Download as txt, pdf, or txt
Download as txt, pdf, or txt
You are on page 1of 10

Ngày đầu tiên nhập học, tôi bị phân đến khu kỳ túc sả của uu.

Toa nhà kỳ túc sả ở nơi hiểu lạnh nhé.


Nhìn toa nhà kỳ túc sả đổ nát trước mặt.
Tôi không khỏi có chút sợ hãi.
Nơi này thật sự có thể ở được sáng sau tôi lại cảm thấy nó giống như con nhà trong
cho trời thác hỏi mặt thất vậy.
Nhưng mà từ một lạy khác giống chữ toa nhà số 13.
Chắc bà chỗ này không sai đâu.
Tôi đã bắt đầu hội hợp vì chọn ngôi trường này rồi.
Điều bắt đặc sĩ là tất cả tân sinh viên năm nay của chúng tôi đều bị phân vào toa
nhà kỳ túc sả này.
Giang to đã đến được phòng kỳ túc sả.
Đây cỡ ra, tôi phát hiện ra đây là phòng kỳ túc sả 4 người bình thường.
Mặc dù không có dừng tường, nhưng dù sả cũng thải máy hơn sau với lại phòng 80
người.
Này khi tôi vừa bước vào cửa phòng, thì nhìn thấy trên tụi quân áo phía sau cửa có
chê một tờ dây đáng hả và...
Phía trên cũng biết tạm chữ lớn, quý tắc kỳ túc sả áp mọc.
Một y nhờ mỗi phòng kỳ túc sả chỉ có 40. Nếu như phát hiện có thêm 1 người, nha
định không được để y tời.
Người đó không tồn tại.
Toa nhà kỳ túc sả số 13 thời gian tắt đèn 1 tổ là 10 giờ.
Sau khi thắt đèn, bắt lợi là ai gõ cửa cũng không được phép mà cửa.
Ba, hãy phơi quân áo đã giặt sống trước 8 giờ tổ mỗi ngày.
Nếu không có thể xảy ra tình trạm quân áo bị mất, 4, sau toa nhà kỳ túc sả này đã
cụ.
Nên khả nắng cách âm tương đối kém, nếu như khi đi vệ sinh mà nghe thấy tiếng độc
là...
Nhà vệ sinh của toa nhà kỳ túc sả nằm ở phía bên phải hành là...
Đi nhớ là phía bên phải.
Hãy chủ ý phân biệt phương ngưỡng để tránh giy nhầm.
Tôi nhìn chẳng chẳng chẳng bà tổ dễ này rất lâu.
Đã học đại học rồi mà còn có người dành giữa như vậy.
Bày chào dạ người.
Nó không trường là mấy anh chị khóa trên cổ ý chơi không chúng tôi.
Đám sinh viên mới.
Nhưng mà xin lỗi nhé.
Nhưng thứ này đời với tôi vô dụng thôi.
Tôi là người theo chủ nghĩa gì vậy.
Những chuyện mà khui ta môn này tôi được không tin.
Tôi vẫn còn nhớ trên tổ dây đó viên nhà vệ sinh của toa nhà kỳ túc sả nằm ở phía
bên phải hành làng.
Nhưng mà ngay khi tôi vừa bước xa khỏi gửa phòng.
Lên bắt nhìn hành làng bên trái.
Dẫu sẵn nhà vệ sinh lại nằm ở phía bên trái hành làng.
Thế là tôi lại quay đầu nhìn sáng phía bên kia hành làng.
Nơi đó cũng có biển hiệu nhà vệ sinh.
Tôi sẵn sơ.
Sau hai bên hành làng này đều có biển nhà vệ sinh vậy.
Nhìn hai biển hiệu nhà vệ sinh này.
Dù sao thì cứu làm theo khui ta cảnh thẳng vẫn hơn.
Dất nhiên tôi đã đến nhà vệ sinh ở phía bên phải hành làng.
Cả nhà vệ sinh chống không?
Chỉ có một mình tôi, thậm chí tôi còn có thể nghe thấy tiếng bức tranh của chính
mình.
Trong lòng tôi không khỏi có chút sợ hải.
Thế là tôi thì một phòng vệ sinh cần cửa ra vào.
Dù định giải quyết nhân cộng.
Ngay khi tôi vừa mới vào được một lúc,
đơn nhiên một rộng nữa từ phòng bên kẹn vang lên.
Có người đến sao?
Nghe thấy tiếng động.
Tôi sợ đến mức hoàn thành rung ra.
Tôi sợ đến mức hoàn thành rung ra.
Nhớ trong khui tắc có một điều.
Nếu như khi đi vệ sinh mà nghe thấy tiếng động là.
Xin đừng để ý tôi.
Tôi vừa mới vào đã gặp chuyện rồi.
Mày mà tôi đã nhanh chống bình tĩnh lại.
Niến thở tập trung.
