Download as doc, pdf, or txt
Download as doc, pdf, or txt
You are on page 1of 7

Totally forgot Alice and Shiro. Making it up now.

SE–9:

Ivy và Alice đang đi bộ trên hè phố. Tay Alice xách hai túi hàng lớn, một túi đựng
thực phẩm để chuẩn bị cho bữa trưa, còn túi kia là đồ thời trang. Ivy chỉ xách một
túi giấy nhỏ đựng bộ trang phục mới mua của Alice tặng.
“Ivy, cậu không có sở thích nào sao?” – Alice hỏi.
“Sở thích? Như là… ấn tượng với một thứ gì đó?” – M4A1.
“Um!” – Alice gật đầu.
M4A1 ngừng một lúc. Một cái yên tĩnh đến khó tả và kì quặc.
“Mình… thích cậu, Alice.”
Một ngọn gió lùa qua mái tóc suôn dài và mượt mà của Alice và Ivy. Cả hai người
lặng đi một lúc.
Alice quá đỗi ngạc nhiên, mặt cô chợt đỏ bừng và quay mặt đi vì ngại. Nhưng rồi
cô chợt hiểu ra, M4A1 là người máy và cô rõ ràng đang hiểu sai ý nghĩa của “sở
thích”, nên mới nói rằng cô thích Alice.
“Chắc là vậy rồi… Ahaha…”
Alice cười trừ, vội đẩy Ivy đi tiếp để giấu đi khuôn mặt đang đỏ ửng của cô.
“Ở thế giới bên kia cậu có bạn bè không?” – Alice hỏi.
“Mình có quên một vài con người ở đó, nhưng họ không nói chuyện nhiều.”
“Sao lại như vậy?”
“Họ sợ các T–Doll.”
Trong mắt Alice, Ivy chỉ là một cô gái bình thường, hiền lành và có hơi ít nói.
Nhưng trong mắt những người ở thế giới kia, các T–Doll chỉ là những vũ khí biết
nói và tuyệt đối thực hiện theo mệnh lệnh được giao, dù họ có muốn hay không.
Mặc dù các T–Doll có cách hành xử và giao tiếp tương tự con người, cũng có cá
tính được lập trình riêng, nhưng họ vẫn không thể thay đổi bản chất bản thân chỉ là
một thứ vũ khí.
“… Cũng phải ha. Nhưng theo mình không như vậy đâu.”
“Cậu chưa thấy sự khốc liệt của thế giới bên kia––“
“Mình biết.” – Alice cắt lời. “Nhưng bây giờ, cậu là chỉ là Ivy mà thôi.”

♪Cho dù thế giới sẽ thay đổi như thế nào đi nữa♫


♪Và chúng ta biết chắc chắn rằng♫
♪Chúng ta sẽ cùng vượt qua màn đêm và trở lại♫
♪Bạn đã mỉm cười, bạn thật ngốc nghếch quá♫
♪Mình tặng lại bạn nụ cười của mình và những năm tháng đã trôi qua♫

Chợt một bài hát vang lên từ một cửa hàng đồ lưu niệm, trong giá trưng bày bằng
kính được đặt trước cửa sổ đều là Miku – những chồng đĩa album bài hát, nhồi
bông, figure cỡ nhỏ và rất nhiều phụ kiện khác nhau cho khách hàng thoải mái lựa
chọn. Bên trong còn có cả một figure tỉ lệ 1:1 để trưng bày nữa.
“Hatsune… Miku, phải không?” – Ivy chợt hỏi.
“Đúng rồi đó, Miku đây mà. Nhưng sao cậu lại biết cô ấy?” – Alice ngạc nhiên.
“Cô ấy từng rất nổi tiếng vài năm trước, cho tới khi một sự kiện hi hữu đã xảy ra.”
(tới đoạn này có lẽ ghép đoạn Miku vào sẽ hợp hơn, sẽ chỉnh sửa sau)
“Cậu không biết lí do à, Ivy?”
“Mình không có nhiều thông tin về cô ấy. Mình chỉ nhớ là mình đã từng gặp Miku
mà thôi.”
“Vậy à… Thôi, ta về nhà nào, sắp tới giờ cơm trưa rồi.”
Ivy dừng lại và nhìn một lúc vào kệ trưng bày. Cô đang nhìn vào một chiếc móc
chìa khóa có in hình Miku.
“Cậu thích nó à?” – Alice hỏi.
“U–Um…” – Ivy.
Một lúc sau, Alice bước ra khỏi cửa hàng với hai chiếc móc khóa như vậy trên tay.
“Một cái cho cậu.” – Alice dúi vào tay Ivy chiếc móc khóa. “Một cái cho mình,
coi như đây là vật kỉ niệm giữa hai ta nhé!”
“U–Um. Cảm ơn cậu, Alice.” – Ivy.
Alice và Ivy cùng đi về nhà, mặt trời bắt đầu đổ những đợt nắng to xuống.

