OSHO-mat Troi Tam Thuc - Pici

You might also like

Download as pdf or txt
Download as pdf or txt
You are on page 1of 90

Thư Viện Sá ch

www.thuviensach.net
Table of Contents
Chương 1
Chương 2: Vũ trụ - Gia đình
Chương 3: Ngô i nhà - Ngô i đền
Chương 4
Chương 5
Chương 6: Câ u kinh củ a cuộ c đờ i cuố i cù ng
[1]
OSHO
MẶT TRỜI TÂM THỨC

Tên sá ch: MẶ T TRỜ I TÂ M THỨ C


Tự a đề nguyên bả n tiếng Anh: SUN OF CONSCIOUSNESS (Talks given
from 17/10/1970pm to 20/10/1970)
OSHO là thương hiệu đã đă ng kí củ a Osho International Foundation.
Để biết thêm thô ng tin xin tớ i thă m osho.com/trademark.
Tà i liệu trong cuố n sá ch này đượ c lự a chọ n từ nhiều bà i nó i củ a Osho
cho cá c khá n giả số ng. Tấ t cả cá c bà i nó i củ a Osho đều đã đượ c xuấ t bả n
đủ dướ i dạ ng sá ch, và cũ ng sẵ n có dướ i dạ ng bă ng â m và video nguyên
gố c. Cá c bả n ghi â m thanh và vă n bả n lưu trữ đầy đủ có thể đượ c tìm
thấy tạ i Thư viện OSHO trự c tuyến tạ i www.osho.com

Chương 1
17 tháng mười 1970, buổi sáng tại Poona, Ấn Độ.
Nhữ ng ngườ i bạ n yêu quý củ a tô i,
Nă m ngoá i, tạ i hộ i nghị thế giớ i củ a cá c nhà nghiên cứ u sinh họ c, vị
chủ tịch hiệp hộ i sinh họ c nướ c Anh tên là Badkun đã đưa ra tuyên bố .
Tô i muố n bắ t đầ u buổ i thuyết giả ng hô m nay vớ i tuyên bố đó . Ô ng ta đã
nó i mộ t điều rấ t có ý nghĩa trong tuyên bố đó rằ ng, sự tiến hó a củ a loà i
ngườ i khô ng phả i là việc bổ sung mộ t cá i gì đó mớ i, mà là sự rơi rụ ng
củ a mộ t và i trở lự c cũ . Trong sự tiến hó a củ a con ngườ i, khô ng gì đượ c
bổ sung thêm mà chỉ là nhữ ng gì ẩ n chứ a bên trong con ngườ i trở nên
rõ rà ng, hiển hiện. Chỉ có nhữ ng trở lự c bên trong là bị gạ t ra bên ngoà i.
Nếu bạ n so sá nh con ngườ i vớ i thú vậ t thì con ngườ i khô ng có gì nhiều
hơn con vậ t; đú ng hơn là con ngườ i có ít hơn. Nhữ ng trở lự c trong con
vậ t đã bị rơi rụ ng trong con ngườ i, và nhữ ng gì tiềm tà ng trong con vậ t
đã biểu lộ trong con ngườ i.
So sá nh vớ i con vậ t thì cây cố i có nhiều trở lự c trong nó hơn. Nếu
chú ng rơi rụ ng thì cây cố i sẽ biến thà nh con vậ t. Nếu trở lự c củ a con vậ t
bị rơi rụ ng thì con vậ t sẽ biến thà nh con ngườ i. Nếu trở lự c củ a con
ngườ i bị bỏ rơi thì bấ t kỳ điều gì cò n lạ i cũ ng đượ c gọ i là Thượ ng đế.
Nếu tấ t cả mọ i trở lự c bị bỏ rơi thì tấ t cả mọ i tiềm nă ng im lìm trở nên
biểu lộ mộ t cá ch hoà n hả o, vậy thì bấ t kỳ tên nà o mà chú ng ta gá n cho
nó cũ ng đều là nă ng lượ ng củ a linh hồ n, Thượ ng đế hay bấ t kỳ điều
khá c, thậ m chí chú ng ta khô ng muố n cho nó cá i tên thì nó cũ ng sẽ là
như vậy. Con ngườ i có nhữ ng trở lự c bên trong do vậy họ khô ng có khả
nă ng ptr. Badkun khô ng liên quan gì vớ i vấ n đề tâ m linh nhưng tuyên
bố củ a ô ng ta chính xá c là như vậy: hai mươi lă m thế kỷ trướ c Đứ c Phậ t
cũ ng đã chỉ ra như vậy sau khi ngườ i chứ ng ngộ .
Và o ngày mà Đứ c Phậ t chứ ng ngộ , mọ i ngườ i đã hỏ i, "Thầy đã đạ t
đượ c điều gì?" Đứ c Phậ t nó i, "Tô i khô ng đạ t đượ c điều gì mà chỉ là ,
nhữ ng gì đã có ở trong tô i đã trở nên biểu lộ rõ rà ng, trở thà nh nhậ n
biết vớ i tô i. Tô i đã khô ng đạ t đượ c gì, nhữ ng gì tô i đã có , tô i đã mơ ngủ
về nó thì nay tô i đã thứ c tỉnh đố i vớ i nó". Đứ c Phậ t cò n nó i, "Tô i muố n
nó i vớ i cá c ô ng rằ ng, thậ m chí đã từ ng có sự ngu dố t, đã từ ng có điều vô
nghĩa và nay nó đã biến mấ t, về nhữ ng gì đạ t đượ c, tô i có thể nó i rằ ng,
tô i đã có trướ c đó , nhưng tô i chỉ khô ng nhậ n biết đượ c nó mà thô i".
Khô ng có sự khá c nhau trong tuyên bố củ a Badkun và củ a Đứ c Phậ t.
Nhưng tuyên bố củ a Badkun đưa ra liên quan đến cá c loà i thấ p hơn loà i
ngườ i, và tuyên bố củ a Đứ c Phậ t đưa ra liên quan đến cá thể đã vượ t lên
trướ c con ngườ i. Quá trình thiền khô ng đưa bạ n và o mộ t và i cuộ c đờ i
mớ i, mà chỉ giớ i thiệu bạ n tớ i thế giớ i mớ i, ở đó bạ n đã số ng từ cuộ c
đờ i này tớ i cuộ c đờ i khá c. Quá trình thiền khô ng bổ sung thêm cho bạ n
bấ t kỳ điều gì, nó chỉ lấy đi nhữ ng gì sai; cắ t bỏ , lộ t đi.
Mộ t ngườ i nà o đó nó i vớ i nhà điêu khắ c rằ ng ô ng ta đã chế tá c mộ t
pho tượ ng quá đẹp. Nhà điêu khắ c nó i, "Tô i khô ng tạ o ra nó . Tô i chỉ đi
ngang qua con đườ ng và pho tượ ng ở tả ng đá đó đã gọ i tô i. Tô i chỉ cắ t
bỏ đi nhữ ng phầ n khô ng cầ n thiết củ a tả ng đá và thế là pho tượ ng xuấ t
hiện. Tô i khô ng thêm và o bấ t kỳ thứ gì. Tô i chỉ bỏ đi và i thứ ".
Nếu cắ t bỏ cá i xấ u trong con ngườ i thì tiềm nă ng tiềm ẩ n bên trong
con ngườ i đó trở nên biểu lộ rõ rà ng. Thượ ng đế khô ng có gì khá c vớ i
con ngườ i. Đó chỉ là tên củ a nă ng lượ ng tiềm ẩ n bên trong con ngườ i.
Nhưng như chú ng ta đây, có rấ t nhiều đấ t sét trộ n lẫ n vớ i và ng. Nếu đấ t
sét bị lộ t bỏ thì và ng sẽ trở nên hiển hiện rõ rà ng.
Cho nên đố i vớ i thiền, điều đầ u tiên tô i phả i nó i vớ i bạ n rằ ng, nhữ ng
gì bạ n sẽ có trong nhữ ng thờ i điểm cuố i cù ng củ a sự trưở ng thà nh
trong thiền, thự c ra bạ n đã là bạ n, ở đây và bây giờ . Thiền khô ng bổ
sung bấ t kỳ điều gì và o bạ n mà nó sẽ bỏ đi và i thứ . Nó sẽ cắ t bỏ mộ t và i
thứ sai, và i thứ xấ u xa khỏ i bạ n. Nó sẽ phá hủ y mộ t và i thứ khô ng cầ n
thiết và nhữ ng gì có ý nghĩa sẽ đượ c tạ o cơ hộ i để biểu lộ toà n bộ .
gg ý g ợ ạ ộ ộ ộ
Khô ng có gì mớ i đượ c bổ sung, chỉ nhữ ng trở lự c cũ sẽ bị bỏ lạ i. Nhữ ng
thử nghiệm, nhữ ng bà i tậ p chú ng ta sẽ tiến hà nh trong bố n ngày tớ i chỉ
để bỏ rơi nhữ ng trở lự c, đó là nhữ ng thử nghiệm, nhữ ng bà i tậ p rấ t
số ng độ ng, rấ t tinh tế. Tấ t cả nhữ ng ngườ i sẽ sẵ n sà ng thự c hiện nó mộ t
cá ch thà nh tâ m thì kết quả sẽ đến vớ i họ là điều chắ c chắ n. Việc hiểu
nghĩa củ a từ "thà nh tâ m" là điều rấ t tố t.
Tô i ngụ ý từ "thà nh tâ m" có nghĩa là nhữ ng ngườ i đó sẽ thự c sự thử
nghiệm; đố i vớ i họ có kết quả là điều chắ c chắ n. Chỉ có nhữ ng ngườ i
khô ng muố n thự c hiện thì sẽ khô ng thu đượ c kết quả . Và họ cũ ng khô ng
thể hy vọ ng kết quả . Tô i khô ng yêu cầ u bạ n phả i có bấ t kỳ khả nă ng nà o
khá c. Khô ng, khô ng phẩ m chấ t, khô ng nă ng lự c nà o là cầ n thiết. Chỉ yêu
cầ u mộ t phẩ m chấ t duy nhấ t đó là , nhữ ng gì tô i sẽ nó i vớ i cá c bạ n trong
thờ i gian bố n ngày, cá c bạ n phả i thự c hiện cho tố t. Nhữ ng gì tô i sẽ nó i
để cá c bạ n là m trong thờ i gian đó là rấ t đơn giả n, khô ng có khó khă n gì.
Thậ m chí mộ t đứ a trẻ nhỏ cũ ng có thể thự c hiện. Cho nên tô i sẽ giả i
thích cho bạ n thử nghiệm đó . Nó rấ t đơn giả n.
Tấ t cả nhữ ng điều có ý nghĩa đều rấ t đơn giả n. Nhữ ng điều tầ m
thườ ng, vô nghĩa là rấ t phứ c tạ p và khó hiểu. Tấ t cả mọ i sự thậ t đều đơn
giả n, mọ i sự giả dố i đều phứ c tạ p.
Nhưng chú ng ta là nhữ ng con ngườ i kỳ lạ ! nếu mộ t cá i gì đó phứ c tạ p
và khó hiểu thì chú ng ta nghĩ rằ ng nó phả i là mộ t cá i gì đó như là sự
thậ t rấ t sâ u sắ c, rấ t uyên thâ m. Khô ng phả i như vậy. Tấ t cả mọ i sự thậ t
củ a cuộ c đờ i đều đơn giả n như hai cộ ng hai bằ ng bố n. Chỉ có sự giả dố i
mớ i khó hiểu. Sự giả dố i phả i là phứ c tạ p, khó hiểu bở i vì nếu nó đơn
giả n thì nó sẽ bị vạ ch trầ n là giả dố i. Sự giả dố i phả i luẩ n quẩ n, loanh
quanh mộ t cá ch ranh mã nh sao cho nó khô ng thể bị vạ ch trầ n là giả dố i.
Sự thậ t tồ n tạ i hiên ngang và trầ n trụ i. Như là chính nó , phả i là chính nó .
Khô ng cầ n thiết phả i thay đổ i hoặ c che giấ u bộ mặ t. Đó là lý do tạ i sao
tấ t cả nhữ ng vấ n đề khó khă n đượ c nó i đến trong cuộ c số ng nó i chung
đều là giả dố i. Tấ t cả nhữ ng vấ n đề đú ng đắ n đượ c nó i đến trong cuộ c
số ng nó i chung đều đơn giả n và minh bạ ch. Đó là Upanishad, là Geeta, là
Koran, hoặ c Mahavira, chú ng đơn giả n như là hai cộ ng hai bằ ng bố n.
Sự thử nghiệm mà tô i nó i vớ i bạ n là rấ t đơn giả n. Nó sẽ mang đến
nhữ ng kết quả ngạ c nhiên. Thử nghiệm này có bố n giai đoạ n, mỗ i giai
đoạ n mườ i phú t. Trong ba giai đoạ n đầ u, bạ n là m mộ t cá i gì đó và trong
giai đoạ n thứ tư, bạ n khô ng phả i là m bấ t kỳ điều gì. Bạ n phả i chờ đợ i để
nă ng lượ ng Thượ ng đế để thự c hiện mộ t điều gì đó . Trong giai đoạ n
đầ u, thử nghiệm liên quan đến việc thở nhanh trong vò ng mườ i phú t.
Trong mườ i phú t bạ n phả i thở như ố ng bễ củ a ngườ i thợ rèn. Bạ n phả i
thở nhanh nhấ t có thể, hơi thở phả i và o sâ u nhấ t có thể. Hơi thở phả i
đượ c sử dụ ng như ố ng bễ lò rèn. Đầ u tiên, nă ng lượ ng số ng tiềm ẩ n im
lìm trong chú ng ta bị đá nh thứ c khi hơi thở va chạ m rấ t mạ nh. Có lẽ,
bạ n khô ng biết rằ ng trong cá c cơ thể củ a chú ng ta, khô ng phả i chỉ trong
mộ t cơ thể, nă ng lượ ng tiềm ẩ n im lìm trong tấ t cả cá c trạ ng thá i số ng là
mộ t dạ ng củ a điện nă ng. Điện hữ u cơ này là mộ t dạ ng nă ng lượ ng-số ng.
ộ ạ g ệ g ệ y ộ ạ g g ợ g g
Điện nă ng cà ng nhậ n nhiều oxy cà ng thứ c tỉnh mộ t cá ch mã nh liệt. Đây
là lý do tạ i sao con ngườ i chết vì khô ng có oxy, nhưng thậ m chí mộ t
ngườ i nà o đó bên bờ vự c củ a cá i chết và oxy đượ c tiếp và o, ít nhấ t
ngườ i đó có thể số ng thêm mộ t thờ i gian nữ a.
Trong mườ i phú t này, bạ n phả i hít và o thậ t mạ nh sao cho tấ t cả khô ng
khí bên trong cơ thể bạ n bị thổ i ra ngoà i, và khô ng khí trong là nh bên
ngoà i đượ c lấy và o trong. Tỷ lệ oxy bên trong cơ thể bạ n phả i đượ c thay
đổ i. Nó thay đổ i bở i chính nó . Sự va đậ p củ a hơi thở phả i mạ nh đến nỗ i
nă ng lượ ng ngủ im lìm bên trong cơ thể bắ t đầ u thứ c tỉnh. Trong vò ng
nă m phú t củ a thử nghiệm, trong cơ thể củ a sá u mươi phầ n tră m số
ngườ i bắ t đầ u có sự rung độ ng. Bạ n sẽ cả m nhậ n điều đó mộ t cá ch rõ
rà ng đến nỗ i mộ t cá i gì đó bắ t đầ u rung độ ng và bố c thẳ ng lên. Yoga đã
gọ i đó là Kundalini. Nếu chú ng ta hỏ i cá c nhà khoa họ c thì họ gọ i đó là
điện nă ng - cơ thể. Họ sẽ nó i rằ ng đó là thâ n điện - điện sinh họ c.
Có mộ t ngườ i đà n ô ng ở Mỹ, nhữ ng thử nghiệm rấ t kỳ lạ vớ i thâ n điện
củ a ô ng ta đã đượ c thự c hiện. Thâ n điện củ a ô ng ta nhiều hơn bình
thườ ng. Ô ng ta đã là m mộ t số thử nghiệm đặ c biệt vớ i việc thở và bó ng
đèn củ hà nh nă m oá t trong tay ô ng ta đã phá t sá ng. Ở Thụ y Điển có mộ t
ngườ i phụ nữ đang cò n số ng, khô ng ai có thể chạ m và o ngườ i cô ta. Cô
ta khô ng thể lấy chồ ng bở i vì bấ t kỳ ai chạ m và o ngườ i cô ta thì cũ ng bị
giậ t như bị điện giậ t. Mộ t số ít ngườ i này đã có điện dư thừ a trong cơ
thể họ , và có thể cò n có mộ t số khá c biệt về hó a họ c, cho nên kết quả là
quá rõ rà ng, quá thuyết phụ c. Nhưng trong cơ thể mọ i ngườ i đều có
điện. Bây giờ bạ n sẽ nhìn thấy kết quả củ a sá u mươi phầ n tră m ngườ i ở
đây. Khô ng có lý do gì mà điều đó lạ i khô ng thể xảy ra vớ i mộ t tră m
phầ n tră m. Nhưng bố n mươi phầ n tră m, nhìn chung là khô ng tham gia
và đứ ng đằ ng sau. Đây là quan sá t củ a tô i và vì vậy tô i đang nó i là chỉ có
sá u mươi phầ n tră m. Nhưng tô i sẽ nó i vớ i mỗ i ngườ i trong số sá u mươi
phầ n tră m đó mà khô ng phả i vớ i số bố n mươi phầ n tră m kia.
Chỉ sau nă m phú t, bạ n sẽ cả m nhậ n mộ t cá i gì đó bên trong cơ thể bắ t
đầ u rung độ ng và bố c thẳ ng lên. Bạ n sẽ cả m thấy rằ ng cơ thể đang đượ c
là m trà n đầy bở i nă ng lượ ng mớ i. Và o lú c hoà n thà nh thử nghiệm trong
mườ i phú t, bạ n sẽ ở trong trạ ng thá i bị nhiễm điện. Toà n bộ cơ thể sẽ
trở thà nh dò ng chảy nă ng lượ ng. Mộ t cá ch tự nhiên điều đó sẽ có tá c
dụ ng ả nh hưở ng củ a riêng nó . Khi có sự rung độ ng mạ nh trong cơ thể
thì cơ thể bắ t đầ u lắ c, nhảy mú a, chuyển độ ng.
Giai đoạ n thứ hai củ a thử nghiệm cũ ng là mườ i phú t, trong giai đoạ n
này phả i cho phép cơ thể lắ c, nhảy mú a mộ t cá ch toà n bộ hoặ c là m bấ t
kỳ điều gì mà nó muố n. Kết quả củ a nó là sự tẩy nhẹ. Chú ng ta đã kìm
nén cơ thể chú ng ta trong hà ng nghìn lẻ mộ t cá ch. Chú ng ta cũ ng kìm
nén tâ m trí chú ng ta bằ ng rấ t, rấ t nhiều cá ch. Con ngườ i muố n đến vớ i
thiền thì đầ u tiên phả i đượ c giả i phó ng khỏ i nhữ ng sự kìm nén đó .
Chú ng ta đã kìm nén giậ n dữ . Chú ng ta đã kìm nén ướ c mong. Chú ng ta
đã kìm nén lo lắ ng. Chú ng ta đã kìm nén hà ng nghìn lẻ mộ t thứ trong
tâ m trí. Khi chú ng ta muố n khó c, chú ng ta đã khô ng khó c; khi chú ng ta
g g g g
muố n cườ i, chú ng ta đã khô ng cườ i; khi chú ng ta muố n la hét, chú ng ta
đã khô ng la hét; khi chú ng ta muố n nhảy mú a, chú ng ta đã khô ng nhảy
mú a. Tấ t cả điều đó chú ng ta đã kìm nén. Có hà ng nghìn lẻ mộ t kiểu kìm
nén trong tâ m trí cũ ng như trong cơ thể. Trừ khi nhữ ng sự kìm nén đó
bị bỏ rơi, tâ m trí khô ng đủ á nh sá ng để trở nên thiền định. Do vậy trong
thờ i gian mườ i phú t thứ hai, bạ n phả i hợ p tá c toà n bộ vớ i cơ thể và cho
phép nó tự do hoà n toà n. Nếu cơ thể muố n nhảy mú a, hãy cho phép nó
nhảy mú a toà n bộ ; nếu cơ thể muố n gà o thét, hãy cho phép nó gà o thét;
nếu cơ thể muố n khó c, hãy cho phép nó khó c. Bấ t kỳ điều gì cơ thể
muố n là m - chỉ vớ i cơ thể bạ n mà khô ng phả i vớ i cơ thể khá c - bấ t kỳ
điều gì nó muố n là m, hãy cho phép nó tự do và hợ p tá c toà n bộ .
Khoả ng sá u mươi phầ n tră m số ngườ i sẽ nhậ n ra mộ t cá ch bấ t ngờ
rằ ng, có nhiều hiện tượ ng xuấ t hiện bên trong họ . Đố i vớ i phầ n lớ n thì
điều đó sẽ xuấ t hiện bở i chính nó , khô ng vấ n đề gì đố i vớ i họ ; nhưng
nhữ ng ngườ i khá c khô ng cả m thấy điều gì xảy ra vớ i họ chỉ vì họ quá
kìm nén đến mứ c cá c lớ p bên trong khô ng cho phép họ vươn sâ u và o
trong. Tô i sẽ nó i vớ i họ đừ ng chá n nả n về điều đó . Điều đó khô ng xảy ra
vớ i họ , vậy thì bấ t kỳ điều gì có thể là m thì họ nên là m trong mườ i phú t.
Nếu họ có thể nhảy mú a, họ nên tiếp tụ c nhảy mú a. Đó khô ng phả i là
vấ n đề củ a bấ t kỳ phương phá p nà o, nhịp điệu hoặ c kỹ thuậ t nà o. Nếu
họ có thể la hét, họ nên tiếp tụ c la hét. Chính ngày mai họ sẽ nhậ n thấy
có sự xuyên thủ ng, đồ ng thờ i từ đó mọ i đau đớ n bắ t đầ u lộ ra. Ả nh
hưở ng củ a mườ i phú t này là rấ t sâ u sắ c. Sau mườ i phú t nhảy mú a, lắ c
lư, hò hét, cườ i đù a bạ n sẽ trở nên nhẹ nhà ng, có lẽ trướ c đó bạ n chưa
bao giờ có trạ ng thá i như vậy trong đờ i mình.
Điện nă ng thứ c tỉnh trong cơ thể bạ n ở giai đoạ n đầ u sẽ giú p bạ n nhảy
mú a, la hét, khó c ló c, cườ i đù a. Về phía mình, bạ n cũ ng phả i cho phép
nó xảy ra mộ t cá ch toà n bộ . Nếu thậ m chí tay bạ n lắ c lư chỉ mộ t chú t,
vậy thì bạ n hãy là m cho chú ng lắ c hoà n toà n sao cho bấ t kỳ điều gì thô i
thú c mà bị kìm nén phả i đượ c giả i phó ng, đượ c tẩy nhẹ. Thô ng qua bà i
thử nghiệm, quá nhiều hiện tượ ng có thể xuấ t hiện trong bố n ngày này,
nhữ ng hiện tượ ng đó thậ m chí khô ng thể xuấ t hiện trong bố n nă m bở i
bấ t kỳ thử nghiệm phổ biến nà o khá c.
Sau giai đoạ n thứ hai, cơ thể bạ n sẽ cả m nhậ n như khô ng trọ ng lượ ng,
cứ như nó đã trở nên siêu nhẹ đến mứ c có thể bay. Nă ng lượ ng gấ p hai
lầ n sẽ đượ c cả m nhậ n. Sau giai đoạ n thứ nhấ t, cơ thể sẽ cả m nhậ n trà n
đầy nă ng lượ ng. Sau giai đoạ n thứ hai, nă ng lượ ng sẽ trà n đầy nhưng cơ
thể vẫ n cả m thấy nhẹ nhõ m và khô ng trọ ng lượ ng. Sau giai đoạ n thứ
hai, bạ n sẽ cả m nhậ n mộ t cá ch rõ rà ng rằ ng, khô ng cò n thể xá c mà chỉ là
nă ng lượ ng.
Trong giai đoạ n thứ hai này, hiện tượ ng kỳ lạ sẽ đượ c trả i nghiệm bở i
nhữ ng ngườ i đã thự c sự toà n tâ m vớ i thử nghiệm, lầ n đầ u họ sẽ bắ t đầ u
cả m nhậ n thể xá c là riêng biệt và mình là riêng biệt. Nếu bạ n buô ng bỏ
cơ thể mình mộ t cá ch toà n bộ thì sự nhậ n diện củ a bạ n vớ i cơ thể sẽ bị
phá vỡ . Điều này có thể xuấ t hiện hô m nay. Chỉ mộ t điều kiện là bạ n
p y ệ y ộ ệ ạ
phả i hợ p tá c toà n bộ , bạ n khô ng ngă n chặ n điều gì từ phía bạ n. Bạ n
khô ng đượ c nghĩ rằ ng khi bạ n nhảy mú a hoặ c la hét, mộ t ngườ i nà o đó
sẽ nó i điều gì đó . Bấ t kỳ điều gì xuấ t hiện từ bên trong bạ n, hãy để cho
nó xuấ t hiện, đừ ng lo lắ ng. Thế rồ i trong mườ i phú t này, nhữ ng gì bạ n
đã từ ng đượ c nghe hoặ c từ ng đọ c rằ ng thể xá c và bạ n là riêng biệt sẽ
trở thà nh mộ t phầ n kinh nghiệm củ a bạ n. Bạ n có thể nhìn thấy cơ thể
nhảy mú a tá ch rờ i khỏ i bạ n, bạ n sẽ trở thà nh ngườ i chứ ng kiến rằ ng cơ
thể đang khó c. Bạ n sẽ có khả nă ng nhìn thấy rấ t rõ rà ng rằ ng, mộ t ngườ i
nà o đó khá c đang cườ i cò n mình thì đang chứ ng kiến. Sự nhậ n biết là ô
cử a cầ n thiết cho bạ n đi sâ u và o thiền. Khô ng có điều này, khô ng ai có
thể và o thiền.
Ở giai đoạ n thứ ba, khi trả i nghiệm xuấ t hiện ở giai đoạ n thứ hai rằ ng
cơ thể là tá ch biệt vớ i bạ n, thì sẽ có câ u hỏ i tự nhiên nảy sinh, ta là ai?
Cho đến bây giờ ta nghĩ rằ ng ta là cơ thể, ta là hơi thở , bây giờ hơi thở
và cơ thể là riêng biệt vớ i ta - vậy thì ta là ai? trong giai đoạ n thứ ba này,
chú ng ta sẽ hỏ i bên trong bả n thâ n mình - ta là ai?
Trong mườ i phú t đầ u thở nhanh và hoang dạ i, trong mườ i phú t thứ
hai hợ p tá c tuyệt đố i vớ i cơ thể, và trong mườ i phú t thứ ba, sự thắ c mắ c
mã nh liệt: "Ta là ai?", bạ n phả i hỏ i bên trong bạ n mộ t cá ch hù ng hồ n từ
ngó n châ n cho đến đỉnh đầ u, chỉ mộ t câ u hỏ i bắ t đầ u dộ i lạ i: "Ta là ai?",
bây giờ só ng điện đượ c đá nh thứ c sẽ bắ t đượ c câ u hỏ i củ a bạ n, và sẽ bắ t
đầ u dộ i lạ i trong sự rung độ ng củ a toà n bộ cơ thể - "Ta là ai?" bạ n phả i
hỏ i nhanh đến mứ c khô ng có khoả ng trố ng giữ a hai 'ta là ai?' Bạ n phả i
hỏ i vớ i sứ c mạ nh đến mứ c khô ng cò n thờ i gian, khô ng cò n nă ng lượ ng
hoặ c sự thuậ n tiện để nghĩ đến bấ t kỳ điều gì khá c. Cho nên, trong mườ i
phú t chỉ mộ t câ u hỏ i giữ nguyên. Sau nă m phú t yêu cầ u mã nh liệt bên
trong, đố i vớ i nhiều bạ n thì điều đó hẳ n là quá ồ n à o. Khô ng có gì phả i
lo lắ ng về điều đó .
Ngay từ đầ u, 'ta là ai?' đã đượ c hỏ i bên trong. Nếu nó bắ t đầ u ra bên
ngoà i khi hét lên, hãy để nó ra ngoà i. Khô ng việc gì phả i lo lắ ng về điều
đó . Trong ba mươi phú t cơ thể bạ n sẽ mệt mỏ i, sinh khí củ a bạ n sẽ mệt
mỏ i, nă ng lượ ng tâ m trí bạ n sẽ mệt mỏ i. Trong ba mươi phú t bạ n đã đạ t
tớ i cự c đỉnh củ a că ng thẳ ng, bạ n phả i thự c hiện tấ t cả điều này trong ba
mươi phú t mã nh liệt đến mứ c nếu bấy giờ bạ n muố n hét thì cũ ng khô ng
cò n khả nă ng, bạ n chỉ muố n giữ im lặ ng. Nếu bạ n liên tụ c hỏ i 'ta là ai?'
mộ t cá ch chậ m rã i như ngườ i sắ p chết, vậy thì xung lượ ng đó hẳ n là
khô ng tạ o ra mộ t cá i gì đó cố t yếu. Nướ c phả i đun sô i đến mộ t tră m độ
thì mớ i bố c hơi. Nó khô ng thể bố c hơi ở chín mươi tá m, chín mươi chín
độ . Bạ n khô ng thể nó i vớ i Thượ ng đế rằ ng tạ i sao mộ t độ này lạ i quá
cứ ng đầ u. Nó đã tớ i chín mươi chín độ , hãy là m cho nó bố c hơi dù m, đó
chỉ là vấ n đề củ a mộ t độ . Nó đã tớ i chín mươi chín rồ i, tạ i sao bạ n lạ i
quá đau khổ vì mộ t độ ? Nhưng điều đó khô ng tạ o ra sự khá c biệt nà o.
Nướ c sẽ chỉ bố c hơi ở mộ t tră m độ . Thậ m chí, nếu bạ n dừ ng ở chín
mươi chín độ thì sự bay hơi vẫ n cò n xa vờ i, nướ c sẽ dầ n lạ nh trở lạ i.
Cũ ng giố ng như vậy, trong mỗ i cá nhâ n có điểm cự c đỉnh mà từ đó , sự
di chuyển thẳ ng đứ ng củ a nă ng lượ ng số ng sẽ bắ t đầ u, từ đó sự xoay
vò ng bắ t đầ u, từ đó sự độ t biến bắ t đầ u. Nếu bạ n khô ng đạ t tớ i điểm
mộ t tră m độ , nơi con ngườ i tan rã và Thượ ng đế bắ t đầ u, bạ n sẽ rơi lạ i
trở về số khô ng và toà n bộ nỗ lự c đã bị lã ng phí. Điều đó sẽ khô ng có ý
nghĩa gì. Do vậy tô i sẽ yêu cầ u bạ n rằ ng, bấ t kỳ điều gì tô i đang nó i thì
hãy thự c hiện mộ t cá ch thà nh tâ m và nhìn xem. Nhìn xem có thể là m
đượ c điều gì. Thử nghiệm trong bố n ngày và bạ n hãy tự nhìn nó . Nhữ ng
ngườ i thử nghiệm mộ t cá ch thà nh tâ m sẽ đạ t đượ c sự thậ t. Sự thậ t
khô ng đượ c yêu cầ u trướ c đó . Bạ n khô ng cầ n phả i tin rằ ng nhữ ng gì tô i
đang nó i sẽ chắ c chắ n xảy ra. Bạ n chỉ cầ n chấ p nhậ n mộ t cá ch mạ nh mẽ
rằ ng, con ngườ i này đang nó i mộ t cá i gì đó , và hãy để cho chú ng tô i trả i
nghiệm, xem xét. Nếu mộ t cá i gì đó xuấ t hiện vậy thì điều đó là tố t, nếu
khô ng có gì xảy ra thì hãy nhậ n biết rằ ng đó là sai. Nhưng nếu bạ n đã
thự c hiện thì hiện tượ ng như nướ c bố c hơi ở mộ t ră m độ là điều chắ c
chắ n. Khô ng có ai cầ n phả i tin điều đó ; nướ c khô ng đượ c đun sô i bở i
bấ t kỳ niềm tin nà o; bạ n có thể là ngườ i-khô ng tin, ngườ i vô thầ n, điều
đó khô ng có gì khá c biệt; bạ n đun nướ c và nó sẽ bố c hơi ở mộ t tră m độ .
Thiền mà tô i đang nó i đến là mộ t hiện tượ ng hoà n toà n khoa họ c. Bạ n
có thể là ngườ i vô thầ n, bạ n có thể là ngườ i-khô ng tin, bạ n có thể từ
chố i linh hồ n, bạ n có thể từ chố i tô n giá o - khô ng vấ n đề gì, khô ng cầ n
thiết phả i tin bấ t kỳ điều gì. Bạ n thử nghiệm và sẽ nhậ n ra nhữ ng sự
thay đổ i bên trong xuấ t hiện thô ng qua thử nghiệm đó .
Sự thậ t là kết quả củ a thiền mà khô ng phả i là đò i hỏ i trướ c đố i vớ i
điều đó .
Hãy để tô i nó i thêm mộ t số điều trướ c khi cá c bạ n đứ ng dậy thự c hiện
thử nghiệm, thự c hiện bà i tậ p. Nhữ ng ngườ i bị ố m hoặ c sứ c khỏ e yếu có
thể ngồ i để thự c hiện bà i thử nghiệm, tấ t cả nhữ ng ngườ i cò n lạ i sẽ
đứ ng để thự c hiện. Đứ ng lên thì kết quả sẽ nhanh hơn, cò n ngồ i thì kết
quả sẽ chậ m hơn. Tấ t cả nhữ ng ngườ i đứ ng sẽ tạ o ra mộ t khoả ng trố ng
ở đây. Nếu bạ n nhảy mú a, bạ n sẽ khô ng va chạ m vớ i bấ t kỳ ai. Nhưng
nếu mộ t ngườ i nà o đó có thể va chạ m thì cũ ng đừ ng bậ n tâ m về điều đó .
Cò n hai vấ n đề nữ a. Trướ c khi bà i tậ p thử nghiệm bắ t đầ u, tô i sẽ yêu
cầ u cá c bạ n nhắ m mắ t và phả i giữ nguyên mắ t nhắ m trong suố t bố n
mươi phú t. Đây sẽ là quyết tâ m mạ nh mẽ đầ u tiên củ a cá c bạ n. Điều này
phả i đượ c thự c hiện mộ t cá ch thà nh tâ m. Thậ m chí nếu bạ n mở mắ t
mộ t lầ n, bạ n sẽ bị lỡ . Nă ng lượ ng đượ c tích lũ y bên trong bạ n sẽ bị lã ng
phí. Phầ n chính củ a nă ng lượ ng bên tỏ ng chú ng ta bị tiêu tan thô ng qua
mắ t củ a chú ng ta. Do vậy mắ t phả i tuyệt đố i nhắ m lạ i trong suố t bố n
mươi phú t. Cho đến khi chưa có lờ i đề nghị nà o thì mắ t vẫ n khô ng đượ c
mở . Sẽ có sự la hét, khó c, nhảy mú a xung quanh bạ n và bên trong bạ n,
bạ n khô ng nên bậ n tâ m. Có thể có ướ c muố n đượ c nhìn, bở i vì đứ a trẻ
bên trong chú ng ta khô ng chết quá sớ m. Đứ a trẻ bên trong này khô ng
chết nhanh khi cơ thể có sự thay đổ i; nó có thể ướ c mong muố n biết
ngườ i bên cạ nh mình đang là m gì. Vì mụ c đích đó , tô i đã cho mờ i đoà n
g ạ g g ụ
là m phim. Họ đã sẵ n sà ng cho ngày hô m nay, buổ i tố i chú ng tô i sẽ cho
chiếu lạ i và cá c bạ n có thể thấy ai đang là m gì. Cho nên sự tò mò củ a cá c
bạ n sẽ đượ c thỏ a mã n. Do vậy mà ngay bây giờ bạ n khô ng phả i lo lắ ng
về việc ai đang là m gì. Bạ n sẽ nhìn thấy điều đó trong phim.
Ngườ i nhìn ngó khô ng đượ c phép ở đây. Nếu mộ t ngườ i nà o đó chỉ ở
đây để nhìn thì anh ta nên ra khỏ i trạ i, hoặ c anh ta phả i ở xa phía sau,
nhưng sẽ khô ng có ai ở đây như là ngườ i nhò m ngó . Bấ t kỳ ai khô ng
tham gia và o thử nghiệm thiền này sẽ phả i rờ i khỏ i nơi đây. Sự có mặ t
củ a họ sẽ là m phiền nhiễu tớ i tấ t cả bạ n bè củ a chú ng ta. Họ phả i rờ i
khỏ i đây. Khi bạ n đang thiền, toà n bộ khô ng khí đượ c thay đổ i, thậ m chí
mộ t ngườ i khô ng tham gia đứ ng ở giữ a cũ ng là m hạ i, là m đứ t đoạ n dây
chuyền nă ng lượ ng. Con ngườ i đó khô ng cầ n thiết phả i ở đây. Do vậy
nhữ ng ngườ i khô ng muố n tham gia, khô ng đượ c đứ ng ở đây, họ phả i
rờ i đi mộ t cá ch lặ ng lẽ. Hãy di dờ i tấ t cả ghế tự a ở đây, bở i vì mộ t ngườ i
nà o đó có thể bị vấ p và ngã xuố ng. Cá c bạ n phả i bỏ tấ t cả ghế ra ngoà i.