Ngay cả hơi thở cũng chậm lại rất nhiều.
Sau đó, tôi phòng bên kẹn chuyển đến tiếng giải cao có.
Khi như là người bên cạnh đã bước lên buồn cầu.
Rồi lại là cô gái đó.
Lần này, sọc nó lại phát ra từ trên định đầu tôi.
Bạn là người mới đến sao?
Sao bạn không thêm để ý đến tôi vậy?
Tôi sợ đến tốt một hồi lạnh.
Chực ra mạnh bảo tôi.
Bây giờ có một thứ gì đó đang ở trên đầu nhìn tôi.
Nếu lúc này tôi ngầm đầu lên.
Chắc chắn tôi sẽ nhìn thấy một cảnh tượng cực kỳ đang sợ.
Tôi giả vờ như không nghe thấy. Nhanh trong kéo quần lên.
Rồi một cửa đi ra ngoài.
Tôi thậm chí còn không giảm dựa tay mà chạy thẳng ra khỏi nhà vệ sinh.
Ngay khoảng khắc tôi với bước ra khỏi nhà vệ sinh.
Tôi nghe thể tiến cơ của một người phụ nữ thử thiệt sau vọng lại.
Mà ngay khi tôi đi về thiệt hành là.
Anh thang đó lại đến mắt.
Như thế mọi chuyện vừa xảy ra chỉ là một rất mơ.
Tôi chạy một mạnh về phong ngủ của mình.
Sau khi về đến phong tôi không nhịp được mặt cả một trai nước khoáng lên đuống 2
ngủ.
Cô gắng bình tĩnh lại.
Dù lại lấy điện thoại gia nhân tiên cho bố ở nhà.
Bố ơi. Chứ hợp này đang sợ quá.
Còn muốn về nhà.
Nhưng mà ngay sau khi gửi tin nhắn đi, tôi nhìn thấy một dầu chấm thân màu đó.
Người không thành công sao.
Chuyện gì thế này?
Thế là tôi lại chục ảnh tờ dây ghi đây khui tắc.
Người và nhóm chắc của gia đình nhưng mà bức ảnh đó cũng chỉ hiện vòng sai tròn.
Sống ở đây kèm quá thế.
Thế là tôi cần biện thoại đi ra ban công.
Thưa xem ở ban công có bắt được sống không.
Nhưng mà ngay cả ở ban công cũng không bắt được một chút sống nào.
Tiên nhắn vẫn không gửi được.
Trong lòng tôi không khỏi được bộ.
Hạ mắt xuống thì nhìn thấy cô quản lý ký túc sá đang ngừng đầu nhìn về thiệt tôi.
Chỉ là anh mắt của cô quản lý ký túc sá có về chồng rộng vô hồn.
Nhưng mà tôi không khỏi rộng tóc cái.
Sau đó, cô quản lý ký túc sá hướng về thiệt tôi lên tiền.
Nếu có việc gì các thịt sống tận một tim tôi,
ở chỗ tôi có điện thoại bán của chường.
Có thể lên lạp với người nhà cho cậu.
Tôi cũng không sống lâu mà quay trở lại dừng của mình.
Rồi sống dường.
Nhưng mà ngay khi tôi vừa mồi sống dường,
thì được nhiên tấm bán dừng phát ra tiếng cách một tiền.
Đó là tiếng cậu bị gái.

Cái chiều hỏng rất năng này.


Cái dùng gì mà chân lượng thế này, tôi tiện tay là tấm nhẹ lên.
Lạy nhìn thấy trên tấm bán dừng bên dưới đang in hằng một dấu tay màu đỏ tươi.
Trong như thế vẫn chưa không?
Tôi sợ đến mức luôn cuốn tay chân.
Chẳng gì đang sảy ra thế này?
Vượt vọng lấy dễ lâu ở bên cạnh lâu sạch dấu tay.
Này lúc này, ngoài cơ phòng ngủ trên đến một chẳng tiếng bước chân.
Này sau đó, cơ phòng ngủ bị đẩy ra.
Quân lựa xinh từ bên ngoài bước vào.
Xin chào, đây có phải phòng bá chăm nãy năm hơ là chân khả khả.
Xin viên năm nhất.
Chẳng khả khả chính là tên của nữ xinh ngủ dương tầng trên tôi.
Chào cậu, tôi là áp mỏ con áo và dài của cậu bị làm sao thế?
Sau đó, tôi cứ đầu nhìn con áo và dài của mình.
Lạy nhìn thấy trên đó có tương mỏ màu đỏ tươi.
Chẳng lẽ là vết mỏ mà tôi đã dẫn phải khi vừa đi vệ sinh sao.
Trong mà tôi, vừa nãy đi vệ sinh bị dính vào đấy.
Tôi nhắc cậu cũng nền xem qua nội quý ở cơ phòng.
Vừa nãy tôi đi vệ sinh đã khắp trên ký lạ.
