Professional Documents
Culture Documents
Lịch sử tư tưởng quản lý
Lịch sử tư tưởng quản lý
CHỦ ĐỀ 1:
“QUAN ĐIỂM QUẢN LÝ CỦA TRƯỞNG PHÁI ĐỨC TRỊ.
ĐÁNH GIÁ NHỮNG ƯU ĐIỂM VÀ HẠN CHẾ CỦA TRƯỜNG PHÁI
ĐỨC TRỊ”
Hà Nội – 2021
BỘ NỘ I VỤ
TRƯỜNG ĐẠI HỌC NỘI VỤ HÀ NỘI
TÊN ĐỀ TÀI:
“ĐÁNH GIÁ VẬN DỤNG QUAN ĐIỂM CỦA TRƯỜNG PHÁI
ĐỨC TRỊ CỦA KHỔNG TỬ TRONG QUẢN LÝ DOANH NGHIỆP
VỪA VÀ NHỎ HIỆN NAY TẠI VIỆT NAM”
Hà Nội – 2021
NỘI DUNG
1. QUAN ĐIỂM CỦA TRƯỜNG PHÁI ĐỨC TRỊ CỦA KHỔNG TỬ
1.1. Khái quát về xuất thân và sự nghiệp của Khổng Tử
1.1.1 Xuất thân của Khổng Tử
Khổ ng Tử họ Khổ ng tên Khâ u, tự Trọ ng Ni nguyên quá n ở Là ng
Xương Bình, nướ c Lỗ đờ i Chu. Nay là huyện Khú c Phụ , tỉnh Sơn Đô ng. Cha
tên Hộ t, là mộ t lự c sĩ trứ danh đương thờ i. Có lầ n nướ c Tề tiến cô ng nướ c
Lỗ , quâ n Lỗ bị vâ y. Và o đêm, Khổ ng Hộ t chỉ huy 300 dũ ng sĩ phá đượ c vò ng
vâ y, cứ u thoá t quan Đạ i Phu là Tạ ng Hộ t. Sau đó , cướ i bà Nhan Thị, thâ n
sinh Khổ ng Tử .
Cha là mộ t chiến sĩ anh dũ ng, nhưng chẳ ng may mấ t sớ m và o nă m
Khổ ng Tử mớ i lên ba tuổ i. Kế đó chẳ ng bao lâ u, mẹ lạ i qua đờ i, Khổ ng Tử
trở thà nh đứ a con mồ cô i, trong mộ t gia đình nghèo khổ , nhưng rấ t hiếu
họ c, nă m ba mươi tuổ i đã là mộ t nhà họ c vấ n nổ i tiếng. Nă m đó , Khổ ng Tử
bắ t đầ u nhậ n dạ y họ c trò , là ngườ i đầ u tiên mở trườ ng tư thụ c và o thờ i
phong kiến, vố n chỉ con em vua quan, hà ng quý tộ c mớ i có dịp họ c hỏ i từ
chương.
Khổ ng Tử số ng và o mộ t thờ i đạ i, về mặ t chính trì, đang lú c chế độ
phong kiến nhà Chu bắ t đầ u bă ng hoạ i, bở i chư hầ u phâ n tranh, từ thờ i
Xuâ n Thu chuyển sang Chiến quố c Khổ ng Tử tuy hà nh nghề dạ y họ c, nhưng
vố n nuô i chí tìm minh chú a, để thự c hiện lý tưở ng chính trị củ a mình. Ngà i
từ ng là m quan Trung đô Tể, rồ i thă ng chứ c Tư Khô ng, Tư Khấ u. Song, nhậ n
thấ y nhà vua cù ng chư khanh tướ ng nướ c Lỗ chẳ ng thậ t lò ng trọ ng dụ ng,
bèn từ quan, dẫ n mộ t số mô n đệ cù ng chí hướ ng, đi chu du liệt quố c trong
khoả ng thờ i gian từ 54 tuổ i, đến 68 tuổ i, cố tìm cho đượ c vị minh chú a nà o,
khả dĩ tiến nạ p chính kiến củ a mình. Nhưng tiếc thay, đã phí mấ t mườ i bố n
nă m trờ i mà chẳ ng đượ c như ý muố n. Trong khi thấ t vọ ng, ngà i quay về
nướ c Lỗ , chuyên tâ m và o việc tu biên cổ tịch, soạ n định Ngũ kinh: Thư,
Dịch, Thi, Lễ, Nhạ c, và hoà n thà nh cuố n Xuâ n Thu. Nă m nă m sau thì Ngà i
mấ t, thọ bả y mươi ba tuổ i.