Chương 2: Vũ trụ - Gia đình


17 tháng mười năm 1970, buổi tối tại Poona, Ấn Độ.
Yoga khô ng có gì liên quan đến đạ o Hồ i, đạ o Hindu, đạ o Jain hoặ c bấ t
kỳ tô n giá o nà o khá c. Nhưng Jesus hoặ c Mohammed, Zrathustra hoặ c
Đứ c Phậ t, Mahavira hoặ c bấ t kỳ ngườ i nà o đã nhậ n ra và hiểu rõ sự
thậ t, họ đã khô ng nhậ n ra điều đó mà khô ng thô ng qua Yoga. Ngoạ i trừ
Yoga, sẽ khô ng có phương phá p nà o khá c để đạ t đượ c trạ ng thá i thiên
đườ ng bên trong. Cá i gọ i là tô n giá o khô ng là gì khá c, mà chỉ là nhữ ng
hệ thố ng niềm tin. Yoga là phương phá p luậ n hệ thố ng củ a nhữ ng thử
nghiệm khoa họ c, đượ c thự c hiện trong việc tìm kiếm sự thậ t, tìm kiếm
châ n lý củ a cuộ c số ng, mà khô ng phả i cho hệ thố ng niềm tin. Đố i vớ i sự
trả i nghiệm Yoga bạ n khô ng cầ n phả i tin và o bấ t kỳ điều gì. Thử nghiệm
vớ i yoga, bấ t kỳ sự mê tín nà o cũ ng là khô ng cầ n thiế. Ngườ i vô thầ n
cũ ng có thể thử nghiệm nhiều như ngườ i hữ u thầ n. Yoga khô ng bậ n tâ m
về việc bạ n là hữ u thầ n hay vô thầ n.
Khoa họ c khô ng phụ thuộ c và o quan niệm củ a bạ n. Ngượ c lạ i, bạ n
phả i thay đổ i quan niệm củ a mình vì khoa họ c. Khoa họ c khô ng hy vọ ng
bạ n có bấ t kỳ lý lẽ ưu tiên nà o hay bấ t kỳ niềm tin đượ c chấ p nhậ n nà o,
nó chỉ mong đợ i bạ n thự c hiện thử nghiệm. Khoa họ c nó i, là m và xem
xét. Bở i vì châ n lý khoa họ c là châ n lý thự c sự , chú ng khô ng cầ n bấ t kỳ
niềm tin nà o. Hai cộ ng hai bằ ng bố n, đó khô ng phả i là sự giả định. Và
nếu mộ t ngườ i nà o đó khô ng chấ p nhậ n điều đó thì chính anh ta sẽ gặ p
rắ c rố i - khô ng phả i là sự thậ t hai cộ ng hai bằ ng bố n sẽ gặ p rắ c rố i.
Khoa họ c khô ng bắ t đầ u vớ i sự chấ p nhậ n, nó bắ t đầ u vớ i sự nghiên
cứ u. Bằ ng cá ch tương tự , Yoga cũ ng khô ng bắ t đầ u vớ i sự chấ p nhậ n, nó
bắ t đầ u vớ i sự nghiên cứ , sự truy tìm và điều tra. Do vậy, tấ t cả nhữ ng
điều đượ c yêu cầ u là khả nă ng thử nghiệm. Chỉ có khả nă ng thử nghiệm
là cầ n thiết; chỉ có sự can đả m trong tìm kiếm, nghiên cứ u là cầ n thiết và
khô ng cầ n gì khá c nữ a.
Khi tô i nó i Yoga là khoa họ c, tô i muố n nó i vớ i bạ n về mộ t và i câ u kinh
mà nó là nền tả ng cơ bả n củ a khoa họ c Yoga. Nhữ ng câ u kinh này khô ng
dự a trên bấ t kỳ tô n giá o nà o, nhưng khô ng có chú ng, khô ng tô n giá o
nà o có thể số ng só t. Nhữ ng câ u kinh này khô ng cầ n sự hỗ trợ củ a bấ t kỳ
tô n giá o nà o, nhưng khô ng có sự hỗ trợ củ a chú ng thì khô ng tô n giá o
nà o có thể tồ n tạ i, thậ m chí chỉ trong khoả nh khắ c.
Câ u kinh đầ u tiên củ a Yoga là : cuộ c số ng là nă ng lượ ng.
Trong thờ i gian dà i, khoa họ c khô ng đồ ng ý vớ i điều này, nhưng bây
giờ thì đã đồ ng ý. Trong thờ i gian dà i, khoa họ c thườ ng nghĩ rằ ng vũ trụ
là vậ t chấ t. Có nhữ ng ngườ i đã tuyên bố cá ch đây hà ng nghìn nă m rằ ng
vậ t chấ t là khô ng thậ t, là giả , là ả o ả nh, trướ c khi có sự khá m phá củ a
khoa họ c - điều đó khô ng có nghĩa rằ ng nó khô ng tồ n tạ i - bằ ng ả o ả nh
họ ngụ ý rằ ng nó khô ng phả i như là nó đang hiện diện, hoặ c nó khô ng
xuấ t hiện như là nó .
Nhưng trong ba mươi nă m qua, khoa họ c đã từ ng bướ c hò a hợ p vớ i
Yoga. Trong thế kỷ mườ i tá m, có tuyên bố củ a cá c nhà khoa họ c rằ ng
Thượ ng đế là vô linh, linh hồ n khô ng tồ n tạ i, tấ t cả chỉ là vậ t chấ t.
Nhưng trong ba mươi nă m qua, tình trạ ng đã thay đổ i ngượ c lạ i. Khoa
họ c đã phả i nó i rằ ng vậ t chấ t khô ng tồ n tạ i, nó chỉ biểu hiện cho sự tồ n
tạ i; nă ng lượ ng đi kèm là thậ t. Vì sự chuyển độ ng quá nhanh củ a nă ng
lượ ng đến mứ c là m cho vậ t chấ t xuấ t hiện.
Nhữ ng bứ c tườ ng là hiện hữ u và nếu mộ t ngườ i nà o đó cố xuyên qua
chú ng thì đầ u củ a anh ta sẽ bị vỡ - vậy thì là m cá ch nà o để nó i rằ ng
nhữ ng bứ c tườ ng là ả o ả nh? Chú ng hiện hữ u quá rõ rà ng. Có đấ t dướ i
châ n bạ n. Nếu khô ng vậy thì là m cá ch nà o bạ n có thể đứ ng trên nó ?
Khô ng, trong trườ ng hợ p này khoa họ c khô ng nó i rằ ng vậ t chấ t khô ng
tồ n tạ i. Khoa họ c nó i như vậy theo nghĩa rằ ng, mọ i thứ khô ng như
nhữ ng gì chú ng đã hiện ra vớ i chú ng ta. Nếu chú ng ta cho quạ t điện
chạy thậ t nhanh, ba cá nh củ a nó sẽ dừ ng biểu hiện như là ba cá nh riêng
biệt, bở i vì cá c cá nh sẽ quay nhanh đến nỗ i khoả ng trố ng giữ a chú ng sẽ
bị lấ p đầy trướ c khi nó đượ c nhậ n ra bở i mắ t củ a chú ng ta. Nếu quạ t
quay quá nhanh thì từ ng cá nh riêng biệt sẽ khô ng đượ c nhậ n ra, chỉ có
vò ng trò n là chỉ ra sự quay trò n củ a chú ng. Bạ n khô ng thể đếm hoặ c nó i
chú ng có bao nhiêu cá nh. Nếu thậ m chí quạ t có thể quay nhanh hơn thì
bạ n khô ng thể ném viên đá xuyên qua khe hở giữ a chú ng. Hò n đá sẽ
vă ng trở lạ i phia ngườ i ném. Nếu quạ t có thể quay nhanh hơn nữ a,
nhanh như sự chuyển độ ng củ a nguyên tử , vậy thì bạ n có thể ngồ i trên
cá i quạ t mộ t cá ch thoả i má i. Bạ n sẽ khô ng cả m thấy khoả ng trố ng hoặ c
sẽ bị ngã , hoặ c bạ n sẽ khô ng nhậ n ra rằ ng phía dướ i bạ n cá nh quạ t đang
ị g ặ ạ g ậ gp ạ q ạ g
quay. Bở i vì thờ i gian để cá nh quạ t điền và o chỗ trố ng sẽ ít hơn thờ i
gian bộ nã o củ a bạ n nhậ n ra khoả ng trố ng. Trướ c khi châ n bạ n có thể
thô ng bá o cho bộ nã o rằ ng cá nh đã để khoả ng trố ng lạ i phía sau, thì
cá nh tiếp theo sẽ tớ i và lấ p đầy khoả ng trố ng. Vậy thì nếu khoả ng trố ng
có thể bắ c cầ u trướ c khi nó thự c sự tồ n tạ i đố i vớ i bạ n, bạ n có thể đứ ng
trên nó mộ t cá ch vui vẻ.
Bằ ng cá ch như vậy chú ng ta đang đứ ng trên nhữ ng bề mặ t. Cá c điện
tử trong nguyên tử đang quay vớ i tố c độ khủ ng khiếp đến nỗ i mọ i thứ
có vẻ như đang tĩnh tạ i. Nhưng khô ng có gì tồ n tạ i trong tĩnh tạ i, nhữ ng
vậ t thể có vẻ như tĩnh tạ i thì lạ i đang chuyển độ ng. Đã từ ng có quan
điểm rằ ng, chỉ nhữ ng vậ t thể mớ i chuyển độ ng, quan điểm này đã
khô ng gặ p khó khă n nà o. Nhưng khi khoa họ c liên tụ c khá m phá ra
nhiều vấ n đề thì sau nguyên tử , vậ t chấ t khô ng cò n đượ c giữ lạ i - chỉ cò n
lạ i nhữ ng hạ t nă ng lượ ng, nhữ ng hạ t điện. Thậ m chí gọ i chú ng là hạ t
cũ ng khô ng đú ng, bở i vì hạ t lạ i cho thấy ý tưở ng củ a vậ t chấ t. Do vậy mà
từ mớ i ‘quanta’ đã đượ c ngườ i ta đặ t ra trong ngô n ngữ tiếng Anh.
Quanta có nghĩa là hạ t và khô ng-hạ t trong cù ng mộ t thờ i điểm - hạ t và
só ng là đồ ng thờ i. Chỉ có thể là só ng củ a điện chứ khô ng thể là củ a hạ t.
Nă ng lượ ng chỉ có thể có só ng mà khô ng phả i hạ t. Nhưng bở i vì ngô n
ngữ cũ củ a chú ng ta vẫ n gọ i chú ng là hạ t. Khô ng có gì giố ng hạ t cả . Theo
cá ch nhìn củ a khoa họ c thì toà n bộ vũ trụ là sự trả i rộ ng củ a nă ng
lượ ng, nă ng lượ ng điện. Và đây là câ u kinh đầ u tiên củ a Yoga: Cuộ c số ng
là nă ng lượ ng tiềm tà ng.
Câ u kinh thứ hai củ a Yoga là : có hai khía cạ nh củ a nă ng lượ ng, khía
cạ nh thứ nhấ t là sự tồ n tạ i và khía cạ nh thứ hai là khô ng tồ n tạ i.
Nă ng lượ ng có thể ở trong tồ n tạ i cũ ng như trong khô ng tồ n tạ i. Khi
nă ng lượ ng trong khô ng tồ n tạ i thì vũ trụ biến thà nh trố ng rỗ ng. Khi
nă ng lượ ng trong tồ n tạ i thì vũ trụ biến thà nh sá ng tạ o. Yoga hiểu rằ ng
mọ i thứ ‘là’ trở thà nh ‘khô ng phả i là’. Bấ t kỳ điều gì ‘là’ cũ ng kết thú c
như ‘khô ng phả i là’. Bấ t kỳ điều gì có sinh ra thì cũ ng có chết đi. Bấ t kỳ
điều gì có tồ n tạ i thì cũ ng có khô ng tồ n tạ i. Bấ t kỳ điều gì có thể nhìn
thấy thì cũ ng trở nên khô ng nhìn thấy. Yoga hiểu rằ ng trong vũ trụ này,
mọ i vấ n đề đều có hai khía cạ nh, khô ng có bấ t kỳ vấ n đề gì là mộ t khía
cạ nh. Chú ng ta khô ng thể nó i con ngườ i sinh ra và khô ng mấ t đi. Chú ng
ta có thể kéo dà i cuộ c đờ i củ a anh ta, chú ng ta phả i quay trở lạ i cù ng
vấ n đề - anh ta phả i chết vì mộ t lý do nà o đó hoặ c anh ta sẽ chết và o
mộ t thờ i điểm nà o dó . Thậ m chí, khô ng thể tưở ng tượ ng rằ ng thá i cự c
này củ a mộ t cá i gì đó là sinh ra và thá i cự c kia khô ng thể là chết đi. Điều
đó có thể là rấ t xa, có vẻ như khoả ng cá ch là vô cù ng, nhưng cự c khá c
chắ c chắ n phả i có . Mọ i cự c đều phả i có cự c đố i diện củ a nó như đồ ng xu
phả i có hai mặ t. Đồ ng xu có mộ t mặ t là điều khô ng thể. Khô ng thể có
điều đó . Mặ t thứ hai buộ c phả i có , bở i vì có mộ t mặ t thì chắ c chắ n phả i
có mặ t thứ hai.
Câ u kinh thứ hai củ a khoa họ c Yoga là : Mọ i thứ đều là hai-khía cạ nh.
Mộ t khía cạ nh là củ a tồ n tạ i, khía cạ nh thứ hai là củ a khô ng tồ n tạ i. Vũ
ộ ạ ạ ạ g ạ
trụ cũ ng vậy, cũ ng có thể là ‘có -khô ng’. Như chú ng ta đây, chú ng ta cũ ng
có thể trở thà nh ‘có -khô ng’. Tấ t cả cá i ‘có’ đó đều có thể trở thà nh
‘khô ng-có’. Vì ‘khô ng-có’ mà bạ n có thể cho rằ ng nó có thể tồ n tạ i ở
nhữ ng dạ ng khá c. Khô ng, nó chỉ có thể trở thà nh khô ng tồ n tạ i. Tồ n tạ i
là mộ t mặ t, khô ng tồ n tạ i là mặ t khá c. Việc tưở ng tượ ng tồ n tạ i có thể
sinh ra từ khô ng tồ n tạ i có vẻ như là điều khó khă n. Là m cá ch nà o mà
tồ n tạ i trở thà nh khô ng tồ n tạ i? Nhưng nếu chú ng ta nhìn và o cuộ c số ng
xung quanh thì chú ng ta sẽ nhậ n ra rằ ng, mỗ i thờ i điểm nhữ ng gì là
khô ng sẽ trở thà nh có và nhữ ng gì là có - sẽ đi và o ‘có -khô ng’.
Mặ t trờ i củ a chú ng ta sẽ trở nên già đi hà ng ngày. Tia củ a nó đang biến
và o hư khô ng. Cá c nhà khoa họ c nó i rằ ng nó có thể giữ cho nhiệt độ
nó ng khoả ng bố n triệu nă m nữ a. Trong bố n triệu nă m, cá c tia củ a nó sẽ
bị tiêu tan trong khô ng gian vô hạ n, thế rồ i chú ng sẽ biến thà nh trố ng
rỗ ng. Nếu cá c tia có thể biến và o trố ng rỗ ng thì chú ng cũ ng cò n phả i nảy
sinh từ trố ng rỗ ng, nếu khô ng là m cá ch nà o mà trố ng rỗ ng lạ i trở thà nh
tồ n tạ i? Khoa họ c nó i rằ ng, mặ t trờ i củ a chú ng ta đang hấ p hố i, nhưng
nhữ ng mặ t trờ i khá c đang sinh ra ở mộ t nơi nà o đó khá c. Chú ng đượ c
sinh ra từ đâ u? Chú ng đượ c sinh ra bở i trố ng rỗ ng.
Kinh Vêđa nó i về thờ i điểm khô ng có gì; Upanishad cũ ng nó i có thờ i
điểm mà khô ng có gì tồ n tạ i, Kinh Thá nh cũ ng nó i về thờ i điểm mà khi
đó khô ng có gì. Mọ i cá i ‘có’ đượ c sinh ra bở i cá i ‘khô ng’, và cá i ‘có’ đó
tiếp tụ c biến và o cá i ‘khô ng’ ở mỗ i thờ i điểm. Nếu chú ng ta coi toà n bộ
sự tồ n tạ i là mộ t, vậy thì chú ng ta sẽ phả i chấ p nhậ n khô ng tồ n tạ i bên
dướ i nó .
Cho nên, câ u kinh thứ hai củ a Yoga là : Mọ i tồ n tạ i đều kèm theo khô ng
tồ n tạ i cù ng nó .
Nă ng lượ ng có hai khía cạ nh - tồ n tạ i và khô ng tồ n tạ i. Nă ng lượ ng có
thể ‘là’ và cũ ng có thể ‘khô ng là’. Do vậy theo quan niệm củ a Yoga, sự
sá ng tạ o chỉ là mộ t khía cạ nh, khía cạ nh khá c là sự hủ y diệt. Khô ng phả i
tấ t cả điều này sẽ tồ n tạ i mã i mã i! Nó sẽ biến mấ t, nó sẽ bị phá hủ y. Nó
sẽ tiếp tụ c xảy ra và tiếp diễn. Ví dụ , nếu bạ n đậ p vỡ hạ t mầ m và nhìn
và o bên trong, khô ng có bấ t kỳ dấ u vết nà o củ a cây. Khô ng có vậ t chấ t
mà bạ n kỳ cô ng tìm kiếm, bạ n sẽ khô ng tìm ra bấ t kỳ dấ u vết nà o củ a
cây. Nhưng chắ c chắ n rằ ng cây sẽ mọ c từ hạ t mầ m nhỏ bé đó . Bạ n chưa
bao giờ nghĩ đến nhữ ng gì khô ng đượ c tìm thấy trong hạ t mầ m. Vậy thì
cây mọ c từ đâ u? Mộ t cây to lớ n như vậy ẩ n chứ a trong mộ t hạ t mầ m rấ t
bé nhỏ ! vậy mà sau khi sinh ra hạ t mầ m, cây sẽ tan rã , sẽ phâ n hủ y.
Hoà n toà n chính xá c như vậy, toà n bộ tồ n tạ i đượ c sinh ra và sau đó
biến đi. Nă ng lượ ng biến thà nh tồ n tạ i và sau đó biến và o khô ng tồ n tạ i.
Việc nắ m bắ t khô ng tồ n tạ i là điều rấ t khó khă n. Tấ t nhiên tồ n tạ i là
hiển nhiên đố i vớ i chú ng ta. Do vậy, theo Yoga thì nhữ ng ngườ i chỉ chấ p
nhậ n tồ n tạ i, nhữ ng ngườ i nhậ n thứ c rằ ng tồ n tạ i là tấ t cả thì họ chỉ
đang nhìn thấy trò chơi. Và chỉ nhìn thấy trò chơi là sự ngu dố t.
Ngu dố t khô ng có nghĩa rằ ng ngườ i đó khô ng biết. Ngu dố t có nghĩa là
ngườ i đó chỉ biết trò chơi. Sự hiểu biết có đó quá nhiều. Thậ m chí nếu
g ự q ậ
mộ t ngườ i nà o đó biết rằ ng ngườ i đó khô ng biết, vậy thì sự hiểu biết
vẫ n cò n đó . Cho nên sự hiểu biết đều có ở trong tấ t cả chú ng ta. Do vậy,
sự ngu dố t khô ng có nghĩa là khô ng hiểu biết. Sự ngu dố t nhấ t cũ ng cò n
biết mộ t cá i gì đó . Ý nghĩa củ a ngu dố t theo Yoga là biết chỉ mộ t nử a.
Nên nhớ , mộ t nử a sự thậ t cò n tệ hơn giả dố i. Bở i vì nó có thể độ c lậ p
khỏ i giả dố i, mà tự do khỏ i nử a sự thậ t là vô cù ng khó khă n. Nó có thể
xuấ t hiện như là sự thậ t và nó khô ng phả i là sự thậ t. Nếu đó là hoà n
toà n giả , chỉ là giả dố i, vậy thì nó sẽ khô ng có thờ i cơ để trở nên tự do.
Nhưng nếu đó là mộ t nử a sự thậ t, vậy thì sẽ là vô cù ng khó khă n để trở
nên tự do.
Cò n mộ t lý do nữ a, điều giố ng như sự thậ t khô ng thể bị chia thà nh hai
nử a. Nó sẽ chết trong việc chia nó thà nh hai nử a. Bạ n có thể chia tình
yêu củ a bạ n thà nh hai khô ng? Liệu bạ n có thể nó i, “Tô i yêu mộ t nử a” vớ i
mộ t ngườ i nà o đó khô ng? Bạ n chỉ có thể yêu hoặ c khô ng yêu mà nử a
tình yêu là điều khô ng thể. Liệu bạ n có thể nó i “Tô i ă n cắ p mộ t nử a”?
khô ng, có lẽ bạ n ă n cắ p mộ t nử a rupi, nhưng ă n cắ p mộ t nử a rupi cũ ng
là hoà n toà n ă n cắ p, và ă n cắ p mộ t nử a paisa cũ ng là ă n cắ p toà n bộ .
Mộ t nử a ă n cắ p khô ng thể thự c hiện. Mộ t nử a thứ gì đó có thể bị ă n cắ p
nhưng ă n cắ p khô ng thể là mộ t nử a.
Nghĩa quan trọ ng củ a mộ t nử a đó là bạ n đang ở trong ả o ả nh.
Yoga nó i rằ ng nhữ ng ngườ i nhìn thấy chỉ mộ t nử a chỉ đang nắ m đượ c
mộ t nử a. Và nhữ ng ngườ i chỉ nắ m đượ c mộ t nử a đang số ng trong ả o
ả nh, số ng trong ngu dố t. Khô ng, phương diện khá c cũ ng cò n đó . Con
ngườ i nó i, “Tô i sinh ra nhưng khô ng muố n chết”, chết buộ c phả i xảy ra
bở i vì mộ t nử a khá c khô ng thể chia. Nếu bạ n đã chấ p nhậ n sinh ra thì
cá i chết là mộ t nử a khá c củ a nó , nó là cù ng nhau. Con ngườ i nó i tô i chỉ
chọ n niềm vui mà khô ng chọ n nỗ i buồ n thì sẽ rơi và o ả o tưở ng, ngụ y
biện. Yoga nó i, thờ i điểm bạ n chọ n chỉ mộ t nử a, cũ ng là lú c bạ n rơi và o
sai lầ m. Đau khổ chỉ là nử a khá c củ a niềm vui, nó là mộ t nử a. Do vậy,
con ngườ i muố n trở nên hạ nh phú c thì cũ ng sẽ trở nên lo lắ ng. Khô ng
có con đườ ng nà o khá c.
Yoga nó i, trá nh mộ t nử a là ngu ngố c. Chú ng là cù ng nhau. Nhưng
chú ng ta khô ng nhìn thấy toà n bộ . Nhữ ng gì chú ng ta nhìn thấy đầ u
tiên, chú ng ta giữ nó và tiếp tụ c từ chố i mặ t khá c mà khô ng nhậ n biết
rằ ng, khi nắ m giữ mộ t nử a thì nử a kia đang chờ đợ i phía sau. Nó chờ
đợ i cơ hộ i. Nó sẽ xuấ t hiện sớ m. Yoga nó i: Nă ng lượ ng có hai phương
diện và con ngườ i hiểu cả hai phương diện đó có thể và o Yoga. Ngườ i
cầ m nắ m mộ t nử a sẽ trở nên khô ng-yoga, là ngườ i tự thỏ a mã n.
Ngườ i chỉ nắ m giữ mộ t nử a, chú ng ta gọ i là ngườ i tự thỏ a mã n. Ngườ i
nắ m giữ toà n bộ thì chú ng ta gọ i là yogi.
Yoga có nghĩa là toà n bộ . Yoga có nghĩa là thêm và o, liên kết. Trong
ngô n ngữ toá n họ c, Yoga có nghĩa là toà n bộ . Trong ngô n ngữ tâ m linh,
Yoga có nghĩa là hợ p nhấ t, là toà n bộ , là tấ t cả .
Chú ng ta khô ng gọ i ngườ i tự thỏ a mã n là kẻ thù củ a Yoga. Chú ng ta gọ i
ngườ i tự thỏ a mã n là ngườ i nắ m giữ mộ t nử a, ngườ i số ng cuộ c số ng
g ự g g ộ g g ộ g
mộ t nử a như là toà n bộ . Yogi đã biết toà n bộ , do vậy họ khô ng nắ m giữ
điều gì.
Mộ t điều vô cù ng thú vị là ngườ i nắ m giữ luô n luô n là ngườ i nắ m giữ
mộ t nử a; ngườ i đã biết toà n bộ đơn giả n là khô ng nắ m giữ bấ t kỳ điều
gì. Ngườ i đã nhìn thấy sinh và tử là mộ t thì tạ i sao bây giờ lạ i bá m chặ t
và o sinh ra? Và tạ i sao anh ta lạ i bá m chặ t và o từ khi anh ta biết rằ ng cá i
chết là mộ t phầ n củ a sinh ra. Nếu bạ n biết rằ ng, hạ nh phú c và đau khổ
là khô ng riêng biệt, tạ i sao lạ i chỉ bá m chặ t và o hạ nh phú c? Thự c tế,
ngườ i biết rằ ng hạ nh phú c và khổ đau là hai mặ t củ a mộ t đồ ng tiền,
chú ng khô ng phả i là hai vấ n đề, chú ng là hai khía cạ nh củ a mộ t vấ n đề
thì đó là yogi. Do vậy yogi ở bên ngoà i sự bá m giữ .
Điều đó là có ích để hiểu câ u kinh thứ hai mộ t cá ch đú ng đắ n. Nă ng
lượ ng có hai dạ ng và chú ng ta liên tụ c tạ o ra nỗ lự c để bá m và o mộ t
dạ ng. Mộ t ngườ i nà o đó cứ bá m và o thờ i tuổ i trẻ và do vậy mà đau khổ
vì tuổ i già . Ngườ i đó khô ng nhậ n ra rằ ng tuổ i già là phầ n khá c củ a tuổ i
trẻ. Thự c tế, tuổ i trẻ có nghĩa là trạ ng thá i đang trong quá trình già đi.
Tuổ i trẻ có nghĩa là hà nh trình tớ i tuổ i già . Nên nhớ , ngườ i già khô ng
trở nên già đi mộ t cá ch nhanh chó ng như là ngườ i trẻ.
Tuổ i trẻ có nghĩa là nă ng lượ ng bắ t đầ u trở nên già . Tuổ i già có nghĩa
là phung phí hết nă ng lượ ng củ a tuổ i trẻ, kết thú c nă ng lượ ng củ a tuổ i
trẻ. Chú ng là hai mặ t củ a đồ ng tiền. Cá i này là cử a trướ c củ a ngô i nhà và
cá i kia là cử a sau củ a ngô i nhà đó .
Ngườ i vô thầ n và hữ u thầ n đang bá m và o mộ t nử a củ a nhữ ng cặ p đố i
ngẫ u củ a cuộ c số ng - sinh ra và tử , hạ nh phú c và khổ đau, tồ n tạ i và
khô ng tồ n tạ i. Do vậy, theo cá i nhìn củ a Yoga thì cả hai đều là ngu ngố c.
Ngườ i hữ u thầ n nó i: có Thượ ng đế. Thậ m chí ngườ i hữ u thầ n khô ng thể
nghĩ rằ ng Thượ ng đế là khô ng tồ n tạ i. Nhưng ngườ i hữ u thầ n rấ t đuố i
lý, khô ng thuyết phụ c bở i vì họ đặ t Thượ ng đế ngoà i luậ t lệ. Luậ t đượ c
á p dụ ng như nhau cho tấ t cả mọ i ngườ i. Nếu có Thượ ng đế thì sự khô ng
tồ n tạ i củ a ngà i cũ ng phả i có đó . Ngườ i vô thầ n bá m và o phầ n khá c củ a
nó . Họ nó i, Thượ ng đế khô ng tồ n tạ i. Nhưng nhữ ng gì khô ng có đó vẫ n
có thể xuấ t hiện. Và việc chố i bỏ điều đó chứ ng tỏ hù ng hồ n rằ ng có thể
họ sợ . Nếu khô ng thì cầ n phả i từ chố i. Khi ngườ i hữ u thầ n khă ng khă ng
rằ ng Thượ ng đế tồ n tạ i và họ sẵ n sà ng đấ u tranh về chuyện đó , thì họ
cũ ng biểu hiện nỗ i sợ hã i rằ ng Thượ ng đế có thể khô ng tồ n tạ i. Nếu
khô ng, tạ i sao đó lạ i là vậ t chấ t! Nếu mộ t ngườ i nà o đó nó i rằ ng khô ng
có Thượ ng đế thì hãy để cho anh ta nó i như vậy. Ngườ i hữ u thầ n sẵ n
sà ng tranh luậ n bở i vì họ bá m và o mộ t phầ n củ a Thượ ng đế. Nó là cù ng
mộ t phầ n cho dù bạ n chấ p nhậ n sinh ra hoặ c bạ n chấ p nhậ n sự tồ n tạ i
củ a Thượ ng đế, nhưng phầ n khá c đang bị từ chố i. Yoga chấ p nhậ n cả
hai, tồ n tạ i và khô ng tồ n tạ i, rằ ng chú ng là khô ng riêng biệt.
Do vậy yogi chấ p nhậ n vô thầ n bở i vì đó là mộ t nử a sự thậ t, chấ p nhậ n
hữ u thầ n bở i vì hữ u thầ n cũ ng mang mộ t nử a sự thậ t. Và mộ t nử a sự
thậ t cò n nguy hiểm hơn giả dố i. Kinh thứ hai là : Sự trả i rộ ng củ a nă ng
lượ ng giữ a hai cự c đố i ngẫ u.
ợ gg ự g
Giữ a bó ng tố i và á nh sá ng có sự trả i rộ ng củ a chỉ mộ t vấ n đề mà khô ng
phả i là hai. Nhưng vớ i chú ng ta điều đó có vẻ như là hai vấ n đề. Nếu bạ n
hỏ i nhà khoa họ c, ô ng ta sẽ từ chố i sự tồ n tạ i củ a cả hai. Chú ng ta gọ i
bó ng tố i là gì, nó khô ng là gì mà là ít á nh sá ng hơn, và chú ng ta gọ i á nh
sá ng là gì, nó khô ng là gì mà là ít bó ng tố i hơn. Sự khá c nhau là ở tỷ lệ.
Do vậy có nhữ ng con chim có thể nhìn trong bó ng tố i. Đố i vớ i bạ n đó là
bó ng tố i. Đố i vớ i chú ng, đó khô ng phả i là bó ng tố i. Tạ i sao? mắ t củ a
chú ng có thể nhìn á nh sá ng rấ t mờ nhạ t. Vớ i mắ t bạ n, khô ng chỉ khó
khă n khi nhìn á nh sá ng mờ nhạ t mà thậ m chí cò n khô ng có khả nă ng
nhìn á nh sá ng quá chó i lò a. Nếu á nh sá ng quá chó i lò a chiếu và o mắ t
bạ n, nó sẽ là m cho mắ t bị mù thay vì nhìn thấy. Có dả i á nh sá ng có thể
nhìn thấy. Dướ i dả i đó là bó ng tố i, bên trên nó cũ ng là bó ng tố i, bở i vì
dả i ả nh sá ng có thể nhìn thấy là rấ t hạ n hẹp. Nhưng bó ng tố i cũ ng có tỷ
lệ vớ i á nh sá ng. Sự khá c biệt khô ng phả i là chấ t lượ ng mà là định lượ ng.
Khô ng có gì khá c nhau về chấ t lượ ng mà chỉ có khá c nhau về định
lượ ng.
Bạ n đã bao giờ nghĩ về nó ng và lạ nh chưa? Chú ng ta nghĩ rằ ng đó là
hai vấ n đề. Khô ng, chú ng khô ng phả i là hai. Hiểu về nó ng và lạ nh là điều
rấ t dễ dà ng. Nhưng chú ng ta sẽ nó i chú ng là hai vấ n đề; hơi nó ng cho
chú ng ta cả m giá c nó ng - vậy thì là m cá ch nà o chú ng ta chấ p nhậ n rằ ng
chú ng là mộ t? Khi chú ng ta ngồ i dướ i bó ng râ m, là m thế nà o mà chú ng
ta chấ p nhậ n rằ ng bó ng râ m là sứ c nó ng củ a mặ t trờ i? Khô ng, tô i sẽ
khô ng nó i rằ ng bạ n nên chấ p nhậ n chú ng là mộ t và dừ ng việc ngồ i dướ i
bó ng râ m. Tấ t cả nhữ ng gì tô i muố n nó i là bạ n gọ i bó ng râ m khô ng là gì
cả mà chỉ là ít nó ng hơn. Bạ n gọ i nó ng rự c khô ng là gì mà chỉ là ít má t
mẻ hơn.
Thỉnh thoả ng hãy thự c hiện thử nghiệm, là m cho tay bạ n ấ m bằ ng việc
đặ t nó gầ n lò sưở i và tay kia nhú ng và o nướ c trong đá lạ nh, sau đó
nhú ng cả hai tay và o xô đầy nướ c. Thế rồ i bạ n sẽ rấ t khó khă n để nó i
rằ ng xô nướ c là nó ng hay lạ nh! mộ t tay sẽ nó i là lạ nh và tay kia nó i là
nó ng. Nướ c trong cù ng mộ t xô khô ng thể có hai nhiệt độ . Đô i tay bạ n
đưa ra hai luồ ng thô ng tin. Tay lạ nh sẽ cả m thấy nướ c là nó ng và tay
nó ng sẽ cả m thấy nướ c là lạ nh. Nó ng và lạ nh liên quan đến nhau.
Câ u kinh thứ hai củ a Yoga là : Sinh và tử , tồ n tạ i và khô ng tồ n tạ i, bó ng
tố i và á nh sá ng, trẻ thơ và tuổ i già , hạ nh phú c và khổ đau, lạ nh và nó ng
là nhữ ng thuậ t ngữ liên quan đến nhau. Chú ng là hai tên gọ i củ a mộ t
vấ n đề.
Nếu bạ n hiểu thấ u đá o câ u kinh thứ hai này, vậy thì nhiều vấ n đề sẽ
trở nên dẽ dà ng dễ hiểu hơn. Bấ t kỳ khi nà o bạ n chọ n mộ t mặ t củ a vấ n
đề, giữ nó trong tâ m trí, bạ n cũ ng đã chọ n mặ t khá c củ a nó . Khi bạ n nó i
vớ i ai đó mộ t cá ch đằ m thắ m: “Bây giờ anh đã gặ p em và khô ng bao giờ
muố n xa em nữ a”, vậy thì hiểu rõ rằ ng sự chia ly đã hiện diện trong sự
gặ p mặ t củ a bạ n và nó chắ c chắ n sẽ xảy ra. Thự c tế, thậ m chí ở thờ i
điểm gặ p nhau, nhữ ng ngườ i yêu nó i, “Anh rấ t sợ phả i mấ t em”. Họ đang
nhậ n ra sự tồ n tạ i củ a mặ t khá c, nếu khô ng ngay thờ i điểm gặ p nhau,
ậ ự ạ ặ g g y g ặp
câ u hỏ i về sự chia ly là ở đâ u ra? Khi chú ng ta gặ p nhau, chú ng ta chỉ
đơn giả n là gặ p gỡ . Nhưng khô ng phả i như vậy, ở chính thờ i điểm gặ p
mặ t, sự chia ly cũ ng hiện diện như là cá i bó ng. Khi bạ n kết bạ n vớ i mộ t
ngườ i nà o đó thì cũ ng phả i hiểu rằ ng kẻ thù tiềm ẩ n cũ ng đã sinh ra.
Chắ c chắ n rằ ng, trừ khi bạ n kết bạ n vớ i mộ t ngườ i nà o đó , anh ta khô ng
thể trở thà nh kẻ thù . Cho đến bây giờ , việc biến trự c tiếp mộ t ngườ i nà o
đó thà nh kẻ thù là điều khô ng thể, dù bằ ng bấ t kỳ cá ch nà o. Để trở
thà nh kẻ thù con ngườ i phả i trả i qua quá trình là bạ n bè. Thậ m chí để
trở thà nh kẻ thù , lộ trình đó phả i thô ng qua tình bạ n bè. Yoga nó i, nên
biết rằ ng, kẻ thù đang đứ ng đằ ng sau như cá i bó ng.
Trong mọ i ướ c mong củ a cuộ c đờ i, nếu bạ n nhớ lạ i cự c đố i nghịch củ a
nó thì sự quyến luyến sẽ biến mấ t. Nếu kẻ thù gõ cử a nhà bạ n, bạ n sẽ
cò n có khả nă ng nhìn thấy ngườ i bạ n đồ ng hà nh cù ng anh ta. Điều đó
luô n diễn ra như vậy. Ngườ i bạ n cũ ng cò n là cá i bó ng củ a kẻ thù . Kẻ thù
chưa bao giờ xuấ t hiện mà khô ng có cá i bó ng là ngườ i bạ n.
Cho nên, đố i vớ i ngườ i đã và o Yoga, nếu hạ nh phú c xuấ t hiện thì họ
cho phép nó xuấ t hiện mộ t cá ch dễ dà ng, họ khô ng chà o đó n nồ ng nhiệt,
bở i vì họ biết điều ẩ n chứ a đượ c mang theo cù ng nó . Khi đau khổ xuấ t
hiện, họ cũ ng chà o đó n như vậy, bở i vì họ biết điều gì sẽ xuấ t hiện đằ ng
sau nó . Họ duy trì trạ ng thá i câ n bằ ng, đó chính là sự hiểu biết rằ ng, mọ i
điều đều có sự liên hệ mậ t thiết vớ i cự c đố i nghịch củ a nó . Khô ng có gì
tồ n tạ i mà khô ng có cự c đố i nghịch. Con ngườ i đã khắ c sâ u nhữ ng hạ t
mầ m củ a sự că m ghét và o cù ng mộ t con ngườ i mà anh ta yêu. Bấ t kỳ ai
mà chú ng ta đã gặ p thì cuộ c gặ p đó cũ ng ẩ n chứ a sự chia ly. Bấ t kỳ ai là
bạ n bè củ a chú ng ta thì chú ng ta cũ ng nhậ n ra sự hiển hiện củ a việc trở
nên xa lạ . Khi chú ng ta hỏ i ngườ i nổ i tiếng thì họ chỉ biểu hiện nhữ ng
hạ t mầ m vô danh. Trong chiến thắ ng, con ngườ i chỉ mờ i gọ i sự thấ t bạ i.
Có mộ t lầ n, Lã o Tử nó i vớ i nhữ ng ngườ i bạ n củ a mình rằ ng ô ng khô ng
thể bị đá nh bạ i bở i bấ t kỳ ngườ i nà o trong cuộ c đờ i mình. Mộ t cá ch tự
nhiên nhữ ng ngườ i bạ n củ a ô ng ấy im lặ ng. Sau đó họ hỏ i về điều bí
mậ t, tạ i sao khô ng ai có thể đá nh bạ i ô ng ấy, bở i vì họ cũ ng khô ng muố n
bị đá nh bạ i bở i bấ t kỳ ai. Nhưng Lã o Tử bắ t đầ u cườ i lớ n và nó i, “Tô i sẽ
khô ng nó i kinh nghiệm vớ i nhữ ng con ngườ i khô ng phù hợ p”. Họ hỏ i,
“Là m thế nà o mà chú ng tô i là sai, là khô ng phù hợ p? Ô ng phả i nó i cho
chú ng tô i là m cá ch nà o để chú ng tô i cũ ng khô ng bị đá nh bạ i”. Lã o Tử
nó i, “Cá c ô ng buộ c phả i bị đá nh bạ i, bở i vì mộ t ngườ i khô ng muố n bị
đá nh bạ i thì cũ ng đã mờ i gọ i thấ t bạ i đến rồ i. Đây là câ u kinh củ a tô i,
rằ ng khô ng ai có thể đá nh bạ i tô i bở i vì tô i chưa bao giờ muố n chiến
thắ ng. Con ngườ i muố n chiến thắ ng thì anh ta sẽ bị đá nh bạ i”.
Lã o Tử đang bă ng qua khu rừ ng cù ng vớ i nhữ ng mô n đệ củ a mình.
Toà n bộ khu rừ ng đã bị đố n. Hà ng nghìn ngườ i thợ gỗ đã đố n hết cây
nhưng có mộ t cây vẫ n cò n đứ ng đó . Khô ng ai chạ m và o nó . Lã o Tử nó i,
“Hãy đi và hỏ i xem bí mậ t số ng só t củ a nó là gì. Có phả i bằ ng cá ch nà o
đó nó biết đượ c kinh củ a Yoga? Có phả i nó biết Đạ o? Khi mà toà n bộ
khu rừ ng bị đố n vậy thì tạ i sao mộ t cây vẫ n khô ng bị đố n?” Từ lú c Lã o
g ị ậy ạ ộ y g ị
Tử nó i vớ i họ , cá c mô n đệ đã đi, nhưng họ đã ở và o tình thế khó khă n,
hỏ i cây điều gì đây? Họ đi xung quanh cây nhưng là m cá ch nà o để hỏ i?
Đó là sự thậ t, khô ng mộ t cá i lá nà o bị rụ ng, khô ng mộ t cà nh nà o bị cắ t.
Cà nh củ a nó vươn dà i tớ i khoả ng cá ch mà hà ng nghìn con trâ u có thể
nghỉ dướ i bó ng củ a nó . Bó ng râ m quá dày. Vậy thì tạ i sao khô ng hỏ i
nhữ ng ngườ i thợ gỗ , họ đang đố n rấ t nhiều cây. Họ hỏ i nhữ ng ngườ i thợ
gỗ , “Bí mậ t củ a việc cây này vẫ n cò n số ng só t là gì? tạ i sao cá c ô ng lạ i
khô ng đó n nó ?”. Nhữ ng ngườ i thợ gỗ nó i vớ i họ rằ ng, cá i cây đó quá kỳ
lạ . Gỗ củ a nó là hình chéo chữ thậ p cho nên khô ng thể chế tạ o đượ c đồ
gỗ . Cá c mô n đệ củ a Lã o Tử nó i, “Ít nhấ t thì cây này cũ ng có thể dù ng là m
củ i?” Nhữ ng ngườ i thợ gỗ nó i, “Cây này quá kỳ lạ , nó phá t ra rấ t nhiều
khó i đến nỗ i khô ng thể dù ng là m củ i đượ c”. Họ nó i, “Cây này là vô dụ ng.
Cắ t nó chỉ lã ng phí sứ c lự c”. Cá c mô n đệ quay lạ i và nó i vớ i Lã o Tử , “Bí
mậ t là , cây đó là vô dụ ng. Thớ củ a nó khô ng thẳ ng và cò n phá t ra rấ t
nhiều khó i. Thậ m chí là cũ ng khô ng thể là m đượ c lều. Thậ m chí thú vậ t
cũ ng khô ng thể ă n lá . Cây đó hoà n toà n vô dụ ng”. Lã o Tử nó i vớ i họ ,
“Cây đó quá thầ n thá nh. Cà nh củ a nó khô ng muố n mọ c thẳ n và do vậy
chú ng khô ng bị cắ t. Lá củ a cây này khô ng muố n trở thà nh mộ t cá i gì đó ,
khô ng muố n trở thà nh trang nhã do vậy mà chú ng đang ở trong phú c
lạ c toà n bộ . Lã o Tử nó i, “Đây cũ ng là phương phá p củ a tô i. Khô ng ai có
thể đá nh bạ i tô i bở i vì tô i khô ng muố n chiến thắ ng. Mã i mã i tô i là ngườ i
bị đá nh bạ i cho nên đá nh bạ i đượ c tô i là rấ t khó khă n”.
Có mộ t lầ n Lã o Tử nó i, “Có mộ t ngườ i ở mộ t ngô i là ng, ngườ i đó nghe
thấy khô ng ai có thể đá nh bạ i Lã o Tử nên đã thá ch thứ c”. Lã o Tử cũ ng
đang nghỉ tạ i mộ t ngô i là ng. Ô ng ấy hẳ n đã nó i vớ i mọ i ngườ i rằ ng mình
khô ng thể bị đá nh bạ i bở i bấ t kỳ ngườ i nà o. Tin tứ c lan truyền trong
khắ p là ng. Mộ t đô vậ t nà o đó đượ c xem xét để trở thà nh ngườ i thá ch
đấ u! Anh ta đến trướ c cử a nhà Lã o Tử và thá ch thứ c, “Tô i sẽ đá nh bạ i
ô ng”. Lã o Tử nó i, “Bạ n khô ng thể đá nh bạ i tô i”. Đô vậ t nó i, “Tô i sẽ đá nh
bạ i ô ng ngay bây giờ ”. Đá m đô ng đã tụ tậ p. Đô sĩ mặ c trang phụ c thi đấ u,
nhớ lạ i vị thầ n củ a mình và bướ c ra đấ u trườ ng. Nhưng Lã o Tử ngã rạ p
trướ c anh ta và nó i, “Hãy đến và ngồ i lên tô i”. Đô vậ t nó i, “Ô ng là loạ i
ngườ i gì vậy? Sự phấ n khích trong việc đá nh bạ i ô ng đã biến mấ t”. Lã o
Tử nó i, “Tô i đã nó i rằ ng, cho đến bây giờ khô ng ai có thể đá nh bạ i tô i
bở i vì tô i đã hoà n toà n chấ p nhậ n thấ t bạ i. Tô i khô ng muố n chiến thắ ng.
Hãy đến và ngồ i lên ngự c tô i, hãy đá nh trố ng to lên cho đá m đô ng biết
rằ ng bạ n đã đá nh bạ i tô i. Đô vậ t nó i, “Thậ t là vô nghĩa khi ngồ i lên con
ngườ i đó”. Đô vậ t chạ m và o châ n củ a Lã o Tử và quay về nhà . Anh ta nó i
cuộ c đấ u là vô nghĩa.
Yoga nó i, lự a chọ n giữ a cá c lưỡ ng cự c là điều phù phiếm.
Yoga nó i đừ ng lự a chọ n nhữ ng gì luô n luô n đượ c nhìn thấy như là hai
tỏ ng cuộ c đờ i. Chú ng là mộ t và như nhau. Đó chỉ là sự dố i trá . Giá trị củ a
bộ mặ t là mộ t, vấ n đề cò n phía sau lưng cò n có mộ t cá i gì đó khá c. Tồ n
tạ i và khô ng tồ n tạ i, sinh và tử , hạ nh phú c và khổ đau, tố t và xấ u, đạ o
đứ c và thấ t đứ c, thầy tu và kẻ trộ m, tín ngưỡ ng và khô ng tín ngưỡ ng, tấ t
y ộ g g g g g
cả đều là sự trả i rộ ng củ a mộ t vấ n đề duy nhấ t. Hiểu chú ng nhưng
khô ng lự a chọ n.
Bằ ng việc hiểu chú ng, con ngườ i sẽ siêu việt lên.
Câ u kinh thứ hai củ a Yoga là : Có lưỡ ng cự c trong nă ng lượ ng - tồ n tạ i
và khô ng tồ n tạ i. Khi nă ng lượ ng đạ t tớ i đỉnh thì thá c củ a nă ng lượ ng
cũ ng đượ c tạ o ra. Ở đâ u tồ n tạ i đượ c tạ o ra thì ở đó khô ng tồ n tạ i cũ ng
hiện diện. Ở đâ u có sá ng tạ o thì ở đó có hủ y diệt.
Do vậy, xứ sở này đã khô ng nghĩ đến mộ t mình khá i niệm sá ng tạ o mà
cò n nghĩ rằ ng, hủ y diệt cũ ng là mộ t phầ n củ a nó . Sá ng tạ o đi cù ng vớ i
hủ y diệt. Tồ n tạ i đi cù ng vớ i khô ng tồ n tạ i. Tấ t cả nhữ ng điều tồ n tạ i thì
cũ ng đi và o khô ng tồ n tạ i. Và nhữ ng điều đã trở thà nh khô ng tồ n tạ i
cũ ng đang quay trở lạ i tồ n tạ i.
Bạ n đã nhậ n thấy só ng biển chưa? Só ng biển dâ ng cao sau đó lạ i
xuố ng thấ p. Và sự tan rã củ a só ng này lạ i hình thà nh nên đợ t só ng dâ ng
kế tiếp. Mỗ i thờ i điểm, mỗ i thứ đều đi và o cự c đố i nghịch củ a chú ng.
Con ngườ i đã nhìn thấy điều này thì mọ i mong muố n, mọ i ướ c mơ, mọ i
ham muố n đều biến mấ t. Họ khô ng từ bỏ nhữ ng ướ c mong, chú ng chỉ
đơn giả n là biến đi, bở i vì ướ c mong khô ng là gì ngoà i ham muố n.
Câ u kinh Yoga thứ ba...
Tô i đã nó i vớ i cá c bạ n rằ ng, tồ n tạ i có hai hình thá i. Nă ng lượ ng là câ u
kinh thứ nhấ t. Thứ hai - nă ng lượ ng có hai hình thá i - khô ng-tồ n tạ i và
tồ n tạ i. Và câ u kinh thứ ba - tồ n tạ i có hai hình thá i. Mộ t hình thá i chú ng
ta gọ i là ý thứ c và hình thá i kia là vô thứ c. Nhưng chú ng là hai hình thá i
mà khô ng phả i là hai thứ riêng biệt. Nhữ ng ngườ i mà chú ng ta gọ i là tô n
giá o đang coi chú ng là hai thứ riêng biệt. Họ cho rằ ng ý thứ c là riêng
biệt và vô thứ c là riêng biệt, thâ n thể là riêng biệt và linh hồ n là riêng
biệt. Nếu bạ n hiểu mộ t cá ch đú ng đắ n, phầ n linh hồ n mà nó ở trong sự
nắ m giữ củ a cá c giá c quan thì đượ c gọ i là thâ n thể, và phầ n củ a thâ n thể
mà nó khô ng nắ m trong sự nắ m giữ củ a cá c giá c quan thì đượ c biết đến
như là linh hồ n.
Ý thứ c và vô thứ c là hai khía cạ nh củ a tồ n tạ i. Tả ng đá nằ m đó . Nó tồ n
tạ i nhưng vô thứ c. Bạ n đang đứ ng gầ n đó . Bạ n cũ ng tồ n tạ i. Khô ng có gì
khá c biệt trong tồ n tạ i, cả hai cù ng tồ n tạ i nhưng mộ t này là ý thứ c và
mộ t kia là vô thứ c. Nhưng tả ng đá có thể trở nên ý thứ c và bạ n có thể
trở thà nh tả ng đá . Chú ng có thể đượ c thay đổ i. Đó là lý do tạ i sao bạ n ă n
lú a mì và chú ng biến thà nh má u. Đó là lý do tạ i sao chấ t sắ t và o cơ thể
và trở thà nh nguồ n số ng. Nếu chú ng ta lấy tấ t cả mọ i chấ t ra khỏ i cơ thể
củ a con ngườ i và đặ t nó lên bà n thì nó sẽ có giá khô ng hơn nă m rupi.
Mộ t chú t sắ t, nhô m, phố t pho, đồ ng, sẽ sinh ra. Phầ n chủ yếu vẫ n là
nướ c. Cá c chấ t có thể đượ c tìm ra trong cơ thể con ngườ i mộ t cá ch khó
nhọ c chỉ có giá nă m rupi. Nhưng trong cơ thể con ngườ i cò n có mộ t cá i
gì đó nhiều hơn, nhữ ng thứ đã trở thà nh ý thứ c. Nếu tay bạ n bị đứ t, bạ n
sẽ cả m thấy đau, và nếu cũ ng tay đó mà nó khô ng phả i là mộ t phầ n củ a
cơ thể thì hẳ n khô ng cả m thấy đau. Ngày mai nó sẽ lạ i là mộ t phầ n củ a
cơ thể bạ n.