Chẳng khả khả bán tình bán nhìn đi đến trước tù quần áo.
Rồi khó hiểu lên tiếng.
Ký lạ, vừa nãy tôi cũng đã đi nhà vệ sinh bên trái.
Xin sao tôi lại không sao nhỉ?
Đồ với lời nói của chẳng khả, tôi cũng có trước khó hiểu.
Đi đến trước tổ dây ghi nội quý, chẳng khả khả không làm theo nội quý.
Lạy không có chuyện gì xảy ra.
Còn tôi lại ngoan ngọa làm theo nội quý.
Nhưng vẫn phạm phải sai lầm.
Chẳng khả khả xinh nghĩ vài dây.
Dựa theo kinh nghiệm nhiều năm xe mây năm nay thể loại quái đầm quý tác của tôi.
Chắc chẳng trong này có một số quý tác là giả.
Chẳng khả khả vừa rất nơi.
Cơ phòng ngủ lại đi người ta đẩy ra.
Lần này có 3 nữ sinh giúp vào từ bên ngoài.
Cả 3 người đều rất nhiều tình.
Mọi người đều ở phòng 3 cho mẹ năm phải tư vào chẳng khả khả nhí nhau.
Điều nhìn thấy sự kinh ngạp trong mắt đối phương.
Dẫu rằng là phòng ngủ dành cho 4 người.
Bây giờ sao lại có đế 5 người.
Trong vợ quý có 1 điều cần nhớ là.
Mỗi phòng ngủ chỉ có 4 người.
Nếu phan hiện có thêm 1 người.
Nhà định không được để ý.
Người đó không thống tại.
Này lúc này, tôi chẳng nhớ ra trên mỗi dùng đều dàn tên của đường người.
Tôi liên nhìn về thiền những tấm bảng tên đó.
Một nữ sinh tấm ảnh đi về phía dường của lý biển.
Tôi là lý thiện nhé.
Một nữ sinh mạc vài sáng đi về phía dường của chương ảnh.
Tôi là chương ảnh.
Còn cầu gái mạc vài sáng màu đó quý cùng thêm đi về phía dường của tôi.
Dùng món tay lớp có bảng tên của tôi.
Tiếp đó.
Một dọng nữ vang lên từ miệng cô ta.
Tôi là ác mọc.
Trong ngày mắt, tôi chỉ cảm thấy một lương hành khi xúc thẳng lê nó.
Sọng nói cô ta chỉ là dọng nói mà tôi với nghe thấy trong nhà bệ sinh.
Này đầu tiên nhận học, tôi được phần đến toa nhà ký tức sá cu ký và hiểu lấy nhất.
Sau khi đến ký tức sá, tôi phát hiện ra nợi ký tức sá ký lại trên tua quần ảo.
Một trong số đó viết là hãy nhớ.
Mỗi phòng ngủ chỉ có 4 người.
Nếu phan hiện có thêm 1 người.
Tuyệt đối không được để ý, người đó không thường tại.
Nhìn 4 người trước mặt.
Tôi biết là này gặp chuyện rồi.
Chúng ta đã cảm nhau rồi phải không?
Thật sự là người phụ nữ tôi gặp trong nhà bệ sinh.
Tôi sợ đến mức tản thân dùng dày.
Nắng chặt lấy tay chân khá khả.
Tôi có thể cảm nhận được lúc này chân khá khả cũng sự hãy vô cùng.
Giang nhanh sau đó, cô ấy đã phản ứng lại.
Đào tôi chạy ra khỏi cửa.
Tôi cũng hiểu ra.
Trong cho hợp này, không để ý tới là tốt nhất.
Sau khi ra khỏi cửa, cả 2 chúng tôi đều thờ hồn hèn.
Mày mà lúc này đã có rất nhiều sinh viên mới đến phòng của mình.
Tỉnh ô nó qua lại đã làm giảm bất lượng sợ hãy của chúng tôi.
Chân khá khả thấy có một nữ sinh viên ra từ phòng đối diện.
Vượt vang lên tiếng, bạn học ơi.
Tôi muốn hỏi phòng bạn có giả nội quyết ký túc sá không?
Nữ sinh viện có giảm mình.
Y bạn là cái này sao?
Giờ cô ấy cầm biện thoại lên.
Mở một bước ảnh, trong hành chính là nội quyết ký túc sá.
Không đúng nội quyết của cô ấy, hình như khác với của chúng ta.
Chân khá khả là người đầu tiên nhận ra.
Nghe thầy tiếng, tôi cũng nhìn khí lại.
Một, mỗi phòng ngủ chỉ có 4 người, nếu phát hiện có thêm người.
Hãy bảo cho cô gọi lý ký túc sá.
Thái, cô gọi lý ký túc sá chỉ chữ trách nhiệm về công việc ăn ninh ký túc sá của
sinh viên.
Nếu cô ấy mời bạn gọi phòng của cô ấy, hãy lập tức từ chối.