1.1.2 Sự nghiệp của Khổng Tử
Nă m 19 tuổ i, ô ng lấ y vợ và là m mộ t chứ c quan nhỏ coi kho chuyên
quả n lý kho tà ng, xuấ t nạ p tiền lương cô ng bằ ng chuẩ n xá c. Ô ng cũ ng từ ng
đả m nhiệm chứ c quan nhỏ chuyên quả n lý nô ng trườ ng chă n nuô i, sú c vậ t
sinh trưở ng rấ t tố t. Nhờ vậ y ô ng đượ c thă ng chứ c lên là m quan Tư khô ng,
chuyên quả n lý việc xâ y dự ng cô ng trình. Nă m 21 tuổ i, Đứ c Khổ ng Tử đượ c
cử là m chứ c Ủ y Lạ i, mộ t chứ c quan nhỏ coi việc sổ sá ch củ a kho lú a, cù ng là
câ n đo và gặ t lú a. Sau đó , qua là m chứ c Tư Chứ c Lạ i, coi việc nuô i bò , dê, sú c
vậ t dù ng trong việc tế tự .
Nă m 22 tuổ i, ô ng lậ p trườ ng giả ng họ c và thườ ng đượ c cá c mô n đồ
gọ i bằ ng phu tử . Nă m 29 tuổ i, ô ng họ c đà n vớ i Sư Tương ở nướ c Lỗ .
Nă m 30 tuổ i, Khổ ng Tử muố n đến Lạ c Dương, kinh đô nhà Chu, để
nghiên cứ u về nghi lễ, chế độ miếu đườ ng, nhưng vì nhà nghèo, khô ng đủ
tiền lộ phí, đà nh than thở mà thô i. Họ c trò là Nam Cung Quá t nghe vậ y, liền
về tâ u vớ i Lỗ Chiêu Cô ng. Vua liền ban cho ô ng mộ t cỗ xe song mã và i quâ n
hầ u cậ n để đưa Khổ ng Tử và Nam Cung Quá t đi Lạ c Dương. Đến nơi, Khổ ng
Tử quan sá t nhà Tô n miếu, nhà Minh đườ ng, khả o cứ u luậ t lệ và thư tịch
đờ i cổ , đi xem Giao đà n là nơi nhà vua tế Thiên Địa và Tinh tú , rồ i đến Xã
đà n là nơi vua tế Thầ n Nô ng và Thầ n Hậ u Thổ . Nơi nà o có quan hệ đến việc
tế lễ thì ô ng đến quan sá t và hỏ i han cho tườ ng tậ n.
Trong suố t gầ n 20 nă m, từ nă m 34 tuổ i, Khổ ng Tử dẫ n họ c trò đi
khắ p cá c nướ c trong vù ng để truyền bá cá c tư tưở ng và tìm ngườ i dù ng cá c
tư tưở ng đó . Có nơi ô ng đượ c trọ ng dụ ng nhưng cũ ng có nơi ô ng bị coi
thườ ng. Khổ ng Tử cù ng cá c họ c trò đi qua cá c nướ c: Vệ, Khuô ng, Trầ n,
Tố ng, Thá i, Sở , mong thuyết phụ c cá c vua chư hầ u chịu đem Đạ o củ a ô ng ra
ứ ng dụ ng để đem lạ i thá i bình cho dâ n chú ng. Nhưng Đạ o củ a ô ng là Vương
Đạ o (đạ o trị quố c) nên đi ngượ c ý đồ Bá Đạ o (đạ o chinh phạ t) củ a cá c vua
chư hầ u và quyền lợ i củ a cá c quan Đạ i phu nên cá c vua chư hầ u đều khô ng
dá m dù ng ô ng.
