Professional Documents
Culture Documents
10 KẾT BÀI MẪU
10 KẾT BÀI MẪU
(Nguồn: Cuốn Mở hay kết đẹp - tác giả Sương Mai - tài liệu nội bộ vui lòng
không phát tán ra ngoài)
LƯU Ý: Học sinh cần linh hoạt mở - kết theo yêu cầu cụ thể của đề bài.
TÂY TIẾN
Đánh giá đặc sắc nghệ thuật
Mỗi tác phẩm xuất sắc là một phát minh về hình thức và khám phá về nội dung.
Quả thực, thi phẩm Tây Tiến của nhà thơ Quang Dũng đã làm được điều ấy. Với
bút pháp sử thi kết hợp cảm hứng lãng mạn, lời thơ Tây Tiến vang vọng âm
hưởng của những giai điệu du dương, ngọt ngào, đan xen với những đường nét
chấm phá sắc sảo từ “cây cọ” ngôn từ. Giọng thơ linh hoạt, biến đổi theo dòng
cảm xúc của nhân vật trữ tình: khi tha thiết bồi hồi với nỗi nhớ, khi bừng lên với
đêm hội núi rừng, khi trang nghiêm, bi hùng. Ở nhiều đoạn, Quang Dũng dùng
nhịp thơ 4/3 như bẻ đôi câu thơ, tạo kết cấu đứt gãy, khiến ta hình dung ra con
đường hành quân gập ghềnh, gian khổ. Tất cả sự tinh tế ấy đã tạo nên một “ốc
đảo riêng biệt” cho Quang Dũng khi viết về hình tượng người lính trong kháng
chiến chống Pháp.
ĐẤT NƯỚC
Liên hệ bản thân
Trước đây, tôi luôn nghĩ rằng, đất nước là một khái niệm thật xa xôi, thật... vĩ mô,
“tình yêu Tổ quốc” là điều gì đó trừu tượng, chỉ thể hiện rõ rệt trong những hoàn
cảnh cực đoan như chiến tranh, loạn lạc. Thế nhưng, đọc và ngẫm nghĩ về tác
phẩm Đất Nước của nhà thơ Nguyễn Khoa Điềm, tôi mới ngỡ ngàng nhận ra: đất
nước chính là những gì bình dị nhất, gần gũi nhất giữa cuộc sống đời thường. Đất
nước không chỉ gắn liền với chân dung những người anh hùng trong thời loạn,
mà còn được tạo nên từ cuộc đời của mỗi người dân, mỗi thành viên có thể
“không ai nhớ mặt đặt tên”… Vì thế, nuôi dưỡng lòng yêu nước, chính là tập yêu
thương, trân trọng mọi người, mọi thứ xung quanh mình
VIỆT BẮC
Liên hệ bản thân
Khép lại những trang thơ Việt Bắc, những rung động và cảm xúc ngọt ngào pha
lẫn tiếc nuối vẫn còn đọng lại trong trái tim tôi. Lớn lên trong một xã hội xô bồ,
bon chen đến mức đôi khi người ta mải mê chạy đua thành tích để rồi yêu
nhanh, sống vội, dễ dàng quên đi quá khứ, tôi càng thêm ngưỡng mộ tình nghĩa
mặn nồng, thủy chung qua tháng năm của con người trong thời chiến. Tôi tin
rằng: dù cuộc sống có hiện đại hơn, dù ta có đổi thay đến thế nào đi chăng nữa,
ta vẫn cần trân trọng và thủy chung với quá khứ ân tình, với những năm tháng
đã cùng ta lớn lên – như tình cảm mà những cán bộ kháng chiến hướng về
“mười lăm năm ấy thiết tha mặn nồng,” như nỗi nhớ mà họ đặt lại mãi mãi nơi
núi rừng Việt Bắc trập trùng…
VỢ CHỒNG A PHỦ
Liên hệ bản thân
Hành trình tự giải cứu bản thân khỏi “ngục thất tinh thần” của nhân vật Mị đã
thực sự truyền cảm hứng sâu sắc tới cá nhân tôi. Mị đã từng có lúc lãng quên
khát vọng sống, Mị đã từng buông xuôi và phó mặc mọi thứ cho dòng đời, Mị đã
từng quen với cái khổ để rồi chấp nhận chôn vùi thanh xuân… Thế nhưng, cô
Mị của nhà văn Tô Hoài cuối cùng đã không bỏ cuộc. Có lẽ, giá trị lớn nhất của
mỗi chúng ta chính là niềm tin vào bản thân, là khát vọng sống mãnh liệt để ta
luôn vươn về phía trước. Không chấp nhận từ bỏ khát vọng ấy, đồng nghĩa với
không đánh mất chính mình, không đánh mất cơ hội sống một cuộc đời ý
nghĩa...
VỢ NHẶT
Dẫn dắt từ nhận định khái quát
“Nhà văn phải biết khơi lên ở con người niềm trắc ẩn, ý thức phản kháng cái ác;
cái khát vọng khôi phục và bảo vệ những cái tốt đẹp.” Giá trị sâu sắc mà
Ai-ma-tốp khẳng định, đã được thể hiện thật rõ ràng qua tác phẩm Vợ nhặt của
nhà văn Kim Lân. Ngay cả khi bóng tối của nạn đói bao trùm, ngay cả khi bị dồn
vào chân tường, tình yêu thương trong những con người cùng khổ ấy vẫn tỏa
sáng, khiến họ nương tựa vào nhau. Nhờ thế, họ mạnh mẽ bước tiếp, khơi lên
niềm hy vọng giữa không gian “tối sầm lại vì đói khát,” khôi phục tình thương
tưởng chừng đã bị vùi dập, quên lãng trong xã hội ấy.
RỪNG XÀ NU
Đánh giá giá trị của tác phẩm
Truyện ngắn Rừng xà nu của nhà văn Nguyễn Trung Thành đã thực sự đem đến
cho ta chân dung một người anh hùng đời thường vô cùng ấn tượng. Tnú không
phải là một nhân vật hoàn hảo, nhưng chính cuộc đời đau thương cùng những
nỗ lực của anh càng khiến cho nhân vật thêm gần gũi. Ta có thể thấy mình trong
những nỗi đau đớn, trong những khoảnh khắc yếu đuối, trong sự vụn vỡ khi mất
đi người thân của nhân vật... để từ đó tìm thấy sự đồng cảm đối với chàng trai
núi rừng Tây Nguyên mà ta chỉ được làm quen qua trang giấy. “Nhân vật trong
văn học đôi khi còn thật hơn cả người thật ngoài đời” – có lẽ cũng bởi khả năng
khai thác tài tình và nghệ thuật kể chuyện tinh tế của người cầm bút như vậy