Ba, giờ tắt đàn của toàn nhà ký túc sá 33 là 10 giờ tối hằng nay.
Giờ rất cổ dấu viên có lý ký túc sá và học sinh là giống nhau.
sẽ không có ai kiểm tra phòng sau 10 giờ.
Bốn, giờ tắt đàn của nhà vệ sinh là 10 giờ tối hằng nay.
Hãy chú ý ăn toàn vào ban đêm, nằm.
Vui lòng sử dụng nhà vệ sinh bên trái.
Xấu, hãy trên trọng bạn cùng phòng của bạn.
Chúng tôi phát hiện ra rằng có một số quyết tắc thực sự khác với chúng tôi.
Sao lại có 2 lợi quyết tắc nhỉ?
Cô gái tên chú sang sang cũng ạc viên thốt lên.
Trần lại có một số quyết tắc trong này là giả.
3 chúng tôi nhanh chống xong sang khắc quyết tắc.
Cuối cùng đã giúp ra 4 kết lượng.
Một là chúng ta sẽ gặp phải những người kỳ lạng xuống hiện thêm.
Hay là toàn nhà vệ túc sá sẽ trở nên nguy hiểm sau 8 giờ tối.
Tình hình sau khi tắt đàn sẽ cảnh nhanh chống hơn.
3 là không được vi phạm quyết tắc.
Nếu không, rất có thể sẽ bị theo dõi.
Bây giờ chúng tôi chỉ có thể tạng thở sắc định nhà vệ sinh bên trái là ăn toàn.
Chú sang sang nghe nói chúng tôi gặp phải bạn cùng phòng thêm.
Cũng đề nghị chúng tôi nhanh chống đi tìm câu quan lý kỳ túc sá để giải quyết.
Còn cô ấy thì đi hỏi thăm quyết tắc của các phòng khác.
Giất nhanh sau đó, tôi và chân khả khả đã đến phòng trực ở từ 1.
Cô quan lý kỳ túc sá là một người phụ nữ trong có vẻ tắc đã bạc đi một chút.
Chỉ là không biết tại sao lại cảm thấy cô ấy lúc nào cũng ngoài.
Cô quan lý kỳ túc sá thấy chúng tôi đến.
Cũng đừng dậy, các chào đến để gọi điện về nhà phải không?
Nói rô chỉ tay về phía chế định thoại cố định màu đen không xa.
Cô quả lý kỳ túc sá mặt không cảm xúc nghe chúng tôi kể hết câu chuyện.
Như thế đó không phải là chuyện gì đó tắc.
Cô ấy còn quái vật thêm ở trên kia là ai vậy?
Sao nó lại chung tên với cháu?
Cô quả lý kỳ túc sá không trả lời câu hỏi của tôi.
Mà lấy từ trong năng kéo ra một lộ thúc màu chẳng đặt trước mặt tôi.
Về phá nữ kỳ tức sá mặt không cảm xúc nghe chúng tôi kể hết câu chuyện.
Như thế đó không phải là chuyện gì đó tắc.
Cô ấy còn quái vật thêm ở trên kia là ai vậy?
Sao nó lại chung tên với cháu?
Cô quả lý kỳ túc sá không trả lời câu hỏi của tôi.
Mà lấy từ trong năng kéo ra một lộ thúc màu chẳng đặt trước mặt tôi.
Về phá nữ uống đi.
Uống nước sông, thứ thiên đó sẽ dời khỏi phòng kỳ túc sá của cháu.
Tôi quan sát kỳ một lúc.
Lộ thúc đó không hề có nhảm mắt hay bao bì.
Trong giống như một lại thúc không giọt tên.
Châu uống cái này.
Thưa đó sẽ dời đi sao?
Một lướng thị uống. Không uống thị để đó.
Châu cả mân cô.
Châu cả mân cô.
Vậy chúng châu cả mấy uống đây.
Chân khá bên kệnh phản ứng nhanh.
Vượt vào kéo tố ra khỏi phòng sực.
Cô có bị ngốc phòng vậy.
Bây giờ chúng ta ngoài tín đường cô quả lý kỳ túc sá ra thì còn kênh nào khác nữa.
Tôi đừng nhanh hiểu ý của chân khá.
Công không phản bác gì?
Hành gái nhanh chống quay châu lại tầng bà.
Châu về trước cửa phòng bà chăm nãy nào.
Tôi theo thói quen gõ cửa.
Vọ đi.
Là dọn của lý viện.
Tôi và chân khá khả cùng nhau bước vào phòng.
Lúc nay, chỉ thấy trong phòng chỉ có lại lý viện và chương Anh.
2 người họ nhìn chúng tôi với vẻ mà thẳng sợ.
Anh mắm lộ rõ vẻ cảnh giác.
Tôi lập tức hiểu giá.
Chắc chắn họ đã nói chuyện với kẻ giá mạo ám mộng kia rồi.