Ở dướ i nơi bạ n đang ngồ i có ít nhấ t là mườ i ngườ i đã bị chô n vù i.
Nhữ ng ngườ i đã từ ng số ng trên toà n bộ trá i đấ t này là quá nhiều đến
mứ c bấ t kỳ ở đâ u bạ n đang đứ ng, trên mả nh đấ t mộ t feet vuô ng đó
cũ ng có ít nhấ t mườ i cơ thể ngườ i đã biến thà nh cá t bụ i. Tấ t cả mườ i
ngườ i đó đã số ng và o mộ t thờ i điểm nà o đó - ngày nay đang nằ m như
cá t bụ i dướ i châ n bạ n. Ngày nay bạ n đang số ng, nhưng trong bao lâ u?
Ngày mai, bạ n cũ ng nằ m xuố ng như cá t bụ i.
Ý thứ c và vô thứ c là hai sắ c thá i củ a tồ n tạ i. Khô ng có hai sự tồ n tạ i,
nhưng là hai dạ ng củ a tồ n tạ i. Do vậy chú ng có thể thay đổ i cho nhau.
Do vậy vô thứ c có thể xuấ t hiện từ ý thứ c, và vô thứ c có thể di chuyển
và o ý thứ c. Điều đó đang diễn ra hà ng ngày. Chú ng ta đang thự c hiện
điều đó hà ng ngày. Hà ng ngày chú ng ta ă n nhữ ng vậ t chấ t vô thứ c như
là thứ c ă n, và nó trở thà nh ý thứ c bên trong chú ng ta, hà ng ngày tấ t cả
cá c dạ ng chấ t bà i tiết ra khỏ i cơ thể và trở thà nh mộ t phầ n củ a vô thứ c.
Cho nên ở thờ i điểm kết thú c này con ngườ i là ý thứ c, và ở thờ i điểm
kết thú c khá c con ngườ i là vô thứ c. Và khi con ngườ i nhậ n sự vô thứ c
và o thì nó biến thà nh ý thứ c bên trong.
Ý thứ c và vô thứ c cũ ng khô ng phả i là hai vấ n đề. Đã có sự hiểu lầ m
nghiêm trọ ng về vd đó . Ngườ i vô thầ n nó i rằ ng chỉ có vô thứ c là tồ n tạ i,
nhưng họ đã gặ p phả i khó khă n ghê gớ m khi giả i thích điều này. Họ cả m
thấy khó khă n bở i vì nếu chỉ có vô thứ c vậy thì ý thứ c xuấ t hiện từ đâ u?
Bở i vậy, ngườ i vô thầ n đã phả i nó i rằ ng đó là sả n phẩ m phụ , ý thứ c
khô ng phả i là bấ t kỳ cá i gì đó thự c. Điều này đã xảy ra như là kết quả
củ a cuộ c gặ p gỡ và kết hợ p củ a vậ t chấ t. Đó khô ng phả i là cá i gì đó mà
chỉ là khả nă ng xảy ra. Charvak phả i nó i rằ ng ý thứ c con ngườ i giố ng
mà u trầ u khô ng bằ ng việc nhai lẫ n giữ a vô i và lá trầ u. Khi bạ n nhai lá
trầ u khô ng lẫ n vớ i vô i, mà u đỏ đượ c tạ o ra. Mà u đỏ đó khô ng phả i là
củ a vô i, cũ ng khô ng phả i củ a lá trầ u mà nó là sả n phẩ m tổ ng hợ p củ a cả
hai. Đó là kết quả củ a sự liên kết mậ t thiết củ a tấ t cả , đó là sả n phẩ m
phụ . Nó giố ng như trườ ng hợ p rượ u vang. Nếu bạ n uố ng tấ t cả nhữ ng
thà nh phầ n cấ u thà nh rượ u vang mộ t cá ch riêng rẽ thì bạ n sẽ khô ng bị
say. Nhưng khi bạ n uố ng chú ng tổ ng hợ p như là rượ u vang, bạ n sẽ bị
say.
Cho nên ngô n ngữ củ a ngườ i vô thầ n, cho dù đó là củ a ai đi nữ a thì
cũ ng chẳ ng có gì khá c nhau. Thự c tế, khó khă n củ a họ là ý thứ c có thể
nhìn thấy nhưng là m cá ch nà o để giả i thích nó ? Họ chỉ có mộ t con
đườ ng. Họ nó i rằ ng nhữ ng điều vô thứ c khi tổ ng hợ p lạ i sẽ tạ o ra ý thứ c.
Nhưng đó là tuyên bố phi khoa họ c và có cả m giá c như khô ng phả i từ
miệng nhữ ng ngườ i tự khẳ ng định là nhà khoa họ c. Bở i vì mọ i thứ sinh
ra từ mộ t thứ phả i ẩ n chứ a đâ u đó bên trong nó , nếu khô ng nó khô ng
thể đượ c sinh ra. Nếu mà u đỏ xuấ t hiện từ lá trầ u, sự thự c là như vậy, dù
nó khô ng ở trong từ ng thứ riêng biệt nhưng mà u đỏ đã ẩ n chứ a trong
tấ t cả chú ng, nó trở nên rõ rà ng thô ng qua chú ng, nhưng nó khô ng đượ c
nhìn thấy mộ t cá ch riêng rẽ. Nếu chú ng ta uố ng oxy và hydro mộ t cá ch
riêng biệt thì khá t khô ng thể đượ c giả i khá t. Hydro khô ng chứ a nướ c
g ệ g ợ g y g
hoặ c oxy cũ ng khô ng chứ a nướ c, nhưng cả hai tổ ng hợ p cù ng nhau thì
nướ c sẽ đượ c tạ o ra và cá i khá t sẽ đượ c giả i khá t. Nướ c xuấ t hiện từ
đâ u? Nướ c này ở trong oxy và hydro, nhưng chỉ có thể xuấ t hiện khi hai
chấ t này gặ p nhau.
Bạ n đang ngồ i mộ t mình trong phò ng. Tô i đi và o phò ng bạ n và chú ng
ta bắ t đầ u nó i chuyện. Bấy giờ , cuộ c đố i thoạ i này khô ng phả i từ trên
trờ i rơi xuố ng mà nó ở trong tô i và bạ n. Nhưng nếu bạ n nó i mộ t mình
trong phò ng, mọ i ngườ i nghĩ rằ ng bạ n bị điên. Khi tô i đến, khô ng ai cho
rằ ng bạ n bị điên; bấy giờ là lú c thuậ n lợ i để chú ng ta tự biểu cả m.
Bấ t kỳ thứ gì biểu lộ đều ẩ n dấ u trong cù ng mộ t thứ mà từ đó nó biểu
lộ ra. Do vậy nhữ ng tuyên bố củ a ngườ i vô thầ n, rằ ng ý thứ c đượ c sinh
ra bở i vậ t chấ t, ý thứ c khô ng tồ n tạ i, đó là điều cự c kỳ phi khoa họ c.
Yoga khô ng sẵ n sà ng chấ p nhậ n chú ng. Ngườ i hữ u thầ n lạ i chỉ nó i về
cự c đố i nghịch. Khó khă n củ a họ cũ ng tương tự , họ ca ngợ i lẫ n nhau. Họ
nó i vậ t chấ t khô ng tồ n tạ i, khô ng có gì là vô thứ c, tấ t cả chỉ là , chỉ là
Thượ ng đế. Vấ n đề nảy sinh là , tấ t cả nhữ ng điều đượ c nhìn thấy xung
quanh, chú ng xuấ t hiện từ đâ u? Cho nên, Shankara nó i vậ t chấ t là ả o
ả nh, nó khô ng tồ n tạ i, nó cũ ng chỉ là hiện tượ ng, là sự tồ n tạ i giả tạ o,
thự c tế nó khô ng tồ n tạ i.
Khó khă n là như nhau đố i vớ i nhữ ng ngườ i hữ u thầ n và vô thầ n. Khó
khă n củ a họ là là m cá ch nà o để giả i thích khía cạ nh khá c. Bở i vì khía
cạ nh khá c cũ ng tồ n tạ i. Do vậy mà có khó khă n. Do vậy mà tấ t cả cá c loạ i
lý luậ n phả i đượ c tạ o ra. Nhưng họ chưa bao giờ có thể chứ ng minh
đượ c bấ t kỳ điều gì thô ng qua lý luậ n.
Yoga nó i, cả hai đều tồ n tạ i. Cho nên Yoga khô ng liên quan đến bấ t kỳ
lĩnh vự c nà o củ a logic. Nó nó i, cả hai đều tồ n tạ i. Và nó cò n nó i rằ ng cả
hai khô ng phả i là hai, nếu khô ng thì sẽ có rắ c rố i đố i vớ i sự tổ ng hợ p
củ a cả hai. Cả hai là hai khía cạ nh củ a mộ t vấ n đề, ví dụ , giố ng như hai
tay củ a tô i, trá i và phả i. Chú ng xuấ t hiện là hai, nhưng vớ i tô i chú ng
khô ng phả i là hai. Chú ng xuấ t hiện là hai đố i vớ i bạ n - chú ng có vẻ hà
hai. Vớ i tô i, chỉ có mộ t nă ng lượ ng lan truyền trong cả hai. Điều đó thậ t
thú vị - nếu tô i muố n, tô i có thể là m cho hai tay đá nh nhau! Và cả hai chỉ
là cù ng mộ t nă ng lượ ng.
Ý thứ c và vô thứ c chỉ là mộ t tồ n tạ i - chú ng là hai giớ i hạ n cuố i cù ng
củ a mộ t tồ n tạ i. Ý thứ c có thể trở thà nh vô thứ c, vô thứ c có thể trở
thà nh cơ sở cho ý thứ c. Đây là câ u kinh thứ ba củ a Yoga.
Đó là điều cố t lõ i để hiểu kinh, bở i vì theo nhữ ng câ u kinh này thì cấ u
trú c củ a toà n bộ bà i thự c hà nh Yoga là cơ bả n. Bây giờ sự tồ n tạ i củ a ý
thứ c và vô thứ c đượ c chấ p nhậ n bở i khoa họ c. Bây giờ khoa họ c sử
dụ ng từ mớ i: ‘tâ m lý ’. Trướ c kia ngườ i ta cho rằ ng, bệnh tậ t chỉ biểu
hiện ở hai dạ ng, thể xá c và tinh thầ n. Mộ t loạ i bệnh tậ t là thể xá c mộ t
loạ i là tinh thầ n, bở i vì tâ m trí là riêng biệt và thể xá c là riêng biệt. Bây
giờ khoa họ c y khoa sử dụ ng thuậ t ngữ mớ i - tâ m lý hoặ c thể tâ m lý. Bây
giờ khoa họ c y khoa nó i, khô ng bệnh tậ t nà o là hoà n toà n thể xá c, khô ng
bệnh tậ t nà o là hoà n toà n tinh thầ n. Bệnh tậ t là thể tâ m lý. Cả hai là kết
thú c củ a cù ng mộ t vấ n đề.
Nếu tâ m trí bạ n trở nên bệnh tậ t, thì cơ thể bạ n cũ ng trở nên bệnh tậ t.
Nếu cơ thể bạ n đổ bệnh thì tâ m trí bạ n cũ ng đổ bệnh. Khi tô i ép bạ n
uố ng rượ u vang, vậy thì tô i khô ng ép tâ m trí bạ n uố ng. Rượ u vang đi
và o dạ dày, nó đi và o gan. Rượ u gan khô ng đi và o tâ m trí bạ n. Nhưng
rượ u vang sẽ nhanh chó ng đi và o cơ thể bạ n, tâ m trí bắ t đầ u nó i nhữ ng
điều vô nghĩa. Khô ng nên như vậy, nhưng nó đã là như vậy. Rượ u vang
đã và o cơ thể nhưng ả nh hưở ng củ a nó đã vươn tớ i tâ m trí. Khi tâ m trí
bị ố m, lo lắ ng, chá n nả n, ngay lậ p tứ c, cơ thể trở nên buồ n và ố m đau.
Nếu bệnh tậ t bị nhiễm và o tâ m trí thì cơ thể cũ ng bị ả nh hưở ng theo.
Khoả ng mườ i hoặ c mườ i hai nă m trướ c, nướ c Mỹ đã đưa ra mộ t luậ t
gọ i là đạ o luậ t chố ng thuố c ngủ . Luậ t đượ c là m ra để chố ng lạ i thuố c
ngủ , bở i vì có mộ t điều kỳ lạ xảy ra trong mộ t ký tú c xá củ a mộ t ngô i
trườ ng nhỏ . Bố n cậ u con trai đang đọ c sá ch về thuố c ngủ , trong cuố n
sá ch đó ngườ i ta viết rằ ng bấ t kỳ điều gì thô ng qua tâ m trí đồ ng ý đả m
đương thì nó xuấ t hiện. Cả bố n quyết định quan sá t điều đó thô ng qua
thử nghiệm, và chú ng bắ t ngườ i bạ n đồ ng niên thứ nă m nằ m xuố ng đấ t
như cá ch đượ c mô tả trong sá ch, chú ng nó i vớ i cậ u ta nhữ ng hướ ng dẫ n
để trở nên vô thứ c. Sau khi tắ t đèn trong phò ng, bố n cậ u con trai đã lặ p
lạ i rấ t to vớ i cậ u con trai kia trong mườ i phú t: Bạ n sẽ trở thà nh vô thứ c,
bạ n sẽ trở thà nh vô thứ c, bạ n sẽ trở thà nh vô thứ c. Cậ u bé đó đã ngủ rấ t
sâ u trong mườ i phú t và trở nên vô thứ c. Chú ng chích đinh ghim và o tay
cậ u ta nhưng cậ u ta vẫ n khô ng nhậ n biết gì, khi chú ng nhét đấ t sét và o
mồ m và nó i vớ i cậ u ta rằ ng cậ u ta đang ă n kẹo thì cậ u ta ă n ngon là nh
như là ă n kẹo thậ t. Chú ng trở nên tò mò hơn. Chú ng thứ c cậ u ta dậy và
đề nghị nhảy mú a, chú ng nó i vớ i cậ u ta rằ ng cậ u ta là vũ cô ng và cậ u ta
bắ t đầ u nhảy mú a. Chú ng nó i vớ i cậ u ta rằ ng cậ u ta đã trở thà nh điên
khù ng và cậ u ta trở thà nh điên khù ng. Thế rồ i chú ng yêu cầ u cậ u ta điều
cuố i cù ng. Chú ng nó i vớ i cậ u ta rằ ng cậ u ta đã chết, và cậ u ta chết! Đó là
lý do tạ i sao luậ t đã đượ c ban hà nh, khô ng ai có thể thô i miên bấ t kỳ ai
khá c mà khô ng đượ c phép củ a chính quyền, ngoạ i trừ nhữ ng trườ ng
hợ p nghiên cứ u trong trườ ng đạ i họ c, ở bệnh viện hay mộ t và i thử
nghiệm dướ i sự giá m sá t củ a bá c sĩ. Khô ng phả i rằ ng bấ t kỳ ngườ i nà o
cũ ng có thể thô i miên bấ t kỳ ai khá c. Bấy giờ cậ u con trai ấy đã chết.
Nhiều lầ n chú ng bả o cậ u bé hãy số ng lạ i, nhưng cậ u bé đó đã thự c sự
chết.
Hiện tượ ng xảy ra và o nă m 1952 đã là m cả thế giớ i ngạ c nhiên. Khi
nhà chiêm tinh nó i vớ i bạ n rằ ng bạ n sẽ chết và o mộ t ngày cụ thể nà o đó ,
vậy thì bạ n có thể chết. Khô ng phả i vì nhà chiêm tinh nó i đú ng sự thậ t,
khô ng, khô ng phả i như vậy. Nhưng nếu ý nghĩ này ă n sâ u trong tâ m trí
vậy thì cá i chết có thể xảy ra. Bằ ng việc đặ t ý nghĩ và o tâ m trí thì tấ t cả
cá c loạ i bệnh tậ t có thể đượ c sinh ra, và nếu ý nghĩ có thể đượ c đặ t và o
tâ m trí thì tấ t cả cá c loạ i bệnh tậ t có thể đượ c chữ a trị.
Ô
Ngô i nhà củ a mộ t ngườ i đà n ô ng bị cháy. Ô ng ta đã bị tê liệt trong hai
nă m và khô ng thể ngồ i dậy đượ c. Ô ng ta gầ n như mê sả ng. Và o lú c nử a
đêm, că n nhà bố c cháy, tấ t cả thà nh viên củ a gia đình đã chạy ra ngoà i.
Khi họ chạy ra, họ bắ t đầ u lo lắ ng về nhữ ng điều có thể xảy ra vớ i ô ng
già , bở i vì ô ng ta bị liệt và khô ng thể ra ngoà i. Nhưng và o thờ i điểm đó
họ nhìn thấy khô ng chỉ ô ng già đó đang ra ngoà i mà ô ng ta cò n mang
theo cả cá i hộ p nhỏ củ a mình. Họ rấ t ngạ c nhiên, bở i vì bình thườ ng ra
ô ng già thậ m chí khô ng thể ngồ i dậy. Khi ô ng ta đến và đứ ng giữ a họ , họ
hỏ i, “Ô ng - có thể tự đi bộ đượ c sao?” thế rồ i ô ng già nó i, “Là m cá ch nà o
tô i có thể đi đượ c ư?” rồ i ô ng ta ngã xuố ng. Bệnh liệt lạ i quay trở lạ i.
Điều gì xảy ra? Con ngườ i này khô ng bị liệt. Con ngườ i này chỉ bị liệt
tinh thầ n. Tâ m trí củ a ô ng ta bị liệt và cơ thể bị nhiễm theo.
Ngượ c lạ i, cũ ng có thể xảy ra rằ ng, cơ thể củ a ngườ i nà o đó đã thự c sự
bị liệt, nếu tâ m trí củ a ngườ i đó từ chố i, đó sẽ là khó khă n để cơ thể
mang bệnh liệt. Do vậy nhữ ng ngườ i ý chí mạ nh mẽ có thể đấ u tranh
vớ i bâ t kỳ bệnh tậ t nà o, nhữ ng ngườ i ý chí yếu đuố i có thể gặ p rắ c rố i
vớ i bấ t kỳ loạ i bệnh tậ t nà o.
Yoga nó i, khô ng phả i có hai điều trong chú ng ta như là ý thứ c và vô
thứ c. Trong chú ng ta chỉ có mộ t sự tồ n tạ i cù ng hai cự c củ a nó . Do vậy
con ngườ i có thể bị ả nh hưở ng bở i mộ t trong hai cự c.
Ở Tây Tạ ng, có bà i thử nghiệm đượ c biết đến như là Yoga-Nó ng. Có
hà ng tră m thầy tu có thể ngồ i trầ n trụ i dướ i tuyết, tuyết rơi xung quanh,
gió tuyết đang thổ i và cơ thể họ thì đổ mồ hô i! Điều gì đã xảy ra vớ i họ ?
Nhữ ng con ngườ i này đang thử nghiệm vớ i kinh Yoga. Họ đã từ chố i
chấ p nhậ n trong tâ m trí họ rằ ng tuyết đang rơi. Vớ i đô i mắ t nhắ m họ
đang nó i rằ ng tuyết khô ng rơi. Vớ i đô i mắ t nhắ m họ đang nó i rằ ng mặ t
trờ i đang chiếu sá ng và hơi nó ng củ a nó đang lan tỏ a. Và vớ i đô i mắ t
nhắ m, họ đang nó i, “Tô i đang bị đố t cháy bở i nhiệt”. Cơ thể họ tuâ n theo
điều đó , chú ng đang đổ mồ hô i.
Ở Nam Ấ n Độ , có mộ t nhà Yoga tên là Brahma. Ô ng ta biểu diễn mộ t
và i thử nghiệm trong ba trườ ng đạ i họ c, trườ ng đạ i họ c Calcutta,
trườ ng đạ i họ c Rangoon và trườ ng đạ i họ c Oxford. Ô ng ta đã uố ng bấ t
kỳ loạ i thuố c độ c nà o, và trong vò ng nử a giờ ô ng ta đã tố ng tấ t cả chú ng
ra ngoà i cù ng vớ i nướ c tiểu. Khô ng có bấ t kỳ loạ i thuố c độ c nà o có thể
hò a tan và o má u củ a ô ng ta. Tấ t cả cá c loạ i khá m nghiệm bằ ng tia X đã
đượ c á p dụ ng nhưng thậ t khó khă n để hiểu vấ n đề đó là gì. Con ngườ i
đó chỉ nó i rấ t nhiều về mộ t điều, đó là tô i chỉ biết nó i vớ i tâ m trí rằ ng,
tô i sẽ khô ng chấ p nhậ n chấ t độ c. Nhưng ở trườ ng đạ i họ c Rangoon ô ng
ta đã bị chết sau cuộ c thử nghiệm; chấ t độ c đã ngấ m và o má u. Trong
vò ng nử a giờ , ô ng ta khô ng thể duy trì quyền nă ng mạ nh mẽ củ a mình.
Sau nử a giờ ô ng ta trở nên nghi ngờ . Nghi ngờ là mộ t điều rấ t kỳ lạ . Nó
quá quyền nă ng đến nỗ i có thể chế ngự con ngườ i giữ chấ t độ c khô ng
nhiễm và o má u trong nử a giờ . Ô ng ta rờ i trườ ng đạ i họ c Rangoon bằ ng
xe hơi và muố n đến nơi mà ô ng ta đã từ ng nghỉ. Nhưng xe hơi đã bị
hỏ ng dọ c đườ ng và ô ng ta khô ng thể đến nơi trong vò ng ba mươi phú t,
g ọ g g g g g p
ô ng ta đến nơi sau bố n mươi lă m phú t nhưng trong trạ ng thá i bấ t tỉnh.
Mườ i lă m phú t đó trở thà nh nguyên nhâ n cá i chết củ a ô ng ta.
Có hà ng tră m nhà yoga đã tuyên bố rằ ng họ có thể kiểm soá t sự tuầ n
hoà n củ a má u. Bạ n có thể cắ t bấ t kỳ tĩnh mạ ch nà o, ở bấ t cứ đâ u, nhưng
má u sẽ tuâ n theo lệnh củ a nhà yoga là chảy hay dừ ng. Sẽ là tố t nếu bạ n
thự c hiện thêm mộ t và i thử nghiệm nhỏ . Đếm nhịp đậ p củ a bạ n và đợ i
trong nă m phú t. Bạ n chỉ phả i nghĩ trong tâ m trí rằ ng, nhịp đậ p củ a bạ n
trở nên nhanh hơn. Sau nă m phú t bạ n sẽ thấy rằ ng tố c độ củ a nhịp đậ p
tă ng lên. Nếu bạ n thử nghiệm trong thờ i gian dà i thì nhịp đậ p cũ ng có
thể dừ ng, thậ m chí cả nhịp tim, nhiều phầ n nhạy cả m cũ ng có thể bị
dừ ng; sự tuầ n hoà n má u cũ ng có thể bị dừ ng.
Cơ thể và tâ m trí khô ng phả i là hai thứ riêng biệt. Cơ thể và tâ m trí là
sự trả i rộ ng củ a duy nhấ t mộ t thứ , nhữ ng phầ n khá c nhau củ a cù ng mộ t
thứ . Ý thứ c và vô thứ c là sự trả i rộ ng củ a cù ng mộ t thứ . Tấ t cả cá c thử
nghiệm củ a Yoga cơ bả n dự a trên kinh này. Do vậy Yoga chấ p nhậ n rằ ng
có thể bắ t đầ u từ bấ t kỳ đâ u. Hà nh trình có thể bắ t đầ u từ cơ thể hoặ c
từ tâ m trí. Bệnh tậ t, sứ c khỏ e, vẻ đẹp, nă ng lượ ng, tuổ i tá c, mọ i thứ đều
bị ả nh hưở ng bở i cơ thể cũ ng như tâ m trí.
Bernard Shaw đã chọ n ngô i là ng cá ch Luâ n Đô n hai mươi dặ m để đặ t
ngô i mộ củ a mình. Ít ngày trướ c khi hấ p hố i, ô ng ta đã chuyển đến số ng
ở ngô i là ng đó . Nhữ ng ngườ i bạ n củ a ô ng ta đã hỏ i lý do tạ i sao ô ng ta
lạ i chọ n ngô i là ng đó . Bernard Shaw đã nó i vớ i họ rằ ng, lý do để chọ n
ngô i là ng đó là rấ t kỳ lạ . "Nếu tô i nó i vớ i cá c bạ n", ô ng ta nó i, "Cá c bạ n
sẽ cườ i tô i. Nhưng điều đó cũ ng khô ng hạ i gì. Xin đừ ng cườ i nhé - tô i sẽ
nó i vớ i cá c bạ n lý do. Và o mộ t ngày tô i đến ngô i là ng này, đó chỉ là mộ t
cuộ c thă m viến ngẫ u hứ ng. Tô i lang thang ra nghĩa trang củ a là ng. Ở đó
tô i nhìn thấy phiến đá trên ngô i mộ và vì điều đó mà tô i quyết định ở lạ i
ngô i là ng này. Trên phiến đá đã khắ c về kỹ niệm củ a ngườ i đà n ô ng quá
cố : "Ngườ i đà n ô ng này đã sinh ra và o nă m 1610 và ra đi và o đầ u nă m
1710". Cho nên Bernard Shaw nó i, nếu con ngườ i muố n số ng lâ u thì tố t
nhấ t là nên số ng ở ngô i là ng này, nơi mà mọ i ngườ i thườ ng số ng hà ng
tră m tuổ i. Ô ng ta nó i điều đó như là chuyện hà i hướ c, nhưng Bernard
Shaw đã số ng rấ t lâ u. Thậ t khó để nó i rằ ng ô ng ta số ng lâ u là vì ngô i
là ng đó , nhưng thậ t sự ô ng ta đã chọ n vì phiến đá đó . Sự lự a chọ n này
củ a tâ m trí ô ng ta chắ c chắ n là mộ t phầ n củ a ướ c mong củ a ô ng ta để
số ng lâ u.
Khô ng đú ng chú t nà o khi nghĩ rằ ng, ở nhữ ng quố c gia có tuổ i thọ
trung bình thấ p, con ngườ i chết vì họ ít tuổ i số ng hơn. Trong nhữ ng
quố c gia này, vì tuổ i thọ trung bình thấ p mà ướ c mong củ a chú ng ta về
quã ng đờ i trở nên nhỏ hơn. Bấ t kỳ khi nà o khi chú ng ta bắ t đầ u già ,
chú ng ta bắ t đầ u nghĩ về sự hấ p hố i. Chú ng ta quyết định nhanh chó ng
rằ ng bây giờ thờ i gian đã hết. Trong nhữ ng quố c gia mà sự mong chờ
tuổ i thọ dà i hơn, con ngườ i khô ng quyết định chết nhanh bở i vì thờ i
gian cò n dà i. Cho nên, nếu ý nghĩ về hấ p hố i xuấ t hiện sớ m thì kết quả là
nó bắ t đầ u xuấ t hiện. Đấ t nướ c này đã sẵ n sà ng để hấ p hố i. Nếu tâ m trí
khô ng sẵ n sà ng chết thì tuổ i thọ có thể kéo dà i hơn nhiều.
Toà n bộ vấ n đề phụ thuộ c và o thự c tế rằ ng, có hai khía cạ nh đố i vớ i
tồ n tạ i củ a chú ng ta - ý thứ c và vô thứ c. Và vũ trụ cũ ng có hai khía cạ nh -
ý thứ c và vô thứ c. Chú ng ta gọ i vậ t chấ t là hai khía cạ nh vô thứ c củ a vũ
trụ ; chú ng ta gọ i sự số ng là khía cạ nh ý thứ c củ a vũ trụ . Khô ng có gì
mâ u thuẫ n giữ a ý thứ c và vô thứ c. Cả hai đều có mố i liên hệ lẫ n nhau.
Tô i đã nó i vớ i bạ n, nếu mộ t ngườ i nà o đó đặ t tay để bắ t nhịp đậ p củ a
mình thì sẽ thấy tố c độ củ a nó thay đổ i. Thậ m chí khi bá c sĩ kiểm tra
nhịp đậ p củ a bạ n thì cũ ng thấy có sự dao độ ng. Do vậy khô ng bá c sĩ nà o
có thể kiểm tra nhịp đậ p củ a bạ n mộ t cá ch chính xá c. Khi bá c sĩ kiểm tra
chạ m và o mạ ch, nó sẽ cho kết quả đọ c khá c nhau, bở i vì sự chờ đợ i củ a
bạ n là khá c nhau, nếu đó là bá c sĩ nữ thì sự khá c biệt sẽ cà ng rõ rệt hơn.
Sự mong chờ củ a bạ n gây ra sự rố i loạ n. Vì sự mong chờ mà tâ m trí bạ n
sẽ khuấy độ ng cá c mô . Do vậy bá c sĩ thô ng minh do tố c độ nhịp đậ p ít
hơn thự c tế đọ c đượ c, bở i vì bạ n hẳ n đã tă ng tố c độ lên mộ t chú t mà
thự c ra nó khô ng tồ n tạ i như vậy. Nhịp đậ p củ a chú ng ta liên quan tớ i
chú ng ta và vì vậy nó bị ả nh hưở ng. Nhưng tô i đang nó i rằ ng trong thế
giớ i bên ngoà i, vậ t chấ t vô thứ c là hiển hiện đố i vớ i chú ng ta - rằ ng nó
cũ ng liên quan quá nhiều vớ i tâ m trí chú ng ta. Ngườ i là m vườ n yêu
nhữ ng bô ng hoa trong vườ n củ a mình... bạ n có thể nghĩ rằ ng nhữ ng
bô ng hoa củ a ô ng ta trở nên lớ n hơn? Có thể bạ n nghĩ rằ ng nó i như vậy
là điên khù ng. Nhưng chỉ nhữ ng ngườ i là m vườ n nó i điều đó , chú ng ta
có thể xem đó là điều điên khù ng. Có mộ t phò ng thí nghiệm nhỏ ở
trườ ng đạ i họ c Oxford. Rấ t nhiều thí nghiệm đã đượ c thự c hiện trên cá c
bô ng hoa và kết quả thậ t ngạ c nhiên. Mộ t linh mụ c Thiên chú a giá o nó i,
“Nếu tô i ban phú c cho hạ t mầ m thì nó sẽ nở nhữ ng bô ng hoa lớ n hơn”.
Trong phò ng thí nghiệm đó , nhiều thí nghiệm đã đượ c tiến hà nh. Từ
cù ng mộ t tú i, mộ t số hạ t mầ m đã đượ c gieo và o mộ t chậ u trồ ng hoa và
mộ t số gieo trong chậ u khá c. Mộ t chậ u hoa đã đượ c ban phú c bở i vị linh
mụ c. Ô ng ta đứ ng trướ c chậ u hoa và nó i vớ i Thượ ng đế, “Cầ u cho nó nở
nhữ ng bô ng hoa lớ n hơn, hạ t mầ m củ a nó to hơn, cầ u cho nó nảy mầ m
sớ m hơn”. Ô ng ta khô ng ban phú c cho chậ u hoa kia. Cá c nhà khoa họ c
đã nỗ lự c để bả o đả m rằ ng cả hai chậ u hoa đượ c chă m só c bở i nhữ ng
phương tiện, nướ c, á nh nắ ng mặ t trờ i, phâ n bó n hoà n toà n giố ng nhau.
Kết quả thậ t đá ng ngạ c nhiên. Chậ u hoa đượ c ban phú c đã nảy mầ m
sớ m hơn, ra nhiều hoa hơn và hoa tươi lâ u hơn. Nguyên nhâ n là gì? Có
phả i tâ m trí củ a con ngườ i cũ ng ả nh hưở ng đến nhữ ng hạ t mầ m?
Thự c tế khô ng có bứ c tườ ng giữ a ý thứ c và vô thứ c.
Và điều gì đượ c vọ ng lạ i trong tâ m thì cũ ng vươn tớ i mọ i ngó c ngá ch
củ a vũ trụ . Bấ t kỳ điều gì vọ ng lạ i từ bấ t kỳ ngó c ngá ch nà o củ a vũ trụ
cũ ng chạ m tớ i trá i tim. Tấ t cả chú ng ta là cù ng nhau.
Do vậy câ u kinh thứ tư củ a Yoga... nhữ ng kinh cò n lạ i tô i sẽ nó i và o
ngày mai... kinh thứ tư củ a Yoga nó i rằ ng, trong vũ trụ khô ng có gì là
khô ng liên kết vớ i nhau. Mọ i thứ là liên kết, vụ trụ là mộ t gia đình. Ở