Một lúc sau khi ăn trưa xong.


“Vậy thì, tôi và Raiden sẽ đi cùng M4A1. Alice ở lại đây nhé.”
Sau một hồi cân nhắc “kĩ lưỡng” và sự kiên nhẫn vượt bậc của một T–Doll, Shiro
quyết định đi theo M4A1 và mang cả Raiden theo. Cô cảm thấy yên tâm hơn khi
có Raiden đi cùng.
“Hai người đi vui vẻ nhé.”
Alice không thể đi được vì cô còn phải trông nhà, hơn nữa Alice không có việc gì
ở bên đó, nếu tò mò thì chắc chắn Ivy sẽ dẫn cô qua đó, không thành vấn đề. Ít
nhất là Alice nghĩ vậy.
Trong lúc đi tới địa điểm để dịch chuyển tới thế giới kia, Shiro nhận ra M4A1 có
cầm trên tay chiếc móc chìa khóa đó. Cô có vẻ rất thích nó.
“M4, đó là?”

“Một vật trang trí làm bằng nhựa, Pháp sư Shiro.”


(M4A1 đang nói tiếng Anh nên cô đang gọi Shiro là “Shiro the Wizard”, một cách
gọi những người có tước hiệu cao.)
“Cô có ngừng gọi tôi như thế không hả…”
“Vâng, Pháp sư Shiro.”
Shiro vốn không phải một người đủ cao thượng để được gọi như vậy, hơn nữa cô
không phải người mong muốn được tôn trọng. M4A1 gọi Shiro như vậy cũng chỉ
là lệnh từ cấp trên, nếu không thì cô đã có thể chỉ gọi Shiro là “cáo” như sau.
“Cô lớn rồi mà vẫn thích những thứ nhỏ xinh như vậy à?” – Raiden hỏi.
“Không phải em cũng vậy sao, mèo con?” – M4A1 hỏi lại.
“Uuu… Đừng gọi tôi là mèo con!”
Raiden vẫn trẻ con và dễ cáu giận như mọi khi, sau hàng trăm năm tồn tại cô vẫn
giữ nguyên bản chất vốn có của mình, mặc dù đó không hẳn là điều tốt đối với
Shiro vì cô phải trông nom con mèo cáu kỉnh này hàng ngày. Nhưng rất may là
Raiden lại rất hiền lành và dễ bảo đối với Shiro.
“Alice mua cho cô cái đó à?” – Shiro hỏi.
“Vâng, đúng là như vậy. Cậu ấy thật hào phóng, phải không?”
“Cô có vẻ rất thích nó nhỉ.”
M4A1 không đáp, cô treo chiếc móc chìa khóa vào báng súng thay cho câu trả lời.
Shiro như thể nhận ra điều gì đó, cô mở cuốn sách đang mang theo người ra và bắt
đầu viết những dòng chữ bằng kí tự cổ.
“Chị Shiro lại viết nhật kí à?” – Raiden hỏi.
“Ừm. Hôm nay có vẻ là một ngày thú vị đây.” – Shiro.

Shiro và Raiden được M4A1 được dẫn vào một boong ke lớn dưới lòng đất cách
xa thành phố, giấu kín dưới một tuyến tàu ngầm. Nơi này đã bị bỏ hoang từ rất lâu,
dựa theo đồ bền của bức tường gạch và cảnh vật xung quanh.
Một căn phòng bị bỏ hoang hiện ra trước mắt Shiro sau khi cánh cửa chống nổ
nặng được mở ra. Xung quanh là tường bọc thép như mọi boong ke chống nổ hiện
đại ngày nay, xung quanh chỉ có đồ đạc đổ vỡ và ngổn ngang, có có cả những
cuốn sách mục nát và thiết bị điện tử đã bị hỏng. Cỏ mọc lên rất nhiều và hình
thành một lớp đất mỏng dưới chân, chúng trông rất lạ và ngay cả Shiro cũng chưa
từng thấy loại cỏ này bao giờ. Có hai chiếc quạt gió nhỏ đang chạy, có vẻ đó là hệ
thống lọc không khí. Không biết nơi này đã bị bỏ hoang từ khi nào.

“Pháp sư, đằng kia.”