Chắc chắn 2 người với nói chuyện với ám mộng đó rồi.
Người đó là giả đấy.
Tôi mới là ám mộng thật.
Lý viện vẫn tỏ vẻ không tin.
Chân khá khả cộmau lại đây.
Ám mộng bên này chúng tôi không phải người.
Chân khá khả là người đầu tiên đến khi túc sáng nghiên cứu quý tắc cùng tôi.
Cỗi đương nhiên tin tưởng tôi cũng vợ vàng lên tiếng giải thích xu.
Đây mới là ám mộng.
Cái vừa rồi là giả đấy.
Chân khá khả vừa rất lời.
Tôi đã nghe thấy tiếng thủ quần áo bên cạnh định mở ra.
Tôi nhìn theo tiếng độc.
Thế thủ quần áo bên cạnh đã bị mở toàn ra.
Bên trong chính là ám mộng giả mạo kia.
2 sau đó, người phụ nữ đó nhảy ra khỏi tù quần áo.
Nhìn thấy cạnh tượng này, tôi sợ đến mức hồn bấy thách lạc.
Không nhị được hết lên.
Này đầu tiên nhập học, tôi được phân đến một toàn nhà ký túc sáng cu.
Nhìn thấy ám mộng giả từ tù nhảy ra.
Chá tiên đang chia lơ lần của tôi cuối cùng cũng rơi xuôi.
Tôi ngạp xuống đất.
Không nhị được hết lên kinh hãy.
Chân khá khả bên cạnh phản ứng nhanh nhất.
Kéo tôi chạy ra ngoài.
Mày mấy ám mộng đó không ngăn cản chúng tôi.
Giất nhanh, tôi và chân khá khả đã chạy ra khỏi hành lang.
Chân khá khả còn đưa cho tôi một trai nước.
Búng thuốc có quản lý ký tốc giá đưa đi, theo như lời cô ấy nói.
Cậu uống thuốc vào, thư đó có thể sẽ rồi đi.
Bên trong lộ thuốc là một số loại bộ mở trắng.
Tôi có người thấy mùi sương bị trái.
Mày là sau khi tôi uống thuốc quay lại phóng 300 năm,
phát hiện người phụ nữ đáng sợ đó đã thực sự biến mất.
Lý viện và trường anh cũng rất nhiệt tinh chào hỏi chúng tôi.
Như thể thứ đó chưa từng xuất hiện.
Tôi và chân khá khả tạm thời thở phá nhẹ nhỏ.
Sau khi bàn bà, chúng tôi quyết định cách tốt nhất để đối phó tiếp theo là vất lờ
những người khác.
Chỉ cần vất lờ sẽ không có chuyện gì xảy ra cho đến 8 giờ tối.
Điện thoại vẫn không có tín hiệu.
Vì vậy, tôi và chân khá khá quyết định đến phòng trực của cô quản lý ký tốc giá một
lần nữa.
Cô gắng xem có thể nói với gia đình về tinh hiện tại của chúng tôi hay không?
Cho đến khi nghe thấy giọc mẹ từ điện thoại có định trong phòng trực.
Nâng mắt tôi cuối cùng cũng không kinh được nữa.
Mẹ ơi, mẹ không biết đâu.
Ngưu chừng này kỳ lạ lắng, vừa nói sống.
Đầu dây bên kia vàng lên tiếng rẻ rẻ.
Dống như một loại sống điện từ về nhiều tiếng hiệu.
Cô quản lý ký tốt sả cách đó không sả lấy những tôi.
Bảo tin vui, đừng bảo tin buồn, nói thêm vài điều tốt đẹp đi.
Con chỉ có 3 phút.
Lúc này tôi mới phản ứng kịp.
Chẳng lẽ những chuyện xảy ra trong trường đều không thể chuyến ra ngoài.
Một khi nhắc để những chuyện bất thường xảy ra trong trường.
Sẽ bị như sống.
Mẹ ơi, con chỉ là hơi nhớ một người thôi.
Con cứ yên tâm học tập ở trường đi.
Đều có chuyện gì?
Con nhớ nói với gia đình.
Nhớ hoạ thận với bạn mới nữa nhé.
Vâng, còn biết rồi.
Một lúc sau tôi và trần khả khả dời khỏi phòng trước.
Chúng tôi có thể chắc chắn một điều.
Chỉ cần hơi để cặp đến những điều kỳ lạ của trường học.
Cô có sẽ bị nhiều sống.
Như thế có thứ gì đó đang nghe lén cuộc châu chuyện của chúng tôi.
Còn giáo bị theo dõi khiến chúng tôi không khỏi dùng mình.
Chẳng lẽ chúng ta thực sự không còn cách nào để thoát ra sao.
Mời do tối.
Đen trong ký tốt sả cách đúng rồi.
Tôi cũng đã lên dường từ sớm.
Nhưng không lâu sau khi đến tất.