Đến nă m thứ 9 đờ i vua Lỗ Định cô ng, ô ng đượ c 51 tuổ i, đượ c vua Lỗ
mờ i ra là m quan, phong cho chứ c Trung Đô Tể lo việc cai trị ở Ấ p Trung Đô ,
tứ c là đấ t Kinh thà nh. Mộ t nă m sau, bố n phương lấ y chính sự củ a ô ng là m
khuô n mẫ u. Nă m Lỗ Định Cô ng thứ 10 (500 TCN), ô ng phò vua Lỗ đi phó
hộ i vớ i Tề Cả nh Cô ng ở Giá p Cố c. Nhờ tà i ngô n luậ n và ứ ng đá p kịp thờ i, vua
Tề rấ t khâ m phụ c và trả lạ i cho nướ c Lỗ ba khoả nh đấ t ở Quy  m mà Tề đã
chiếm củ a Lỗ từ mấ y nă m trướ c.
Qua nă m sau, Đứ c Khổ ng Tử giữ chứ c Tư Khô ng, rồ i thă ng lên Đạ i
Tư Khấ u (Hình Bộ Thượ ng thư) coi việc hình á n. Ô ng đặ t ra luậ t lệ để cứ u
giú p kẻ nghèo khổ , lậ p ra phép tắ c, định việc tố ng tá ng, lớ n nhỏ có trậ t tự ,
trai gá i khô ng lẫ n lộ n, gian phi trộ m cắ p khô ng cò n nữ a, xã hộ i đượ c an
bình thịnh trị. Sau 4 nă m, Lỗ Định Cô ng phong ô ng lên là m Nhiếp Tướ ng Sự
(Tướ ng Quố c), coi việc Chính trị trong nướ c. Ô ng cầ m quyền đượ c 7 ngà y
thì tâ u vớ i vua Lỗ xin giết gian thầ n Thiếu Chính Mã o để chỉnh đố n quố c
chính. Ô ng chỉnh đố n kỷ cương trong nướ c, dạ y dâ n nhữ ng điều lễ, nghĩa,
liêm, sỉ, nên dâ n khô ng cò n nhiễu loạ n mà chính trị mỗ i ngà y mộ t tố t lên.
Sau ba thá ng, nướ c Lỗ trở nên thịnh trị.
Nă m 68 tuổ i, Khổ ng Tử trở về nướ c Lỗ , tiếp tụ c dạ y họ c và bắ t tay
và o soạ n sá ch. Ô ng cũ ng chỉnh lý lạ i cá c bả n nhạ c nướ c Lỗ khiến cho nhạ c
nhã và nhạ c tụ ng mỗ i loạ i có vị trí thích đá ng củ a nó . Có thể nó i Khổ ng Tử là
ngườ i thầ y tư nhâ n chuyên thu nhậ n họ c trò đầ u tiên trong lịch sử giá o dụ c
Trung Quố c. Trướ c thờ i ô ng, trườ ng họ c hoà n toà n là củ a triều đình và
thườ ng chỉ thu nhậ n con em củ a gia đình quý tộ c. Khổ ng Tử sá ng lậ p ra
trườ ng họ c tư, thu nhậ n nhiều đồ đệ bấ t kể xuấ t thâ n sang hèn, đưa giá o
dụ c mở rộ ng cho bình dâ n, đem tri thứ c vă n hó a truyền bá cho dâ n gian, có
cố ng hiến thậ t to lớ n đố i vớ i giá o dụ c thờ i cổ đạ i. Tổ ng số mô n đệ củ a
Khổ ng Tử có lú c lên tớ i 3.000 ngườ i (Tam thiên đồ đệ), trong đó có 72
ngườ i đượ c liệt và o hạ ng tà i giỏ i, nên gọ i là Thấ t thậ p nhị hiền. Nă m 69 tuổ i,
ô ng bắ t tay và o việc hiệu đính cá c cổ thư bị tả n ná t, nhiều chỗ khô ng rõ
rà ng, dễ bị thấ t truyền hoặ c khiến ngườ i đờ i sau nhầ m lẫ n. Do vậ y, Khổ ng
Tử thự c hiện san định lạ i cá c kinh sá ch củ a Thá nh hiền đờ i trướ c, lậ p thà nh
6 cuố n sá ch: Kinh Thi, Kinh Thư, Kinh Lễ, Kinh Nhạ c, Kinh Dịch, Kinh Xuâ n
Thu. Mỗ i cuố n lạ i nó i về mộ t vấ n đề khá c nhau, từ thi ca, nghi lễ, bó i toá n
cho tớ i sử họ c.