g ọ ụ ụ ộ g
đây tấ t cả chú ng ta đang cù ng nhau, ở đây khô ng có gì là riêng rẽ. Ở đây
con ngườ i liên hệ vớ i nhữ ng tả ng đá , mặ t tră ng và nhữ ng ngô i sao liên
hệ vớ i trá i đấ t, nhịp đậ p củ a trá i tim chú ng ta liên hệ vớ i mặ t tră ng và
nhữ ng vì sao, ý nghĩ củ a chú ng ta liên hệ vớ i só ng đạ i dương. Tuyết chó i
sá ng trên nhữ ng đỉnh nú i liên hệ vớ i nhữ ng giấ c mơ củ a tâ m hồ n chú ng
ta. Ở đây khô ng có gì là riêng biệt. Ở đây mọ i thứ đều đượ c liên hệ, tấ t
cả đều tham gia cù ng nhau. Ở đây khô ng có con đườ ng nà o để trở thà nh
riêng biệt, bở i vì khô ng có khoả ng trố ng mà ở đó mọ i thứ có thể là riêng
biệt. Trở thà nh riêng biệt chỉ là ả o ả nh.
Do vậy tô i nó i vớ i bạ n kinh Yoga thứ tư - nă ng lượ ng là hợ p nhấ t, nă ng
lượ ng là mộ t gia đình. Ý thứ c khô ng riêng biệt vớ i vô thứ c, tồ n tạ i khô ng
riêng biệt vớ i khô ng tồ n tạ i, vậ t chấ t khô ng riêng biệt vớ i ý thứ c, thể xá c
khô ng riêng biệt vớ i linh hồ n, Thượ ng đế khô ng riêng biệt đố i vớ i trầ n
gian hoặ c vớ i tạ o hó a. Chính từ ‘riêng biệt’ là giả dố i. Tấ t cả đều hợ p
nhấ t, tấ t cả đều cù ng nhau. Cá c từ hợ p nhấ t và cù ng nhau đã cho nghĩa
rộ ng sai bở i vì chú ng ta sử dụ ng nhữ ng từ này cho nhữ ng vấ n đề riêng
biệt. Chú ng chỉ là mộ t, chỉ như là đạ i dương có nhữ ng con só ng tớ i vô
hạ n, nhữ ng bến bờ vô tậ n mà thậ m chí chú ng khô ng hiển hiện đố i vớ i
bạ n.
Ở đây tấ t cả đều đượ c liên kết vớ i nhau. Mặ t trờ i cá ch xa trá i đấ t mộ t
tră m triệu dặ m. Nếu mặ t trờ i trở nên lạ nh thì tấ t cả chú ng ta sẽ chết.
Chú ng ta sẽ khô ng có khả nă ng để hỏ i, “Có gì liên quan đến mặ t trờ i hi
nó cá ch chú ng ta đến hà ng triệu dặ m? cứ để cho nó lạ nh”. Chú ng ta sẽ
khô ng thể đố t cháy ngọ n đèn trong nhà củ a chú ng ta. Thậ m chí chú ng ta
sẽ khô ng có khả nă ng phá t ra lờ i nó i. Tấ t cả chú ng ta sẽ chết bở i vì bạ n
đang lấy nă ng lượ ng số ng từ mặ t trờ i. Nhưng mặ t trờ i này cũ ng liên
quan đến nhữ ng mặ t trờ i khá c lớ n hơn. Cá c nhà khoa họ c nó i rằ ng, cho
đến bây giờ họ đã đếm đượ c khoả ng mộ t tră m triệu mặ t trờ i. Và tấ t cả
chú ng ta đều liên quan vớ i nhau. Con số này sẽ khô ng bao giờ là hoà n
thiện, bở i vì vẫ n đang có sự trả i rộ ng ra bên ngoà i, tớ i bên ngoà i và mã i
bên ngoà i. Nó là vô hạ n. Trong sự trả i rộ ng vô hạ n này, tấ t cả đều liên hệ
và tham gia cù ng nhau. Bô ng hoa nở và điều đó cũ ng liên quan tớ i
chú ng ta. Có tả ng đá nằ m bên đườ ng - điều đó cũ ng liên quan tớ i chú ng
ta. Mộ t ngày nà o đó bạ n sẽ hiểu đượ c tiếng nó i củ a cù ng nhau, khô ng
chỉ nhịp đậ p sẽ bị ả nh hưở ng, và hơn thế, nhữ ng thứ có thể bị ả nh
hưở ng này là điều chưa mộ t lầ n xuấ t hiện trong tưở ng tượ ng củ a chú ng
ta.
Hãy là m thử nghiệm vớ i cá i kim. Đổ đầy nướ c và o cá i ly thủ y tinh nhỏ
và bỏ ít dầ u lên trên nó - mộ t chú t bơ tinh chế mộ t chú t dầ u - mộ t đinh
ghim nhỏ nổ i lên trên. Sau đó ngồ i và nhìn và o cá i ly trong vò ng hai
phú t. Trong hai phú t đó mắ t bạ n khô ng đượ c nháy, và nó i vớ i cá i kim
rằ ng, “hãy quay trá i”. Bạ n sẽ ngạ c nhiên khi cá i kim quay trá i. Nó i vớ i nó ,
“Quay phả i” và bạ n sẽ ngạ c nhiên rằ ng cá i kim sẽ quay phả i. Nó i tiếp,
“Dừ ng lạ i!” nó sẽ dừ ng và chuyển độ ng theo chỉ dẫ n củ a bạ n.
Tô i nó i ‘cá i kim’ bở i vì bạ n có mộ t chú t quyền nă ng nếu khô ng thì
thậ m chí ngọ n nú i cũ ng có thể đượ c dịch chuyển. Đó là lý do tạ i sao chỉ
là cá i kim. Nhưng nếu cá i kim chuyển độ ng thì sẽ khô ng có vấ n đề gì về
việc ngọ n nú i khô ng thể chuyển độ ng, bở i vì sự khá c nhau thự c sự giữ a
cá i kim và ngọ n nú i là gì? Đó là sự khá c nhau về số lượ ng nhưng khô ng
khá c nhau về nguyên lý.
Yoga nó i, tấ t cả chú ng ta liên hệ cù ng nhau. Yoga nó i, khi mộ t ngườ i
nà o đó nghĩ mộ t cá i gì đó xấ u, vậy thì mọ i ngườ i xung quanh cũ ng bị
ả nh hưở ng bở i điều đó . Khô ng cầ n phả i biểu lộ ý nghĩ đó . Khi mộ t ngườ i
nà o đó nghĩ mộ t cá i gì đó tố t, vậy thì trong khô ng gian xung quanh só ng
củ a ý nghĩ tố t bắ t đầ u lan tỏ a. Khô ng cầ n thiết phả i bày tỏ ý nghĩ tố t.
Bỗ ng nhiên, khi bạ n đứ ng trướ c mộ t ngườ i nà o đó , bạ n cả m nhậ n mộ t
cả m giá c bình thả n trong bạ n. Bỗ ng nhiên bạ n đứ ng trướ c mộ t ngườ i
nà o đó , bạ n cả m nhậ n sự thư giã n đang nảy sinh. Bạ n đang đi ngang qua
mộ t nơi nà o đó và bạ n cả m nhậ n rằ ng tâ m trí trở nên nhẹ nhà ng hơn,
sá ng sủ a hơn. Bạ n đang đi ngang qua mộ t nơi nà o đó và bạ n cả m thấy
tâ m trí trở nên nặ ng nề hơn. Bạ n ngồ i trong mộ t ngô i nhà nà o đó và
cả m thấy sợ hã i. Bạ n ngồ i trong mộ t ngô i nhà nà o đó và cả m thấy tâ m
hồ n phấ n khở i hơn. Có nhữ ng ả nh hưở ng củ a só ng đến từ xung quanh.
Nhữ ng só ng này vây quanh từ rấ t nhiều hướ ng, chú ng đã chạ m và o bạ n.
Khô ng phả i rằ ng chỉ riêng bạ n chạ m và o nhữ ng só ng đó . Điều đó xảy ra
ở mọ i thờ i điểm.
Ở giữ a sự trả i rộ ng củ a toà n bộ , chú ng ta cũ ng cò n là trụ củ a nă ng
lượ ng. Tấ t cả xung quanh chú ng là sự hoạ t độ ng rấ t mạ nh mẽ. Số phậ n
củ a vũ trụ cũ ng là số phậ n chung củ a chú ng ta. Câ u kinh Yoga thứ tư có
nghĩa rằ ng, việc nhìn chính mình như là riêng biệt là điên khù ng; hiểu
chính mình là riêng biệt là ngu xuẩ n. Nghĩ rằ ng cuộ c số ng củ a chính
mình như là sự riêng biệt cũ ng chính là mang gá nh nặ ng trên đầ u mình.
Có mộ t câ u chuyện ngắ n và tô i sẽ kết thú c bà i nó i củ a mình. Ngày mai
tô i sẽ nó i vớ i cá c bạ n về câ u kinh tiếp theo.
Tô i đã nghe rằ ng có mộ t yoga lên tà u. Ô ng ta ngồ i ở toa hạ ng ba. Ô ng
ta đặ t cá i hộ p lên đầ u, đặ t chă n, mà n, gố i lên trên cá i hộ p, và đặ t cá i ô
lên trên nhữ ng thứ đó . Khi ngườ i hà nh khá ch bên cạ nh nó i, “Ô ng đang
là m gì vậy? ô ng hãy đặ t hà nh lý dướ i sà n và ngồ i xuố ng cho thoả i má i”.
Vị Yoga nó i, “Tô i đã mua vé chỉ cho mình tô i, do vậy tô i nghĩ rằ ng đặ t
thêm nhiều vậ t nặ ng trên tà u là khô ng đạ o đứ c. Do đó mà tô i đặ t hà nh
lý củ a mình trên đầ u”. Họ nó i, “Ô ng có bị điên khô ng đấy? thậ m chí nếu
ô ng đặ t hà nh lý trên đầ u mình thì sứ c nặ ng cũ ng sẽ đặ t trên toa tà u. Tạ i
sao ô ng lạ i đặ t hà nh lý trên đầ u mình mộ t cá ch khô ng cầ n thiết như
vậy? hãy đặ t nó xuố ng sà n và ngồ i cho thoả i má i. Đoà n tà u này buộ c
phả i chở theo hà nh lý đó cho dù ô ng đặ t nó lên đầ u hay xuố ng sà n”. Vị
Yoga nó i, “Tô i nghĩ có nhữ ng ngườ i ngu ngố c trên tà u nhưng tô i lạ i nhìn
thấy cũ ng có nhữ ng con ngườ i thô ng minh ở đây”. Họ nó i, “Chú ng tô i
khô ng hiểu”. Sau đó vị Yoga nó i, “Trong cuộ c đờ i, tô i đã nhìn thấy rấ t
nhiều ngườ i mang gá nh nặ ng trong đầ u họ , gá nh nặ ng đó có thể để lạ i
g gg ặ g g ọ g ặ g ạ
cho Thượ ng đế. Tô i đã nhìn thấy mọ i ngườ i mang gá nh nặ ng củ a tấ t cả
nỗ i thố ng khổ trong đầ u họ ; hà ng nú i nhữ ng lo â u chồ ng chấ t có thể để
lạ i cho tră ng và cho nhữ ng vì sao, nhữ ng điều có thể để cho gió mang đi.
Toà n bộ vũ trụ có thể mang đi điều dó . Tô i nghĩ rằ ng, trong toa tà u này
tấ t cả cá c vị có thể bự c tứ c cho nên tô i phả i để hà nh lý trên đầ u mình.
Nhưng ô ng cũ ng đủ thô ng thá i đấy chứ !” Ô ng ta nó i, “Chú ng ta chỉ thô ng
thá i trên toa tà u này thô i, tấ t cả chú ng ta đang cưỡ i trên con tà u củ a
cuộ c đờ i chú ng ta. Ở đó chú ng ta vẫ n giữ tấ t cả gá nh nặ ng trong đầ u
mình. Ở đó chú ng ta vẫ n giữ tấ t cả gá nh nặ ng trong đầ u mình. Chú ng ta
phả i giữ chú ng trong đầ u mình bở i vì ngoạ i trừ đầ u củ a chú ng ta, chú ng
ta sẽ giữ chú ng trên đầ u củ a ai?”
Yoga nó i rằ ng khô ng giữ gá nh nặ ng trên đầ u con ngườ i. Chỉ nhữ ng
ngườ i, mà đầ u củ a họ đã trở nên nặ ng nề, là khô ng biết đượ c sự thậ t
rằ ng sự số ng là cù ng nhau, là hợ p nhấ t. Việc thở phụ thuộ c và o khô ng
khí. Sứ c nó ng củ a sự số ng phụ thuộ c và o mặ t trờ i. Cuộ c số ng phụ thuộ c
và o mệnh lệnh củ a sá ng tạ o. Chết là khía cạ nh khá c củ a sinh ra. Tấ t cả
điều đó xuấ t hiện bở i chính nó . Chú ng ta nhấ c nó lên và giữ nó trên đầ u
mộ t cá ch khô ng cầ n thiết.
Yoga nó i, giá như chú ng ta có thể nhìn thấy chú ng ta khô ng lớ n hơn
con chim trên chiếc máy bay lớ n.
Trên dò ng sô ng, hai cọ ng rơm đang nổ i. Dò ng sô ng chảy rấ t nhanh và
mộ t cọ ng rơm đang cố để đấ u tranh vớ i dò ng chảy. Nó đang cố tạ o ra
ma quỷ để dừ ng dò ng sô ng. Nó đã khô ng tạ o ra bấ t kỳ sự khá c biệt nà o,
nó bị cuố n theo dò ng chảy. Nó chỉ là cọ ng rơm. Dò ng sô ng khô ng có
thô ng tin về việc mộ t cọ ng rơm nà o đó đã nghĩ ra ma quỷ. Thậ m chí
dò ng sô ng khô ng nhậ n biết rằ ng có mộ t cọ ng rơm nà o đó đã đấ u tranh
chố ng lạ i nó . Là m sao mà dò ng sô ng có thể biết? Dò ng sô ng đang chảy
ra đạ i dương. Cọ ng rơm đó đã bị cuố n theo và đã chố ng lạ i. Cũ ng có
cọ ng rơm khá c theo cù ng, nó tự trô i theo dò ng chảy và nghĩ rằ ng nó
cũ ng có ích cho dò ng sô ng. Nó nghĩ rằ ng dò ng sô ng chảy rấ t nhanh nhờ
mộ t phầ n và o sự giú p sứ c củ a nó . Điều đó cũ ng khô ng tạ o ra sự khá c
biệt nà o. Dò ng sô ng khô ng nhậ n sự giú p đỡ nà o. Cả hai cọ ng rơm khô ng
tạ o ra sự khá c biệt nà o. Dò ng sô ng khô ng nhậ n sự giú p sứ c nà o. Cả hai
cọ ng rơm khô ng tạ o ra sự khá c biệt nà o đố i vớ i dò ng sô ng, khô ng có cá i
nà o cả n trở cũ ng khô ng có cá i nà o giú p sứ c. Nhưng điều đó đã tạ o ra sự
khá c biệt đố i vớ i nhữ ng cọ ng rơm. Con ngườ i chố ng đố i khô ng hấ p hố i
mộ t cá ch khô ng cầ n thiết; con ngườ i hò a nhậ p đang nhảy mú a trong
dò ng sô ng. Cả hai cù ng trô i theo dò ng chảy - mộ t chố ng đố i, hấ p hố i,
khố n cù ng, và hưở ng thụ niềm vui sướ ng.
Nhưng Yoga nó i, ‘Đừ ng trở thà nh mộ t trong hai cọ ng rơm đó bở i vì ả o
ả nh củ a mỗ i trong chú ng bị liên kết vớ i cá i cò n lạ i”. Chỉ nghĩ, dò ng sô ng
đang cuộ n chảy, bạ n khô ng là m cho chảy mà bạ n cũ ng khô ng thể là m
cho nó dừ ng. Hãy trở thà nh mộ t phầ n củ a dò ng sô ng. Đừ ng giữ nguyên
là cọ ng rơm mà hãy là nhữ ng con só ng. Thế rồ i bạ n sẽ trở nên khô ng
trọ ng lượ ng. Thế rồ i sẽ khô ng cò n trọ ng lượ ng.

ọ g ợ g g ọ g ợ g
Toà n bộ vũ trụ là gia đình củ a nă ng lượ ng. Ở đó , chú ng ta khô ng là gì
khá c hơn là n só ng. Tấ t cả đều đượ c liên kết cù ng nhau. Do vậy, nhữ ng gì
xảy ra ở đây, sẽ trả i rộ ng ra mã i, nhữ ng gì trả i rộ ng cũ ng sẽ vươn tớ i
đây.
Trong vũ trụ này, bấ t kỳ điều gì xảy ra thì chú ng ta cũ ng dự mộ t phầ n
trong đó . Sannyasin và nhà chính trị, họ khô ng là riêng biệt. Nếu mộ t
ngườ i nà o đó là kẻ trộ m thì tô i cũ ng có phầ n trá ch nhiệm. Chắ c là con
quỷ trong tô i đã giú p anh ta trở thà nh kẻ trộ m. Nếu mộ t ngườ i nà o đó là
kẻ giết ngườ i thì tô i cũ ng có phầ n trá ch nhiệm. Nếu mộ t ngườ i nà o đó là
thá nh thì tô i cũ ng có phầ n trá ch nhiệm. Điều đó có nghĩa rằ ng khô ng có
vấ n đề về bấ t kỳ trá ch nhiệm nà o, bở i vì bấ t kỳ điều gì xảy ra ở bấ t kỳ
nơi đâ u thì tô i cũ ng tham dự trong đó . Và do vậy mà khô ng có quỷ dữ ,
do vậy mà chú ng ta khô ng đơn độ c.
Ở phương Tây có mộ t từ mớ i - ‘bệnh tâ m thầ n’. Mọ i ngườ i đang cả m
thấy rằ ng mình là ngườ i đơn độ c, khô ng có ngườ i đồ ng hà nh. Đã có lú c,
nhữ ng ngườ i vợ đã bị ả nh hưở ng củ a ả o tưở ng rằ ng nhữ ng ngườ i chồ ng
là nhữ ng ngườ i đồ ng hà nh. Ngườ i chồ ng khô ng chắ c chắ n rằ ng vợ củ a
mình là ngườ i đồ ng hà nh. Khi ngườ i chồ ng đang â n á i, điều đó thậ m chí
cũ ng khô ng chắ c chắ n trong tâ m trí rằ ng, anh ta vẫ n chưa điền xong tờ
đơn ly dị. Khô ng có gì là chắ c chắ n. Đứ a con trai chưa chắ c đã phả i là
con củ a ngườ i cha. Ngườ i cha khô ng chắ c chắ n rằ ng nhữ ng ngườ i con
trai củ a mình sẽ đồ ng hà nh cù ng mình trong thờ i gian lâ u dà i. Khô ng có
gì là chắ c chắ n. Tấ t cả đều khô ng chắ c chắ n và mọ i ngườ i đã trở nên
đơn độ c. Do vậy mà có rấ t nhiều nỗ i đau khổ và chá n chườ ng ở phương
Tây. Mọ i ngườ i đang trố n và o rừ ng và mọ i ngườ i cũ ng đang trở nên điên
khù ng. Ở đây, điều tương tự cũ ng đang diễn ra.
Yoga nó i, thậ t là ngố c nếu bạ n nghĩ rằ ng bạ n là đơn độ c. Điều đó là vô
nghĩa. Mọ i cá thể đượ c liên kết vớ i nhau. Cá i ngày mà con ngườ i hiểu
rằ ng mình là mộ t vớ i toà n bộ thì ngay lậ p tứ c tấ t cả mọ i gá nh nặ ng lo â u
củ a họ sẽ dễ dà ng biến mấ t. Đây là câ u kinh thứ tư.
Tô i sẽ nó i vớ i cá c bạ n về mộ t và i câ u kinh tương tự . Liên quan đến
điều này, nếu bạ n có bấ t kỳ câ u hỏ i nà o, bạ n nên viết ra và đưa cho tô i
và o ngày mai. Mộ t và i ngườ i đã hỏ i về thiền. Tô i sẽ nó i về điều đó khi
chú ng ta ngồ i thiền.
Mộ t điều nữ a mà tô i muố n nó i vớ i cá c bạ n về thiền: tâ m trí có đó và
bạ n chứ ng kiến nó .
Nhữ ng ngườ i bạ n muố n tham gia và o buổ i thiền sá ng... và tô i muố n
mọ i ngườ i đến, bở i vì kinh Yoga mà tô i đang nó i khô ng phả i để hiểu
bằ ng trí tuệ. Chú ng ta phả i trả i nghiệm chú ng. Cho nên, sá ng mai phả i
có mặ t. Buổ i tố i tô i sẽ nó i vớ i cá c bạ n và buổ i sá ng chú ng ta sẽ thử
nghiệm lạ i điều đó . Cho nên, cá c bạ n nghe và o buổ i tố i và thử nghiệm
và o buổ i sá ng, như vậy sau đó sự nhậ n biết sẽ hoà n thiện hơn. Nếu
khô ng sẽ trở thà nh mộ t nử a nhậ n biết, và mộ t nử a nhậ n biết cò n tệ hơn
ngu dố t.
Tô i biết ơn cá c bạ n về việc cá c bạ n đã nghe bà i nó i củ a tô i vớ i tình yêu
lớ n lao như vậy! bây giờ cho tô i bày tỏ lò ng tô n kính đố i vớ i phậ t tính,
sự linh thiêng bên trong cá c bạ n. Xin vui lò ng chấ p nhậ n sự tô n kính củ a
tô i.