Bên ngoài hành lang vàng lên một tiếng hết kinh hãy.
Chứ học chiếc tiền này địa điên à.
Sao nhà vệ sinh lại tắt đàn vậy?
Đi vệ sinh dựa đen mà không cần đàn sao?
Ai? Ai đang nắm chân tôi vậy?
Thả tôi ra, cứu tôi với, cứu với.
Tiếp theo là một loạt tính bức chân dụng dậm vàng lên đen ngoài hành lang.
Dương như có ai đó đang chạy trốn trong hoàng loa.
Dương một tiếng đập cửa dữ dụng vàng vọng khắp hành lang.
Mở cửa, mau mở cửa.
Có thứ gì đó đang theo sau tôi loa cửa.
Cho tôi vào, sinh hãy giúp tôi.
Năm trên dường, nghe như âm thành hỗ lợi đen ngoài.
Tôi không khỏi tác mùa hồi lạnh, cả người không giám phát ra tiếng độ.
Sợ bắt kỳ động tính gì cũng sẽ thú bước thứ đen ngoài.
Đơn nhiên, một tiếng mở cửa rất cần vàng lên.
Có người đang có cửa phòng chúng tôi.
Úc mộng khả khả cửa, là tôi là chú sang sang, mau mở cửa.
Giọng nói bất ngờ khiến tôi giận mình.
Là tôi thật mà, mau mở cửa.
Thưa đó, sạc đến rồi, tôi nhìn chẳng chẳng chẳng vào cửa phòng.
Nhưng không súng dường.
Bởi vì tôi luôn cảm thấy chú sang sang bên ngoài căn bản không phải người.
Là da, có thể đang lừa chúng tôi mở cửa.
Thưa đó, thực sự sạc đến rồi, mau mở cửa.
Đột nhiên, bên ngoài cửa.
Tính cợ của chú sang sang được một dường lại.
Cùng với đó là sự biến mắt của những tiếng ô nào hỗn tạp trên hình lang.
Dương như những người bên ngoài đã biến mắt.
Tôi vẫn không giám nhúc nhé.
Cho đến khi thân kinh căng thẳng được thả lòng, tôi dân chim vào rất mù.
Cho đến khi tỉnh dậy vào ngày hôm sau, tôi phát hiện cửa phòng đã bị ai đó mở
toang.
Lý điện và chua anh đang đứng trước cửa nói nhỏ gì đó.
Tôi cũng tiến lại gần xem.
Chỉ thấy trên cửa phòng chỉ chiến những vét tàu cổ.
Nhưng thể bị ai đó dùng móng tay thao ra.
Thật đáng sợ.
Mọi người nói xem rất cuộc tối qua đã xảy ra chuyện gì.
Lúc này, tôi mới phát hiện chân khá khá đã không còn trong phòng.
Mọi người có thấy khá đau không?
Vừa này có một bạn nưu đến tiền cậu ấy.
2 người đã xuống lâu rồi.
Tôi nghĩ thầm chắc là chú sang sang đã đến.
Có lẽ chú sang sang đã tiền ra quy tắc mới.
Này khi tôi chuẩn bị ra khỏi cửa xuống lâu, tôi đã đụng mặt chú sang sang và chân
khá khá đang quay lại.
Dừng như anh mắt cả 2 đều tốt lên về cảnh giá 2 người đi đâu vậy.
Nhìn thấy tôi, cả 2 đều sửng người.
Này sau đó, chân khá khá khé nói.
Mọi tôi đã tiền thấy một quy tắc.
Có lẽ đó là cách gì nhất để chúng ta rồi khỏi trường.
Chỉ là tôi sợ chúng ta không thể hoàn thành được.
Tôi nghe xong lời chân khá khả.
Hoàn toàn mơ hồ.
Cậu đang nói gì vậy? Cậu xem cái này trước đi.
Đây là thứ sang sang đã lẽ chúng được trong phòng trực của quản lý ký tốc sá.
Nó rồi. Cô ấy lấy điện thoại ra.
Chúng đó là một bước ảnh.
Người vi phạm quy tắc phải bị trường phạt.
Người vi phạm tất cả các quy tắc phải bị đùi hợp.
Này đầu tiên nhập học, tôi được phần đến toa nhà ký tốc sá hiểu lấy nhất trong khu
trường học cụ.
Nhìn căn phòng của ký trưng mặt, tôi không khỏi thắc mắc.
Căn phòng này thực sự có thể ở được sao?
Và chính tại nơi này, tôi đã rơi vào câu chuyện ký lạ về ký tắc ký tốc sá.
Nhìn bức ảnh trong tay chân khá khả.
Người vi phạm quy tắc phải bị trường phạt.
Người vi phạm tất cả các quy tắc phải bị đùi hợp.
Có phải chúng ta phải vi phạm tất cả các quy tắc mời có thể rơi khỏi trường.