1.2. Quan điểm quản lý của trường phái Đức trị
1.2.1 Khổng Tử - Nhà quản lý xuất sắc
Sự đá nh giá về Khổ ng Tử rấ t khá c nhau, trướ c hết là vì nhữ ng mậ p
mờ củ a lịch sử . Ô ng số ng cá ch chú ng ta hơn 2 nghìn nă m tră m nă m và sau
ô ng có rấ t nhiều họ c trò , mô n phá i phá t triển hệ tư tưở ng nho giá o theo
nhiều hướ ng khá c nhau. Có khi trá i ngượ c vớ i tư tưở ng củ a thầ y.
Việc tá ch riêng từ ng khía cạ nh trong cá i tà i nă ng đa dạ ng và thố ng
nhấ t củ a ô ng đã tìm ra mộ t Khổ ng Tử là nhà tư tưở ng lớ n về Triết họ c,
chính trị họ c, đạ o đứ c họ c và giá o dụ c họ c. Trong cá c lĩnh vự c đó thậ t khó
xá c định đâ u là đó ng gó p lớ n nhấ t củ a ô ng. Có thể nhậ n định rằ ng, tầ m vó c
củ a Khổ ng Tử lớ n hơn khía cạ nh đó cộ ng lạ i, và sẽ là khiếm khuyết nếu
khô ng nghiên cứ u ô ng như mộ t nhà quả n lý.
1.2.2 Khổng Tử – nhà tư tưởng quản lý của thuyết Đức trị
Xã hộ i lý tưở ng mà Khổ ng Tử muố n xâ y dự ng là mộ t xã hộ i phong
kiến có tô n ti, trậ t tự . Từ Thiên Tử tớ i cá c chư hầ u lớ n nhỏ , từ quý tộ c tớ i
bình dâ n, ai có phậ n nấ y, đều có quyền lợ i và nhiệm vụ số ng hoà hả o vớ i
nhau, giú p đỡ nhau, nhấ t là hạ ng vua chú a, họ phả i có bổ n phậ n dưỡ ng dâ n-
lo cho dâ n đủ ă n đủ mặ c, và bổ n phậ n giá o dâ n bằ ng cá ch nêu gương và dậ y
lễ, nhạ c, vă n, đứ c, bấ t đắ c dĩ mớ i dù ng hình phá p.
Dù sao thì ý tưở ng trên cũ ng đượ c cả hai giai cấ p bó c lộ t và bị bó c lộ t
thờ i đó dễ chấ p nhậ n hơn, dễ thự c hiện hơn so vớ i hình mẫ u xã hộ i vô chính
phủ “ngu si hưở ng thá i bình” củ a Lã o Tử và mẫ u “quố c cườ ng quâ n tô n”
bằ ng hình phạ t hà khắ c và lạ m dụ ng bạ o lự c củ a phá i phá p gia.
Cá i “cố t” lý luậ n để xâ y dự ng xã hộ i trên, cá i giú p cho cá c nhà cai trì
lậ p lạ i trậ t tự từ xã hộ i vô đạ o chính là đạ o Nho - đạ o Nhâ n củ a Khổ ng Tử .
Cho nên, dù có nó i về chính trị, giá o dụ c hay đạ o đứ c thì Khổ ng Tử đều xuấ t
phá t từ vấ n đề nhâ n sự và mụ c đích củ a ô ng chính là xaay dự ng mộ t xã hộ i
nhâ n bả n.
1.2.3 Đạo nhân về quản lý
Vớ i vũ trụ quan “thiên, địa, nhâ n - vạ n vậ t nhấ t thể”, trờ i và ngườ i
tương hợ p, Khổ ng Tử nhậ n thấ y cá c sự vậ t củ a vạ n vậ t tuâ n theo mộ t quy
luậ t khá ch quan mà ô ng gọ i là trờ i “mệnh trờ i”. Con ngườ i theo Nho họ c “là
cá i đứ c củ a trờ i, sự giao hợ p â m dương, sự hộ i tụ củ a quỷ thầ n, cá i khí tinh
tú củ a ngũ hà nh”. Con ngườ i sinh ra đều có bả n chấ t Ngườ i (đứ c – nhâ n)
nhưng do trờ i phú khá c nhau về nă ng lự c, tà i nă ng và hoà n cả nh số ng (mô i
trườ ng) khá c nhau cho nên đã trở thà nh nhữ ng nhâ n cá ch khô ng giố ng
nhau. Bằ ng sự họ c tậ p, tu dưỡ ng khô ng ngừ ng, con ngườ i dầ n dầ n hoà n
thiện bả n chấ t ngườ i củ a mình – trở thà nh ngườ i Nhâ n.