Chương 3: Ngôi nhà - Ngôi đền


18 tháng mười 1970, buổi tối tại Poona, Ấn Độ.
Cá c bạ n yêu quý củ a tô i,
Hô m qua tô i đã nó i về câ u kinh thứ tư củ a Yoga. Hô m nay, tô i muố n
nó i vớ i bạ n về câ u kinh thứ nă m. Câ u kinh Yoga thứ nă m là : Nhữ ng gì có
trong nguyên tử thì cũ ng có trong toà n bộ ; nhữ ng gì có trong vi mô thì
cũ ng có trong vĩ mô ; nhữ ng gì có trong cá i nhỏ nhấ t thì cũ ng có trong
cá i lớ n nhấ t; nhữ ng gì có trong giọ t nướ c thì cũ ng có trong đạ i dương.
Yoga đã luô n luô n tuyên bố câ u kinh này, nhưng khoa họ c chỉ ủ ng hộ
điều đó trong thờ i gian gầ n đây. Thậ m chí khô ng ai nghĩ rằ ng trong
nguyên tử lạ i có thể chứ a mộ t nă ng lượ ng khủ ng khiếp như vậy; điều
lớ n lao khủ ng khiếp như vậy lạ i có thể ẩ n chứ a trong phầ n nhỏ nhấ t,
trong cá i gầ n như khô ng là gì thì lạ i có thể thổ i bay mọ i thứ .
Sự phâ n chia nguyên tử đã chứ ng minh điều thấ u hiểu sá ng suố t củ a
Yoga là khoa họ c. Khô ng thể nhìn nguyên tử bằ ng mắ t thườ ng, nhưng
trong nguyên tử vô hình chứ a đự ng mộ t nă ng lượ ng vô cù ng khủ ng
khiếp.
Sự bù ng nổ là điều có thể. Trong con ngườ i, nguyên tử củ a linh hồ n là
khô ng thể nhìn thấy, nhưng nă ng lượ ng vĩ đạ i củ a nó ẩ n chứ a bên trong
và sự bù ng nổ củ a Thượ ng đế là điều có thể. Đây là ý nghĩa tuyên bố củ a
Yoga, trong vi mô có sự hiện diện củ a vĩ mô , trong mọ i hạ t có sự hiện
diện củ a Thượ ng đế.
Tạ i sao Yoga lạ i nhấ n mạ nh đến kinh này?
Trướ c tiên, vì điều đó là sự thậ t, là châ n lý. Điều thứ hai, nếu mộ t lú c
nà o đó nhớ lạ i rằ ng, trong vi mô đang ẩ n chứ a vĩ mô thì đó là cá ch để
con ngườ i nhớ lạ i chính tiềm nă ng củ a mình. Khô ng có lý do gì mà con
ngườ i lạ i cả m thấy mình là nhỏ bé. Thậ m chí khô ng có lý do gì mà thứ
nhỏ nhấ t lạ i cả m thấy là nhỏ .
Theo quan điểm này, khô ng cầ n là m đầy bả n ngã bở i việc nhấ t thiết
phả i giữ trong tâ m trí cá c cự c đố i nghịch, kể cả nhữ ng thứ to lớ n nhấ t,
bao la nhấ t, bở i vì nhữ ng thứ nhỏ nhấ t cũ ng chứ a điều tương tự . Nếu
đạ i dương trà n đầy bả n ngã thì nó bả n ngã thì nó sẽ thà nh điên khù ng,
bở i vì nhữ ng gì nó có thì cũ ng đượ c chứ a trong giọ t nướ c. Thậ m chí,
khô ng có lý do gì để cá i nhỏ nhấ t cả m nhậ n thua kém, khô ng có lý do gì
để cá i lớ n nhấ t trà n đầy bả n ngã . Kém khô ng có bấ t kỳ ý nghĩa gì mà
hơn cũ ng khô ng có bấ t kỳ nghĩa lý gì. Cả hai là vô nghĩa. Đây là kết luậ n
củ a kinh này.
Con ngườ i lã ng phí cuộ c đờ i họ trong cạ m bẫy củ a chỉ hai vấ n đề. Họ
đau khổ vì mặ c cả m thấ p kém hoặ c đau khổ vì tự tô n bề trên.
Hiện nay Adler đã là m cho từ “mặ c cả m tự ti” quá phổ biến. Cho nên,
con ngườ i chịu đự ng mặ c cả m tự ti và liên tụ c cả m nhậ n rằ ng họ khô ng
là gì... Có thể bạ n đã nghe câ u nó i nổ i tiếng củ a Omar Khayyam: “Cá t bụ i
lạ i trở về cá t bụ i”; rằ ng cá t bụ i lạ i trở về cá t bụ i và khô ng cò n gì lạ i cho
nó .
Nếu mặ c cả m tự ti bá m và o con ngườ i thì họ sẽ bị bệnh nặ ng. Nếu mộ t
ngườ i nà o đó số ng cứ như là ngườ i khô ng là gì thì sự tồ n tạ i củ a họ trở
nên khó khă n. Họ chết kể cả khi đang số ng. Có rấ t ít ngườ i giữ nguyên là
số ng cho đến lú c chết; hầ u hết con ngườ i chết sớ m hơn cá i chết củ a họ .
Nó i chung con ngườ i chết ở tuổ i trung bình bảy mươi, nhưng hấ p hố i
thì đã xảy ra từ rấ t lâ u trướ c đó . Có khoả ng trố ng củ a ba mươi nă m, bố n
mươi nă m và nă m mươi nă m giữ a hấ p hố i và mai tá ng.
Ngày mà con ngườ i nhậ n ra họ đang cả m thấy thấ p kém... và nếu bạ n
nhìn và o sự trả i rộ ng mênh mô ng xung quanh thì bạ n buộ c phả i cả m
thấy thấ p kém, nhỏ bé. Vớ i con ngườ i, đó là tâ m trạ ng gì vậy? Khô ng là
gì. Họ xuấ t hiện như là cọ ng rơm trên nhữ ng con só ng củ a đạ i dương.
Họ khô ng có bấ t kỳ sứ c mạ nh nà o hoặ c khô ng có bấ t kỳ sự điều khiển
nà o. Cho nên, nếu sự thấ p kém đó ô m chặ t tâ m trí thì cuộ c đờ i họ sẽ trở
nên buồ n chá n, thậ m chí chết trong khi đang số ng; nó trở thà nh mà u
xá m xịt. Nhiệt huyết trở thà nh tẻ ngắ t. Nếu chính cuộ c đờ i bạ n là tẻ ngắ t
và u á m bên trong thì ngọ n lử a củ a ngọ n đèn bên trong bạ n cũ ng bị lịm
tắ t, bạ n sẽ là m gì vớ i á nh sá ng mặ t trờ i? mặ t trờ i khô ng mang cá i gì
đang kể đến cho bạ n.
Việc nhớ lạ i toà n bộ sự bao la tồ n tạ i bên trong con ngườ i là điều cầ n
thiết; việc nhớ lạ i tính linh thiêng tồ n tạ i bên trong con ngườ i là điều
cầ n thiết, và rồ i họ khô ng trở thà nh thấ p kém. Điều thú vị là , để gạ t bỏ
mặ c cả m tự ti củ a mình, con ngườ i lạ i rơi và o sự tưở ng tượ ng về phứ c
cả m tự tô n. Họ bắ t đầ u tìm nhữ ng giả i phá p để ngă n chặ n mặ c cả m tự ti.
Khi họ cả m thấy sự thấ p kém bên trong,họ bắ t đầ u là m cho giầ u lên sao
cho vớ i việc quá giầ u có , họ có thể khoe cho thiên hạ biết, và có thể họ
cũ ng tự cả m nhậ n rằ ng mình khô ng phả i khô ng là cá i gì, mình là mộ t
ngườ i nà o đó quan trọ ng. Mặ c cả m tự ti ậ p đến và con ngườ i bắ t đầ u
trèo lên ngai và ng, đứ ng trên ngai và ng họ có thể tuyên bố , "Ai dá m nó i
ta khô ng là cá i gì? Ta là quan trọ ng". Bả n thâ n sự thấ p kém trở thà nh
cuộ c đua tớ i tự tô n ngạ o mạ n. Cho nên mọ i ngườ i đang trong cuộ c đua
điên khù ng tớ i việc trở nên tự tô n, trở thà nh bề trên, chính họ đang chịu
đự ng mặ c cả m tự ti bên trong mộ t cá ch tấ t yếu.
Adler đã nó i rấ t nhiều điều kỳ lạ . Phá t biểu củ a ô ng ta rấ t ý nghĩa. Ô ng
ta đã nó i rằ ng, thườ ng nhữ ng ngườ i về nhấ t trong nhữ ng cuộ c đua là
nhữ ng ngườ i khậ p khiễn khi cò n là trẻ con. Nhữ ng ngườ i rấ t kỹ nă ng
trong â m nhạ c là nhữ ng ngườ i hơi khó nghe khi cò n trẻ. Và nhữ ng
g ạ g g g g
ngườ i trở thà nh tổ ng thố ng, thủ tướ ng thườ ng là nhữ ng ngườ i xếp sau
khi cò n là họ c trò . Vì sự tổ n thương củ a thấ p kém mà họ chứ ng tỏ cho
thiên hạ biết rằ ng họ là mộ t cá i gì đó quan trọ ng; họ muố n chứ ng tỏ vớ i
mọ i ngườ i rằ ng họ là quan trọ ng. Do vậy, nếu nhà chính trị chịu đự ng sự
thấ p kém thì cũ ng chẳ ng có gì là lạ . Sự cắ n rứ t bên trong liên tụ c gặ m
nhấ m họ , rằ ng họ khô ng là gì. Điều đó là m tổ n thương tâ m trí, đặ t con
ngườ i và o tình thế khó khă n và buộ c họ phả i chạy đua.
Nếu chú ng ta nhìn lạ i quá khứ củ a nhữ ng nhà chính trị trên thế giớ i,
chú ng ta sẽ rấ t ngạ c nhiên. Sự tổ n thương củ a cả m giá c thấ p kém thờ i
trẻ con bằ ng cá ch nà o đó đã trở thà nh cuộ c đua củ a họ . Họ bắ t đầ u cuộ c
đua mộ t cá ch điên khù ng. Cho đến khi họ chưa đạ t tớ i mộ t đỉnh cao nà o
đó , họ cò n cả m thấy chưa thỏ a mã n. Bằ ng việc trèo lên đỉnh, họ chứ ng
tỏ cho thiên hạ thấy rằ ng họ là mộ t cá i gì đó , nhưng chắ c chắ n trong
thâ m tâ m họ khô ng là gì. Do vậy, tấ t cả nhữ ng địa vị, sự già u có , nổ i
tiếng trở nên vô nghĩa đố i vớ i nhữ ng ngườ i đạ t đượ c tấ t cả nhữ ng thứ
đó . Khi họ đứ ng trên ngai và ng, họ nhậ n ra rằ ng họ vẫ n như vậy - họ đã
đoạ t đượ c ngai và ng mộ t cá ch hà i lò ng, nhưng họ vẫ n là như vậy. Nỗ i
day dứ t củ a thấ p kém đang liên tụ c gặ m nhấ m họ . Do vậy mà địa vị cao
nhấ t cũ ng khô ng mang đến bấ t kỳ sự thỏ a mã n nà o. Cuộ c đua vẫ n tiếp
tụ c ở phía trướ c.
Khi mộ t ngườ i nà o đó hỏ i Alexander: "Tô i đã nghe rằ ng ngà i muố n
chinh phụ c toà n bộ thế giớ i. Nhưng ngà i đã bao giờ nghĩ ngà i sẽ là m gì
sau khi chinh phụ c xong thế giớ i? Bở i vì chỉ có mộ t thế giớ i". Thế rồ i, tô i
nghe nó i rằ ng, Alexander rấ t buồ n và nó i, "Ta chưa từ ng nghĩ đến điều
đó . Ô ng có vẻ có lý, nếu ta chinh phụ c toà n bộ thế giớ i thì ta sẽ là m gì
tiếp theo? thế giớ i khá c ở đâ u?" Bở i vì thậ m chí sau khi chinh phụ c toà n
bộ thế giớ i, vẫ n khô ng có sự trố n thoá t khỏ i tự ti thấ p kém mà nó hẳ n
đã bá m chặ t và o tâ m trí Alexander. Khô ng có lố i thoá t thậ m chí khi có
thế giớ i khá c và ô ng ta cũ ng đã chinh phụ c đượ c nó . Đó là sự đả o ngượ c
mặ c cả m tự ti thà nh tự tô n, thà nh kẻ bền trên trịch thượ ng.
Cho nên, thậ t đá ng thương cho con ngườ i biểu hiện sự ngạ o mạ n, bở i
vì họ đang chịu đự ng sự thấ p kém. Chỉ là mộ t cú đẩy tình cờ củ a mộ t
ngườ i nà o đó và anh ta nó i: "Bạ n khô ng biết tô i là ai sao?" Con ngườ i tộ i
nghiệp đang chịu đự ng sự thấ p kém. Con ngườ i bự c tứ c vì vậ t chấ t tầ m
thườ ng, con ngườ i mà bả n ngã củ a họ bị tổ n thương vì mọ i điều vụ n vặ t
- mộ t ngườ i nà o đó đang cườ i theo cá i kiểu như vậy và anh ta cho rằ ng
mọ i ngườ i đang cườ i mình - biết rằ ng mình đang chịu đự ng mặ c cả m
thấ p kém. Nỗ i đau khổ này đã đẩy anh ta và o cuộ c đua điên khù ng tớ i
việc trở nên trịch thượ ng bề trên.
Thấ p kém là bệnh tậ t. Trịch thượ ng bề trên ngă n chặ n sự thấ p kém lạ i
là bệnh tậ t hơn. Cho nên, Yoga cũ ng cò n muố n giữ chú ng ta ở phía khá c.
Thự c tế, nếu nó i rằ ng có Thượ ng đế nà o đó thì cũ ng khô ng cầ n là m đầy
bả n ngã rằ ng ngà i là mộ t cá i gì đó quan trọ ng, bở i vì nhữ ng gì ngà i có thì
cũ ng chỉ là hạ t bụ i nhỏ nhấ t. Do vậy, về mặ t này, thậ m chí nhữ ng hạ t bụ i
nhỏ cũ ng khô ng cầ n cả m nhậ n sự thấ p kém, về mặ t khá c, Thượ ng đế
g g ậ ự p ặ ợ g
cũ ng khô ng cầ n mắ c phả i bệnh trịch thượ ng bề trên. Chỉ khi con ngườ i
tự do khỏ i sự tự ti thấ p kém và trịch thượ ng bề trên, lú c đó họ sẽ đạ t
đượ c sự câ n bằ ng. Tuyên bố này củ a Yoga là nỗ lự c là m cho con ngườ i
thoá t khỏ i că n bệnh tâ m lý khủ ng khiếp củ a mình. Nhưng đó khô ng chỉ
là nỗ lự c để chă m só c bệnh tâ m lý, mà nó cò n là sự thậ t. Điều nhỏ nhoi
cũ ng khô ng có bấ t kỳ lý do gì để nhỏ nướ c mắ t hoặ c điều tuyệt đố i cũ ng
khô ng có bấ t kỳ lý do gì để trở thà nh ích kỷ. Ở đây, có ngườ i xuấ t hiện
như là rấ t quan trọ ng và có ngườ i xuấ t hiện như là khô ng quan trọ ng,
tấ t cả họ đều có cù ng kho bá u.
Jesus đã kể mộ t giai thoạ i ngắ n. Và o mộ t ngày, ngườ i đà n ô ng rấ t già u
có đã thuê mộ t số ngườ i là m thuê trong khu vườ n củ a mình. Sau đó và o
buổ i trưa, nhữ ng ngườ i là m thuê khá c đã đến gặ p ngườ i già u, họ nó i họ
muố n là m việc. Ngườ i già u cũ ng đã thuê họ là m việc trong vườ n. Khi
mặ t trờ i xế bó ng, mộ t số ngườ i lao độ ng khá c cũ ng đến để xin là m việc.
Ngườ i già u cũ ng thuê họ . Khi hoà ng hô n đang xuố ng, mộ t số ngườ i lao
độ ng khá c nữ a đến và ngườ i già u cũ ng lạ i thuê họ . Thế rồ i mộ t ngày
cũ ng trô i qua, tiền cô ng cho ngày đó đã đượ c trả cho tấ t cả nhữ ng ngườ i
là m thuê. Ngườ i già u có đã chia đều tiền cô ng cho họ . Nhữ ng ngườ i đến
và o buổ i sá ng rấ t tứ c giậ n. Họ nó i, "Điều đó khô ng cô ng bằ ng. Chú ng tô i
đã là m việc từ buổ i sá ng. Mộ t số ngườ i đến và o buổ i chiều và mộ t số
ngườ i đến khi cô ng việc sắ p kết thú c, trong khi đó thì tiền cô ng lạ i chia
đều - điều đó là khô ng cô ng bằ ng!" Ngườ i già u nó i, "Cá c bạ n đã nhậ n
đượ c gì, có phả i nó quá nhỏ bé so vớ i cô ng việc củ a cá c bạ n chă ng?". Họ
nó i, "Khô ng, nó nhiều hơn so vớ i cô ng việc củ a chú ng tô i. Cò n về nhữ ng
ngườ i đến muộ n thì sao?" Ngườ i già u nó i, "Trong vương quố c củ a
Thượ ng đế, khô ng có ai sớ m hoặ c khô ng có ai muộ n, tấ t cả đều như
nhau".
Yoga cũ ng đang nó i điều tương tự . Nhữ ng gì đã và đang đượ c nó i đó là ,
thậ m chí hạ t bụ i cũ ng khô ng có lý do gì để đau buồ n, và chính Thượ ng
đế cũ ng khô ng có lý do gì để là m đầy bả n ngã . Trong cuộ c chơi củ a cuộ c
đờ i này, khô ng có ai ở phía trướ c hoặ c khô ng có ai ở đằ ng sau; khô ng có
ai quan trọ ng hoặ c khô ng có ai khô ng quan trọ ng. Yoga chỉ ra cá i cao cả
trong cá i tầ m thườ ng và cá i tầ m thườ ng trong cá i cao cả , cho thấy đạ i
dương trong giọ t nướ c và giọ t nướ c trong đạ i dương. Đây cũ ng là sự
thậ t khi tô i nó i như vậy. Hiện nay khoa họ c cũ ng nó i nhữ ng điều rấ t kỳ
lạ .
Khi lầ n đầ u tiên Rutherford tá ch nguyên tử , mộ t kinh nghiệm rấ t kỳ lạ
đã trở nên sá ng tỏ , đó là thậ m chí nguyên tử có khố i lượ ng nhỏ nhấ t
cũ ng giố ng như thế giớ i á nh sá ng củ a cá c mặ t trờ i vĩ đạ i. Trong nguyên
tử nhỏ nhấ t cũ ng có tâ m điểm và nhữ ng điện tử quay quanh tâ m đó . Tố c
độ quay này cũ ng tương tự tố c độ cao nhấ t củ a cá c hà nh tinh Trá i đấ t,
sao Hỏ a và sao Mộ c quay quanh mặ t trờ i. Nă ng lượ ng ẩ n chứ a ở trung
tâ m nguyên tử cũ ng tương tự nă ng lượ ng đó củ a mặ t trờ i. Cứ như là gia
đình mặ t trờ i thu nhỏ bên trong nguyên tử . Sự khá c nhau chỉ là định
lượ ng, khô ng có sự khá c nhau về định tính.
ợ g g ự ị
Cho nên, khoa họ c bắ t đầ u nó i nhữ ng gì kinh Yoga cổ nhấ t nó i. Có lẽ
bạ n nhớ điều đó : "Vũ trụ vĩ mô ở bên trong vũ trụ vi mô". Đây là nhữ ng
gì mà nhà khoa họ c Rutherford và đồ ng nghiệp củ a mình nó i. Toà n bộ
vũ trụ hiện diện bên trong vi vũ trụ bé nhỏ . Vũ trụ đó ở dạ ng quá nhỏ
trong vi vũ trụ đến mứ c nhìn thấy nó cũ ng là điều khô ng thể. Điều đó
chỉ đượ c suy luậ n rằ ng nó là như vậy. Chỉ thô ng qua suy luậ n mà chú ng
ta biết nó là quay.
Sự khá c nhau là về định lượ ng. Giố ng như là , việc nó i sự khá c nhau
giữ a hai và bố n cũ ng giố ng như sự khá c nhau giữ a hai mươi và bố n
mươi. Cũ ng tương tự như sự khá c nhau giữ a hai tră m và bố n tră m, giữ a
hai triệu và bố n triệu. Tỷ lệ là như nhau giữ a tấ t cả cá c phép tính. Chỉ có
nhữ ng phép tính là đượ c mở rộ ng, cò n tỷ lệ thì vẫ n giữ nguyên. Cũ ng
giố ng hệt vậ t chấ t, sự khá c nhau giữ a vi mô và vĩ mô cũ ng chỉ là tỷ lệ.
Để nhậ n biết trở thà nh sự thậ t, con ngườ i nên giữ trong tâ m thứ c hai
điều: mặ c cả m tự ti là điên khù ng, cả m giá c trịch thượ ng bề trên cò n
điên khù ng hơn. Con ngườ i nên hiểu thấ u đá o điều đó . Nghĩ về bả n thâ n
mình khô ng là gì là điều điên khù ng, nghĩ về bả n thâ n mình là mộ t cá i gì
đó quan trọ ng cũ ng là điều điên khù ng hơn.
Yoga nó i: tự ti hay trịch thượ ng bề trên đều khô ng đượ c phép trong
bạ n. Bạ n nên biết rõ điều này - đó là bạ n. Biết rõ điều này là đủ . Ý nghĩa
khá c củ a nó là : đừ ng so sá nh chính bạ n. Điều đó là vô nghĩa. Đừ ng bao
giờ so sá nh cả . Khô ng có ý nghĩa gì trong việc so sá nh. Nếu bạ n so sá nh
hai và bố n vớ i hai mươi và bố n mươi hoặ c hai mươi triệu và bố n mươi
triệu thì cũ ng khô ng có gì khá c nhau, chú ng là tương đương; tỷ lệ củ a
chú ng là tương đương. Do vậy mà việc so sá nh là vô nghĩa.
Vì thế, Yoga nó i: Đừ ng so sá nh giọ t nướ c vớ i đạ i dương, bở i vì giọ t
nướ c khô ng là gì nhưng lạ i là đạ i dương nhỏ . Cũ ng đừ ng tạ o ra bấ t kỳ
cơ hộ i nà o cho đạ i dương trở nên trà n đầy bả n ngã , bở i vì đạ i dương
khô ng là gì mà chỉ là giọ t nướ c nở rộ ng. Sự khá c nhau chỉ là sự giã n nở .
Khô ng có nhà khoa họ c nà o nghĩ đến điều này sớ m, có lẽ cuố i thế kỷ
này, chú ng ta sẽ có khả nă ng giả m hoặ c tă ng sự giã n nở củ a nhiều thứ .
Tô i đã nghe câ u chuyện củ a thế kỷ hai mươi mố t, có mộ t ngườ i đà n
ô ng nổ i bậ t ở ga xe lử a. Ô ng ta khô ng có hà nh lý mà chỉ có mộ t bao diêm
có kích thướ c nà o đó ở gầ n nơi ô ng ta đứ ng. Khi ra khỏ i toa tà u, ô ng ta
yêu cầ u gọ i hai mươi nhâ n viên bố c vá c đến. Mộ t ngườ i đồ ng hà nh nó i,
"Có vẻ như ô ng khô ng có hà nh lý. Ô ng sẽ là m gì vớ i hai mươi nhâ n viên
bố c vá c đó ?" Ngườ i đó nó i, "Tấ t cả hà nh lý củ a tô i trong hộ p diêm này".
Ngườ i bạ n đồ ng hà nh hỏ i: "Ô ng cầ n hai mươi ngườ i bố c vá c vì cá i đó ?
Ô ng khô ng thể nâ ng đượ c nó sao?" ngườ i đà n ô ng mở hộ p diêm và chỉ
ra rằ ng, có mộ t cá i xe hơi ở trong nó . Tấ t cả mọ i ngườ i đều nó i, "Đây là
chiếc xe hơi trò chơi củ a trẻ con - ô ng có thể mang đượ c nó". Ngườ i đà n
ô ng nó i vớ i họ , đó khô ng phả i là chiếc xe hơi trò chơi củ a trẻ con, đó rõ
rà ng là mộ t chiếc xe hơi, chỉ cô đặ c lạ i để có thể vậ n chuyển trong mộ t
khô ng gian nhỏ bé. "Khi tô i về nhà nó sẽ đượ c mở rộ ng lạ i".
Hiện nay, khô ng nhà khoa họ c nà o nó i rằ ng sắ t có thể co lạ i. Khi chú ng
ta thu gọ n quả bó ng, cũ ng tương tự , sắ t có thể đượ c thu gọ n và trả i rộ ng
bở i vì mọ i thứ là sự hợ p nhấ t củ a nhữ ng nguyên tử , và có đủ khô ng gian
giữ a nhữ ng nguyên tử đó ; khô ng gian đó có thể là m cho nó nhỏ hơn và
lớ n hơn. Cho nên có thể xảy ra rằ ng mộ t đoà n tà u có thể bỏ và o mộ t cá i
hộ p diêm nhỏ , sau đó có thể mở rộ ng trở lạ i. Cá i ngày đó bắ t đầ u xuấ t
hiện - nó đã đượ c thử nghiệm, và nó sẽ đượ c sử dụ ng ở phạ m vi rộ ng
hơn trong mộ t lộ trình thích hợ p - cá i ngày mà nó bắ t đầ u xuấ t hiện, sẽ
khô ng có bấ t kỳ ý nghĩa nà o trong việc so sá nh giọ t nướ c vớ i đạ i
dương? Đạ i dương có thể cô đặ c và o giọ t nướ c và giọ t nướ c so thể nở
rộ ng thà nh đạ i dương. Con ngườ i có thể trả i rộ ng thà nh Thượ ng đế và
Thượ ng đế có thể rú t nhỏ thà nh con ngườ i. Điều đó đã gầ n như xuấ t
hiện. Yoga đã từ ng nó i trong thờ i gian dà i rằ ng, sự khá c nhau củ a mọ i
thứ chỉ là sự nở rộ ng, khô ng có sự khá c biệt nà o khá c. Lớ n và nhỏ
khô ng là gì mà chỉ là nhữ ng sự nở rộ ng khá c nhau.
Đây là câ u kinh thứ nă m và là mộ t câ u kinh rấ t ý nghĩa, bở i vì khi điều
này đượ c hiểu thì sự tự ti thấ p kém củ a bạ n sẽ đi đâ u? sự trịch thượ ng
bề trên củ a bạ n sẽ biến đi đâ u? bạ n sẽ giữ nó ở đâ u? Tạ i sao bạ n mang
gá nh nặ ng? bạ n sẽ tố ng nó ra ngoà i như là chấ t thả i củ a cơ thể khi đạ i
tiện và thẳ ng tiến trên con đườ ng củ a mình. Và sau ngày đó , nếu mộ t
ngườ i nà o đó biểu hiện tính kiêu ngạ o thì bạ n sẽ cườ i, nếu mộ t ngườ i
nà o đó giả vờ thấ p kém và ve vẩy cá i đuô i củ a mình trướ c mặ t bạ n, vậy
thì bạ n cũ ng sẽ cườ i. Bạ n sẽ nó i vớ i ngườ i đang vẫy đuô i đừ ng có dố c
sứ c mộ t cá ch vô ích. Bạ n sẽ nó i vớ i kẻ ngạ o mạ n: "Tạ i sao bạ n lạ i tạ o ra
sự rắ c rố i cho cơ thể mình? khô ng cầ n thiết phả i như vậy".
Tấ t cả mọ i thứ đang ở đú ng vị trí củ a nó . Tấ t cả mọ i thứ đều có bả n
tính củ a riêng chú ng. Và tấ t cả bả n tính tự nhiên là khô ng thể so sá nh;
khô ng có bấ t kỳ ý nghĩa nà o củ a việc so sá nh. Khô ng có kết quả nà o
trong việc đó .
Câ u kinh thứ sá u củ a Yoga: khô ng phả i rằ ng, tấ t cả nhữ ng cá i nhỏ bé
xuấ t hiện chỉ là thụ độ ng đó n nhậ n, là ă n xin, và tấ t cả nhữ ng gì to lớ n
xuấ t hiện cũ ng là dâ ng tặ ng. Khô ng phả i như vậy. Cho và nhậ n, ă n xin và
hoà ng đế là đồ ng thờ i trong tấ t cả .
Gầ n đây, nhà khoa họ c Phá p Astron đã phá t minh ra mộ t loạ i dụ ng cụ
nhỏ , nó sẽ chứ ng minh sự thay đổ i mạ nh mẽ trong trườ ng Yoga. Dụ ng
cụ này củ a Astron đo đượ c lượ ng nă ng lượ ng thâ m nhậ p và o cơ thể con
ngườ i từ vũ trụ ở mỗ i thờ i điểm.
Điều đó thậ t thú vị, khi bạ n vui vẻ nă ng lượ ng này và o bạ n nhiều hơn
và khi bạ n buồ n, nó và o ít hơn. Dụ ng cụ này củ a Astron rấ t quý giá . Nếu
bạ n buồ n, tấ t cả cá c ô cử a và cử a sổ củ a bạ n bị đó ng và co lạ i - nă ng
lượ ng thấ m và o bạ n ít hơn. Bạ n cũ ng có thể đã trả i nghiệm rằ ng nỗ i
buồ n đó là m bạ n co lạ i. Đây là lý do tạ i sao ngườ i đang buồ n nó i, "Đừ ng
nó i chuyện vớ i tô i, đừ ng khiêu khích tô i, hãy để tô i ngồ i trong gó c, hãy
để tô i ngủ trong gó c tố i, hãy để tô i chết". Anh ta đó ng ô cử a, că n phò ng
tố i om. Ngườ i buồ n co lạ i. Ngườ i phú c lạ c thích chia sẻ. Con ngườ i hạ nh
g ạ g p ạ g ạ
phú c trở nên thư giã n khi anh ta mộ t mình; anh ta chạy đến mộ t ngườ i
nà o đó để chia sẻ niềm vui củ a mình.
Tấ t cả chú ng ta đều biết rằ ng, khi Đứ c Phậ t bấ t hạ nh, ngườ i đi và o
rừ ng và khi ngườ i trở nên phú c lạ c, ngườ i quay trở về thà nh phố . Khi
Mahavira bấ t hạ nh, ô ng ấy đi và o rừ ng và khi ô ng ấy trở nên phú c lạ c,
ô ng ấy trở về thà nh phố . Bạ n đã bao giờ hỏ i tạ i sao ngườ i buồ n lạ i đi
và o rừ ng chưa? Họ co lạ i, họ thậ m chí sợ gặ p gỡ vớ i mộ t ngườ i nà o đó .
Ngườ i hạ nh phú c tuô n chảy giố ng như dò ng sô ng, mong mỏ i chia sẻ vớ i
mọ i ngườ i. Hạ nh phú c giố ng như cả m giá c đượ c chia sẻ, hạ nh phú c là
chia sẻ. Khô ng chia sẻ, hạ nh phú c trở nên nặ ng nề. Ngườ i buồ n muố n co
lạ i - do vậy mà ngườ i buồ n vẫ n luô n đơn độ c mộ t mình. Họ cũ ng khô ng
muố n ai đứ ng gầ n họ . Ngườ i vui vẻ trở thà nh như lụ c địa; ngườ i buồ n
trở thà nh ố c đả o nhỏ , tự khép mình, cô đơn mộ t mình, cá ch biệt.
Dụ ng cụ củ a Astron chỉ ra rằ ng, khi ngườ i buồ n đứ ng trướ c nó , mộ t
lượ ng nă ng lượ ng rấ t nhỏ mưa xuố ng họ , nhưng khi ngườ i hạ nh phú c
xuấ t hiện thì nă ng lượ ng từ vũ trụ và o họ từ mọ i hướ ng - cứ như là cá i
đậ p bị vỡ và nă ng lượ ng tuô n chảy và o họ từ mọ i hướ ng. Yoga đã nó i về
điều này từ rấ t lâ u rồ i. Yoga nó i rằ ng, cá c ô cử a và cá c ô cử a sổ trong tay
củ a con ngườ i, họ mở chú ng ra vớ i Đấ ng tố i cao hoặ c đó ng chú ng lạ i.
Leibniz là mộ t nhà toá n họ c vĩ đạ i. Ô ng ta thườ ng nó i rằ ng con ngườ i
là "đơn tử ". Đơn tử là từ củ a ô ng ta và nó có nghĩa là khô ng cử a sổ . Con
ngườ i như cá i nhà khô ng cử a đi, khô ng cử a sổ - anh ta đã đó ng că n nhà
lạ i. Leibniz thườ ng nó i rằ ng, thậ m chí nếu tay bạ n có thể duỗ i thẳ ng
trong că n nhà khép kín này thì chú ng cũ ng khô ng thể vươn ra ngoà i,
chú ng chỉ chạ m và o nhữ ng bứ c tườ ng. Bạ n khô ng dễ dà ng ra khỏ i
nhữ ng că n nhà . Mọ i ngườ i đều khép kín trong mình. Thô ng thườ ng
ngườ i buồ n là "đơn tử ". Có vẻ như Leibniz phả i là ngườ i buồ n, hoặ c có
thể nhữ ng ngườ i khá c ô ng ta biết chắ c phả i là ngườ i buồ n. Có lẽ ô ng ta
chưa bao giờ tình cờ gặ p yogi hoặ c thiền nhâ n, bở i vì yogi là kiểu ngườ i
hoà n toà n trá i ngượ c lạ i. Nếu chú ng ta đặ t ra bấ t kỳ từ trá i nghĩa đố i vớ i
đơn tử thì đó cũ ng là từ 'mở rộ ng'. Đơn tử có nghĩa là khô ng cử a sổ ,
khô ng cử a đi. Nếu chú ng ta đặ t mộ t và i từ về yogi thì chú ng ta phả i nó i
là "khô ng tườ ng". Khô ng nảy sinh vấ n đề về cử a sổ hoặ c cử a đi, yogi
biến toà n bộ ngô i nhà thà nh ô cử a. Do vậy mà họ đã rờ i toà n bộ cá c bứ c
tườ ng và xuấ t hiện dướ i bầ u trờ i rộ ng mở , sao cho toà n bộ có thể mưa
thẳ ng xuố ng họ . Khô ng chỉ mưa mà nó cò n trở thà nh mộ t vớ i họ . Do vậy
mà Yoga nhấ n mạ nh đến bình an, phú c lạ c, tĩnh tạ i.
Hiện nay dụ ng cụ củ a Astron cho thấy rằ ng, khi con ngườ i trong tĩnh
lặ ng thì định lượ ng củ a mưa nă ng lượ ng tă ng lên, khi con ngườ i nó i,
nghĩ, thì định lượ ng củ a nă ng lượ ng sẽ giả m. Khi con ngườ i trong trạ ng
thá i bình lặ ng thì nă ng lượ ng bắ t đầ u mưa xuố ng nhiều hơn; khi họ
că ng thẳ ng và bồ n chồ n lo lắ ng thì nă ng lượ ng bắ t đầ u giả m về định
lượ ng. Đó là lý do tạ i sao Yoga nghĩ về tĩnh lặ ng, bình an, phú c lạ c như là
con đườ ng nhậ n thứ c Thượ ng đế, bở i vì thô ng qua chú ng, bạ n trở nên
cở i mở hơn: tấ t cả cử a sổ và cử a đi mở ra. Dầ n dầ n chú ng sẽ bị rơi
g ị
xuố ng, thế rồ i cá c bứ c tườ ng cũ ng bị sụ p đổ . Cuố i cù ng bạ n xuấ t hiện
dướ i bầ u trờ i rộ ng mở . Dụ ng cụ củ a Astron khô ng chỉ lưu nă ng lượ ng
xuấ t hiện từ bên ngoà i, ở mỗ i thờ i điểm nó cò n ghi nă ng lượ ng đượ c
phả n hồ i bở i con ngườ i; con ngườ i cũ ng đang phá t ra só ng nă ng lượ ng
ở mỗ i thờ i điểm. Chú ng ta khô ng nhữ ng nhậ n từ Đấ ng tạ o hó a mà
chú ng ta cò n cho. Tô i khô ng chỉ nghĩ rằ ng, nếu Đấ ng tạ o hó a khô ng tồ n
tạ i thì bạ n khô ng có đó . Ngượ c lạ i cũ ng đú ng, nếu bạ n khô ng có đó thì
Đấ ng tạ o hó a cũ ng khô ng thể tồ n tạ i. Đừ ng nên nghĩ rằ ng chỉ có đạ i
dương cung cấ p nướ c cho nhữ ng đá m mây mà nên ghi nhậ n rằ ng,
nhữ ng đá m mây cũ ng cung cấ p nướ c cho đạ i dương thô ng qua nhữ ng
con sô ng. Đạ i dương khô ng nhữ ng cho mà cò n nhậ n. Đạ i dương khô ng
nhữ ng nhậ n mà cò n cho. Nhữ ng dò ng sô ng khô ng nhữ ng nhậ n mà
chú ng cò n cho. Bấ t kỳ cá i gì nhậ n thì cũ ng có thể cho. Đó là sự câ n bằ ng,
cho và nhậ n là tương đương. Nếu sự câ n bằ ng này bị phá vỡ thì nó sẽ
tạ o ra lỗ i alafm và cuộ c số ng sẽ trở nên phứ c tạ p hơn. Do vậy mà việc
hiểu đú ng câ u kinh thứ sá u này củ a Yoga là điều rấ t cầ n thiết.
Tô i gọ i con ngườ i đó là yogi, ngườ i đã cho cũ ng nhiều như nhậ n và kết
quả rấ t rõ rà ng. Kabir nó i khi ô ng ta sắ p chết, "Tô i để lạ i đằ ng sau cá i lố t
cò n nguyên vẹn", điều đó có và i ý nghĩa trong nó . Ý nghĩa củ a nó là cho
và nhậ n là câ n bằ ng và rõ rà ng. Khô ng có nợ và cũ ng khô ng có lợ i
nhuậ n, mọ i thứ đều rõ rà ng, và đó là điều tô i muố n nó i. Khô ng để lạ i nợ
nầ n. Khô ng phả i là tô i chỉ lấy mà khô ng dâ ng tặ ng bấ t kỳ thứ gì.
Tấ t cả chú ng ta đều nhậ n mà khô ng có khả nă ng cho, khô ng có khả
nă ng chia sẻ. Nếu chú ng ta hà tiện trong việc nhậ n thì chú ng ta cũ ng
buộ c phả i bủ n xỉn trong việc cho. Chú ng ta thậ m chí khô ng nhậ n vớ i
tâ m rộ ng mở , mà chú ng cò n giữ cho cá c ô cử a đó ng lạ i. Chắ c chắ n việc
cho là vô cù ng khó khă n.
Khi tô i nó i rằ ng, bạ n vui nhiều hơn khi nhậ n cũ ng tương tự như vui
nhiều hơn khi cho. Trong tĩnh lặ ng nhậ n nhiều hơn, trong tĩnh lặ ng cho
cũ ng nhiều hơn.
Thự c tế, khi mộ t ngườ i nà o đó trở nên tuyệt đố i an lạ c và tĩnh lặ ng,
ngườ i đó trở nên giố ng như nhữ ng điểm vọ ng lạ i mà bạ n có thể đã nhìn
thấy trên nú i cao. Bạ n gọ i và ngay lậ p tứ c nú i sẽ vọ ng lạ i. Bạ n nó i trong
ngô i đền trố ng rỗ ng, â m thanh sẽ dộ i lạ i dồ n dậ p và o bạ n. Bấ t kỳ điều gì
xuấ t hiện vớ i ngườ i đã đạ t đượ c trong tĩnh lặ ng, trong trố ng rỗ ng, trong
thiền định, thì ngay lậ p tứ c cũ ng dộ i trở lạ i. Ngườ i đó cho và nhậ n ở mỗ i
thờ i điểm. Khô ng có khoả ng trố ng giữ a cho và nhậ n. Nó giố ng như, ở
mỗ i thờ i điểm, nhữ ng ngọ n só ng xô và o bờ và ngay lậ p tứ c dộ i trở lạ i
trong lú c đạ i dương khô ng nợ nầ n gì. Cà ng nhậ n nhiều thì cà ng cho
nhiều; nhậ n bấ t kỳ thứ gì thì cũ ng cho lạ i thứ đó .
Nhữ ng gì tô i đã nó i đó là , dụ ng cụ củ a Astron cho thấy nă ng lượ ng
tuô n chảy từ bạ n nhiều như thế nà o, só ng nă ng lượ ng đang ra khỏ i bạ n
nhiều như thế nà o. Đố i vớ i ngườ i lo lắ ng, só ng nă ng lượ ng ra khỏ i cò n ít
hơn. Nă ng lượ ng củ a ngườ i lo lắ ng bắ t đầ u quay vò ng và lan truyền bên
trong củ a, giố ng như xoáy nướ c. Anh ta bắ t đầ u nghĩ về cù ng nhữ ng
g g g y g g g
điều mà anh ta đã nghĩ đến hà ng nghìn lầ n. Anh ta bắ t đầ u suy ngẫ m,
anh ta bắ t đầ u nhai lạ i như con trâ u. Nó đã ă n, sau đó lạ i mang thứ c ă n
đến và nó lạ i bắ t đầ u nhai đi nhai lạ i... việc nhai đi nhai lạ i củ a con trâ u
cũ ng có tá c dụ ng bở i vì nó ă n mộ t lú c quá nhiều cho nên nó phả i nhai
lâ u, nhai đi nhai lạ i. Nhưng cô ng việc nhai đi nhai lạ i củ a ngườ i lo lắ ng là
điều hoà n toà n vô nghĩa - nó khô ng có bấ t kỳ ý nghĩa nà o. Anh ta bắ t
đầ u nghĩ cù ng mộ t vấ n đề hà ng triệu lầ n. Điều đó có ý nghĩa gì? Điều đó
có nghĩa: xoáy bệnh tậ t đã hình thà nh trong anh ta. Bây giờ tấ t cả điều
đó ngoà i tầ m kiểm soá t củ a anh ta, bây giờ anh ta trở nên bị á m ả nh.
Bây giờ anh ta đang suy nghĩ về cù ng mộ t vấ n đề hà ng nghìn lầ n - anh ta
cò n nghĩ rằ ng mình đang suy nghĩ mộ t cá ch vô bổ , nhưng anh ta vẫ n
tiếp tụ c nghĩ về nhữ ng thứ giố ng nhau. Nă ng lượ ng đã ngừ ng tuô n chảy
ra ngoà i, nó bắ t đầ u quay tít bên trong anh ta. Con ngườ i như vậy sẽ trở
nên bệnh tậ t, anh ta sẽ trở nên bệnh tậ t về mặ t tinh thầ n.
Nă ng lượ ng nên và o và cũ ng nên ra. Và nên luô n luô n có sự câ n bằ ng
nộ i tạ i; cho và nhậ n nên tương đương. Vậy thì mố i liên hệ mà nó hình
thà nh giữ a con ngườ i và Đấ ng tố i cao là khô ng thể mô tả . Vậy thì mố i
quan hệ đó là thẳ ng thắ n, khô ng phả i là con ngườ i ở dướ i châ n và Đấ ng
tố i cao ở trên đầ u. Con ngườ i trở thà nh Thượ ng đế và Thượ ng đế trở
thà nh con ngườ i. Vậy thì Thượ ng đế trở thà nh ngườ i tâ m linh và ngườ i
tâ m linh trở thà nh Thượ ng đế. Vậy thì tấ t cả sự khá c biệt và khoả ng
trố ng biến mấ t, bở i vì khô ng có sự giao dịch nà o giữ a cho và nhậ n giữ
nguyên khô ng hoà n thiện. Thậ m chí Đấ ng tố i cao khô ng thể nó i bấ t kỳ
điều gì mộ t cá ch á p đặ t, bở i vì bấ t kỳ điều gì đượ c cho thì cũ ng đượ c
nhậ n trở lạ i. Khô ng có gì là khô ng hoà n thiện.
Trong bấ t hạ nh, trong că ng thẳ ng, trong khổ đau, chú ng ta khô ng cho
hoặ c khô ng nhậ n, chú ng ta chỉ đơn giả n là co lạ i và khép kín, nă ng
lượ ng số ng sẽ trở nên khô cạ n. Điều đó cũ ng tương tự như cá i giếng mà
chú ng có thể nó i, "Bây giờ tô i sẽ khô ng lấy nướ c từ đạ i dương. Bây giờ
tô i sẽ đó ng tấ t cả cá c mạ ch nướ c đã cung cấ p nướ c cho tô i. Cũ ng khô ng
có ai cầ n thả cá i xô củ a mình xuố ng, bở i vì bây giờ tô i khô ng cho nướ c
nữ a". Mộ t cá ch tự nhiên, ngườ i dừ ng nhậ n thì cũ ng dừ ng cho, nếu
khô ng sẽ bị khô cạ n. Ngườ i dừ ng cho thì cũ ng dừ ng nhậ n, nếu khô ng
anh ta sẽ đầy ních, anh ta sẽ khô ng thể số ng. Cả hai vấ n đề phả i đượ c
thự c hiện đồ ng thờ i. Nhưng nên nhớ , nếu giếng sẽ nó i vớ i đạ i dương
rằ ng, bây giờ tô i sẽ khô ng lấy từ bạ n, tô i sẽ nó i vớ i dâ n là ng rằ ng, bây
giờ sẽ khô ng cho cá c bạ n nữ a, thế thì sẽ chỉ là chết mò n, thố i rữ a và trở
thà nh bỏ hoang. Sự tươi trẻ sẽ bị hủ y hoạ i, sứ c số ng sẽ bị mấ t.
Tấ t cả chú ng ta đã trở thà nh nhữ ng cá i giếng như vậy. Trong con mắ t
củ a Yoga thì chú ng ta là nhữ ng cá i giếng bỏ hoang, khô ng phả i là nhữ ng
cá i giếng số ng độ ng lấy nướ c từ đạ i dương và lạ i chảy ngượ c ra đạ i
dương. Nhữ ng ngườ i đến lấy nướ c ở giếng và cá i bình nhỏ khô ng là gì
nhưng lạ i là trung gian đố i vớ i đạ i dương. Họ sẽ mang nướ c trả lạ i đạ i
dương và giếng trở nên trong sạ ch hơn, má t mẻ hơn. Điều Yoga nó i là
rấ t kỳ diệu, rằ ng nếu con ngườ i cho cũ ng nhiều như nhậ n thì ngườ i đó
ỳ ệ g g g ậ g
sẽ trở nên số ng độ ng hơn. Bạ n nhậ n nhiều thì bạ n cũ ng cho nhiều theo
cù ng mộ t tỷ lệ, con ngườ i trở thà nh trung tâ m nhiều nă ng lượ ng hơn,
nhiều cả m xú c hơn, nhiều vũ điệu hơn, cuộ c số ng biểu lộ trong họ mã nh
liệt hơn. Hãy xem xét trườ ng hợ p Krishna hay Đứ c Phậ t, Mahavira hay
Christ - lý do mà họ có vẻ trà n đầy nă ng lượ ng số ng như vậy là gì? Chỉ có
mộ t lý do - rằ ng họ khô ng đau khổ trong khi cho cũ ng như khô ng đau
khổ trong khi nhậ n. Họ nhậ n cũ ng nhiều mà cho cũ ng nhiều.
Tô i muố n nhắ c lạ i vớ i cá c bạ n về câ u nó i củ a Jesus... Và Jesus là mộ t
trong số ít yogi vĩ đạ i trên thế gian, ô ng ấy đã để lạ i cho thế hệ sau
nhữ ng câ u kih quý giá . Jesus nó i: "Nhữ ng ngườ i bả o hộ cũ ng sẽ cho.
Nhữ ng ngườ i có ít sẽ cho nhiều hơn và nhữ ng ngườ i có nhiều sẽ nhậ n
nhiều hơn".
Điều ô ng ấy nó i rấ t mâ u thuẫ n. Chú ng ta sẽ nó i điều đó là khô ng cô ng
bằ ng! Hãy cho ngườ i khô ng có gì. Tạ i sao chú ng ta lạ i cho ngườ i đã có
đủ ? sẽ là đú ng nếu chú ng ta khô ng cho ngườ i có nhiều. Nhưng Jesus
đang nó i về mộ t cá i gì đó ý nghĩa sâ u sắ c hơn. Ô ng ấy nó i rằ ng, ngườ i có
nhiều nă ng lượ ng thì sẽ cho nhiều hơn; ngườ i có ít nă ng lượ ng sẽ cho ít
hơn. Lý do khô ng thể cho là vì ngườ i có ít đang ngồ i vớ i nhữ ng ô cử a đi
và ô cử a sổ bị đó ng - đó là lý do tạ i sao anh ta có ít. Anh ta đau khổ trong
việc cho, đó là lý do tạ i sao anh ta cũ ng bị lỡ trong việc nhậ n, anh ta bị
hao mò n đi và khô ng thể nhậ n.
Tô i đã nghe câ u chuyện, có ngườ i ở trong là ng đọ c mộ t cuố n sá ch nó i
rằ ng tiền hú t má u. Ô ng ta là ngườ i nghèo khổ , ô ng ta chỉ có mộ t rupi.
Ô ng ta nghĩ, nếu tiền hú t tiền thì phả i đến mộ t nơi nà o đó có nhiều tiền
để đặ t đồ ng mộ t rupi gầ n chú ng, đồ ng mộ t rupi đó có thể kéo về nhiều
rupi hơn. Ô ng ta và o thà nh phố và đến mộ t cử a hà ng củ a mộ t nhà buô n
già u có . Lú c đó là và o buổ i tố i, tấ t cả nhữ ng đồ ng rupi có đượ c từ việc
bá n hà ng đã đượ c đếm. Ngồ i ở bậ c thềm củ a cử a hà ng, ngườ i đà n ô ng
bắ t đầ u là m cho đồ ng rupi kêu leng keng. Ô ng ta là m cho đồ ng mộ t rupi
kêu rấ t lâ u nhưng khô ng có đồ ng rupi nà o bị hú t tớ i nó . Sau đó ô ng ta
nghĩ, có lẽ khoả ng cá ch quá xa. Cho nên, ô ng ta ném đồ ng rupi củ a mình
lên đố ng rupi củ a nhà buô n già u có . Ô ng ta đã chờ mộ t lú c và nhìn xem
đồ ng rupi củ a mình có quay trở lạ i cù ng nhữ ng đồ ng rupi khá c hay
khô ng. Nhưng điều đó đã khô ng xảy ra. Thế rồ i ô ng ta nó i vớ i nhà buô n.
"Quyển sá ch nó i khô ng đú ng - xin hãy trả lạ i mộ t rupi cho tô i". Nhà
buô n hỏ i, "Sá ch nà o?". Ô ng ta nó i, "Tô i đọ c cuố n sá ch nó i rằ ng tiền hú t
tiền". Nhà buô n nó i, "Sá ch đó nó i đú ng, nhiều rupi hú t mộ t rupi, ô ng hãy
đi về nhà đi. Điên khù ng, liệu mộ t rupi có thể hú t nhiều rupi khô ng?
quyển sá ch đó đú ng, tiền kéo tiền. Bây giờ ô ng hãy trở về nhà đi và
đừ ng bao giờ mắ c sai lầ m nữ a, đừ ng nó i quyển sá ch là sai". Con ngườ i
tộ i nghiệp đó khô ng bao giờ nó i lạ i vớ i bấ t kỳ ai rằ ng quyển sá ch là sai,
bở i vì quyển sá ch đã đượ c chứ ng minh là đú ng.
Nguyên lý ma thuậ t mà Jesus nó i - nếu bạ n muố n trà n đầy điều linh
thiêng thì hãy là ngườ i cho điều linh thiêng; chia sẻ và nhậ n, lưu trữ và
khô ng cò n. Nếu bạ n giữ bạ n sẽ mấ t. Nếu bạ n mấ t, bạ n sẽ nhậ n. Cá c câ u
g ạ g ạ ạ ạ ậ
kinh có vẻ như mâ u thuẫ n nhưng Yoga biết lý do đố i vớ i nhữ ng câ u kinh
này. Lý do là , bả n thâ n chú ng ta cà ng trố ng rỗ ng thì chú ng ta cà ng tạ o
nhiều khô ng gian cho điều linh thiêng. Cà ng nhiều điều linh thiêng hạ
xuố ng chú ng ta thì chú ng ta cà ng trà n đầy phú c lạ c bở i việc chia sẻ, bở i
vì là m trố ng rỗ ng, và chú ng ta cho trong dư dậ t, phong phú .
Kinh thứ sá u này nó i, con ngườ i khô ng phả i là ngườ i cho đơn độ c
hoặ c khô ng phả i là ngườ i nhậ n đơn độ c. Ở đây, con ngườ i khô ng phả i là
kẻ ă n xin hoặ c khô ng phả i là vua chú a. Nếu con ngườ i muố n trở thà nh
vua mộ t cá ch đơn độ c thì ngườ i đó sẽ ở trong khó khă n. Và nếu mộ t
ngườ i nà o đó muố n trở thà nh kẻ ă n xin mộ t cá ch đơn độ c thì ngườ i đó
cũ ng sẽ gặ p khó khă n. Kẻ ă n xin và nhà vua ở trong cù ng mộ t con ngườ i.
Tay này cho và tay kia nhậ n. Tay này có khả nă ng nhậ n nhiều như tay
kia cho, và tay kia sẽ chỉ có khả nă ng cho nhiều như tay này nhậ n.
A! liệu chú ng ta có hiểu điều này, nếu vậy toà n bộ cấ u trú c cuộ c số ng
củ a chú ng ta hẳ n sẽ thay đổ i. Vậy thì, chú ng ta sẽ khô ng chứ ng tỏ là chủ
sở hữ u củ a nhiều thứ , bở i vì con ngườ i giữ nhiều thứ thì vẫ n giữ nguyên
là khố n khổ . Con ngườ i cà ng giữ nhiều thứ thì họ sẽ cà ng giữ nguyên
khố n khổ . Con ngườ i phả i biết nghệ thuậ t củ a từ bỏ . Con ngườ i phả i
biết nghệ thuậ t củ a dâ ng tặ ng, bở i vì nghệ thuậ t dâ ng tặ ng là con đườ ng
duy nhấ t để nhậ n. Chú ng ta cà ng trố ng rỗ ng thì chú ng ta cà ng có khả
nă ng và xứ ng đá ng để nhậ n nhiều hơn. Nhữ ng ngườ i trố ng rỗ ng sẽ trở
nên trà n đầy. Nhữ ng ngườ i thự c sự trà n đầy sự sở hữ u, kìm giữ sự sở
hữ u thì sẽ vẫ n giữ nguyên là trố ng rỗ ng. Hồ là m trà n đầy, nú i vẫ n giữ
nguyên trố ng rỗ ng. Mưa cũ ng trú t xuố ng nhữ ng ngọ n nú i nhưng nướ c
khô ng dừ ng lạ i trên chú ng, chú ng đã trà n đầy. Hồ đang trố ng rỗ ng, nếu
thậ m chí khô ng mưa thì cũ ng khô ng việc gì phả i lo lắ ng, nướ c từ nú i
chảy xuố ng hồ và là m đầy chú ng. Hồ đang trố ng rỗ ng, đó là bí mậ t củ a
chú ng.
Nếu con ngườ i tiếp tụ c trở nên trố ng rỗ ng trong mọ i khía cạ nh thì họ
cũ ng sẽ trở nên trà n đầy. Và nếu con ngườ i tiếp tụ c trở nên trà n đầy
trong mọ i khía cạ nh thì họ cũ ng sẽ tiếp tụ c trở nên trố ng rỗ ng. Cả hai là
hai mặ t củ a cù ng mộ t đồ ng tiền. Nếu mộ t ngườ i nà o đó liên tụ c cầ u xin
thầ n thá nh thì hãy nhớ mộ t điều, anh ta sẽ khô ng có khả nă ng tạ o ra bấ t
kỳ mố i liên hệ nà o vớ i thầ n thá nh. Chú ng ta khô ng có mố i liên hệ bở i vì
nhữ ng ngô i đền là nhữ ng nơi cầ u nguyện củ a chú ng ta, ở đó chú ng ta
chỉ cầ n xin. Ở đó chú ng ta là nhữ ng kẻ ă n xin. Sự cầ u nguyện củ a chú ng
ta trở nên giả tạ o, bở i vì sự cầ u nguyện củ a chú ng ta là củ a nhữ ng kẻ ă n
xin, họ đến đó chỉ để cầ u xin.
Nên nhớ , khi chú ng ta đi cầ u xin, chú ng ta khô ng dâ ng tặ ng bấ t kỳ cá i
gì giá trị cho đấ ng linh thiêng, chú ng ta đang dâ ng tặ ng cù ng nhữ ng thứ
mà chú ng ta muố n xin.
Mộ t ngườ i đến vớ i tô i và nó i, "Trướ c đây tô i khô ng tin và o Thượ ng đế,
nhưng bây giờ thì tô i tin". Tô i hỏ i ô ng ta, "Mộ t và i yêu cầ u củ a ô ng có
đượ c thỏ a mã n khô ng?" Ô ng ta hỏ i tô i là m cá ch nà o tô i biết. Tô i nó i vớ i
ô ng ta, "Nhìn mặ t ô ng tô i biết, khô ng phả i là ô ng đã thự c hiện hà nh
g ặ g gp g ự ệ
trình, thậ m chí chỉ là mộ t chú t, tớ i thẳ ng thầ n thá nh. Chắ c chắ n mộ t và i
đò i hỏ i đã đượ c thỏ a mã n". Ô ng ta nó i, "Thự c sự , cont rai tô i khô ng có
việc là m, cho nên tô i cầ u nguyện và đã gử i tố i hậ u thư cho Thượ ng đế,
nếu con trai tô i khô ng tìm đượ c việc là m trong mộ t thá ng thì tô i sẽ
khô ng bao giờ tin và o ô ng ta. Và con tô i đã có việc là m, cho nên bây giờ
tô i tin mộ t cá ch chắ c chắ n".
Bây giờ , đố i vớ i ngườ i đà n ô ng này thì cô ng việc là quan trọ ng hơn
Thượ ng đế. Nếu con trai củ a ô ng ta mấ t việc thì Thượ ng đế cũ ng mấ t vị
trí trong ô ng ta. Ngà i cũ ng sẽ trở nên vô dụ ng. Ngà i sẽ khô ng có ý nghĩa
gì đố i vớ i con ngườ i này. Ngườ i đà n ô ng này sẽ đến để đá đít ngà i và yêu
cầ u ngà i rờ i ngai và ng, như thế là quá đủ .
Chú ng ta đến cầ u nguyện Thượ ng đế chỉ để thỏ a mã n yêu cầ u củ a
chú ng ta. Nên nhớ , con ngườ i đến vớ i Thượ ng đế để dâ ng tặ ng thì chỉ có
lờ i cầ u nguyện củ a ngườ i đó là có ý nghĩa. Con ngườ i đến vớ i Thượ ng
đế để dâ ng tặ ng, ngườ i đó chỉ là sự chuyển tiếp. Khô ng phả i là con
ngườ i luô n luô n dâ ng tặ ng thì khô ng nhậ n đượ c gì, ngượ c lạ i họ nhậ n
đượ c rấ t nhiều. Ngườ i cho đang nhậ n. Ngườ i có nhu cầ u cũ ng dâ ng
tặ ng. Đây là lý do tạ i sao Jesus nó i, ngườ i có ít cũ ng dâ ng tặ ng. Ở thờ i
điểm con ngườ i sẵ n sà ng cho thì ngườ i đó trở nên nhậ n biết toà n bộ -
bở i vì để trao tặ ng thì nhữ ng ô cử a củ a trá i tim phả i đượ c mở . Và thô ng
qua nhữ ng ô cử a này, ngườ i đó nhậ n. Con ngườ i sợ trao tặ ng thì phả i
giữ cho nhữ ng ô cử a đó ng vì sợ rằ ng kẻ trộ m có thể và o, ngườ i ă n xin có
thể và o, mộ t ngườ i nà o đó có thể đứ ng xin trướ c cử a. Anh ta phả i giữ
cho toà n bộ cử a đi và cử a sổ đó ng lạ i. Cá c ô cử a củ a anh ta bị đó ng và
anh ta đò i hỏ i từ bên trong ngô i nhà rằ ng, cho tô i cá i này, cho tô i cá i kia.
Thậ m chí Thượ ng đế đến bên ô cử a để cho thì anh ta cũ ng khô ng mở ,
bở i vì anh ta sợ ai đó biết thì mộ t và i kẻ ă n mày sẽ đến; mộ t ngườ i nà o
đó đến để xin.
Tô i đã từ ng nghe, Thượ ng đế kể chuyện cườ i như thế này nhiều lầ n.
Ngà i đến cử a nhà mộ t ngườ i nà o đó dướ i dạ ng mộ t ngườ i ă n xin. Thế
rồ i bị nhậ n ra rằ ng con ngườ i này khô ng xứ ng đá ng để nhậ n, bở i vì con
ngườ i khô ng có khả nă ng cho thì cũ ng khô ng thể xứ ng đá ng nhậ n. Mộ t
cá ch tự nhiên, Thượ ng đế khô ng thể yêu cầ u sự già u sang từ bạ n. Lẽ tự
nhiên, Thượ ng đế khô ng thể yêu cầ u ngô i nhà từ bạ n, bở i vì ngô i nhà
khô ng phả i củ a bạ n. Ngày mai bạ n sẽ khô ng ở đây và ngô i nhà sẽ khô ng
cò n đây. Sự già u có khô ng phả i là củ a bạ n, nó ở trong tay bạ n ngày hô m
nay. Thượ ng đế chỉ có thể yêu cầ u mộ t thứ , và đó là - chỉ có bạ n là xứ ng
đá ng để yêu cầ u. Do vậy, Yoga nó i con ngườ i sẵ n sà ng dâ ng tặ ng chính
mình thì sẽ trở nên nhậ n tấ t cả .
... Chỉ có điều kiện là chú ng ta có thể dâ ng tặ ng chính mình, chỉ vớ i
điều kiện là chú ng ta từ bỏ chính chú ng ta, chỉ vớ i điều kiện: “Củ a ngươi
sẽ đượ c tặ ng, hãy nhậ n ta!”
Có kỷ niệm nhỏ trong cuộ c đờ i củ a Vivekanada. Khi cha củ a
Vivekanada chết, gia đình ô ng ta trở nên nghèo tú ng đến nỗ i khô ng đủ
lương thự c cho cả mẹ và con. Cho nên Vivekanada hẳ n là muố n nó i vớ i
g ự ẹ
mẹ mình, “Hô m nay con đượ c mờ i tớ i nhà ngườ i bạ n củ a con, con sẽ đi
tớ i đó”. Thự c ra khô ng có lờ i mờ i nà o, khô ng có gì, ô ng ta chỉ muố n lang
thang ngoà i đườ ng và trở về nhà muộ n. Nếu khô ng, vớ i lượ ng thự c
phẩ m quá ít bà mẹ hẳ n sẽ nhườ ng cho ô ng và bà vẫ n sẽ bị đó i. Cho nên,
ô ng ta quay về nhà vớ i dạ dày trố ng rỗ ng nhưng rấ t vui, cườ i nó i rấ t to,
“Bữ a ă n quá tuyệt vờ i! Nhữ ng đĩa thứ c ă n tuyệt ngon đã đượ c chuẩ n bị!”
Ô ng ta hẳ n là muố n và o nhà và nó i về nhữ ng mó n ă n mà khô ng có nơi
nà o nấ u cho ô ng ta, nhữ ng thứ c ă n mà ô ng ta chưa bao giờ ă n ở bấ t kỳ
đâ u.
Khi Ramakrishna biết điều này, ô ng ta nó i, “Ô ng mớ i điên khù ng là m
sao! tạ i sao khô ng yêu cầ u Thượ ng đế và mọ i ngườ i sẽ quan tâ m đến
ô ng”. Vivekanada nó i rằ ng nó i về ă n và uố ng vớ i Thượ ng đế là điều quá
tầ m thườ ng. Ramakrishna vẫ n yêu cầ u ô ng ta hỏ i ít nhấ t mộ t lầ n xem
sao. Ô ng ta cử Vivekanada và o trong ngô i đền. Mộ t giờ trô i qua, mộ t giờ
rưỡ i trô i qua, Vivekanada ra khỏ i ngô i đền vớ i trạ ng thá i rấ t hạ nh phú c
và thà nh kính. Ô ng ta vừ a ra khỏ i điệu vũ . Ramakrishna hỏ i, “Ô ng đã
nhậ n đượ c nó chưa? Ô ng đã hỏ i điều đó chưa? Vivekanada nó i, “Nhậ n
cá i gì?” Rmakrishna nó i, “Tô i đã nó i vớ i ô ng đưa ra yêu cầ u. Điều gì là m
ô ng quay trở ra vớ i tâ m trạ ng phú c lạ c như vậy?” Vivekanada nó i, “Tô i
đã hoà n toà n quên điều đó”.
Điều này xảy ra rấ t nhiều lầ n. Ramakrishna muố n cử ô ng ta và o trong
và khi Vivekanada ra khỏ i ngô i đền, ô ng ta muố n yêu cầ u điều đó . Thế
rồ i Vivekananda muố n nhớ xem ô ng ta đượ c cử và o đó vớ i lý do gì.
Ramakrishna nó i, “Ô ng bị điên hay sao vậy? bở i vì khi và o trong, ô ng
hứ a vớ i tô i rằ ng ô ng sẽ hỏ i”. Vivekananda nó i, “Khi tô i và o trong, trí nhớ
về việc tô i phả i hỏ i Thượ ng đế mộ t cá i gì đó vẫ n khô ng phai nhạ t.
Ngượ c lạ i, cả m giá c về dâ ng tặ ng nảy sinh trong tô i, đến nỗ i tô i muố n
dâ ng tặ ng bả n thâ n mình cho ngà i. Và khi tô i dâ ng tặ ng bả n thâ n mình,
trong tô i có quá nhiều phú c lạ c đến nỗ i khô ng cò n cả m thấy đó i, khá t
hoặ c khô ng cầ n yêu cầ u bấ t kỳ điều gì”.
Vivekananda khô ng thể yêu cầ u. Điều đó là khô ng thể đố i vớ i ô ng ta.
Cho đến bây giờ , khô ng có con ngườ i tâ m linh đích thự c nà o đã yêu
cầ u buộ c phả i hiểu thấ u đá o rằ ng họ khô ng có gì liên quan tớ i tâ m linh.
Con ngườ i tâ m linh chỉ dâ ng tặ ng.
Jesus đã bị đó ng đinh trên cây thậ p á c. Và o đêm trướ c khi bị đó ng
đinh, nhữ ng ngườ i bạ n củ a ô ng ấy đã nó i vớ i ô ng ấy trong vườ n, “Hãy
nó i vớ i Thượ ng đế, yêu cầ u ngườ i nhữ ng gì ô ng muố n”. Jesus chỉ cườ i.
Bình minh xuấ t hiện, khi ô ng ấy bị đó ng đinh trên cây thậ p á c. Nhữ ng
chiếc đinh bị đó ng và o tay khi â m thanh phá t ra từ miệng ô ng, ô ng ấy
buô ng bỏ và để mình bị treo trên cây thậ p á c. Thế rồ i đó khô ng chỉ là
cây thậ p á c, nó đã trở thà nh biểu tượ ng củ a Thượ ng đế. Bấy giờ ô ng ấy
khô ng thể tự dâ ng hiến mình. Ô ng ấy đã bị treo trên cây thậ p á c.
Treo trên cây thậ p á c đã trở thà nh biểu tượ ng. Và điều đó đã trở thà nh
biểu tượ ng khá c thườ ng đến nỗ i nhữ ng ngườ i muố n đến vớ i thầ n
thá nh, họ nên can đả m để tự treo mình lên, treo ‘Cá i tô i’ củ a họ lên cây
thậ p á c.
Nhưng con ngườ i khô ng lương thiện; sự bấ t lương củ a họ là vô hạ n.
Có linh mụ c Thiên chú a giá o đang lang thang khắ p thế giớ i vớ i cây thậ p
á c bằ ng và ng treo trên cổ củ a họ ! Hãy xem cổ họ treo trên cây thậ p á c
hay cây thậ p á c treo trên cổ họ ? Nhưng con ngườ i dễ bị nhầ m lẫ n. Jesus
đã bị treo tren cây thậ p á c, nhữ ng ngườ i theo ô ng ấy đang lang thang
vớ i cây thậ p á c nhỏ treo trên cổ mình. Thậ m chí cây thậ p á c cũ ng có thể
trở thà nh đồ trang sứ c - con ngườ i quá bấ t lương! Họ đã quên mấ t ý
nghĩa quan trọ ng củ a dâ ng tặ ng, họ quên ý tưở ng thự c sự củ a việc coi
mình là khô ng quan trọ ng, họ chỉ nhớ đến việc nhậ n!
Yoga nó i, con ngườ i nhậ n cù ng tỷ lệ như khi cho; và con ngườ i nhậ n
cù ng mộ t thứ mà họ đã cho. Nếu bạ n dâ ng hiến cuộ c số ng, bạ n sẽ nhậ n
đượ c cuộ c số ng; nếu bạ n dâ ng hiến bả n thâ n mình, bạ n sẽ nhậ n đượ c
nó trong toà n bộ ; nếu bạ n cho bả n ngã , bạ n sẽ nhậ n đượ c linh hồ n, nếu
bạ n dâ ng hiến cá nhâ n vô nghĩa này thì bạ n sẽ nhậ n đượ c cá thể tố i
thượ ng, nếu bạ n dâ ng tặ ng xá c chết này thì bạ n sẽ nhậ n đượ c thâ n bấ t
tử . Chú ng ta có gì đá ng giá để dâ ng tặ ng? chú ng ta có xá c chết, có bả n
ngã dố i trá , có ý tưở ng rằ ng ta là mộ t cá i gì đó - đây là tấ t cả nhữ ng gì
chú ng ta có , đây là tấ t cả nhữ ng thứ chú ng ta sẽ cho. Bằ ng việc cho này,
sự thự c - bả n thể thự c sự củ a chính ta xuấ t hiện trở lạ i; ta nhậ n đượ c sự
thậ t và thâ n bấ t tử củ a mình.
Cho nên, hãy ghi nhớ thậ t sâ u sắ c câ u kinh Yoga thứ sá u: dâ ng hiến tự
nó là nhậ n; tự coi mình là khô ng quan trọ ng, bở i vì ở đây thậ m chí mộ t
giọ t cũ ng dâ ng tặ ng đạ i dương. Nhưng khi mộ t giọ t nà o đó tự dâ ng
mình cho đạ i dương, bạ n đã bao giờ quan sá t chưa? Khi giọ t nướ c tự
dâ ng mình cho đạ i dương thì nó cũ ng nhậ n đượ c đạ i dương, ngay lậ p
tứ c giọ t nướ c biến thà nh đạ i dương!
Kabir đã nó i mộ t điều rấ t kỳ diệu. Ô ng ta nó i rằ ng, tìm kiếm và theo
đuổ i, cuố i cù ng tô i biến mấ t; điều đó ngẫ u nhiên đến mứ c giọ t nướ c đã
rơi và o đạ i dương, bây giờ là m cá ch nà o để tìm ra? Nhưng sau mộ t thờ i
gian, Kabir đã viết mộ t câ u khá c và nó i vớ i nhữ ng ngườ i bạ n củ a mình,
“Hãy quên câ u trướ c đi như là mộ t sai lầ m tình cờ xuấ t hiện”. Bây giờ tô i
nó i điều thự c hơn cho cá c bạ n, rằ ng đạ i dương đã rơi và o giọ t nướ c.
Giọ t nướ c đã rơi và o đạ i dương, có lẽ phả i là m mộ t cá i gì đó để tìm lạ i
giọ t nướ c, như bây giờ đạ i dương đã rơi và o giọ t nướ c, bây giờ khô ng có
cá ch nà o để tìm ra giọ t nướ c. Bây giờ là m thế nà o có thể lấy đượ c nó ra?
Khi giọ t nướ c rơi và o đạ i dương, vớ i chú ng ta giọ t nướ c xuấ t hiện như
là nó đang rơi và o đạ i dương, nhưng khi nó rơi, giọ t nướ c nhậ n ra rằ ng,
đó chính là đạ i dương đã thự c sự rơi và o giọ t nướ c. Khi con ngườ i tự
nép mình, anh ta cả m nhậ n rằ ng anh ta đang tự nép mình, nhưng khi
anh ta đã tự coi mình là khô ng quan trọ ng, ngay lậ p tứ c anh ta nhậ n ra
rằ ng cuộ c gặ p gỡ vớ i đấ ng linh thiêng đã xảy ra - đó khô ng phả i là mấ t
mộ t cá i gì đó mà là đượ c.
Mộ t trong nhữ ng mô n đệ trẻ củ a Đứ c Phậ t đã đạ t chứ ng ngộ , ngườ i đã
nó i vớ i ô ng ta, “Bây giờ ô ng đã đạ t đượ c, ô ng hãy đi và chỉ ra con đườ ng,
ô cử a và thô ng qua đó , ô ng đi và o con ngườ i. Hãy đi và nó i vớ i mọ i
ngườ i về ngô i đền mà ở đó niềm phú c lạ c vô hạ n rền vang”. Mô n đệ nó i,
“Tô i đang đợ i lệnh củ a thầy. Tô i sẽ rờ i đi và o ngày hô m nay. Tô i sẽ chia
sẻ nhữ ng gì tô i đã đạ t đượ c”. Đứ c Phậ t hỏ i, “Ô ng sẽ đi đâ u, theo hướ ng
nà o?”. Mô n đệ đó có tên là Poorna, ô ng ta nó i, “Có con đườ ng khô rá o
củ a Bihar, đượ c gọ i là Sookha, đó là nơi mà tô i sẽ đến - cho đến bây giờ
khô ng có ai đã mang thô ng điệp củ a thầy tớ i đó”. Đứ c Phậ t nó i, “Đừ ng đi
tớ i đó . Tô i sẽ khô ng khuyên ô ng tớ i đó bở i vì con ngườ i ở đó khô ng tố t.
Thự c tế là cho đến bây giờ khô ng có ai tớ i đó”. Poorna nó i, “Tô i cầ n gì
phả i đến nhữ ng nơi mà ở đó con ngườ i là thâ n thiện, tố t bụ ng? Xin hãy
cho phép tô i đến Sookha”. Đứ c Phậ t nó i, “Hãy để tô i hỏ i ô ng ba câ u hỏ i,
sau đó ô ng có thể đi”.
Câ u hỏ i đầ u tiên tô i hỏ i ô ng là , “Con ngườ i ở đó rấ t xấ u xa, họ là nhữ ng
ngườ i độ c á c, ngu ngố c. Nếu họ lạ m dụ ng ô ng, điều gì sẽ xảy ra vớ i tâ m
trí ô ng?” Poorna nó i, “Thầy sẽ biết rõ điều gì sẽ xảy ra vớ i tâ m trí tô i.
Điều tương tự đó hẳ n sẽ xảy ra vớ i tâ m trí thầy. Tâ m trí tô i sẽ nó i,
‘Nhữ ng con ngườ i đó mớ i tố t là m sao, họ chỉ lạ m dụ ng mà khô ng đá nh
tô i. Họ có thể đá nh tô i nhừ tử ’”. Thế rồ i Đứ c Phậ t nó i, “Poorna, nên biết
rằ ng họ sẽ cò n đá nh ô ng. Họ là nhữ ng ngườ i rấ t xấ u xa, họ sẽ đá nh ô ng.
Khi họ đá nh ô ng thì điều gì sẽ xảy ra trong tâ m trí ô ng”. Poorna nó i,
“Điều tương tự cũ ng xuấ t hiện trong tâ m trí thầy. Tô i sẽ cá m ơn tồ n tạ i
quá tử tế; nhữ ng con ngườ i này quá tố t đến nỗ i họ khô ng giết tô i. Họ
hẳ n có thể giết tô i”. Đứ c Phậ t nó i, “Bây giờ hãy để tô i hỏ i câ u hỏ i cuố i
cù ng. Nếu họ giết ô ng, ý nghĩ cuố i cù ng củ a ô ng trong lú c hấ p hố i là gì?”
Poorna nó i, “Thầy đang hỏ i nhữ ng điều hã o huyền. Thầy biết rõ rằ ng,
điều tương tự xuấ t hiện trong tô i thì hẳ n cũ ng có thể xuấ t hiện trong
thầy trong cù ng hoà n cả nh. Trong khi hấ p hố i, tô i sẽ cá m ơn họ rằ ng có
nhữ ng con ngườ i tố t, họ thô ng cả m vớ i tô i về nhữ ng sai lầ m mà tô i đã
mắ c phả i trong cuộ c đờ i này”.
Đứ c Phậ t nó i, “Ô ng đã trở thà nh con ngườ i tâ m linh, thà nh nhà tu
hà nh, ô ng có thể đi bấ t kỳ nơi đâ u. Bây giờ toà n bộ trầ n gian là thiên
đườ ng cho ô ng, tấ t cả mọ i ngô i nhà đều là ngô i đền và mỗ i con mắ t đều
là con mắ t củ a đấ ng linh thiêng.” Yoga sắ p đặ t nền tả ng cho tầ m nhìn
như vậy.
Tô i sẽ nó i chuyện vớ i cá c bạ n về nhiều kinh và o ngày mai. Mộ t số câ u
hỏ i đã đượ c đặ t ra, mộ t số câ u hỏ i khá c có thể nảy sinh và o ngày mai,
vậy thì tấ t cả cá c câ u hỏ i có thể đượ c trả lờ i cù ng nhau.
Cá c bạ n đã lắ ng nghe tô i vớ i tình thương yêu, tô i rấ t biết ơn vì điều đó .
Cho phép tô i thô ng bá o cho cá c bạ n hai tin và o buổ i sá ng. Chỉ nhữ ng
ngườ i bạ n muố n tham thiền có thể đến và o buổ i sá ng; nên nhớ , chỉ
nhữ ng ngườ i muố n tham thiền. Đừ ng đến để xem. Khô ng gì có thể biết
tớ i quan sá t, chỉ thô ng qua thự c hà nh thì mớ i có thể biết. Quan sá t gây
ra sự phiền nhiễu đố i vớ i nhữ ng ngườ i đang tham thiền. Nhữ ng ngườ i
ự p g g g g g
đến nên tắ m trướ c khi đi, và họ nên đến và ngồ i ở đây trở nên hữ u ích
và có lợ i cho việc và o thiền.
Cá c bạ n đã nghe tô i vớ i tình thương yêu, tô i xin cá m ơn về điều đó . Tô i
xin gử i lờ i chà o củ a mình tớ i thầ n thá nh bên trong tấ t cả cá c bạ n, xin
hãy chấ p nhậ n lờ i chà o củ a tô i.
Chương 4
19 tháng mười 1970, buổi tối tại Poorna, Ấn Độ.
Cá c bạ n yêu quý củ a tô i,
Tô i đã nó i vớ i bạ n trong mộ t câ u kinh rằ ng, cuộ c số ng là nă ng lượ ng
và có hai khía cạ nh củ a nă ng lượ ng - tồ n tạ i và khô ng tồ n tạ i. Sau đó tô i
nó i vớ i bạ n trong kinh khá c rằ ng tồ n tạ i cũ ng có hai khía cạ nh - vô thứ c
và ý thứ c. Bây giờ câ u kinh thứ bảy... ý thứ c cũ ng có hai khía cạ nh - tự ý
thứ c và tự vô thứ c; ý thứ c là nhậ n biết bả n thể mình và vô thứ c là khô ng
nhậ n biết bả n thể mình.
Nếu chú ng ta nghĩ cuộ c đờ i như là cá i cây lớ n thì nă ng lượ ng số ng củ a
cây là mộ t. Sau đó cây chia thà nh hai nhá nh: tồ n tạ i và khô ng tồ n tịa.
Chú ng ta đã bỏ quên khô ng tồ n tạ i, chú ng ta khô ng bà n luậ n về nó , bở i
vì nó khô ng liên quan đến Yoga. Vậy thì tồ n tạ i cũ ng chia thà nh hai
nhá nh: ý thứ c và vô thứ c. Chú ng ta cũ ng bỏ vô thứ c lạ i, khô ng bà n luậ n
về nó bở i vì nó cũ ng khô ng liên quan đến Yoga. Ý thứ c cũ ng chia thà nh
hai nhá nh; tự ý thứ c và tự vô thứ c. Việc hiểu sự khá c nhau giữ a hai vấ n
đề trong câ u kinh thứ bảy này là điều vô cù ng quan trọ ng. Nhữ ng gì tô i
đã nó i đến bây giờ là sự chuẩ n bị để hiểu câ u kinh thứ bảy mà tô i sẽ nó i
vớ i cá c bạ n trong ngày hô m nay. Từ câ u này mà quá trình củ a phương
phá p rèn luyện Yoga bắ t đầ u. Do vậy mà hiểu đú ng câ u kinh thứ bảy này
là rấ t hữ u ích.
Có nhữ ng loà i cây, nhữ ng loà i chim, nhữ ng độ ng vậ t; tấ t cả chú ng đều
có ý thứ c nhưng chú ng khô ng nhậ n biết về ý thứ c củ a chú ng. Chú ng là ý
thứ c và vô thứ c. Chú ng có cuộ c số ng, cuộ c số ng có đó , ý thứ c có đó ,
nhưng chú ng khô ng nhậ n biết thự c tạ i chú ng. Thế rồ i con ngườ i cũ ng có
đó , anh ta cũ ng tương tự như thú vậ t, chim muô ng và cây cố i nhưng anh
ta nhậ n biết đượ c thự c tạ i củ a mình. Thêm mộ t khía cạ nh mớ i và o ý
thứ c củ a anh ta, rằ ng anh ta cũ ng là tự ý thứ c. Anh ta cũ ng cò n biết rằ ng
anh ta có ý thứ c. Chỉ riêng việc có ý thứ c khô ng đủ để trở thà nh con
ngườ i. Điều kiện để trở thà nh con ngườ i đó là khả nă ng nhậ n biết rằ ng
con ngườ i là có ý thứ c. Đây là sự khá c nhau duy nhấ t giữ a con ngườ i và
thú vậ t. Con vậ t cũ ng có ý thứ c nhưng chú ng khô ng nhậ n biết đượ c ý
thứ c củ a chú ng.
Nếu bạ n cố nhớ về quá khứ củ a mình, bạ n sẽ chỉ có khả nă ng nhớ cho
đến lứ a tuổ i lên bố n hoặ c lên nă m. Trướ c đó mọ i thứ đều mờ mịt đố i
vớ i bạ n. Khô ng có gì đượ c nhớ lạ i trướ c bố n tuổ i. Chắ c chắ n là bạ n tồ n
tạ i đến bố n tuổ i, nhưng có vẻ như bạ n khô ng tự ý thứ c. Đây là lý do tạ i
sao trẻ nhỏ và thú vậ t có vẻ như có cù ng tính hồ n nhiên. Khô ng có sự
că ng thẳ ng nà o cả . Tính hồ n nhiên đượ c nhìn thấy ở trẻ nhỏ , ở chim
muô ng, ở cây cố i. Có lẽ cho đến lú c bố n tuổ i, chú ng ta cũ ng chưa ý thứ c
đượ c chú ng ta là ai.
Thế rồ i, hà ng ngày chú ng ta ngủ từ bảy đến tá m tiếng trong vô thứ c.
Nếu con ngườ i số ng sá u mươi nă m thì họ đã ngủ mấ t hai mươi nă m.
Cho nên hai mươi nă m số ng trong vô thứ c; đó là nhữ ng nă m bạ n là vô
thứ c. Bạ n đã ngủ quá nhiều lầ n, nhưng bạ n có thể kể lạ i bằ ng cá ch nà o
giấ c ngủ xuấ t hiện, khi nà o nó xuấ t hiện, và đó là gì khô ng? bạ n khô ng
thể kể lạ i. Bạ n cà ng thứ c khuya thì giấ c ngủ cà ng khô ng xuấ t hiện và khi
nó xuấ t hiện thì bạ n đã là vô thứ c. Giấ c ngủ luô n tìm thấy bạ n vô thứ c.
Bạ n vô thứ c cho đến thờ i điểm giấ c ngủ rờ i bạ n. Buổ i sá ng, khi giấ c ngủ
rờ i bạ n thì cũ ng là lú c ý thứ c xuấ t hiện.
Khi bạ n nó i, “Tô i đã ngủ tá m tiếng trong dêm”, điều đó khô ng có nghĩa
rằ ng bạ n nhậ n biết bạ n đã ngủ tá m tiếng. Điều đó chỉ có nghĩa, có
khoả ng trố ng tá m tiếng giữ a thờ i điểm cuố i cù ng khi bạ n đang thứ c và
thờ i điểm khi bạ n thứ c dậy và o buổ i sá ng. Đây là cá ch là m thế nà o bạ n
biết, nếu khô ng trong giấ c ngủ bạ n lạ i quay trở lạ i thế giớ i củ a thú vậ t
và cây cố i. Trong khoả ng thờ i gian cò n lạ i củ a ngày, khi bạ n nghĩ mình
hoà n toà n ý thứ c, thế mà chỉ thỉnh thoả ng bạ n mớ i hoà n toà n ý thứ c.
Và o mộ t ngày, bạ n đứ ng và quan sá t mọ i ngườ i đi trên đườ ng - bạ n sẽ
cả m thấy rấ t nhiều trong số họ đang đi bộ trong mơ ngủ . Mộ t ngườ i nà o
đó đang nó i chuyện vớ i mộ t ngườ i nà o đó khá c khô ng có mặ t ở đó , mộ t
ngườ i nà o đó đang là m cử chỉ bằ ng tay, mộ t ngườ i nà o đó đang liếm
mô i. Họ đang nó i vớ i ai? Có vẻ như khô ng có ai ở đó . Có phả i họ đang
thứ c? có vẻ như khô ng có ai ở đó . Thế rồ i câ u chuyện này sẽ tiếp tụ c vớ i
ai? Nếu bạ n có thể tự quan sá t, bạ n sẽ nhậ n ra toà n bộ thờ i gian mà bạ n
khô ng nhậ n biết. Chỉ thỉnh thoả ng nhậ n biết mớ i xuấ t hiện. Giả sử mộ t
ngườ i nà o đó chĩa dao và o ngự c bạ n, tạ i thờ i điểm đó trong bạ n có sự tự
nhậ n biết. Trong nhữ ng thờ i điểm đó , bạ n hoà n toà n nhậ n biết, ngượ c
lạ i sẽ là khô ng nhậ n biết.
Chú ng ta cố gắ ng hiểu thô ng qua mộ t và i ví dụ . Có nhữ ng cá i má i củ a
hai ngô i nhà . Nếu mộ t tấ m vá n đượ c đặ t dọ c theo má i củ a cả hai ngô i
nhà và bạ n đượ c yêu cầ u đi qua nó , có lẽ khô ng ai trong cá c bạ n sẽ sẵ n
sà ng bướ c trên nó . Nếu cũ ng tấ m vá n đó đặ t dướ i đấ t thì tấ t cả cá c bạ n -
già , trẻ, gá i, trai đều có thể bướ c trên nó và ó c lẽ khô ng có ai bị ngã . Tấ m
vá n là như nhau, cá c bạ n vẫ n như vậy, vậy thì tạ i sao bạ n lạ i từ chố i
bướ c trên nó khi nó đượ c đặ t dọ c trên má i nhà ? Và có rấ t nhiều ngườ i
có thể đi trên nó khi nó đượ c đặ t dướ i đấ t và khô ng có ai bị ngã , bây giờ
đâ u là khả nă ng để ngã khỏ i nó ? Nhưng khô ng phả i như vậy, khó khă n
thự c sự là gì? Khó khă n là ở chỗ khá c. Khó khă n là ở chỗ , khi bạ n bướ c
trên nó trên mặ t đấ t thì khô ng cầ n thiết phả i nhậ n biết. Bạ n có thể bướ c
trong vô thứ c. Nhưng bướ c trên má i nhà thì bạ n sẽ phả i nhậ n biết.
Chú ng ta biết, nếu chú ng ta khô ng nhậ n biết thì việc sợ bị ngã có thể
là m chú ng ta thiệt mạ ng. Trên mặ t đấ t, chú ng ta sẽ khô ng bị thiệt mạ ng,
thậ m chí chú ng ta bị ngã .
Thỉnh thoả ng sự nhậ n biết xuấ t hiện trong nhữ ng thờ i điểm hiểm
nghèo; thờ i gian cò n lạ i chú ng ta trong mơ ngủ . Khi cá i chết đến gầ n thì
sự nhậ n biết xuấ t hiện. Bình thườ ng chú ng ta khô ng nhậ n biết. Đó là lý
ự ậ ệ g g g ậ ý
do tạ i sao chú ng ta khô ng muố n thay đổ i thó i quen củ a mình, bở i vì con
ngườ i phả i trở nên nhậ n biết nếu thó i quen thay đổ i. Thó i quen cũ
khô ng cầ n sự nhậ n biết củ a bạ n
Hãy nhìn và o con ngườ i, là m cá ch nà o anh ta có thể lấy bao thuố c lá ra
khỏ i tú i củ a mình, đặ t điếu thuố c lên mô i và châ m lử a bằ ng que diêm.
Nếu bạ n quan sá t vớ i sự chú ý, bạ n sẽ nhậ n ra rằ ng anh ta hoà n toà n
khô ng nhậ n biết, anh ta thự c hiện toà n bộ cô ng việc đó gầ n như là trong
trạ ng thá i mơ ngủ . Anh ta khô ng có ý thứ c về việc lấy bao thuố c lá ra
khỏ i tú i, khi anh ta châ m lử a, khi anh ta bắ t đầ u nuố t khó i và o và nhả
khó i ra.
Nếu thế giớ i hoà n toà n nhậ n biết thì việc tìm ra con ngườ i ngu ngố c
như vậy là điều khó khă n, nhữ ng ngườ i đang hú t khó i thuố c và o và thở
khó i thuố c ra hà ng giờ . Và nếu bạ n xin ngườ i nà o đó mộ t điếu thuố c lá
thì ngườ i đó sẽ nó i rằ ng, tô i khô ng quá điên khù ng đến nỗ i phả i hít thở
khó i thuố c lá như vậy. Khô ng chỉ họ đang hít thở khó i thuố c lá ; toà n bộ