M4A1 chỉ vào một thứ hình tròn kim loại rất lạ đặt ở cuối phòng.
“Cô có thể nhấc nó lên bằng–––“
Tới đây M4A1 chợt không thể nói được gì nữa, như thể cô đang quên mất cô đang
phải nói gì.
“Bằng…?” – Shiro.
“Em nghĩ chị ấy đang nói là “phép thuật” đó.” – Raiden tiếp lời.
Shiro hiểu ý, lấy cuốn sách ra và bắt đầu niệm phép. Chiếc hình tròn kia tỏa một
thứ ánh sáng màu xanh nhạt, từ từ nổi lên trên không trung theo hiệu tay của Shiro
và tự động gắn vào một cái bệ ở ngay bên cạnh nó.
“Ủa, Pháp sư?” – M4A1.
“Hm?”
“Sao cô biết cổng dịch chuyển sẽ được lắp vào đó?”
Giờ Shiro mới ngộ ra, M4A1 chưa hề nói gì về việc phải lắp cái này vào đâu.
“Ta đoán là nó sẽ lắp vào đó, vậy thôi.”
“Quả là Pháp sư Vạn dặm. Hai người đợi một lúc, tôi sẽ kết nối nguồn điện cho
thứ này.”
Trong lúc M4A1 đang tìm nguồn điện cho cổng dịch chuyển, Shiro và Raiden đi
thăm dò xung quanh căn phòng.
Shiro tìm thấy một kệ sách nhỏ gắn tường bám đầy bụi. Cô rút ra một cuốn sách ở
trên đó, ngay khi cuốn sách rời kệ là kéo theo một cơn mưa bụi nhỏ rơi xuống đầu
Shiro.
“Khụ…”
Shiro ho một tiếng nhẹ. Cô phủi nhẹ lớp bụi ở trên cuốn sách đi, lộ rõ ra tiêu đề
cuốn sách bọc da.
“Chiến Tranh… và Hòa Bình. Leo Tolstoy, 1869.”
“Chị Shiro cũng có một cuốn như vậy ở nhà, phải không?” – Raiden hỏi.
“Ừm, nó giống hệt cuốn này. Những bản đầu tiên từ năm 1869 và bằng tiếng
Nga.”
“Kể cũng lạ nhỉ. Cuốn sách này ở dưới này từ rất lâu rồi, nhưng ngoài bị bụi bám
thì nó trông như mới vậy.”
Giờ Shiro mới nhận ra. Cô phủi bụi đi kĩ hơn, đúng là cuốn sách này mới tinh như
những cuốn sách cô thường bảo quản bằng phép thuật ở nhà. Không một vết bẩn,
chỗ rách hay sờn mực in.
“Raiden, em ngửi xem.”
Raiden hít hít trên bìa cuốn sách.
“Có mùi của chị, nhưng ít lắm.” – Raiden.
“Em không nhầm đó là mùi tay chị chứ?”
“Không đâu. Mùi này giống mùi khi chị vừa tắm xong thì đúng hơn.”
“Thế quái nào em lại biết mùi đó vậy…” – Shiro nhăn nhó.
Thoạt đầu Shiro thấy rất lạ, nhưng rồi cô nhớ một lần cô đem cuốn sách này vào
phòng tắm, do trượt ngã trong đó nên cuốn sách rơi tõm vào bồn tắm nên từ đó
cuốn “Chiến Tranh và Hòa Bình” của cô ở nhà luôn có mùi xà bông. Shiro thì quá
lười để có thể xài phép chỉ để khử mùi xà bông, nên cô cứ để vậy và chỉ sấy khô
bằng phép thuật.
(“Nhà” của Shiro ở đây là nhà cũ ở Zenonia, cô tự tay phục chế lại bằng phép
thuật và giữ nguyên nó ở chỗ cũ nơi nhà cô từng được dựng lên)
“Pháp sư Shiro? Cổng đã sẵn sàng rồi.”
Cánh cổng hiện ra với một quầng sáng màu xanh nhạt mờ ảo, trông như một làn
nước biển trong xanh đang dao động trên đó. Những đèn LED xung quanh tỏa ra
màu đỏ cam báo hiệu cánh cổng đã sẵn sàng. Shiro nhìn qua M4A1, tay cô ấy như
đang với lấy cái gì đó sau lưng.
“M4A1?”
“да, хорошо–– *hắng giọng* Được rồi, chúng ta đi nào.”
M4A1 bước qua cánh cổng, không chút do dự. Cô biến mất ngay lập tức. Giờ tới
lượt Shiro và Raiden.
“Raiden, em đi trước đi. Chị sẽ theo sau.”
Raiden không chút nghi ngờ cô, bước qua cánh cổng đó. Giờ chỉ còn lại Shiro.
Cô bước lại gần chiếc máy phát điện. Nó không hề chạy, bên trong trống rỗng mặc
dù có dây diện kết nối với cánh cổng.
“Cái gì đây…”
Shiro nhìn thấy một vật nhỏ phát sáng trông như một chiếc đèn lồng mini có
khung thép, có một sợi dây điện lớn được gắn trực tiếp vào nó và nối vào cổng
dịch chuyển. Đặt trên máy phát điện có thêm một vài thứ nữa: một con dao, một
chiếc cờ lê và một chiếc tua vít nhỏ. Tất cả đều dính một ít máu ở tay cầm và đầu
vật dụng. Có cả một chút dầu máy ở đầu cờ lê nữa.
“Rốt cuộc cô đang làm gì vậy, Ivy?”

You might also like