- Về đạo Nhân:
“Nhâ n là yêu ngườ i” (Nhâ n là á i nhâ n). Nhâ n là giú p đỡ ngườ i khá c
thà nh cô ng “Ngườ i thâ n, mình muố n thà nh cô ng thì cũ ng giú p ngườ i khá c
thà nh cô ng, đó là phương phá p thự c hà nh củ a ngườ i nhâ n”. Nhưng Khổ ng
Tử khô ng nó i đến tính nhâ n chung chung ô ng coi nó như đứ c tính cơ bả n
củ a nhà quả n lý. Nó i cá ch khá c, ngườ i có nhâ n luô n tìm mọ i cá ch đủ thu lợ i
về mình, nhâ n là nguyên tắ c cơ bả n củ a hoạ t độ ng quả n lý.
- Nhân và lễ:
Nhâ n có thể đạ t đượ c qua Lễ, Lễ là hình thứ c biểu hiện củ a Nhâ n,
thiếu Nhâ n thì Lễ chỉ là hình thứ c giả dố i: “Ngườ i khô ng có đứ c Nhâ n thì Lễ
mà là m chi”.
- Nhân và Nghĩa:
Đú ng lễ cũ ng là là m đú ng nghĩa rồ i. Nhâ n gắ n liền vớ i Nghĩa vì theo
Nghĩa là thấ y việc gì đá ng là m thì phả i là m, khô ng mưu tính lợ i củ a cá nhâ n
mình. “Cá ch xử sự củ a ngườ i quâ n tử , khô ng nhấ t định phả i như vậ y mớ i
đượ c, khô ng nhấ t định như kia là đượ c, cứ hợ p nghĩa thì là m”, là m hết mình
khô ng thà nh thì thô i.
Tư tưở ng nhâ n á i củ a Khổ ng Tử có thể so sá nh vớ i tình bá c á i củ a
chú a Giê su và Đứ c phậ t. Nhưng ô ng khá c 2 vị kia ở chỗ , trong tình cả m, có
sự phâ n biệt tuỳ theo cá c mố i quan hệ: trướ c hết là ruộ t thịt, sau đến thâ n,
quen và xa hơn là ngườ i ngoà i.
– Nhân và Trí:
Trí trướ c hết là “biết ngườ i”. Có hiểu biết sá ng suố t mớ i biết cá ch
giú p ngườ i mà khô ng là m hạ i cho ngườ i, cho mình: “Trí giả lợ i Nhâ n”. Rõ
rà ng là ngườ i Nhâ n khô ng phả i là ngườ i ngu, khô ng đượ c để cho kẻ xấ u lạ m
dụ ng lò ng tố t củ a mình. Trí có lợ i cho Nhâ n, cho nên khi Khổ ng Tử nó i đến
ngườ i Nhâ n – quâ n tử , bao giờ cũ ng chú trọ ng tớ i khả nă ng hiểu ngườ i,
dù ng ngườ i củ a họ . Phả i sá ng suố t mớ i biết yêu ngườ i đá ng yêu, ghét ngườ i
đá ng ghét.
– Nhân và Dũng:
Dũ ng là tính kiên cườ ng, quả cả m, dá m hy sinh cả bả n thâ n mình vì
nghĩa lớ n. Khổ ng Tử khen Bá Di, Thú c Tê, thà chết đó i chứ khô ng thèm cộ ng
tá c vớ i kẻ bấ t nhâ n, là ngườ i Nhâ n. Khổ ng Tử rấ t ghét nhữ ng kẻ hữ u Dũ ng
bấ t Nhâ n, vì họ là nguyên nhâ n củ a loạ n.