thế giớ i đang chố ng lạ i họ , giả i thích rằ ng hú t thuố c là có hạ i, là nguyên
nhâ n củ a bệnh tậ t, điều đó là m cho cuộ c đờ i ngắ n lạ i. Nhưng họ là vô
thứ c, tai củ a họ khô ng thể nghe đượ c điều đó .
Gầ n đây nướ c Mỹ đã quyết định rằ ng, trên mỗ i bao thuố c lá nên ghi
dò ng chữ in hoa: “Thuố c lá có hạ i cho sứ c khỏ e”. Nhữ ng ngườ i bá n
thuố c lá , nhữ ng ô ng chủ cô ng ty, nhà máy đều lớ n tiếng kêu lên rằ ng họ
sẽ bị mấ t hà ng tỷ đô la. Khi tô i đọ c tấ t cả điều này, tô i nó i, nhữ ng ngườ i
sả n xuấ t thuố c lá khô ng biết rằ ng con ngườ i là vô thứ c. Họ nghĩ, họ sẽ
đọ c sự cả nh cá o bằ ng chữ đỏ này trong bao nhiêu ngày? Và điều tương
tự đã xảy ra. Trong sá u thá ng, lượ ng bá n ra giả m xuố ng, nhưng sau sá u
thá ng, lượ ng bá n ra quay trở lạ i bình thườ ng như trướ c kia. Sự cả nh
bá o đượ c viết bằ ng chữ đỏ trên vỏ bao... nhưng ngườ i đọ c phả i đọ c sự
cả nh bá o đó . Mộ t ngườ i nà o đó đọ c mộ t hoặ c hai lầ n nhưng sau đó lạ i
rơi và o quên lã ng. Khi mua bao thuố c, sự cả nh bá o vẫ n trên vỏ bao
nhưng khô ng ai đọ c nó . Lượ ng bá n ra đã trở lạ i bình thườ ng.
Nếu mộ t cá i gì đó đượ c viết bằ ng mự c đỏ rằ ng đó là thuố c độ c, uố ng
nó là điều nguy hiểm, thế thì mộ t ngườ i nà o đó sẽ uố ng vớ i ý thứ c cả nh
giá c chă ng? Điều đó là rấ t khó . Rõ rà ng rằ ng mọ i thứ là tồ i tệ. Bao nhiêu
lầ n bạ n đã quyết định, bây giờ bạ n sẽ khô ng bị sự tứ c giậ n khố ng chế!
Bạ n đã quyết định bao nhiêu lầ n? Bao nhiêu lầ n bạ n đã khô ng có khả
nă ng thự c hiện điều đó ? Thậ m chí mộ t lầ n cũ ng khô ng đượ c thự c hiện,
bở i vì nếu vậy thì hẳ n là khô ng cầ n quyết định lạ i nữ a.
Tô i đã từ ng là khá ch củ a mộ t gia đình. Ô ng già trong ngô i nhà đã nó i
vớ i tô i, ô ng ta đã ba lầ n thề số ng độ c thâ n. Tô i đã rấ t ngạ c nhiên. Là m
cá ch nà o ô ng ta có thể thề số ng độ c thâ n ba lầ n? Tô i hỏ i ô ng ta tạ i sao
khô ng thề lầ n thứ tư. Ô ng già nó i, “Bằ ng việc thự c hiện điều đó ba lầ n,
tô i đã rú t đượ c kinh nghiệm, đó là điều khô ng thể, do vậy mà tô i khô ng
thề lầ n thứ tư”. Điều đó đã khô ng đượ c thự c hiện trong lầ n thứ ba.
Hà ng ngày bạ n tứ c giậ n, hà ng ngày bạ n thề nguyện, và thế rồ i và o ngày
tiếp theo, điều gì sẽ xảy ra khi sự tứ c giậ n xuấ t hiện? thậ m chí sẽ khô ng
p g y ự g ậ ệ ậ g
cò n lạ i dấ u vết củ a sự thề nguyện, bở i vì khô ng có dấ u vết củ a sự thề
nguyện, bở i vì khô ng có dấ u vết củ a chính nơi bạ n như là bạ n. Ngườ i đã
thề nguyện là ngườ i mơ ngủ . Và o buổ i tố i, mộ t ngườ i lên giườ ng đi ngủ
vớ i quyết tâ m rằ ng anh ta sẽ phả i dậy và o bố n giờ sá ng hô m sau.
Chuô ng bá o thứ c reo và o buổ i sá ng, anh ta quay lên giườ ng và nó i, “Mặ c
kệ. Mình sẽ thự c hiện điều đó từ ngày mai”. Cũ ng con ngườ i đó thứ c dậy
và o lú c bảy giờ và hỏ i, “Là m thế nà o mà điều đó xảy ra? Mình chắ c chắ n
đã thề là dậy và o lú c bố n giờ sá ng”. Nhưng con ngườ i đã thề là con
ngườ i mơ ngủ . Và o lú c bảy giờ sá ng, anh ta có thể lạ i thề, nhưng và o bố n
giờ sá ng ngày tiếp theo anh ta lạ i bỏ lỡ . Toà n bộ cuộ c đờ i củ a chú ng ta
đã trô i qua trong tình trạ ng mơ ngủ như vậy. Nếu chú ng ta nhìn và o
nhữ ng hà nh độ ng củ a mình, chú ng ta hẳ n khô ng thể nó i rằ ng chú ng ta
đã thự c hiện chú ng, bở i vì nếu chú ng ta là ngườ i thự c hiện, nhiều trong
số nhữ ng hà nh độ ng đó đã khô ng có khả nă ng đượ c thự c hiện.
Tấ t cả cá c tò a á n trên thế giớ i biết hà ng tră m tộ i phạ m đã trình bày ở
tò a á n, “Tô i đã khô ng phạ m tộ i giết ngườ i này”, hoặ c “Tô i khô ng ă n cắ p”.
Nhưng quan tò a coi đó là lờ i nó i dố i, tò a á n coi đó như là sự nó i dố i bở i
vì có nhữ ng ngườ i chứ ng kiến, có nhữ ng bằ ng chứ ng rằ ng tộ i á c đã xảy
ra. Nhưng tô i nó i vớ i bạ n rằ ng nhữ ng tộ i phạ m đó khô ng nó i dố i. Khi họ
ă n cắ p, ở thờ i điểm đó họ khô ng có ý thứ c. Khi họ giết ngườ i, họ khô ng
có ý thứ c. Phạ m tộ i giết ngườ i mộ t cá ch tỉnh tá o là điều rấ t khó khă n.
Ă n cắ p mộ t cá ch tỉnh tá o là điều rấ t khó khă n. Theo tô i và theo Yoga thì
tộ i á c là hà nh độ ng là nó phả i là vô thứ c. Tộ i á c có nghĩa là hà nh độ ng
khô ng thể đượ c thự c hiện mà khô ng có sự vô thứ c. Khi bạ n vô thứ c vậy
thì chỉ khi đó bạ n mớ i có thể phạ m tộ i. Đó là điều kiện bắ t buộ c.
Do vậy, khi chú ng ta nó i vớ i mộ t ngườ i nà o đó rằ ng anh ta đã hà nh
độ ng như con thú , điều đó khô ng có nghĩa nhữ ng con thú đã thự c hiện
nhữ ng điều tương tự . Khô ng con thú nà o hà nh độ ng như con ngườ i.
Khô ng, hà nh độ ng như con thú có ý nghĩa rấ t khá c. Điều đó có nghĩa chỉ
khi nhữ ng con thú là tự vô thứ c, khi chú ng khô ng nhậ n biết chính
chú ng, tương tự , con ngườ i cũ ng khô ng nhậ n biết chính mình. Đó là
điều mà trong hoà n cả nh này, câ u ‘hà nh độ ng như con thú ’ đượ c sử
dụ ng. Nếu khô ng, khô ng có con chú nà o đã hà nh độ ng như Hitler, hoặ c
khô ng có con rắ n nà o đã cư xử như Genghis Khan. Có bấ t kỳ con thú nà o
đã là m nhữ ng điều xấ u xa như là con thú , đượ c gọ i là con ngườ i, đã là m
khô ng? Khô ng, khô ng con thú nà o đã là m như vậy. ‘Như con thú ’ có
nghĩa là mộ t điều - rằ ng con ngườ i đang là m mộ t cá i gì đó bở i tính hay
quên; rằ ng anh ta là vô thứ c. Đó là lý do tạ i sao tò a á n khô ng thể kết á n
trẻ em dướ i bảy tuổ i như là tộ i phạ m, bở i vì chú ng ta cho rằ ng trẻ em
khô ng có ý thứ c. Nhưng liệu tò a có thể bả o đả m rằ ng ô ng già bảy mươi
tuổ i trở nên có ý thứ c? Khô ng, thậ m chí ô ng già bảy mươi tuổ i khô ng
trở nên có ý thứ c, chú ng ta chỉ mạ o muộ i rằ ng ô ng ta đã trở nên có ý
thứ c. Bở i vì khi chú ng ta quan sá t hà nh độ ng củ a ô ng già bảy mươi tuổ i,
chú ng ta đã biết rằ ng ô ng ta cũ ng bướ c đi trong mơ ngủ , trong trạ ng
thá i vô thứ c. Trong cuộ c đờ i củ a bảy mươi nă m, nếu mộ t ngườ i nà o đó
g ộ y ộ g
có ý thứ c thậ m chí trong bảy phú t thì đó cũ ng là mộ t con số cao rồ i.
Thậ m chí bảy phú t cũ ng là quá nhiều rồ i. Nếu trong bảy mươi nă m củ a
cuộ c đờ i, thậ m chí chỉ mộ t và i khoả nh khắ c thứ c tỉnh cũ ng đủ để biến
ngườ i đó thà nh Maharvira, Đứ c Phậ t, Krishna. Nhưng thậ m chí khô ng
có nổ i mộ t khoả nh khắ c đó . Chú ng ta tiếp tụ c số ng trong vô thứ c.
Nhưng tô i đã nó i vớ i bạ n rằ ng, ‘con ngườ i’ chỉ bắ t đầ u và o ngày khi mà
tự nhậ n thứ c bắ t đầ u. Cho nê n, chú ng ta chỉ là tiề m nă ng để trở thà nh
con ngườ i, chú ng ta khô ng là con ngườ i; chú ng ta chỉ là nhữ ng cơ hộ i để
trở thà nh con ngườ i, chú ng ta khô ng phả i là con ngườ i. Đó chỉ là khả
nă ng trong dạ ng hạ t mầ m rằ ng chú ng ta có thể trở thà nh tự ý thứ c,
nhưng chú ng ta đã khô ng trở thà nh. Điề u này đã luô n là khó khă n củ a
chú ng ta, rằ ng nế u có mộ t ngườ i như Đứ c Phậ t hoặ c Maharvira thì là m
cá ch nà o chú ng ta gọ i họ là ‘con ngườ i’ - chú ng ta gọ i là Bhagwan[1].
Toà n bộ lý do để gọ i họ là Bhagwan là vì chú ng ta gự gọ i chú ng ta là con
ngườ i, trong khi chú ng ta khô ng phả i là con ngườ i theo đú ng nghĩa. Cho
nê n bây giờ phả i đặ t nhữ ng con ngườ i này ở đâ u? Nế u chú ng ta gọ i họ là
con ngườ i, chú ng ta sẽ phả i đặ t họ cù ng vớ i chú ng ta. Vì vậ y chú ng ta đã
tìm ra tiê u chuẩ n đá nh giá mớ i: Bhagwan. Hẳ n là hay hơn nế u chú ng ta
gọ i họ là con ngườ i và gọ i chú ng ta là ngườ i cấ p thấ p. Chú ng ta đang
trê n lộ trình trở thà nh con ngườ i, chú ng ta chưa trở thà nh con ngườ i.
Điề u đó sẽ là đú ng - và đây là sự thậ t. Nhưng thậ m chí trong cuộ c số ng
củ a chú ng ta, đô i khi chú ng ta trở nê n ý thứ c trong mộ t và i thờ i điể m.
Nhữ ng thờ i điể m mộ t mình là nhữ ng thờ i điể m phú c lạ c trong cuộ c đờ i
củ a chú ng ta, bở i vì chú ng cho chú ng ta cá i nhìn thoá ng qua về bả n thể
củ a chú ng ta; giố ng như tia nhấ p nháy củ a á nh sá ng.
Yoga chia ý thứ c thà nh hai phầ n: tự ý thứ c và tự vô thứ c. Nhữ ng ngườ i
vô thứ c đố i vớ i quan điểm có linh hồ n là tự vô thứ c, đú ng như vậy,
nhưng thậ m chí chú ng ta, nhữ ng ngườ i tự ý thứ c là nhữ ng con thú bằ ng
nhiều cá ch - là cây cố i, là nhữ ng tả ng đá bằ ng nhiều cá ch. Mộ t tỷ lệ nhỏ
chú ng ta phả i trở thà nh con ngườ i; mộ t phầ n rấ t nhỏ . Điều đó giố ng
như việc đặ t tả ng bă ng và o nướ c và chỉ có mộ t phầ n mườ i ló ra khỏ i
nướ c, chín phầ n vẫ n cò n ngậ p trong nướ c. Chú ng ta giố ng như vậy. Chín
phầ n củ a chú ng ta chìm ở dướ i đáy, trong bó ng tố i. Chỉ có mộ t phầ n nhỏ
nổ i trên bề mặ t và trở thà nh con ngườ i.
Do vậy, con ngườ i có sự lo lắ ng khủ ng khiếp. Thú vậ t khô ng lo lắ ng.
Khô ng con vậ t nà o phạ m tộ i tự sá t. Cá i ngày mà bấ t kỳ con vậ t nà o tự
sá t thì cũ ng là lú c biết rõ rằ ng loà i đó sẽ khô ng cò n là thú vậ t nữ a, nó đã
bắ t đầ u trở thà nh con ngườ i. Khô ng con vậ t nà o tự sá t. Sự đau khổ cù ng
cự c cũ ng khô ng là m cho việc tự sá t trở thà nh cầ n thiết. Khô ng con vậ t
nà o cườ i trừ con ngườ i. Nếu trên đườ ng bạ n tình cờ nhìn thấy con trâ u
đang cườ i thì bạ n sẽ khô ng bao giờ bỏ qua con đườ ng đó nữ a.
Khô ng có con vậ t nà o cườ i. Tạ i sao lạ i như vậy? Khô ng có con vậ t nà o
quá bấ t hạ nh đến nỗ i nó cầ n phả i cườ i để quên đi nỗ i bấ t hạ nh. Cườ i là
sự dà n xếp để quên đi nỗ i bấ t hạ nh.
Đó là lý do tạ i sao trên thế giớ i, nỗ i bấ t hạ nh đang tă ng lên, nhiều kiểu
tiêu khiển giả i trí đượ c tạ o ra. Rạ p chiếu phim, truyền hình, phá t thanh,
khiêu vũ , ca há t. Khi tấ t cả điều đó kết thú c, con ngườ i nó i, hãy mang
thêm cá i gì đó đến, bở i vì bấy giờ anh ta quá buồ n chá n. Hiện nay, nă m
mươi phầ n tră m nă ng lượ ng củ a toà n bộ thế giớ i đượ c sử dụ ng chỉ để
tạ o ra cá c phương tiện giả i trí, tiêu khiển cho con ngườ i. Trong thờ i đạ i
ngày nay, nhữ ng ngườ i có khả nă ng cung cấ p giả i trí cho con ngườ i đã
trở thà nh quan trọ ng nhấ t - giố ng như cá c nghệ sĩ. Khô ng có lý do nà o
khá c cho việc trở thà nh quan trọ ng ngọ a trừ thỉnh thoả ng họ có khả
nă ng cung cá p trò giả i trí cho bạ n. Bạ n quá đau khổ đến nỗ i, nếu mộ t
ngườ i nà o đó có thể cung cấ p cho bạ n mộ t và i trò giả i trí, thế thì anh ta
sẽ trở thà nh quan trọ ng.
Khô ng con vậ t nà o cườ i, bở i vì con vậ t khô ng quá đau khổ đến mứ c nó
cầ n phả i cườ i. Cườ i là van an toà n - giố ng như bấ t kỳ hệ thố ng nồ i hơi
nà o cũ ng đượ c lắ p thêm van an toà n, nếu hơi nướ c vượ t quá mứ c cho
phép thì van sẽ xả bớ t hơi ra. Nếu khô ng thì cuộ c số ng xung quanh ta sẽ
trở nên nguy hiểm. Cho nên, cườ i là van an toà n củ a con ngườ i. Khi có
rắ c rố i bên trong, cườ i là biện phá p để xả rắ c rố i đó . Đây là lý do tạ i sao
khô ng con vậ t nà o cườ i, bở i vì khô ng có quá nhiều că ng thẳ ng, bở i vì
khô ng có quá nhiều đau khổ , khô ng có quá nhiều lo lắ ng.
Nỗ i khổ đau củ a con ngườ i là gì?
Nỗ i khổ đau củ a con ngườ i là ở chỗ , mộ t phầ n củ a anh ta đã trở nên tự
ý thứ c và phầ n cò n lạ i vẫ n trong vô thứ c. Khó khă n củ a anh ta cũ ng
tương tự như là củ a Narsimhavatar, hó a thâ n Hindu ngườ i-sư tử củ a vị
thầ n nử a ngườ i, nử a vậ t. Khó khă n là hó a thâ n ngườ i-sư tử có thể gặ p
phả i cũ ng tương tự như khó khă n mà tấ t cả chú ng ta đang gặ p phả i. Mọ i
ngườ i hỏ i tô i, là m cá ch nà o mà hó a thâ n nử a ngườ i-sư tử lạ i là điều có
thể. Tô i nó i vớ i họ rằ ng tấ t cả loà i ngườ i là hó a thâ n củ a ngườ i-sư tử . Và
nếu như sự phâ n chia là nử a ngườ i, nử a sư tử thì cũ ng sẽ có mộ t và i
dạ ng câ n bằ ng hẳ n đã xuấ t hiện. Nhưng phầ n rấ t nhỏ củ a cá i đầ u -
khô ng phả i là toà n bộ cá i đầ u - đã trở thà nh con ngườ i; phầ n khá c vẫ n
cò n là thú vậ t. Toà n bộ cuộ c số ng là thú vậ t, là vô thứ c, chỉ mộ t gó c nhỏ
củ a trí tuệ đã trở nên ý thứ c. Nó giố ng như là mộ t vù ng rộ ng lớ n như
bó ng tố i, và chỉ có mộ t ngọ n đèn nhỏ đang cháy trong gó c, xung quanh
nó chú ng ta đang trả i qua nhữ ng cuộ c đờ i củ a mình. Ngọ n đèn nhỏ đó
cũ ng khô ng cháy mã i, nó bị dậ p tắ t trong lú c ngủ . Nếu ngọ n đèn củ a mộ t
ngườ i nà o đó khô ng tắ t, vậy thì anh ta sẽ dậ p tắ t nó bằ ng việc uố ng
rượ u hoặ c bằ ng hà ng nghìn lẻ mộ t cá ch say xỉn khá c. Đây là lý do con
ngườ i cả m thấy thư giã n trong việc uố ng rượ u, bở i vì phầ n đã gây ra
mộ t chú t khó chịu đã trở thà nh con ngườ i, và phầ n đó cũ ng đã bị ném
trở lạ i bên dướ i con ngườ i. Giố ng như toà n bộ tả ng bă ng bị ngâ m trong
nướ c. Bây giờ bạ n đã trở lạ i thế giớ i củ a thú vậ t - bây giờ khô ng cò n gì
yg ạ ạ g ậ yg g g
để lo lắ ng. Đây là lý do tạ i sao giấ c ngủ mang đến cho bạ n sự thư giã n;
trong giấ c ngủ bạ n ngậ p chìm mộ t tră m phầ n tră m. Chính vì vậy mà bạ n
cả m thấy tươi trẻ và o mỗ i buổ i sá ng khi thứ c dậy. Bạ n vừ a quay trở về
từ thế giớ i củ a thú vậ t, ở đó khô ng có nỗ i đau khổ , khô ng có khó khă n.
Bây giờ thế giớ i củ a con ngườ i lạ i bắ t đầ u. Điều này liên tụ c lặ p lạ i trong
hai mươi bố n giờ .
Cho nên, khi tô i nó i con ngườ i là tự ý thứ c, tấ t cả điều đó tô i ngụ ý
rằ ng, có khả nă ng củ a việc trở nên tự ý thứ c. Vớ i con ngườ i, phầ n nhỏ
đã trở nên tự ý thứ c. Yoga nó i, nếu con ngườ i trở nên tự ý thứ c mộ t
cá ch toà n bộ thì anh ta sẽ đạ t tớ i thiền định. Nếu tấ t cả cá c gó c tố i củ a
anh ta trà n đầy á nh sá ng thì con ngườ i đó đạ t tớ i samadhi, đạ t tớ i
chứ ng ngộ .
Tự nhậ n biết sẽ xuấ t hiện chỉ khi toà n bộ ngô i nhà củ a cuộ c đờ i bạ n
trở nên trà n đầy á nh sá ng. Cá i bấ c nhỏ củ a ngọ n đèn sẽ khô ng đủ , toà n
bộ că n nhà cầ n á nh sá ng củ a mặ t trờ i sao cho mọ i ngó c ngá ch củ a nó
trở nên trà n đầy á nh sá ng. Nếu khô ng bạ n sẽ luô n luô n bị vỡ thà nh hai
phầ n. Phầ n trà n đầy á nh sá ng sẽ quyết định rằ ng nó sẽ khô ng dẫ n bấ t
kỳ con rắ n nà o và o trong ngô i nhà , nhưng sẽ là m gì vớ i nhữ ng phầ n tố i
mà nhữ ng con rắ n đang số ng ở đó rồ i? sớ m hay muộ n, khi nhữ ng con
rắ n xuấ t hiện dướ i á nh sá ng ngọ n đèn, bạ n sẽ hét to lên rằ ng lờ i thề
nguyện củ a bạ n đã bị phá vỡ . Lờ i thề nguyện củ a bạ n, khô ng cho phép
bấ t kỳ con rắ n nà o và o nhà , đã bị phá vỡ .
Khi bạ n thề rằ ng bây giờ bạ n sẽ khô ng tứ c giậ n nữ a, bạ n đang thề vớ i
phầ n nhỏ đượ c rọ i sá ng. Bạ n khô ng bậ n tâ m về chín phầ n đang cò n
trong bó ng tố i, đang chìm ngậ p trong bó ng đêm, nơi mà sự tứ c giậ n
đang tích tụ , đang sẵ n sà ng. Khi bạ n thự c hiện lờ i thề, thậ m chí ở thờ i
điểm đó trong và i gó c tố i bên tỏ ng bạ n, sự tứ c giậ n đang tích tụ , và toà n
bộ phầ n bên trong củ a bạ n phả i cả m thấy ngạ c nhiên về lờ i thề củ a bạ n.
Điều đó giố ng như ngườ i đưa tin ngồ i bên ngoà i ngô i nhà , anh ta khô ng
biết tí gì về ngô i nhà đó , nhưng lạ i là ngườ i liên tụ c đưa ra nhữ ng quyết
định về toà n bộ ngô i nhà . Anh ta khô ng có khá i niệm về tấ t cả nhữ ng gì
đang diễn ra bên trong. Trong nhữ ng phầ n tố i, tấ t cả mọ i sự chuẩ n bị
vẫ n đang diễn ra. Bạ n đã thề về việc số ng độ c thâ n nhưng trung tâ m dụ c
củ a bạ n đang chìm trong bó ng tố i, khô ng có tia trí tuệ nà o củ a bạ n đạ t
tớ i chú ng. Cho nên bạ n phả i quyết định trong gó c củ a đầ u bạ n rằ ng, bạ n
đang thề số ng độ c thâ n nhưng trung tâ m dụ c củ a bạ n khô ng biết tí gì về
lờ i thề này, chú ng vẫ n tiếp tụ c cô ng việc củ a mình. Dụ c sẽ nảy sinh từ đó
và nó sẽ trà n ngậ p toà n bộ trí thô ng minh củ a bạ n, bở i vì nó mạ nh hơn
gấ p chín lầ n. Thế rồ i bạ n sẽ khó c và kêu la, lạ i thề lầ n nữ a nhưng sẽ
khô ng bao giờ hiểu rằ ng lờ i thề là vô dụ ng. Vấ n đề thự c sự khô ng phả i là
bạ n thề vớ i phầ n nhỏ , vấ n đề thự c sự là bạ n trả i rộ ng phầ n nhỏ này sao
cho toà n bộ bả n thể bạ n trở nên ý thứ c. Vậy thì bạ n sẽ khô ng cầ n phả i
thề nữ a.
Chính vì vậy mà tô i nó i vớ i bạ n rằ ng Yoga khô ng yêu cầ u bấ t kỳ ai thự c
hiện lờ i thề. Ngoạ i trừ nhữ ng con ngườ i dầ n độ n và ngu ngố c, khô ng có
ệ g ạ g g ộ g g g
ai đã thự c hiện lờ i thề trên thế gian này. Khô ng có ý nghĩa gì trong việc
thề. Kết quả thự c sự là mộ t cá i gì đó khá c. Kết quả thự c sự là , nếu toà n
bộ thự c tạ i bạ n trở nên đượ c rọ i sá ng, vậy thì bạ n sẽ khô ng cầ n phả i thề.
Nhưng chú ng ta vẫ n liên tụ c thề! Bạ n thề để chố ng lạ i ai? Bạ n thề để
chố ng lạ i nhữ ng phầ n tố i củ a chính bạ n, và bạ n khô ng bao giờ có đườ ng
và o nhữ ng phầ n tố i đó . Bạ n khô ng thể đạ t tớ i đó . Tấ t cả quyết định củ a
bạ n vẫ n giữ nguyên trong gó c củ a sọ bạ n. Thậ m chí toà n bộ sọ bạ n cũ ng
khô ng đượ c rọ i sá ng.
Bây giờ cá c nhà khoa họ c đồ ng ý vớ i cá ch nhìn củ a Yoga rằ ng khô ng
phả i toà n bộ ó c củ a con ngườ i là ý thứ c tỉnh tá o. Bây giờ khoa họ c ủ ng
hộ điều đó . Chính vì vậy mà tô i đang lặ p lạ i rằ ng Yoga là khoa họ c, bở i vì
ngày nay khoa họ c tiếp tụ c khá m phá nhiều hơn, nhiều kinh nghiệm và
nhiều sự sá ng suố t củ a Yoga tiếp tụ c đượ c chứ ng minh. Bây giờ cá c nhà
khoa họ c cũ ng nó i rằ ng mộ t nử a bộ ó c củ a con ngườ i đang nằ m trong
bấ t độ ng; khô ng có sự hoạ t độ ng củ a nử a đó , nó vẫ n khô ng đượ c sử
dụ ng. Điều này khô ng phả i là cho tấ t cả - điều này chỉ đú ng vớ i nhữ ng
ngườ i là m việc bằ ng trí ó c nhiều nhấ t. Nhữ ng ngườ i ít là m việc bằ ng trí
ó c thì ba phầ n tư bộ ó c củ a họ khô ng đượ c sử dụ ng, chỉ có mộ t phầ n tư
là đượ c sử dụ ng. Thậ m chí con ngườ i tà i nă ng nhấ t cũ ng chỉ sử dụ ng
mộ t nử a bộ ó c; mộ t nử a khá c vẫ n giữ nguyên khô ng sử dụ ng. Đố i vớ i
ngườ i trưở ng thà nh, thậ m chí mộ t nử a bộ ó c khô ng đượ c sử dụ ng, chỉ
mộ t phầ n củ a mộ t nử a là đượ c sử dụ ng. Và mộ t phầ n tư hoặ c mộ t nử a
này cũ ng khô ng đượ c sử dụ ng vớ i khả nă ng đầy đủ nhấ t củ a nó . Thậ m
chí con ngườ i tà i nă ng nhấ t cũ ng chỉ sử dụ ng mườ i lă m phầ n tră m khả
nă ng củ a mình, tá m mươi lă m phầ n tră m cò n lạ i khô ng đượ c sử dụ ng.
Nhưng hãy để mộ t nử a đó lạ i, tô i khô ng nó i về nử a đó . Đố i vớ i phầ n
hoạ t độ ng thì chỉ mườ i lă m phầ n tră m là đượ c sử dụ ng.
Bây giờ cá c dữ liệu khoa họ c, cá c bằ ng chứ ng khoa họ c, cá c nghiên cứ u
khoa họ c, tấ t cả đều phù hợ p vớ i thự c tế rằ ng, chỉ mộ t phầ n nhỏ trí ó c
củ a con ngườ i là hoạ t độ ng. Nó i chung về phầ n này, sau tuổ i mườ i tá m
cũ ng trở nên im lặ ng, khô ng cò n là m việc. Do vậy, bạ n có trí thô ng minh
mạ nh mẽ nhấ t chỉ khi bạ n phá t triển cho đến tuổ i mườ i tá m. Cho nên
khô ng cầ n thiết phả i bị ả nh hưở ng bở i ả o ả nh rằ ng khi bạ n tá m mươi
tuổ i bạ n có thể thô ng minh hơn. Có rấ t ít ngườ i phá t triển tí thô ng minh
củ a mình sau tuổ i mườ i tá m. Hầ u hết con ngườ i liên tụ c tích lũ y kinh
nghiệm thô ng qua trí tuệ mà họ đã phá t triển cho đến tuổ i mườ i tá m.
Chỉ có sự gó p nhặ t kinh nghiệm là phá t triển mà khô ng phả i là trí thô ng
minh. Con ngườ i tiếp tụ c trả i nghiệm thô ng qua sự giớ i hạ n củ a trí
thô ng minh mạ nh mẽ đó . Cho nên ngườ i già tá m mươi tuổ i có rấ t nhiều
kinh nghiệm, nhưng trí thô ng minh thì vẫ n giữ nguyên như khi mườ i
tá m tuổ i.
Trong cuộ c chiến tranh thế giớ i gầ n đây nhấ t, có mộ t kinh nghiệm
ngạ c nhiên xảy ra ở Mỹ. Có thể nó i nướ c Mỹ có nền giá o dụ c tố t nhấ t,
mộ t đấ t nướ c phá t triển nhấ t trên trá i đấ t và nó sử dụ ng trí thô ng minh
nhiều hơn bấ t kỳ quố c gia nà o khá c. Trong cuộ c chiến tranh thế giớ i gầ n
ỳq g g ộ g g
đây nhấ t, có mộ t điều lạ lù ng là họ đã chuẩ n bị tuyển mộ nhữ ng ngườ i
lính sau khi đo trí thô ng minh củ a họ . Kết quả nhậ n đượ c từ việc tuyển
hà ng tră m nghìn ngườ i lính là khô ng có ai trong nhữ ng ngườ i lính đó có
tuổ i trí tuệ quá mườ i ba. Tuổ i trí tuệ trung bình củ a họ là mườ i ba - cứ
như là mọ i thứ đã dừ ng đố i vớ i họ ở tuổ i mườ i ba. Yoga đã nó i về điều
này từ rấ t lâ u rằ ng toà n bộ trí tuệ củ a con ngườ i khô ng đượ c rọ i sá ng.
Nếu như trí tuệ hoà n hả o củ a con ngườ i đượ c rọ i sá ng thì nhữ ng điều
kỳ diệu bắ t đầ u xuấ t hiện, cá i mà bạ n gọ i là nă ng lự c siêu phà m. Yoga
gọ i chú ng là nhữ ng chứ c nă ng củ a nhữ ng phầ n củ a trí tuệ khô ng hoạ t
độ ng - khô ng có gì hơn thế nữ a.
Cũ ng về nhữ ng vấ n đề này, hiện nay nhữ ng bằ ng chứ ng khoa họ c trở
nên có giá trị. Ở Mỹ có mộ t ngườ i tên là Ted Cerio. Mộ t số phầ n củ a trí
ó c hoạ t độ ng củ a ô ng ta nó i chung là khô ng hoạ t độ ng. Hiện nay có
nhữ ng dụ ng cụ dù ng để điều tra phầ n nà o củ a trí ó c đang hoạ t độ ng.
Nhữ ng phầ n khá c nhau củ a trí ó c hoạ t độ ng vì nhữ ng vấ n đề khá c nhau.
Khi bạ n đọ c, mộ t phầ n trí ó c hoạ t độ ng; khi bạ n khó c, phầ n khá c hoạ t
độ ng. Khi bạ n cườ i, phầ n khá c nữ a hoạ t độ ng. Tương tự , có nhữ ng phầ n
khá c nhau hoạ t độ ng khi bạ n há t, hoặ c khi bạ n chơi đà n veena, hoặ c khi
bạ n yêu. Thậ m chí tớ i mứ c, khi bạ n nó i tiếng Hindu thì phầ n khá c hoạ t
độ ng, khi bạ n nó i tiếng Marathin thì lạ i phầ n khá c hoạ t độ ng, và phầ n
khá c nữ a hoạ t độ ng khi bạ n nó i tiếng Anh. Có hà ng tră m nghìn trung
tâ m trong bộ ó c mà chú ng hoạ t độ ng cho nhữ ng cô ng việc khá c nhau.
Cho nên mộ t số phầ n trí ó c đang hoạ t độ ng củ a Ted Cerio nó i chung là
khô ng hoạ t độ ng. Nếu ô ng ta nhắ m mắ t ở Mỹ và đượ c hỏ i nhữ ng gì đang
xảy ra ở đây, ở Poona ở dướ i nền đấ t củ a nhà máy Sanghavi tố i nay, ô ng
ta sẽ tiếp tụ c ngồ i vớ i đô i mắ t nhắ m trong và i khoả ng thờ i gian mườ i
lă m phú t, sau đó ô ng ta sẽ mở mắ t - ô ng ta sẽ khô ng nó i, ô ng ta sẽ chỉ
mở mắ t mình và camera sẽ chụ p ả nh đô i mắ t củ a ô ng ta, bứ c ả nh củ a sự
tậ p trung này sẽ đượ c lưu lạ i trong camera. Bây giờ , nếu điều này đượ c
mô tả trong mộ t và i cuố n sá ch hai nghìn nă m tuổ i thì chú ng ta hẳ n sẽ
nó i đó là điều tầ m phà o. Nhưng con ngườ i này vẫ n đang cò n số ng và tấ t
cả cá c trườ ng đạ i họ c đã khá m cho ô ng ta, ô ng ta trình diễn từ nơi này
đến nơi khá c. Chỉ có mộ t sự khá c biệt giữ a nhữ ng bứ c ả nh chụ p ở đây
và bứ c khá c chụ p từ mắ t củ a ô ng ta, đó là mộ t bả n sao mờ nhạ t, tấ t cả
chỉ có vậy. Sự khá c biệt sẽ khô ng nhiều hơn thế - chỉ là mộ t bả n sao mờ
nhạ t khô ng đá ng kể, chỉ có vậy thô i. Mắ t củ a ô ng ta chụ p đượ c ả nh củ a
chú ng ta mặ c dù chú ng ta đang ngồ i ở khoả ng cá ch xa như vậy. Cho nên
nếu Mahabharata nó i rằ ng Sanjaya đưa ra bà i tườ ng thuậ t về cuộ c đấ u
củ a Dhritrashtra mù ở Kurnkshathra cá ch xa hà ng tră m dặ m thì cũ ng có
vẻ như khô ng có vấ n đề gì. Mắ t có thể nhìn rấ t xa. Mắ t có vẻ nhìn bấ t kỳ
khoả ng cá ch nà o, nhưng để có đượ c khả nă ng đó thì mộ t và i vù ng khá c
củ a trí ó c cầ n phả i đượ c soi sá ng.
Có mộ t trườ ng hợ p ở nướ c Nga. Fyadov là nhà khoa họ c Nga. Từ nướ c
Mỹ ra thì nướ c Nga là nướ c vô thầ n và cho đến tậ n bây giờ , họ khô ng
sẵ n sà ng chấ p nhậ n linh hồ n hoặ c Thượ ng đế, nhưng Fyadov đã là m
g p ậ ặ ợ g g y
mộ t thử nghiệm vĩ đạ i bằ ng cá ch gử i thô ng điệp điện tín xa hà ng nghìn
dặ m - khô ng thô ng qua bấ t kỳ dụ ng cụ nà o mà chỉ thô ng qua ý nghĩ.
Ngồ i ở Matxcơva vớ i đô i mắ t nhắ m, ô ng ta đã gử i thô ng điệp tớ i Tiflis.
Ngồ i ở Matcơva, ô ng ta nghĩ thô ng điệp và nó sẽ đượ c nhậ n ở Tiflis.
Và o mộ t ngày, thử nghiệm đượ c thự c hiện ở Tiflis. Trong ngô i vườ n ở
Tiflis, ngườ i đà n ô ng đến và ngồ i ở ghế số 10. Ngườ i đà n ô ng này khô ng
biết gì, ô ng ta là du khá ch; mệt mỏ i, ô ng ta ngồ i xuố ng để nghỉ ngơi đô i
chú t và o buổ i trưa. Ô ng ta khô ng biết gì về thử nghiệm. Mọ i ngườ i nấ p
sau nhữ ng bụ i cây rậ m rạ p, họ thô ng bá o vớ i Fyadov bằ ng vô tuyến rằ ng
có ngườ i đà n ô ng đang ngồ i ở ghế số 10. Họ nó i, “Nếu ô ng có thể là m
cho ngườ i đó ngủ trong nă m phú t bằ ng việc gử i thô ng điệp thì chú ng tô i
sẽ bị thuyết phụ c”. Bấy giờ Fyadov đang ngồ i ở Matxcơva, ô ng ta giữ ý
nghĩ trong tâ m trí mình nă m phú t rằ ng, ngườ i đà n ô ng ngồ i ở ghế số 10
nên ngủ . Trong vò ng nă m phú t, ngườ i đà n ô ng đó rơi và o giấ c ngủ sâ u
và bắ t đầ u ngáy. Mộ t cá ch tự nhiên, nhữ ng ngườ i bạ n đang nấ p này nghĩ
rằ ng có thể ô ng ta mệt mỏ i và kiệt sứ c, có thể chính ô ng ta buồ n ngủ .
Điều trù ng hợ p ngẫ u nhiên là có thể. Cho nên họ gử i thô ng điệp ngượ c
lạ i rằ ng ngườ i đó đang ngủ , nhưng nếu ô ng có thể đá nh thứ c ngườ i đà n
ô ng đó trong thờ i gian đú ng bảy phú t, lú đó họ mớ i bị thuyết phụ c.
Chính xá c sau bảy phú t, ngườ i đà n ô ng đó thứ c giấ c. Ô ng ta nhìn quanh
cứ như có mộ t ngườ i nà o đó gọ i ô ng ta. Họ ra khỏ i bụ i cây và hỏ i ngườ i
đà n ô ng, “Ô ng đang tìm ai?” ngườ i đà n ô ng trả lờ i, “Mộ t ngườ i nà o đó
liên tụ c nó i vớ i tô i, “Dậy ngay, dậy ngay, bây giờ khô ng nghĩ thế. Chính
xá c sau bảy phú t, ô ng phả i thứ c dậy”. Bấy giờ ai nó i điều đó ? Khô ng có ai
ở đó cả . Ngườ i đà n ô ng ngồ i ở Matxcơva cá ch xa hà ng nghìn dặ m.
Nếu trí ó c trở nên trà n đầy thứ c tỉnh thì con ngườ i trở thà nh ngườ i
khá m phá nhữ ng nă ng lự c vĩ đạ i. Có hà ng tră m tiềm nă ng khá c trong trí
ó c con ngườ i. Yoga thườ ng gọ i chú ng là : siddhis, nă ng lự c tâ m linh.
Chú ng ta có thể cho chú ng bấ t kỳ tên nà o thì cũ ng khô ng có khá c biệt gì.
Toà n bộ bộ nã o củ a chú ng ta vẫ n cò n chưa thứ c tỉnh. Chú ng ta nhìn có
vẻ buồ n chá n và vô dụ ng; cũ ng chỉ bở i vì chú ng ta cò n trong mơ ngủ . Sự
thao thứ c này vẫ n cò n giữ nguyên trong cuộ c số ng củ a chú ng ta, đó là
sự thao thứ c về việc khô ng có khả nă ng sử dụ ng toà n bộ sự già u có củ a
chú ng ta. Yoga nó i, tấ t cả trung tâ m củ a trí ó c có thể hoạ t độ ng, và bộ ó c
ẩ n chứ a trong hộ p sọ khô ng phả i là toà n bộ cá tính củ a bạ n. Chính xá c
là , trí ó c lớ n đang ẩ n chứ a bên trong linh hồ n. Thô ng tin quan trọ ng về
nó đã ngừ ng đến vớ i chú ng ta. Tình cờ có cá i nhìn thoá ng qua về tình
thương yêu tỏ ng cuộ c đờ i củ a mộ t ngườ i nà o đó , thế rồ i anh ta nhớ đến
nhữ ng trung tâ m mà linh hồ n có , nếu khô ng sẽ khô ng có sự hồ i tưở ng.
Tình yêu tiếp tụ c biến mấ t khỏ i cuộ c đờ i củ a chú ng ta ngày này qua
ngày khá c. Trong tình yêu, chú ng ta đã đưa ra nhiều điều giả tạ o mà nó
liên tụ c lưu thô ng trong cuộ c số ng. Thậ m chí, nếu toà n bộ bộ ó c phá t
triển thì linh hồ n cũ ng ó c bộ ó c củ a riêng mình, nó vẫ n đượ c giữ nguyên
hoà n toà n, bở i vì toà n bộ sự giá o dụ c củ a chú ng ta chỉ cho trí ó c. Cho
nên mộ t phầ n rấ t nhỏ củ a bộ nã o phá t triển, nhưng đố i vớ i linh hồ n thì
ộ p ộ p g
khô ng có sự giá o dụ c nà o, nó chưa bao giờ phá t triển. Nó vẫ n giữ
nguyên khô ng phá t triển và con ngườ i trở nên trà n đầy că ng thẳ ng bên
trong. Thậ m chí linh hồ n và trí ó c khô ng cù ng nhau tạ o thà nh toà n bộ
con ngườ i; con ngườ i có nhiều trung tâ m hơn. Yoga chia con ngườ i
thà nh bảy trung tâ m. Nó nó i rằ ng con ngườ i có tiềm nă ng phá t triển cá
nhâ n mình ở bảy mứ c độ khá c nhau. Có nhữ ng mứ c độ chung, đó là
phép chia chung, thậ m chí cũ ng có thể có nhiều phép chia hơn.
Đứ c Phậ t đã tạ o ra chín phép chia. Ngườ i là mộ t trong nhữ ng nhà yogi
vĩ đạ i nhấ t trên trá i đấ t này. Patanjali đã tạ o ra bảy phép chia. Mộ t ngườ i
nà o đó có thể tạ o ra nhiều phép chia hơn, bở i vì có hà ng tră m trung tâ m
trong con ngườ i và mỗ i trong chú ng có khả nă ng củ a chính chú ng. Nếu
toà n bộ nhữ ng khả nă ng này biểu lộ hoà n toà n và con ngườ i trở nên
thứ c tỉnh, thế rồ i trong trạ ng thá i đó nếu ngườ i đó tuyên bố , AHAM
BRAMASMI “ta là Brahma”, vậy thì khô ng có sự cườ ng điệu nà o trong
tuyên bố củ a ngườ i đó . Nhưng khi đặ t nhữ ng quyển sá ch gầ n ngọ n đèn
dầ u hỏ a trong nhữ ng ngô i nhà , mọ i ngườ i đã nhặ t ra đượ c nhữ ng câ u
kinh từ Brahma, đã tìm ra nhữ ng tuyên bố vĩ đạ i từ Upanishads và nó i:
“Aham Brahmasmi!”
Dầ u hỏ a khô ng là m đượ c điều đó và kinh đọ c vớ i ngọ n đèn bên ngoà i
khô ng thể có bấ t kỳ hữ u ích nà o. Khi ngọ n đèn bên trong bù ng cháy, á nh
sá ng bên trong rọ i sá ng tấ t cả bảy trung tâ m thì kinh đượ c tuyên bố và o
thờ i điểm đó , kinh Vêđa đượ c trả i nghiệm ở thờ i điểm đó khô ng phả i là
kinh Vêđa đượ c viết trong bấ t kỳ cuố n sá ch nà o, và sự tuyên bố Aham
Bramasmi xuấ t hiện trong thờ i điểm đó khô ng phả i là mộ t cá i gì đó xuấ t
hiện từ bấ t kỳ kinh nà o. Đó là mộ t cá i gì đó nảy sinh từ toà n bộ bả n thể
củ a chính con ngườ i.
Cho nên, Yoga coi con ngườ i như là kinh và trong ngườ i đó cò n rấ t
nhiều chương chưa đọ c - khô ng biết, khô ng quen, nhữ ng chương mà
chú ng ta chưa bao giờ tiếp cậ n bằ ng á nh sá ng, và nhữ ng thứ mà chú ng
ta cò n chưa có khá i niệm. Giố ng như hoà ng đế đang ngủ trong lâ u đà i
củ a mình, ô ng ta có thể đã quên hết nhữ ng kho bá u, sự già u có củ a
mình, và có thể đang mơ rằ ng mình đã trở thà nh kẻ ă n mày trên đườ ng
phố , và thậ m chí khô ng có ai cho mộ t đồ ng piasa nà o. Ô ng ta đang khó c,
đang chịu đự ng đau khổ , đang rên rỉ. Chú ng ta cũ ng gầ n như trong trạ ng
thá i như vậy củ a vị hoà ng đế, khô ng biết tấ t cả sự già u có củ a mình. Nếu
mộ t ngườ i nà o đó nó i vớ i chú ng ta như vậy, chú ng ta khô ng thể tin. Là m
cá ch nà o chú ng ta tin chú ng ta có nhiều kho bá u như vậy? Khô ng,
khô ng! nếu mộ t ngườ i nà o đó hỏ i hoà ng đế trong giấ c mơ củ a mình,
“Là m cá ch nà o ngà i trở thà nh kẻ ă n mày? Ngà i là hoà ng đế cơ mà !” Vị
hoà ng đế đó sẽ nó i, “Đừ ng tiếu lâ m, hãy cho ta mộ t đồ ng piasa và đó là
điều có ý nghĩa vớ i ta”.
Điều kiện củ a chú ng ta chính xá c như vậy.
Yoga nó i rằ ng có sự trả i rộ ng củ a nhữ ng kho bá u vô hạ n trong chú ng
ta, nhưng tấ t cả nhữ ng kho bá u đó sẽ trở thà nh có thể chỉ bằ ng việc trở
nên tự ý thứ c. Ngoà i điều đó ra thì khô ng cò n con đườ ng nà o khá c.
ự ý g g g
Bây giờ hãy để chú ng ta hiểu điều này. Tấ t cả trung tâ m thự c tạ i củ a
chú ng ta bị đá nh thứ c, trở nên nă ng độ ng thô ng qua ý thứ c. Cà ng nhiều
ý thứ c đến vớ i chú ng thì chú ng cà ng trở nên nă ng độ ng hơn. Bấ t kỳ
phầ n nà o củ a ý thứ c tậ p trung thì phầ n đó sẽ trở nên nă ng độ ng. Trẻ
nhỏ khô ng nhậ n biết về trung tâ m dụ c bở i vì nó khô ng trở nên nă ng
độ ng. Sau mườ i bố n tuổ i, bả n nă ng đá nh thứ c trung tâ m đó , thế rồ i con
ngườ i bắ t đầ u trở nên nhậ n biết nó . Khi con ngườ i bắ t đầ u trở nên nhậ n
biết nó thì trung tâ m đó bắ t đầ u trở nên hoạ t độ ng. Điều đó đượ c thự c
hiện bở i tạ o hó a. Cho nên, nếu bả n nă ng khô ng đá nh thứ c trung tâ m
dụ c củ a bạ n, bạ n sẽ khô ng bao giờ biết có mộ t cá i gì đó giố ng như dụ c
bên trong cá nhâ n mình. Trung tâ m vẫ n giữ nguyên im lìm, bạ n sẽ
khô ng chú ý đến nó . Là m cá ch nà o bạ n chú ý! Nhưng tạ o hó a phả i thự c
hiện cô ng việc từ trung tâ m đó trong suố t cả cuộ c đờ i, do vậy nó đá nh
thứ c trung tâ m đó bằ ng chính khả nă ng củ a nó , khô ng để lạ i gì cho bạ n.
Nó cũ ng đá nh thứ c trong thú vậ t, trong cây cố i, trong tấ t cả cá c dạ ng
số ng, nó đá nh thứ c bằ ng chính bả n thâ n nó .
Xã hộ i đá nh thứ c trung tâ m trí ó c thô ng qua giá o dụ c, thô ng qua giả ng
giả i, bở i vì nếu khô ng như vậy thì việc số ng cuộ c đờ i bình thườ ng sẽ rấ t
khó khă n. Cho nên dạy toá n, địa lý - xã hộ i dạy nhiều đến mứ c là m cho
cuộ c số ng tiếp tụ c dễ dà ng hơn. Xã hộ i là m cho mộ t số trung tâ m trí ó c
củ a bạ n hoạ t độ ng, bả n nă ng là m cho trung tâ m dụ c củ a bạ n hoạ t độ ng.
Tấ t cả cá c trung tâ m khá c vẫ n giữ nguyên trạ ng thá i ngủ im lìm, chú ng
chưa bao giờ hoạ t độ ng. Khô ng ai cầ n đến chú ng. Xã hộ i khô ng nhữ ng
khô ng cầ n chú ng, đú ng hơn là xã hộ i khô ng thích nhữ ng trung tâ m cụ
thể nà o đó trở nên hoạ t độ ng. Ví dụ , nếu tình yêu củ a mộ t ngườ i nà o dó
trở nên rấ t số ng độ ng thì xã hộ i sẽ khô ng thích điều đó . Xã hộ i sẽ muố n
trung tâ m tình yêu khô ng trở nên số ng độ ng. Gia đình cũ ng sẽ muố n
như vậy. Ngườ i vợ khô ng muố n trung tâ m tình yêu củ a ngườ i chồ ng trở
nên số ng độ ng; ngườ i chồ ng cũ ng khô ng muố n trung tâ m tình yêu củ a
ngườ i vợ trở nên số ng độ ng. Ngườ i mẹ cũ ng muố n điều này, ngườ i cha
cũ ng muố n điều này. Có lý do vì điều đó . Nếu trung tâ m tình yêu trở nên
hoà n toà n số ng độ ng, vậy thì nhữ ng rà o cả n giữ a nhữ ng ngườ i đượ c yêu
và nhữ ng ngườ i khô ng đượ c yêu bắ t đầ u bị bỏ rơi. Thế rồ i ngườ i mẹ
khô ng thể nó i, “Chỉ yêu mình mẹ”. Nếu trung tâ m tình yêu trở nên số ng
độ ng thì đứ a trẻ sẽ bắ t đầ u yêu mọ i ngườ i. Vậy thì sự ghen tuô ng củ a
ngườ i mẹ sẽ ngă n cả n nó . Ngườ i vợ sẽ khô ng thích nếu ngườ i chồ ng bắ t
đầ u tìm kiếm tình yêu ở mộ t ngườ i nà o đó khá c - sự ghen tuô ng củ a
ngườ i vợ sẽ ngă n cả n ngườ i chồ ng. Toà n bộ xã hộ i sẽ tậ p trung ngă n cả n
trung tâ m tình yêu ngay từ lú c nó bắ t đầ u hoạ t độ ng, bở i vì trung tâ m
tình yêu có thể trở nên nguy hiểm. Cho nên, xã hộ i sẽ ngă n chặ n, sẽ cắ t
đứ t. Có nhữ ng trung tâ m khá c mà xã hộ i có chú t nớ i lỏ ng vớ i chú ng, ví
dụ như ngườ i đà n ô ng tên Ted Cerio... nếu có rấ t nhiều ngườ i giố ng như
vậy trên khắ p thế giớ i thì xã hộ i sẽ là m ra nhữ ng luậ t lệ để chố ng lạ i họ .
Gầ n đây có mộ t vấ n đề như vậy đã xảy ra. Có mộ t ngườ i đà n ô ng tên là
Tony ở Indonesia. Mộ t trong nhữ ng sự kiện quan trọ ng nhấ t củ a thế kỷ
Á
y ộ g g ự ệ q ọ g ỷ
này đang xuấ t hiện trong cuộ c đờ i củ a Tony ở Indonesia, châ u Á . Nhưng
toà n bộ xã hộ i, tò a á n, luậ t, tấ t cả đều chố ng lạ i ô ng ta. Tony đã thự c
hiện mộ t trong nhữ ng thử nghiệm sâ u sắ c nhấ t - đó là phẫ u thuậ t tâ m
linh. Tâ m trí mọ i ngườ i khô ng thể nắ m bắ t nhữ ng phương phá p. Tony
thự c hiện phẫ u thuậ t mà khô ng có bấ t kỳ dụ ng cụ nà o. Ví dụ , bạ n có
ruộ t thừ a trong bụ ng mình, ô ng ta sẽ cho hai tay trầ n trụ i củ a mình và o
bụ ng bạ n, vớ i mắ t nhắ m, ô ng ta cầ u nguyện thầ n thá nh và cả hai tay củ a
ô ng ta sẽ chui và o bụ ng bạ n. Da sẽ bị đứ t mà khô ng có bấ t kỳ dụ ng cụ
nà o, cả hai tay củ a ô ng ta sẽ chui và o bụ ng bạ n. Điều này đã diễn ra
trướ c mặ t hà ng tá cá c nhà khoa họ c y khoa, cá c bá c sĩ và cá c nhà phẫ u
thuậ t. Sự kiện này đượ c quay phim và chiếu lạ i trên khắ p thế giớ i.
Tay củ a ô ng ta sẽ chạ m và o bên trong, mắ t củ a ô ng ta vẫ n nhắ m, ô ng
ta sẽ cầ m đượ c ruộ t thừ a trong bụ ng bạ n, tá ch nó ra và lấy ra ngoà i. Ô ng
ta sẽ di chuyển cả hai tay về phía dạ dày và da củ a bạ n sẽ liền lạ i. Sau hai
ngày, thậ m chí sẽ khô ng nhìn thấy dấ u hiệu da bị cắ t. Hiện nay ngườ i
đà n ô ng đó nên đượ c coi trọ ng, nhưng chính quyền Indonesia đã đưa
đơn kiện chố ng lạ i ô ng ta, hiệp hộ i y khoa đã đệ đơn lên tò a Tố i cao
rằ ng ngườ i đà n ô ng này khô ng có chứ ng chỉ hà nh nghề phẫ u thuậ t - là m
cá ch nà o ô ng ta đượ c phép để phẫ u thuậ t?
Có giớ i hạ n nà o khô ng đố i vớ i sự điên khù ng củ a con ngườ i? Bở i vì
ô ng ta khô ng có chứ ng chỉ củ a bấ t kỳ trườ ng y khoa nà o, khô ng trình độ
về phẫ u thuậ t, họ nó i, là m cá ch nà o ô ng ta có thể đượ c phép phẫ u
thuậ t? Tò a á n buộ c phả i đưa ra phá n quyết chố ng lạ i ô ng ta, bở i vì luậ t
luô n luô n là mù quá ng. Chính quyền đã cấ m ngườ i đà n ô ng đó thự c hiện
phẫ u thuậ t ở bấ t kỳ nơi đâ u. Ô ng ta có mộ t nhó m bạ n bè gồ m hai mươi
lă m ngườ i. Họ đều là nhữ ng ngườ i thự c hà nh cầ u nguyện và là thiền
nhâ n. Khi họ đượ c hỏ i, họ khô ng có khả nă ng giả i thích bấ t kỳ điều gì -
họ nó i rằ ng họ khô ng biết bấ t kỳ điều gì: “Chú ng tô i đặ t mình trong bà n
tay củ a cá c đấ ng linh thiêng, thế rồ i bấ t kỳ điều gì cá c Ngà i bả o chú ng
tô i là m thì chú ng tô i là m điều đó ; nhưng chú ng tô i khô ng là m gì”. Nhưng
nếu con ngườ i này đượ c phép phẫ u thuậ t thì điều gì sẽ xảy ra vớ i ngà nh
y, điều gì sẽ xảy ra vớ i ngà nh phẫ u thuậ t? Họ buộ c phả i tạ o ra rắ c rố i
cho ngườ i đà n ô ng đó . Họ buộ c phả i chụ p mũ ngườ i đà n ô ng đó là bịp
bợ m; ô ng ta là mộ t ngườ i nghèo nà n, mộ t ngườ i đà n ô ng giả n dị. Bị
quấy rầy bở i nhữ ng phiền nhiễu củ a họ nhưng ô ng ta lạ i chấ m dứ t mộ t
cá ch dễ dà ng, ô ng ta nó i, “Tô i sẽ khô ng là m bấ t kỳ điều gì - tô i sẽ xin
đượ c tha thứ ”.
Trong thế giớ i này, rấ t nhiều lầ n, rấ t nhiều điều kỳ diệu đã xảy ra và
chú ng ta đã ngă n cả n chú ng. Chú ng ta luô n luô n chuẩ n bị sẵ n sà ng để
nhữ ng điều như vậy khô ng xảy ra, bở i vì, chính nhữ ng điều như vậy mà
toà n bộ nền tả ng củ a chú ng ta, toà n bộ thể chế củ a chú ng ta sẽ gặ p rắ c
rố i. Chú ng buộ c phả i gặ p rắ c rố i vì nhữ ng gì sẽ xảy ra vớ i tấ t cả chú ng.
Trong á nh sá ng củ a nhữ ng sự kiện đó , nhữ ng gì mà chú ng ta gọ i là triển
vọ ng khoa họ c cũ ng trở thà nh tầ m thườ ng và vô nghĩa, bở i vì nhữ ng sự
kiện đó đã mang lạ i nhữ ng điều quá mớ i mẻ. Chú ng ta bắ t đầ u chố ng lạ i
ệ g ạ g q g g ạ
nhữ ng ngườ i như Ted Cireo hoặ c Tony, bở i vì chú ng ta nó i rằ ng nhữ ng
sự kiện đó sẽ là m đả o lộ n tấ t cả chú ng ta?? Bở i vì Ted Cireo có thể nhìn
thấy nhiều thứ trong mộ t ngô i nhà khá c, cho nên nếu khô ng là hô m nay
thì ngày mai chú ng ta sẽ lo lắ ng. Ô ng ta cò n có thể nhìn thấy két sắ t củ a
chú ng ta. Chú ng ta sẽ tậ p trung ngă n cả n điều đó . Xã hộ i đã cố tình ngă n
chặ n nhữ ng thà nh tự u vô giá củ a Yoga. Mộ t cá ch tự nhiên, bấ t kỳ điều gì
bị ngă n chặ n, bị cấ m đoá n thì nó hoà n toà n ngừ ng tự biểu lộ , bở i vì
chú ng ta ngă n chặ n nhữ ng cơ hộ i và hoà n cả nh để nó biểu lộ .
Ngay trướ c mặ t tô i, mộ t sự kiện xảy ra và tô i cả m thấy quá ngạ c nhiên!
Mộ t ngườ i bạ n thườ ng đến chỗ tô i để thiền. Con trai củ a ô ng ta họ c
tiếng Hindu ở lớ p ba cũ ng thườ ng đến vớ i cha mình. Nó hỏ i tô i, mộ t đứ a
trẻ có thể ngồ i gầ n tô i đượ c khô ng. Tô i nó i vớ i nó điều đó là hoà n toà n
có thể - điều đó là rấ t tố t. Ngườ i bạ n đó đang thiền và cậ u bé ngồ i bên
cạ nh cũ ng bắ t đầ u thiền. Ngườ i cha có thể khô ng thiền sâ u nhưng cậ u
bé thì lạ i và o thiền rấ t sâ u. Ô ng ta đượ c đề nghị trở lạ i sau bố n ngày
nhưng ô ng ta đã khô ng là m như vậy, ô ng ta đến sau mườ i lă m ngày
trong trạ ng thá i rấ t bố i rố i, ô ng ta hỏ i tô i, “Ô ng đã là m gì vớ i đứ a bé? Xin
ô ng hãy thay đổ i nó lạ i như cũ , chú ng tô i khô ng muố n nó và o thiền”. Tô i
hỏ i ô ng ta điều gì đã xảy ra. Ô ng ta nó i rấ t nhiều điều kỳ lạ đã bắ t đầ u
xuấ t hiện. Để đứ a trẻ trong nhà , ô ng ta và vợ đã khó a cử a bên ngoà i và
bả o đứ a trẻ chơi ở trong nhà . Họ nó i vớ i nó là họ chỉ đi thă m ngườ i
hà ng xó m. Khi họ quay về, đứ a trẻ đang dứ ng ở bên cử a sổ và nó i, “Cha
mẹ đã nó i dố i con. Cha mẹ vừ a đi xem phim về. Cha mẹ vừ a đi xem buổ i
nhạ c kịch buổ i chiều”. Họ đã đi xem nhạ c kịch ở rạ p nhưng họ đã lừ a
đứ a trẻ. Họ vô cù ng ngạ c nhiên. Họ hỏ i, “Là m sao con biết?” đứ a trẻ nó i,
“Khi con ở nhà mộ t mình và khô ng có gì để chơi, con ngồ i xuố ng để
thiền và nhìn thấy cả hai cha mẹ trong rạ p chiếu phim”. Cho nên họ nó i,
“Chú ng tô i khô ng muố n nhữ ng điều như vậy phá t triển trong đứ a trẻ.
Chú ng tô i khô ng muố n nó họ c thiền, điều đó sẽ gây ra rắ c rố i”. Đây là
tâ m trí bấ t lương củ a ngườ i cha.
Cả m nhậ n kỳ lạ nhưng nó là như vậy. Nếu trong nhà bạ n cũ ng có đứ a
trẻ nhìn thấy nhữ ng điều như vậy, bạ n cũ ng sẽ nó i, “Đủ rồ i. Dừ ng tấ t cả
nhữ ng điều đó lạ i”. Bở i vì bạ n nó i vớ i đứ a trẻ khô ng đượ c hú t thuố c và
bạ n thì lạ i hú t. Ngày mai đứ a trẻ buộ c phả i nó i, “Cha đang nó i điều gì
vậy? Cha bả o con khô ng đến rạ p phim cò n cha thì lạ i đến đó”. Ngày mai
đứ a trẻ chắ c chắ n sẽ nó i, “Cha đang nó i điều gì? Cha đã là m mọ i thứ mà
cha lạ i cấ m con”. Cho nên bạ n sẽ khô ng cho phép tà i nă ng phá t triển ở
trẻ nhỏ . Chính vì vậy mà toà n bộ loà i ngườ i đang cù ng nhau â m mưu
chố ng lạ i sự phá t triển củ a Yoga, nhữ ng điều mà chú ng ta khô ng nhậ n
biết. Chú ng ta cố ngă n chặ n tấ t cả nhữ ng điều đó , toà n bộ xã hộ i ngă n
chặ n và sẽ khô ng tạ o ra bấ t kỳ cơ hộ i nà o để nó phá t triển...
Hãy nghĩ mộ t chú t xíu, nếu tấ t cả cá c trườ ng đạ i họ c, cá c trườ ng cao
đẳ ng, cá c trườ ng phổ thô ng bị đó ng cử a thì bao nhiêu ngườ i trên thế
giớ i biết đến toá n họ c? nếu toà n bộ ngà nh giá o dụ c và dạy họ c ngừ ng
trong hai nghìn nă m, vậy thì sau đó con ngườ i sẽ bắ t đầ u nghi ngờ rằ ng,
g g ậy g g g g
có thể có rấ t nhiều trí thô ng minh trong con ngườ i đến mứ c họ có thể
bay như máy bay - có quá nhiều trí thô ng minh đến mứ c họ có thể vươn
tớ i mặ t tră ng! Mọ i ngườ i sẽ nó i, “Là m thế nà o mà điều đó là có thể?”
thậ m chí chế tạ o mộ t cá i xe trâ u cũ ng là điều khó khă n - chế tạ o mộ t cá i
máy bay là mộ t điều quá xa lạ . Thự c tế là , ngày nay việc con ngườ i lên
đến mặ t tră ng là kết quả giá o dụ c trí ó c trong mườ i hay hai mươi nghìn
nă m qua. Nếu chú ng ta đã lao độ ng trong mườ i hay hai mươi nghìn nă m
vớ i nhữ ng trung tâ m đượ c nhắ c đến bở i Yoga, thế thì khô ng thể tưở ng
tượ ng con ngườ i có thể vươn tớ i đâ u. Đô i khi mộ t ngườ i nà o đó đạ t tớ i
nhữ ng đỉnh cao, thế rồ i chú ng ta biến họ thà nh mụ c tiêu để tô n thờ và
lã ng quên. Nhưng tấ t cả điều đó là có thể. Có rấ t nhiều mứ c độ trong con
ngườ i nhưng họ đã chô n vù i chú ng và o vô thứ c, cho nên chú ng ta khô ng
có khá i niệm về chú ng.
Yoga chia con ngườ i thà nh bảy mứ c độ , thà nh bảy trung tâ m. Nă ng
lượ ng vô hạ n đang ngủ im lìm trong bảy trung tâ m đó , giố ng như bô ng
hoa khép lạ i trong nụ . Nhìn nụ , chú ng ta khô ng có khá i niệm rằ ng có
mộ t bô ng hoa như vậy trong nó , rằ ng hoa sen sẽ nở - hoa sen vớ i rấ t
nhiều cá nh sẽ biểu lộ . Nụ cũ ng vẫ n khép lạ i. Nếu mộ t ngườ i nà o đó chỉ
nhìn thấy nụ củ a hoa sen và chưa bao giờ nhìn thấy hoa, anh ta khô ng
thể tưở ng tượ ng rằ ng nụ đó có thể trở thà nh bô ng hoa. Tấ t cả trung tâ m
mà chú ng ta đã đó ng lạ i giố ng như nụ hoa. Nếu chú ng nở hoà n toà n thì
chú ng ta mớ i biết rằ ng tấ t cả có thể tiềm ẩ n bên trong chú ng, quá nhiều
hương thơm, quá nhiều vẻ đẹp, quá nhiều nă ng lượ ng! nă ng lượ ng vô
hạ n đang ngủ im lìm trong mỗ i trung tâ m. Nếu nụ nở ra thì chú ng có thể
biểu lộ ; nếu nụ khô ng nở hoa thì nó khô ng thể biểu lộ .
Bạ n đã bao giờ quan sá t nụ sen nở chưa? Khi nà o chú ng nở ? và o buổ i
sá ng khi mặ t trờ i mọ c và á nh sá ng bắ t đầ u trả i rộ ng. Nụ hoa khép kín
trong bó ng đêm, chú ng nở và o buổ i sá ng cù ng vớ i á nh sá ng mặ t trờ i.
Chính xá c là như vậy, á nh sá ng ban ngày củ a tâ m thứ c củ a chú ng ta biểu
lộ ở mỗ i trung tâ m, mỗ i trung tâ m củ a nụ bắ t đầ u lộ ra.
Cũ ng cò n có mặ t trờ i bên trong, mặ t trờ i tâ m thứ c.
Sau khi đạ t đượ c điều đó , chú ng ta có thể đặ t cho cá i tên là thiền hoặ c
mộ t cá i gì đó khá c - điều đó khô ng quan trọ ng, nhưng có mộ t mặ t trờ i
tâ m thứ c bên trong chú ng ta. Á nh sá ng củ a nó rọ i lên bấ t kỳ trung tâ m
nà o thì nụ củ a trung tâ m đó sẽ hé nở và trở thà nh bô ng hoa. Cù ng vớ i
việc nở hoa, chú ng ta sẽ nhậ n ra rằ ng nă ng lượ ng vô hạ n ngủ im lìm
trong chú ng ta bắ t đầ u hé lộ .
Có bảy trung tâ m và mỗ i mộ t trong chú ng có thể hé mở , và mỗ i trung
tâ m có khả nă ng củ a riêng nó . Và khi tấ t cả bảy trung tâ m mở ra, nhữ ng
ô cử a ra và o và nhữ ng ô cử a sổ củ a con ngườ i, nhữ ng điều mà chú ng ta
đã nó i đến ngày hô m qua, sẽ trở nên mở hoà n toà n tớ i vô hạ n. Cá thể
trở thà nh mộ t vớ i vô hạ n.
Tâ m thứ c, là m cá ch nà o mà chỉ mình tâ m thứ c có thể mở nhữ ng trung
tâ m này? Tô i muố n nó i vớ i cá c bạ n mộ t và i thự c tế khoa họ c về điều này.
Cho đến hai mươi hay hai mươi lă m nă m trướ c, cá c nhà khoa họ c
khô ng có khá i niệm rằ ng, tâ m thứ c lạ i có thể mang bấ t kỳ sự thay đổ i
nà o đến cho bấ t kỳ thứ gì. Chú ng ta cũ ng khô ng nhìn thấy nhữ ng điều
nó . Chú ng ta đã nghe nhữ ng câ u chuyện về nhữ ng faki, về yogi, nhưng
chú ng chỉ là nhữ ng câ u chuyện. Khi nghệ thuậ t thự c hiện nhữ ng điều
nà o đó bị lã ng quên thì chú ng trở thà nh nhữ ng câ u chuyện - đó là điều
tự nhiên. Nếu chiến tranh thế giớ i thứ ba xảy ra, và nếu mộ t số ít nhà
khoa họ c vĩ đạ i củ a nhâ n loạ i bị chết thì việc chế tạ o bom nguyên tử là
điều khô ng thể. Hiện nay chỉ mộ t tá hoặ c hai tá , khô ng thể nhiều hơn
thế, là biết cô ng thứ c. Nếu bạ n giết hai mươi lă m nhà khoa họ c thì bom
nguyên tử khô ng thể đượ c chế tạ o nữ a. Hiện nay có hai mươi lă m ngườ i
biết cá ch chế tạ o nó ; mườ i nă m trướ c chỉ có mườ i lă m ngườ i biết. Khi
Hiroshima bị ném bom thì trướ c đó , trên toà n thế giớ i chỉ có bố n ngườ i
biết. Nếu bố n ngườ i đó bị giết thì bom nguyên tử sẽ chỉ là câ u chuyện,
và nếu mộ t ngườ i nà o đó nó i, đó khô ng phả i là câ u chuyện mà là sự thậ t
thì hẳ n chú ng ta sẽ nó i, bạ n hãy chế tạ o bom nguyên tử đi và chỉ cho
chú ng tô i xem. Vậy thì điều đó sẽ trở thà nh khó khă n.
Nếu chiến tranh thế giớ i thứ ba xảy ra, vậy thì cũ ng giố ng như nó xảy
ra nhiều lầ n trướ c đó , tấ t cả cá c nhà khoa họ c sẽ bị thủ tiêu. Mhabharata
đã xảy ra và tấ t cả nền khoa họ c, nền vă n hó a củ a thờ i kỳ đó đã bị phá
hủ y, chỉ có nhữ ng câ u chuyện về chú ng là đượ c giữ lạ i. Chú ng ta nó i, tấ t
cả chú ng chỉ là nhữ ng câ u chuyện. Bây giờ chú ng là nhữ ng câ u chuyện.
Nếu chiến tranh thế giớ i thứ ba xảy ra và toà n bộ thế giớ i bị phá hủ y
như là điều có thể, bấ t kỳ khi nà o thế giớ i bị phá hủ y bở i chiến tranh thì
nhữ ng con ngườ i phá t triển nhấ t trong thế giớ i đó sẽ bị tiêu diệt trướ c
tiên. Nếu bom rơi trong chiến tranh thế giớ i thứ ba thì Poona, Bombay,
Delhi, London, New York sẽ khô ng thể số ng só t. Nếu có mộ t ngườ i nà o
đó số ng só t thì họ phả i là nhữ ng thổ dâ n trố n trong hang nú i ở Bastra,
hoặ c mộ t ngườ i nà o đó ở miền nú i cao Himacjal Pradresh. Khô ng ai cố
tình bỏ bom nguyên tử ở nhữ ng nơi đó . Việc tìm kiếm và xá c định
nhữ ng con ngườ i này để ném bom nguyên tử xuố ng sẽ là điều vô nghĩa
và vô cù ng tố n kém. Nhưng tấ t cả nhữ ng trung tâ m phá t triển củ a thế
giớ i, cá c trườ ng đạ i họ c, cá c trung tâ m khoa họ c sẽ bị phá hủ y. Đầ u tiên
sẽ là phá hủ y. Và nhữ ng ngườ i số ng só t, nhữ ng thổ dâ n, họ cũ ng nhìn
thấy tà u hỏ a, cho nên họ sẽ kể nhữ ng câ u chuyện cho con chá u họ rằ ng
đã từ ng có tà u hỏ a. Sau hai hay ba thế hệ, trẻ con sẽ nó i rằ ng điều đó là
khô ng thể. Là m sao có chuyện đó đượ c? Bằ ng chứ ng đâ u? Và hẳ n sẽ là
khô ng cò n nhữ ng bằ ng chứ ng.
Điều tương tự cũ ng đã xảy ra vớ i nghệ thuậ t Yoga. Nghệ thuậ t phá t
triển nhiều lầ n, nhưng sau đó , vì nhiều lý do, nó lạ i bị mấ t đi. Lý do chủ
yếu nhấ t củ a tấ t cả điều đó là tự chú ng ta khô ng thể tha thứ , bở i vì có sự
nguy hiểm trong nó . Tô i đã nó i vớ i bạ n rằ ng ý thứ c tạ o ra sự khá c nhau
củ a nhiều vấ n đề. Đã luô n có nhữ ng thử nghiệm đơn giả n trong Yoga để
kết luậ n rằ ng, ý thứ c tạ o ra sự khá c nhau đố i vớ i nhiều vấ n đề. Bằ ng
việc trở nên ý thứ c nó đã tạ o ra sự khá c nhau. Hiện nay khoa họ c đồ ng
ệ ý ạ ự ệ y ọ g
tình vớ i điều này. Nếu chú ng ta nhìn và o đá cuộ i, nó khô ng tạ o ra sự
khá c biệt nà o. Là m thế nà o nó lạ i tạ o ra sự khá c biệt? Đá cuộ i vẫ n là đá
cuộ i. Chẳ ng ý nghĩa gì nếu chú ng ta quá tậ p trung ý thứ c và o nó , đá cuộ i
vẫ n là đá cuộ i. Nhưng từ khi có sự khá m phá ra điện tử , cá c nhà khoa
họ c đã biết rằ ng, khi chú ng ta tậ p trung sự cố gắ ng để nhìn điện tử
thô ng qua kính hiển vi thì sự chuyển độ ng củ a điện tử là dạ ng dao độ ng.
Cũ ng tương tự như vậy khi chú ng ta tắ m trong buồ ng tắ m là lú c chú ng
ta ở trong trạ ng thá i thư giã n nhấ t, tạ o ra nhiều bộ mặ t và cườ i trong
gương, lã ng quên tuổ i tá c, thế rồ i bỗ ng nhiên bạ n nhậ n ra rằ ng, mộ t
ngườ i nà o đó đang nhìn trộ m qua lỗ khó a, bạ n trở nên cả nh giá c và
dừ ng tấ t cả mọ i chuyện. Nếu lú c đó bạ n đang há t bà i há t trong phim, thì
bạ n sẽ bắ t đầ u há t thá nh ca hoặ c bắ t đầ u là m mộ t cá i gì đó khá c.
Cho nên, chú ng ta có thể đồ ng ý vớ i điều này rằ ng, nếu bạ n đang bị
nhìn qua lỗ khó a thì bạ n sẽ thay đổ i, nhưng khi cá c nhà khoa họ c nó i
rằ ng khi cá c điện tử đượ c nhìn thô ng qua kính hiển vi thì sự chuyển
độ ng củ a nó sẽ thay đổ i, thế thì điều đó sẽ trở nên quá ngạ c nhiên. Điều
đó có nghĩa là quan sá t mang đến sự thay đổ i.
Hô m qua tô i đã nó i vớ i bạ n về vị thá nh Thiên chú a giá o, ngườ i đã ban
phú c cho nhữ ng hạ t mầ m ở phò ng thí nghiệm củ a trườ ng đạ i họ c
Oxford. Mộ t điều cò n ngạ c nhiên hơn đã xảy ra trong khi vị thá nh đó
ban phú c cho mộ t hạ t mầ m. Ô ng ta đeo cây thá nh giá ở cổ , cú i xuố ng hạ t
mầ m đượ c hai tay chắ p lạ i và cầ u nguyện. Khi hạ t mầ m đượ c chụ p ả nh,
chú ng tô i đã vô cù ng ngạ c nhiên. Bên trong hạ t mầ m, ả nh củ a cây thá nh
giá cũ ng xuấ t hiện. Điều đó là vô cù ng kinh ngạ c. Khi vi thá nh cú i xuố ng
để cầ u nguyện, cây thá nh giá cũ ng tớ i gầ n hạ t mầ m, nhưng đó lạ i là ả nh
củ a cây thá nh giá bên trong hạ t mầ m! Là m thế nà o mà điều đó lạ i có thể
xảy ra? Có thể nhữ ng lờ i cầ u nguyện củ a ô ng ta, sự chú ý củ a ô ng ta bao
phủ hạ t mầ m cũ ng cò n có thể truyền ả nh củ a cây thá nh giá bên trong
hạ t mầ m? Có phả i là hạ t mầ m cũ ng phả n ứ ng lạ i đố i vớ i lờ i cầ u nguyện?
có phả i là hạ t mầ m đã chấ p nhậ n tấ t cả điều đó để độ ng viên vị tu sĩ?
Yoga đã biết từ rấ t lâ u rằ ng, ở bấ t kỳ trung tâ m nà o mà chú ng ta thiền
mộ t cá ch thầ m kín thì ngay lậ p tứ c trung tâ m đó trở nên hoạ t độ ng.
Hà nh độ ng củ a nó là mở nụ đang bị khép kín, giố ng như bình minh
đá nh thứ c chim muô ng. Nên nhớ , có thể bạ n đã chú ý đến điều đó hay
khô ng, thự c tế chim muô ng đã bắ t đầ u ca hó t hà ng giờ trướ c khi mặ t
trờ i mọ c. Cho đến nay, mặ t trờ i chỉ quay mặ t củ a nó theo hướ ng này, nó
chưa thự c sự đến, nó chỉ chuẩ n bị đến và chim muô ng bắ t đầ u ca hó t, nụ
hoa bắ t đầ u nở . Mặ t trờ i đã chuẩ n bị xuấ t hiện - cho đến lú c đó nó vẫ n
chưa đến và hoa đã bắ t đầ u nở , nụ hoa đã bắ t đầ u mỉm cườ i và chim
muô ng bắ t đầ u ca hó t. Sự chú ý củ a bạ n bắ t đầ u hướ ng và o bên trong và
cá c trung tâ m củ a bạ n bắ t đầ u hoạ t độ ng. Chỉ hướ ng và o bên trong,
nhữ ng kinh nghiệm duy nhấ t bắ t đầ u xuấ t hiện.
Hiện nay, trong ba ngày này, rấ t nhiều bạ n bè đã đến và nó i vớ i tô i rấ t
nhiều trả i nghiệm. Mộ t số bắ t đầ u trả i nghiệm á nh sá ng mã nh liệt bên
trong, mộ t số trung tâ m đang tỏ a hương thơm. Mộ t số bắ t đầ u nghe
g ộ g g g ộ g
thấy â m nhạ c. Đó là â m nhạ c tỏ a ra từ mộ t và i trung tâ m. Nhữ ng kinh
nghiệm khá c nhau bắ t đầ u biểu lộ từ bên trong. Vũ trụ bên trong chú ng
ta khô ng nhỏ hơn vũ trụ bên ngoà i chú ng ta. Cho đến bây giờ chú ng ta
chỉ chú ý đến bên ngoà i, cho nên chỉ nhữ ng thứ bên ngoà i mớ i trở nên
hoạ t độ ng. Cho đến bây giờ chú ng ta khô ng chú ý bên trong, nếu khô ng
thì mọ i thứ bên trong đã trở nên hoạ t độ ng. Tô i có thể nó i vớ i bạ n mộ t
số thử nghiệm nhỏ để bạ n thự c hiện, và bằ ng việc thự c hiện nhữ ng thử
nghiệm đó bạ n có thể hiểu điều đó có thể xảy ra. Bạ n đang đi trên
đườ ng, mộ t ngườ i nà o đó đang đi bộ trướ c bạ n. Liên tụ c nhìn và o phía
sau cổ củ a ngườ i đó trong mộ t hoặ c hai phú t mà khô ng chớ p mắ t.
Khô ng quá hai phú t sau ngườ i đó sẽ quay lạ i nhìn bạ n. Trung tâ m củ a
ngườ i đó trở nên hoạ t độ ng; cả m thấy khô ng thoả i má i, ngườ i đó ngay
lậ p tứ c sẽ quay lạ i để nhìn xem có chuyện gì xảy ra. Điều gì đang xảy ra
phía sau? Bạ n khô ng thể tìm đượ c con ngườ i, mà ngườ i đó khô ng nhìn
lạ i phía sau nếu bạ n nhìm chằ m chằ m trong hai phú t theo kiểu như vậy,
và nếu bạ n có thể tìm ra con ngườ i khô ng là m như vậy thì bạ n phả i hiểu
rõ rằ ng, bạ n đã tình cờ gặ p mộ t ngườ i rấ t đá ng giá .
Hô m nay hãy chọ n mộ t số trung tâ m trong cơ thể bạ n và bắ t đầ u mang
mộ t chú t xíu ý thứ c đến cho nó . Nếu chú ng ta đượ c hỏ i, là m cá ch nà o
chú ng ta cả m nhậ n nếu mộ t cá nh tay củ a chú ng ta bị lấy khỏ i, chú ng ta
hẳ n sẽ nó i, “Điều đó thậ t khô ng hay chú t nà o, chắ c là sẽ bị đau, nhưng
khô ng đau bằ ng khi tô i bị lấy đi khỏ i”. Nhưng nếu chú ng ta hỏ i, “Điều gì
xảy ra nếu đầ u bị lấy khỏ i?” thế thì chú ng ta sẽ nó i, “Tấ t cả hẳ n sẽ biến
mấ t”. Bở i vì tấ t cả sự nhậ n dạ ng củ a chú ng ta chỉ vớ i đầ u, và điều đó trở
thà nh toà n bộ bả n thể củ a chú ng ta. Bấ t kỳ chú ng ta già u có thế nà o, suy
nghĩ thế nà o, hiểu biết thế nà o, chú ng ta đã biết bấ t kỳ điều gì về mình,
tấ t cả điều đó cũ ng chỉ ở mộ t trung tâ m nhỏ trong trí nã o chú ng ta, nó
khô ng lan rộ ng khắ p cơ thể.
Bạ n bắ t đầ u thiền vớ i bấ t kỳ trung tâ m nà o bên trong bạ n. Khi tô i nó i
vớ i bạ n thử nghiệm bên ngoà i, cũ ng bằ ng cá ch tương tự , chỉ trong nă m
hoặ c sá u ngày vớ i mắ t nhắ m, hướ ng sự chú ý củ a bạ n và o tim - khô ng
có gì nhiều hơn đượ c thự c hiện. Nă m phú t mỗ i ngày, bạ n sẽ nhậ n ra
rằ ng tình yêu đã bắ t đầ u tă ng lên trong bả n thể bạ n. Bạ n sẽ cả m nhậ n
đượ c điều đó , hà ng xó m củ a bạ n sẽ cả m nhậ n đượ c điều đó , cá c thà nh
viên trong gia đình bạ n sẽ cả m nhậ n đượ c điều đó . Khô ng cầ n phả i nó i
vớ i bấ t kỳ ai, bạ n chỉ tiếp tụ c hướ ng sự chú ý mộ t cá ch thầ m lặ ng tớ i
điều đó , bạ n sẽ nhậ n ra rằ ng, mọ i ngườ i đã bắ t đầ u chú ý đến sự thay
đổ i bên trong bạ n và nhắ c nhở điều đó vớ i bạ n. Bạ n chưa bao giờ quá
thương yêu như vậy.
Bấ t kỳ trung tâ m nà o mà bạ n hướ ng ý thứ c tớ i thì trung tâ m đó sẽ trở
nên hoạ t độ ng. Chú ng ta có bảy trung tâ m. Ý thứ c củ a bạ n có thể hướ ng
tớ i tấ t cả bảy trung tâ m này. Nếu bạ n hướ ng ý thứ c củ a bạ n tớ i đó thì
chỉ khi đó nó sẽ hướ ng tớ i đó . Đây là ưu thế củ a việc trở nên tự ý thứ c
và điều này cũ ng cò n là sự nguy hiểm. Nếu bạ n khô ng hướ ng nó tớ i đó ,
nó sẽ khô ng tớ i đó . Nếu bạ n khô ng hướ ng tớ i đó thì cũ ng khô ng có sự
g ạ g g g g ự
khá c biệt giữ a con vậ t vô thứ c và con ngườ i. Nếu tô i nó i, đây là cá ch
Yoga là khoa họ c tạ o ra con ngườ i từ thú vậ t thì định nghĩa này khô ng
phả i là sự cườ ng điệu. Trong Yoga, ý nghĩa củ a thú vậ t khô ng cò n rấ t thú
vị. Theo Yoga thì con vậ t là con ngườ i trong bế tắ c - giố ng như khi con
bò hoặ c con trâ u bị buộ c bở i cá i dây. Cá i dây đượ c gọ i là sự say mê, sự
rà ng buộ c và ngườ i bị rà ng buộ c là pashu, là thú vậ t.
Yoga nó i, con ngườ i bị buộ c chặ t và o nhữ ng xiềng xích củ a vô thứ c là
con vậ t, và ai đó phá bỏ xiềng xích củ a vô thứ c thì là con ngườ i.
Manushya, con ngườ i, có nghĩa ai đó đã hoà n toà n trở thà nh ngườ i có
suy nghĩ và cả m giá c. Suy nghĩ và cả m giá c là định nghĩa củ a ý thứ c. Suy
nghĩ và cả m giá c là ý thứ c, rằ ng điều đó đã trở nên hoà n toà n ý thứ c.
Chữ con ngườ i trong tiếng Anh cũ ng xuấ t phá t từ chữ con ngườ i củ a
tiếng Sanskrit. Rằ ng điều đó là hoà n toà n trở thà nh ‘con ngườ i’, rằ ng
nghĩa củ a ‘ý thứ c’ là con ngườ i. Đây là câ u kinh thứ bảy củ a Yoga. Thêm
mộ t và i điều trong sự chuyển tiếp này và vì thế tô i sẽ nó i vớ i bạ n ngày
mai về nhữ ng câ u kinh cò n lạ i. Giữ trong tâ m thứ c thêm mộ t và i điều là
rấ t cố t lõ i.
Khi tô i nó i rằ ng, con ngườ i là ý thứ c thì điều đó chỉ thỉnh thoả ng thô i,
thờ i gian cò n lạ i anh ta là vô thứ c. Điều ngượ c lạ i cũ ng xảy ra. Nhữ ng gì
chú ng ta cho là vô thứ c trong mọ i thờ i điểm thì cũ ng trở nên ý thứ c ở
và i thờ i điểm. Ví dụ , cây cũ ng trở nên ý thứ c ở mộ t và i thờ i điểm, tả ng
đá cũ ng trở nên ý thứ c ở và i thờ i điểm, thú vậ t cũ ng trở nên ý thứ c ở và i
thờ i điểm. Khi con ngườ i có ý thứ c ở và i thờ i điểm, tương tự như vậy,
nhữ ng loà i chậ m tiến hơn con ngườ i cũ ng có ý thứ c trong mộ t và i thờ i
điểm củ a cuộ c đờ i. Nhữ ng sự việc đó rấ t khó xảy ra và chú ng là rấ t
hiếm. Trong thờ i kỳ củ a Đứ c Phậ t, điều đó đã xảy ra vớ i cây bồ đề.
Nă m tră m nă m sau khi Đứ c Phậ t chết, tượ ng củ a ngườ i vẫ n khô ng
đượ c dự ng, bở i vì Đứ c Phậ t yêu cầ u khô ng dự ng tượ ng. Ngườ i nó i, cây
bồ đề này sẽ là m điều đó , và trong nă m tră m nă m, chỉ có cây bồ đề đó là
đượ c thờ cú ng. Sau nă m tră m nă m tượ ng củ a Đứ c Phậ t đã đượ c dự ng.
Có rấ t nhiều lý do - mộ t lý do đó là , ở thờ i điểm Đứ c Phậ t trở nên chứ ng
ngộ , cây mà ngườ i ngồ i dướ i gố c đã có sự cộ ng hưở ng và sự chứ ng ngộ
củ a ngườ i, nó đã trở nên ý thứ c. Nó trở thà nh sự chứ ng kiến, nó trở nên
chứ ng kiến mộ t mình, khô ng có ai khá c có mặ t ở đó , chỉ có cây là có mặ t
ở đó như là ngườ i chứ ng kiến.
Bạ n sẽ hỏ i, “Là m cá ch nà o mà cây trở nên có ý thứ c?” Mặ t trờ i vĩ đạ i
như Đứ c Phậ t đã mọ c dướ i cây đó . Cây đó ngủ bao lâ u trong vô thứ c thì
điều đó cũ ng khô ng thà nh vấ n đề, mộ t phầ n củ a nó đã thứ c tỉnh. Nó cò n
chứ ng kiến hiện tượ ng xảy ra mộ t cá ch thậ n trọ ng. Do vậy mà Đứ c Phậ t
nó i, “Cây này là sự chứ ng kiến củ a tô i. Tô n thờ nó và thế là đủ . Nó đã
chứ ng kiến mộ t mình”. Đây là toà n bộ lý do mà phậ t tử đã cố gắ ng để
bả o vệ cây bồ đề này cho đến bây giờ , mặ c dù họ cũ ng khô ng biết tạ i sao
lạ i liên tụ c bả o vệ nó . Ashoka đã gử i mộ t cà nh cây này tớ i Sri Lanka
cù ng con trai và con gá i củ a mình. Cà nh cây đó đã mọ c rễ ở Sri Lanka.
Cho nên khi cây bồ đề ở Ấ n Độ chết, mộ t cà nh củ a cây ở Sri Lanka đã