Theo phòng đoán ban đầu thì đúng là như vậy.
Nhưng hệ số mươi hiểm này thực sự quá cao.
Tôi qua sau mời giờ tắt đèn.
Đá có 15 người ở tầng ba của chúng ta bị những thứ ký lạ của lấy và bến mắc.
Rơi còn có một nhóm người tụi tạp ở công trường câu găng trốn khỏi trường cũng đã
bến mắc.
Ngày chân khá khả nói, tôi rất mình sự hãy.
Nước này tôi mới nhờ đến những tiếng là hết phòng vận khắc và nhà ký tốc sá đêm
qua.
Tiêu là tiếng là hết và cầu cử của những người vi phạm quy tắc.
Rồi đồ nhiên như âm thành đỏ in bật.
Nhưng tôi đoán có lẽ chỉ cần vi phạm quy tắc ký tốc sá của mình là được.
Chúng tôi vừa đến phòng trường của quan lý ký tốc sá.
Vì có quá nhiều người tìm quan lý ký tốc sá để lấy thương đã bị niềm phòng hết rồi.
Chúng tôi cũng chỉ lấy được một lộ. Nói rồi, chân khá khả lấy ra một lộ thốt màu
trắng.
Giống hết lộ của tôi, trên đó không có nhắn mắc, không có bất kỳ giấu hiệu nào.
Sau khi bàn bạp, chúng tôi đã chia một phần thốt bộ cho chú sang sang.
Chúng tôi quyết định sẽ đách ra để vi phạm quy tắc ký tốc sá của riêng mình.
Chúng tôi cũng định kể chuyện này cho lý viện và trường an nhờ cùng phòng.
Nhưng ngày khi chúng tôi quán người chuẩn bị về phòng.
Chúng tôi phát hiện ra trường an đã không thấy đâu.
Chỉ còn lại lý viện với vẻ mặt ngừng.
Chứ anh đâu rồi, lúc này lý viện mới hoàn hồn. Chứ anh, cồi biến mắt rồi sau đó.
Chúng tôi giải thích với lý viện những gì đã xảy ra vào việc chúng tôi định thử vi
phạm tất cả các quy tắc.
Chúng khỏi trường học, lý viện đường nhiên cũng tham gia cùng chúng tôi.
Vê quy tắc ký tốc sá bà trăm ney năm, chúng tôi đã trần bị một kế hoạch hành động.
Thứ nhất, sau tắm rồi tôi, chúng tôi sẽ phơi của nào đã giặt sông dân ngoài.
Thứ hai, cùng nhau đến nhà vệ sinh bên phải hành lang.
Và do thiết với thứ kỳ lạ bên trong đó, thứ ba, sau 10 giờ đến thắt đèn,
khi có người gõ cử ký tốc sá một lần nữa, chúng tôi sẽ mở cửa.
Sau khi lập kế hoạch sông, tất cả chúng tôi đều không khỏi dùng mình.
Trong lòng đều chuẩn bị cho tình hùng sấu nhất, thà răng vì phạm quy tắc,
còn hơn là ở trong ký tốc sá trở chết, thư xem có thể bị đùi học hay không.
Trời nhiên, trong tôi sầm lại, thời gian cũng đã đến tắm rồi tối.
Theo quy tắc thứ ba, vui lòng phơi quần áo đã giặt sông trước tắm rồi tối.
Nếu không, quần áo có thể bị mất, nói cách khác, chúng tôi phải phơi quần áo sau
tắm rồi.
Bắc tay vào lòng thôi, ba chúng tôi là lượt phơi quần áo của mình lên Lancan.
Dất nhiên, quần áo đã được phơi xong, chúng tôi vượt vàng trở lại phong,
nhưng điều khi là mà chúng tôi tưởng tượng đã không xảy ra,
có phải chúng ta đã làm sai bất nào rồi không?
Vừa rất lời, quần luôn anh sáng chẳng lời lên bên ngoài ban công.
Sau đó, anh sáng chẳng lại biến mất bao nhiên kia, quần áo biến mất rồi,
chẳng khá khả là người đầu tiên phản ứng và nhận ra quần áo đặc biến mất.
Mấy người chúng tôi đi ra ban công.
Phát hiện số quần áo vừa phơi đã thực sự biến mất không dấu vét,
vì phạm quyết tắc này, chắc cũng chỉ địa phản mất quần áo mà thôi.
Phần tiếp theo mới khó đây.
Không lâu sau, ba chúng tôi cùng nhau đến nhà vệ sinh bên phải hành lang.
Vẫn còn nhớ là đầu tiên đến đây, giọng nói của người phụ nữ đó đã khiến tôi sợ chết
khiết.
Mấy mà là này có 3 người, ba chúng tôi để chọn buồn vệ sinh gần cửa ra vào.
Vừa vào buồn, tôi đã cảm nhận được khó lạnh tỏa ra từ xung quanh.