Đạ o củ a Khổ ng Tử khô ng quá xa cá ch vớ i đờ i. Nhâ n – Trí – Dũ ng là
nhữ ng phẩ m chấ t cơ bả n củ a ngườ i quâ n tử , là tiêu chuẩ n củ a cá c nhà quả n
lý- cai trị. Tư tưở ng đó củ a Khổ ng Tử đượ c Hồ Chsi Minh kế thừ a có chọ n
lọ c và nó vẫ n cò n ả nh hưở ng đố i vớ i sụ phá t triển củ a xã hộ i hiện nay.
Khổ ng Tử cũ ng mong phú quý, nhưng ô ng chỉ thừ a nhậ n nó trở thà nh ích
lợ i cho xã hộ i khi nó “khô ng trá i vớ i đạ o lý” và phả i đạ t đượ c bằ ng nhữ ng
phương tiện thích đá ng. Tư tưở ng “là m cho dâ n già u”, “tiên phú , hậ u giá o”
là tư tưở ng duy vậ t củ a Khổ ng Tử , đượ c cá c họ c giả củ a Nho gia và Mắ c gia
sau nà y phá t triển thêm. Nhưng nhữ ng giá trị tư tưở ng củ a Khổ ng Tử để lạ i
cho hậ u thế đã khô ng bị mai mộ t theo thờ i gian. Ngà y nay, hệ thố ng họ c
thuyết củ a Khổ ng Tử đã trở nên lạ c hậ u, trướ c hết là phầ n nộ i dung liên
quan tớ i vấ n đề thế giớ i quan, song nhiều triết lý củ a ô ng về đạ o đứ c - đạ o
lý, giá o dụ c, cai trị - quả n lý con ngườ i và xã hộ i vẫ n là nhữ ng nguyên tắ c và
triết họ c chỉ đạ o mộ t số hoạ t độ ng. Ví dụ như:
Khổ ng Tử nhấ n mạ nh tớ i quá trình tự tu dưỡ ng trong hoạ t độ ng
quả n lý: “tu thâ n – tề gia – trị quố c – bình thiên hạ ” (Đạ i họ c).
Ngườ i Nhâ n thì phả i hết lò ng vì ngườ i, biết từ bụ ng ta suy ra bụ ng
ngườ i: “Kỷ sở bấ t dụ c, vậ t thi ư nhâ n” (Luậ n ngữ ).
Trong hoạ t độ ng kinh tế, khô ng chỉ că n cứ và o lợ i nhuậ n đơn thuầ n
“Già u sang là điều ai cũ ng muố n, nhưng nếu đượ c già u sang mà trá i vớ i đạ o
lý thì ngườ i quâ n tử khô ng thèm”. Cứ là m việc tố t, phụ c vụ ngườ i tố t thì
“bổ ng lộ c tự khắ c đến”.
Quả n lý họ c phương Tâ y truyền thố ng cho rằ ng quả n lý là quả n lý,
luâ n lý đạ o đứ c là luâ n lý đạ o đứ c, hai phạ m trù đó khô ng có liên quan vớ i
nhau. Nhưng quả n lý là cá i gì? Suy cho cù ng, quả n lý là quả n lý con ngườ i.
Trong quả n lý, đố i vớ i con ngườ i thì quả n lý là cá i gì? Quả n lý mọ i quan hệ
giữ a ngườ i vớ i ngườ i. Cò n luâ n lý đạ o đứ c, là quy phạ m chuẩ n mự c hà nh vi
giữ a con ngườ i vớ i con ngườ i. Do đấ y giữ a luâ n lý đạ o đứ c và quả n lý là có
quan hệ mậ t thiết.
So vớ i cá ch quả n lý truyền thố ng củ a phương Tâ y và phá p gia cổ đạ i
củ a Trung Quố c, cá ch quả n lý củ a Khổ ng Tử đi mộ t con đườ ng khá c. Ô ng
nhấ n mạ nh đứ c trị, nhấ n mạ nh lấ y luâ n lý đạ o đứ c để giá o hoá nhâ n dâ n.
Đương nhiên ở thờ i Khổ ng Tử , nộ i dung củ a luâ n lý khá c vớ i ngà y nay.