y ộ ộ y
đượ c trồ ng lạ i ở Ấ n Độ . Cây đó đã số ng hai nghìn nă m tră m nă m, đó là
sự chứ ng kiến. Hiện tượ ng xảy ra trong tâ m thứ c củ a Đứ c Phậ t cũ ng
trà n ngậ p cây bồ đề đó và đá nh thứ c nó từ giấ c ngủ rấ t lâ u, nó cũ ng cò n
gieo mầ m nhữ ng gì đã xảy ra.
Sẽ là dễ dà ng khi hiểu như thế này. Nếu bạ n hỏ i mộ t số nhạ c sĩ tà i
nă ng, họ sẽ có khả nă ng giả i thích điều đó mộ t cá ch dễ dà ng. Nếu trong
phò ng trố ng có mộ t cây đà n veena và trong gó c khá c có mộ t và i nghệ sĩ
chơi đà n veena khá c, veena đầ u tiên sẽ bắ t đầ u cộ ng hưở ng vớ i bả n
nhạ c đang đượ c chơi. Nhữ ng dây đà n củ a nhữ ng cây đà n khá c cũ ng bắ t
đầ u rung độ ng và nhảy mú a.
Điều tương tự cũ ng xảy ra vớ i cây. Đó là hiện tượ ng kỳ diệu đã xảy ra
vớ i Đứ c Phậ t, dướ i sự ả nh hưở ng đó , nhữ ng sợ i dây củ a cây đà n veena
bên trong cây cũ ng bắ t đầ u rung độ ng. Cây cũ ng nhảy mú a. Cây trở
thà nh kẻ chứ ng kiến.
Có thể bạ n đã nghe tên nhà vậ t lý Lukman. Trong cuộ c đờ i củ a
Lukman, có mộ t sự liên quan kỳ lạ đến gố c rễ sâ u xa củ a Yoga. Có mộ t
câ u chuyện về Lukman; tô i nó i đó là câ u chuyện, mặ c dù thự c tế đó là
lịch sử . Câ u chuyện đó là , Lukman đến và hỏ i cây, “Cô ng dụ ng củ a bạ n là
gì?” ô ng ta đến và hỏ i cây cỏ dượ c thả o, “Cô ng dụ ng củ a bạ n là gì?”
Thậ m chí bây giờ , nhữ ng ngườ i nghiên cứ u y họ c đang bị bố i rố i, là m
cá ch nà o con ngườ i có thể khá m phá hà ng tră m nghìn loạ i thả o mộ c và
cô ng dụ ng củ a chú ng - Ayuvedic, Greek và nhữ ng thứ khá c - bở i vì
khô ng có bằ ng chứ ng về bấ t kỳ phò ng thí nghiệm lớ n nà o trong nhữ ng
cuố n sá ch cổ về y họ c. Thậ m chí ngày nay chú ng ta khô ng có khả nă ng
tìm ra tấ t cả cá c loạ i dượ c thả o và cô ng dụ ng củ a chú ng đố i vớ i bệnh tậ t,
cô ng việc vẫ n cò n tiếp tụ c. Nhưng Lukman vẫ n đơn thương độ c mã tạ o
ra toà n bộ khoa họ c. Là m cá ch nà o mà mộ t con ngườ i đơn thương độ c
mã lạ i có thể tìm ra đượ c quá nhiều điều trong mộ t cuộ c đờ i?
Câ u chuyện củ a Lukman cũ ng cò n nó i cho chú ng ta mộ t cá i gì đó khá c.
Nó cho chú ng ta biết rằ ng, Lukman thườ ng lui tớ i tấ t cả cá c loạ i cây,
ngồ i gầ n đó để tham thiền. Ô ng ta hẳ n là cầ u nguyện cây để nó i cho ô ng
ta cô ng dụ ng củ a chú ng là gì, hẳ n là ô ng ta đã nhậ n đượ c câ u trả lờ i từ
cây trong tâ m củ a mình, thế rồ i ô ng ta bắ t đầ u sử dụ ng cây đó cho că n
bệnh cụ thể. Thậ m chí bây giờ nhữ ng cây mà Lukman đã sử dụ ng đã
đượ c chứ ng minh là đú ng trong cá c phò ng thí nghiệm. Thậ m chí nhữ ng
cây gầ n vớ i cá c phò ng thí nghiệm. Thậ m chí nhữ ng cây gầ n vớ i Lukman,
gầ n vớ i Đứ c Phậ t cũ ng trở nên thứ c tỉnh trong khi đó hà ng nghìn ngườ i
đến gầ n vớ i ngườ i mà vẫ n khô ng thứ c tỉnh, vẫ n cò n trong mơ ngủ . Có lẽ
cây cố i trong trắ ng hơn, ngây thơ hơn, chính vì vậy mà chú ng cù ng rung
độ ng, cù ng cộ ng hưở ng.
Con ngườ i rấ t phứ c tạ p, thô ng minh và ranh mã nh, khô ng dễ cộ ng
hưở ng mộ t cá ch nhanh chó ng. Họ điều tra và thử nghiệm mọ i thứ trướ c
khi chấ p nhậ n. Trong việc thử nghiệm và kiểm tra, thỉnh thoả ng họ
thà nh cô ng trong việc mua mộ t cá i bình đấ t vớ i giá hai xu, nhưng họ
thườ ng mấ t nhữ ng tấ m séc hà ng triệu đô la.
g g g ệ
Con ngườ i quá thô ng minh đô i khi cũ ng thấ t bạ i trong má nh lớ i lừ a
gạ t. Nếu có mộ t ngườ i nà o đó thự c hiện mọ i bướ c vớ i sự cả nh giá c cao
độ ... mộ t cá i cụ thể, thế thì anh ta khô ng thể thự c hiện cuộ c hà nh trình
tớ i đấ ng linh thiêng, bở i vì hà nh trình đó khô ng an toà n; nhữ ng ngườ i
quá thô ng minh sẽ khô ng thự c hiện hà nh trình chưa đượ c biết trướ c,
cò n quá xa lạ . Nhiều ngườ i, ngườ i ngây thơ bướ c qua ô cử a cò n nhữ ng
ngườ i thô ng minh vẫ n đứ ng ở ngoà i để suy nghĩ, đắ n đo.
Ngày mai tô i sẽ nó i vớ i cá c bạ n về câ u kinh tiếp theo. Nếu có nhữ ng
câ u hỏ i nà o liên quan, bạ n có thể hỏ i. Cho đến bây giờ , bấ t kỳ câ u hỏ i
nà o đượ c hỏ i thì tô i đã trả lờ i lầ n lượ t. Có thể cò n lạ i mộ t và i câ u hỏ i, tô i
sẽ nó i vớ i chú ng và o ngày mai. Nhữ ng ngườ i bạ n muố n đến và o sá ng
mai để tham thiền nên tắ m sạ ch sẽ trướ c khi đến, nên đến đú ng giờ và
giữ yên lặ ng. Ngày mai là ngày cuố i cù ng, khô ng đượ c ai đến chỉ để quan
sá t, chỉ nhữ ng ngườ i muố n thử nghiệm là đượ c mờ i.
Cá c bạ n đã nghe tô i nó i vớ i tình thương yêu thầ m lặ ng - tô i rấ t biết ơn
vì điều đó . Bây giờ cho phép tô i biểu lộ sự tô n thờ đố i vớ i sự linh thiêng
bên trong cá c bạ n, xin hãy chấ p nhậ n sự tô n trọ ng củ a tô i.

