước 1990 ngành da giày Việt Nam chủ yếu thực hiện các hợp đồng hợp tác
gia công mũ giày cho Liên Xô và các nước XHCN Đông Âu, tiến hành các hoạt
động sản xuất găng tay cao su xuất khẩu cho thị trường Đông Âu với đồng vốn ít
ỏi. Do yêu cầu của sự hợp tác và phân công lao động giữa các nước XHCN cũ,
năm 1987, Liên hiệp các xí nghiệp da giày thuộc Bộ công nghiệp nhẹ được thành
lập với nhiệm vụ chủ yếu là gia công mũ giày da, giày vải, găng tay bảo hộ lao
động và hàng mềm xuất khẩu theo các hiệp định kinh tế với Liên Xô cũ và các
nước Đông Âu. Từ đó, ngành da giày Việt Nam đã thực sự trở thành ngành kinh tế
-kỹ thuật độc lập nhưng cơ sở vật chất kỹ thuật còn nghèo nàn, lạc hậu. Sản phẩm
làm ra với mẫu mã đơn giản, chất lượng không cao. Kim ngạch xuất khẩu năm
1987 đạt 33,27tr Rup/USD, năm 1990 đạt 125 tr Rup/USD. Toàn ngành có hơn 50
đơn vị gia công sản xuất da giày được hình thành trên toàn quốc.
Khi Liên Xô và các nước Đông Âu tan rã đã tác động sâu sắc đến ngành da
giày non trẻ và mới khởi sắc ở Việt Nam. Hầu hết các doanh nghiệp đều không có
việc làm, nhiều doanh nghiệp phải đóng cửa hoặc giải thể, 2/3 trong số 25000 lao
động của ngành phải rời sản xuất và tự lo cuộc sống. Kim ngạch xuất khẩu đang ở
mức 125 tr.Rup/USD tụt xuống 30tr Rup/USD vào năm 1991 và 48tr Rup/USD
vào năm 1992 (chủ yếu là giao nốt số hàng tồn đọng từ năm 1990).
Chương III
Triển vọng và giải pháp thúc đẩy hoạt động xuất khẩu da giầy Việt Nam
Kết luận
Tóm lại triển vọng phát triển của ngành Da giày trong những năm tới là to
lớn. Bên cạnh đó, chúng ta còn không ít những khó khăn cần giải quyết để đưa
ngành Da - giày trở thành một ngành công nghiệp vững mạnh đủ khả năng hội
nhập và cạnh tranh có hiệu quả trên thị trường thế giới và khu vực trong những
năm tới.