Professional Documents
Culture Documents
trang giang
trang giang
nhất của phong trào thơ Mới, đồng thời cũng là một nhà thơ có nhiều đóng góp to lớn cho
nền văn học Việt Nam xuyên suốt qua từng giai đoạn lịch sử của dân tộc. Trước cách
mạng tháng Tám 1945, ông đã góp mặt vào thơ ca đương thời một nỗi sầu nhân thế, một
cái tôi cô đơn, buồn bã trước dòng đời. Với sự pha trộn giữa chất cổ điển và hiện đại, ông
đã gửi gắm nỗi niềm ấy trong nhiều bài thơ, trong đó phải kể đến Tràng giang.
Tràng giang được gợi cảm hứng từ một buổi chiều cuối thu trước khung cảnh sống
Hồng đang mùa nước lớn. Bao trùm bài thơ dường như là một nỗi buồn mênh mang vô
tận của thi sĩ khi đứng trước thiên nhiên, đất nước và cuộc đời. Ngay từ nhan đề bài thơ
đã gợi ra chất cổ điển rất riêng của Huy Cận: nhà thơ dùng một từ Hán – Việt để đặt nhan
đề cho bài thơ của mình: “Tràng giang”. Không những vậy, thay vì dùng “Trường giang”
Huy Cận biến âm dùng Tràng giang, hai âm “ang” được đặt liên tiếp là âm mở vừa gợi
được cái dài rộng của không gian vừa gợi được cái mênh mang, bát ngát man mác xúc
cảm trong lòng độc giả.
Trong mạch cảm xúc như thế khổ một mở ra một không gian sông nước rộng lớn
mênh mang:
Tưởng như nỗi buồn đã dừng lại, nhường chỗ cho chút niềm vui ủi an. Nhưng
sang khổ thơ thứ hai, nỗi sầu càng lớn thêm nhiều chút, thấm sâu vào cảnh vật:
Lơ thơ cồn nhỏ gió đìu hiu
Biện pháp đảo ngữ đẩy từ “lơ thơ” lên đầu đã nhấn mạnh vào cảm giác thưa thớt,
nhỏ bé của những cồn cát. Cùng với đó là hai từ láy “lơ thơ”, “đìu hiu” đứng ở đầu và
cuối câu thơ như gợi ra cái hiu quạnh, vắng vẻ, lẻ loi, cô đơn của cảnh vật. Những cồn cát
nhỏ ven sông trong cái gió đìu hiu của lau lách, hoang vu như làm dấy lên trong lòng
người nỗi cô đơn, buồn vắng. Không gian tĩnh lặng ấy càng được nhấn:
Từ sự dẫn đường đó, khổ thơ thứ tư bộc lộ rõ hơn tâm tình tác giả:
Hai câu thơ sau mượn ý thơ của Thôi Hiệu - một nhà thơ nổi tiếng đời Đường
trong bài Hoàng hạc lâu:
Tràng giang là một thi phẩm đặc sắc của Huy Cận nói riêng và phong trào thơ mới
nói chung. Nó không chỉ tiêu biểu cho phong cách thơ, hồn thơ Huy Cận mà dường như
nó còn thể hiện tâm tư của một lớp người lúc bấy giờ. Những con người nhỏ bé, bế tắc
mất phương hướng trước dòng sông cuộc đời nhưng chưa bao giờ tâm hồn lìa bỏ khỏi
quê hương, tình yêu quê hương đất nước vẫn chảy trong họ những một dòng sông mãnh
liệt và bền vững để chống đỡ với những sóng gió của dòng sông cuộc đời. Vẻ đẹp của
“Tràng giang” có lẽ còn ở sự kết hợp nhuần nhuyễn giữa chất cổ điển và chất hiện đại
làm nên một thi phẩm độc đáo.