Trong khi Khổ ng Tử nhấ n mạ nh nghiên cứ u “vị chính” quả n lý, thì nộ i dung
luâ n lý và nộ i dung quả n lý có sự khá c biệt. Nhưng đó chỉ là sự cá biệt củ a
vấ n đề, khô ng thể thay đổ i đượ c kết luậ n chung về mố i quan hệ khă ng khít
giữ a quả n lý và luâ n lý đạ o đứ c. Quả n lý là thể thố ng nhấ t hữ u cơ củ a tư
tưở ng quả n lý và thuậ n quả n lý. Tư tưở ng quả n lý là cá i bả n chấ t, thuậ t
quả n lý chỉ là cá i phá t sinh mà thô i. Nhâ n tố cơ bả n quyết định tính chấ t
quả n lý và thà nh bạ i củ a nó là tư tưở ng quả n lý chứ khô ng phả i là thuậ t
quả n lý. Từ ý nghĩa ấ y, lấ y “thuậ t” để thay thế quả n lý phiến diện. Cũ ng vì lý
do ấ y, quyết khô ng nêu vì Khổ ng họ c khô ng có “thuậ t” mà phủ định Khổ ng
Tử từ ng bà n đến quả n lý, phủ định tư tưở ng quả n lý củ a Khổ ng Tử .
Vậ y, tư tưở ng họ c thuyết lễ trị củ a Khổ ng Tử là : Là m gì muố n thà nh
cô ng cũ ng phả i có chính danh (lẽ phả i), phả i biết chọ n ngườ i hiền tà i giú p
việc, phả i thu phụ c lò ng ngườ i, phả i đú ng đạ o và phả i tiết kiệm. Cá c ô ng cho
rằ ng con ngườ i phả i chia thà nh 2 loạ i: quâ n tử thì có nghĩa, cò n tiểu nhâ n
thì chỉ chă m lo điều lợ i.
1.2.4 Khổng Tử với tầng lớp quản lý chuyên nghiệp
Đạ o nhâ n củ a Khổ ng Tử là nền tả ng củ a họ c thuyết quả n lý đứ c trị,
kỷ cương và phá t triển thịnh vượ ng. Trong mộ t xã hộ i sả n xuấ t thô sơ, có sự
đố i chọ i về lợ i ích và tương phả n rõ rệt giữ a ngườ i già u và kẻ nghèo thì rấ t
khó thự c hiện điều nhâ n cho toà n xã hộ i. Tư tưở ng củ a Khổ ng Tử đã đượ c
cá c vua chú a sau nà y họ c tậ p, xâ y dự ng mộ t hệ thố ng tuyển lự a nhâ n tà i cho
quố c gia. Că n cứ và o kết quả cá c kỳ thi, nhữ ng ngườ i đỗ đạ t, dù xuấ t thâ n từ
giai cấ p nà o, đều đượ c đề bạ t cá c chứ c vụ quả n lý, từ thấ p đến cao. Chế độ
tuyển chọ n nhâ n tà i nà y đã tạ o ra mộ t đẳ ng cấ p cá c nhà quả n lý ở nhiều
nướ c phương Đô ng kiểu Khổ ng giá o.
Thuyết chính danh củ a Khổ ng Tử đò i hỏ i đặ t tên đú ng sự vậ t và gọ i
sự vậ t bằ ng đú ng tên củ a nó , khiến danh đú ng vớ i thự c chấ t sự vậ t. Trong
quả n lý, chính danh là phả i là m việc xứ ng đá ng vớ i danh hiệu chứ c vụ mà
ngườ i đó đượ c giao. Muố n chính danh thì thâ n phả i chính (có nhâ n), khô ng
chấ p nhậ n thó i xả o trá , lừ a lọ c hoặ c việc lạ m dụ ng chứ c quyền. Đã mang cá i
danh là vua phả i là m trò n trá ch nhiệm củ a mộ t vị vua, khô ng sẽ mấ t cả
danh và ngô i. Khổ ng Tử có tư tưở ng khi việc là m vượ t quá trá ch nhiệm và
danh vị, Khổ ng Tử gọ i là “Việt vị”. Khổ ng Tử cho rằ ng mầ m mố ng củ a loạ n
lạ c, bấ t ổ n củ a quố c gia là cá c hà nh vi “việt vị”, “tiếm lễ” củ a tầ ng lớ p cai trị.