Có nhiên, không lâu sau, tính dày cao khó lại vang lên,
nhưng là này không luận sộn như trước.
Mà là từ bên ngoài buồn vệ sinh lại vang lên tiếng khóc của một người phụ nữ.
Tôi vội vang lính thở.
Sợ hãy phát ra tiếng đầu.
Lần này của ta đang giả vừa khóc.
Để chúng mình điều đó, chân khả khả ở buồn vệ sinh bên cạnh lại lên tiếng.
Có khóc cái gì vậy?
Có gì không vui thì nói ra cho chúng tôi vui vẻ một chút.
Tôi sẵn sở trước mời nói của chân khả khả.
Đúng rồi, lần này chúng tôi đến đây là để nói chuyện với thứ kỳ lại đó.
Tôi cũng vội vang lên tiếng.
Đúng vậy, có đang khóc cái gì vậy?
Nói ra cho chúng tôi vui vẻ một chút.
Đúng vậy, đúng vậy sau đó.
Bà chúng tôi mở cửa nhà vệ sinh và bất xan ngoài.
Cánh thượng kinh hoàng mà chúng tôi tưởng tượng đã không sảy ra.
Lần này xuất hiện vẫn là cơn ấp mọng giả đó.
Lúc này, cô ta nhìn chúng tôi với vẻ mắc ngay dại.
Như thế đang nhìn những kẻ ngóc, chân khả khả thấy chúng tôi để đã nói chuyện với
thứ kỳ lại đó.
Luyện vượt vang kèo chúng tôi ra khỏi nhà vệ sinh.
Ngay khi chúng tôi vừa bất xa khỏi nhà vệ sinh,
bên trong liền vang lên một tiếng cầm dưới.
Các người giám đùa dẫn tôi.
Mà ủng thúc đi, ngay lập tức, chúng tôi vượt vang lấy thúc ra ủng.
Rồi dường nhau chệ nhân ra khỏi nhà vệ sinh.
Ngay khi thứ kỳ lại đó sắp đổi kịp chúng tôi,
thì nó đổ nhiên đến mắc.
Bây giờ chỉ có nhiệm vụ quay cùng.
Sau khi trở về kỳ túc sá,
bà chúng tôi vẫn chưa hết bằng hoàng.
Thúc đã hết rồi.
Chúng ta phải làm sao với nhiệm vụ quay cùng đây?
Có vẻ như chỉ có thể liều mạng.
Nếu súng sốt, chúng ta có thể giờ khỏi đây.
Mời giờ tối, đàn kỳ túc sá tác đúng rồi.
Chỉ là tôi này khác với tôi qua.
Lần này bên ngoài không còn tiếng gọi ổn ảo nữa.
Tất cả những người sống sốt trong ngày đầu tiên đều đã sớm quay về phòng ngủ.
Bà chúng tôi đã trang bị đầy đủ.
Đến trước cửa phòng,
vì chúng tôi không biết mình sẽ gặp phải điều gì sau khi mở cửa.
Chẳng báo lâu, bên ngoài cửa phòng chúng tôi lại vang lên tiếng bức chân.
Nên sau đó là một người phụ lựa chung liên.
Phòng bà 100 lẻ nằm mở cửa.
Còn lý kỳ túc sá kìm tra phòng.
Rồi một hôi, tiền gõ cửa nhịp nhàng vang lên.
Là dộng của cô quản lý kỳ túc sá.
Một cửa ra, rơi chân khả khả bức tới.
Nhẹ nhàng xoay tai nằm cửa.
Đây khoảng khắp tánh cửa mở ra.
Anh thang bên ngoài được một ín bật.
Cánh cửa được mở toang.
Chúng tôi nhìn thấy,
người đứng bên ngoài của thức là cô quản lý kỳ túc sá.
Chỉ là khắc của thường này.
Lần này, anh mắt cối lại mang theo sự hùng dữ và ghê tưởng.
Các người đã vì phận tất cả các quy định của kỳ túc sá 300 nẻ nằm.
Bây giờ tôi sẽ đổi tất cả các người ra khỏi trường.
Năm lượng ba la la, ma ca ba ca hủy diệt.
Này sau đó, một lùn sẵn chẳng chói mắt tắt ra từ mắt cối quản lý kỳ túc sá.
Và chúng tôi ngắt đi.
Khi tôi tỉnh lại, tôi phát hiện ra mình đang nằm trên dường bệnh.
Đen kệ là bố mẹ tôi.
Sau đó tôi mới biết,
hoa ra sau kỳ thì đại hấp chúng tôi đã tổ chức một bữa tiệt chia tay.
Ngay tại bữa tiệt, tất cả chúng tôi đều bị một độc thức phẩm và phải nhập viện 2
tháng sau.
Tôi đến một ngôi trường mới.
Sau toàn nhà kỳ túc sá này lại mang lại cảm giác quen thuộc bên vầy.

You might also like