Chương 5
20 tháng mười 1970, buổi sáng tại Poona, Ấn Độ.
Cá c bạ n yêu quý củ a tô i,
Có mộ t và i câ u hỏ i. Điều đó sẽ rấ t có ích để hiểu mộ t và i vấ n đề liên
quan.
Mộ t ngườ i bạ n đã hỏ i rằ ng, mộ t và i ngườ i tìm kiếm đã thự c hà nh
‘Kundalini Sadhana’. Họ đã đạ t đượ c rấ t nhiều từ thử nghiệm này, vậy
thì họ nên tiếp tụ c hay thô i? Liệu có thể có bấ t kỳ sự tồ n tạ i nà o hay
khô ng?
Khô ng có vấ n đề về việc tồ n tạ i. Nếu bạ n đã từ ng là m mộ t cá i gì đó và
bạ n đang đạ t đượ c từ nó , vậy thì hãy tiếp tụ c khẩ n trương hơn - sẽ chỉ
có sự đạ t đượ c. Dù sao chă ng nữ a sẽ khô ng có gì tổ n hạ i trên con đườ ng
tớ i đấ ng linh thiêng.
Ngườ i bạ n khá c cũ ng đã hỏ i, hai hoặ c ba bạ n đã hỏ i cù ng mộ t vấ n đề -
khó c ló c, kêu la, cườ i đù a, nhảy mú a sẽ kéo dà i trong bao lâ u?
Điều đó có thể kéo dà i từ ba tuầ n tớ i ba thá ng. Nếu bạ n thự c hiện thử
nghiệm mộ t cá ch đú ng đắ n - khó c, cườ i và la hét sẽ biến dầ n trong ba
tuầ n và bạ n sẽ dịch chuyển từ giai đoạ n đầ u tiên tớ i giai đoạ n thứ tư.
Hai giai đoạ n ở giữ a sẽ bị bỏ qua. Nhữ ng ngườ i thự c hiện khô ng đú ng,
chậ m chạ p thì có thể phả i mấ t ba tuầ n tớ i ba thá ng, nhưng đó khô ng
phả i là mộ t cá i gì đó vĩnh viễn, bở i vì và o mộ t lú c nà o đó , nhữ ng rắ c rố i
củ a tâ m trí bị loạ i bỏ , tâ m trí sẽ tan biến và o chính nó . Độ dà i củ a thờ i
gian sẽ phụ thuộ c và o mứ c độ bạ n bỏ rơi nhữ ng rắ c rố i củ a mình.
Nhưng nếu bạ n thự c hiện đú ng thử nghiệm, vậy thì tấ t cả sẽ đượ c lắ ng
xuố ng trong ba thá ng, sau đó bạ n sẽ lấy hai hay ba hơi thở sâ u, ngay lậ p
tứ c bạ n sẽ đi và o giai đoạ n thứ tư. Nhưng điều này sẽ xuấ t hiện chỉ khi
bạ n thự c hiện hai trong cá c giai đoạ n mộ t cá ch mộ t cá ch hoà n thiện.
Nếu bạ n có mộ t chú t hà tiện thì có thể sẽ mấ t hà ng nă m. Ý nghĩa là thổ i
ra ngoà i hoà n toà n từ bên trong bạ n.
Mộ t số bạ n khá c đã nó i rằ ng, khó c ló c và kêu la sẽ gây ra khó chịu đố i
vớ i cá c thà nh viên khá c củ a gia đình và hà ng xó m. Ngay từ ban đầ u đã
có nhữ ng rắ c rố i; trong mộ t ngày, hai ngày điều đó sẽ gây ra rắ c rố i.
Chính cá c bạ n nên đến và yêu cầ u trướ c vớ i họ , “Tô i sẽ là m điều này
trong vò ng mộ t giờ , xin hãy tha lỗ i cho tô i trong mộ t giờ đó”. Đầ u tiên,
bạ n hãy nó i vớ i họ trướ c khi họ hỏ i bạ n đang là m gì? Và bở i vì thử
nghiệm này nó i chung là mớ i cho nên sẽ mấ t mộ t chú t thờ i gian. Bây
giờ , nếu mộ t ngườ i nà o đó bắ t đầ u há t to bà i thá nh ca bên nhà hà ng
xó m, vậy thì khô ng ai cả m thấy khó chịu. Mộ t ngườ i nà o đó bắ t đầ u nó i
to Ram, Ram và bạ n hiểu rằ ng họ đang tham thiền. Trong mộ t hoặ c hai
nă m, hà ng nghìn ngườ i sẽ thự c hiện điều đó trên thế giớ i và mọ i ngườ i
sẽ hiểu rằ ng họ đang tham thiền. Đố i vớ i nhữ ng ngườ i sẽ thự c hiện bây
giờ thì ngay ở thờ i điểm bắ t đầ u sẽ có mộ t chú t khó khă n đố i vớ i họ .
Trong thờ i gian bắ t đầ u, luô n luô n có mộ t chú t khó khă n trong việc
là m mộ t cá i gì đó , nhưng đó chỉ là vấ n đề củ a ngày thứ nhấ t hoặ c thứ
hai. Thậ m chí bây giờ , hà ng nghìn ngườ i đã bắ t đầ u thự c hiện điều đó ở
đấ t nướ c này. Nhữ ng ngườ i xung quanh bắ t đầ u tò mò mộ t hoặ c hai
ngày đầ u, nhưng sau đó họ sẽ quên. Họ sẽ cò n nhìn thấy sự thay đổ i
trong con ngườ i bạ n, nó sẽ bắ t đầ u vớ i khoả ng thờ i gian ba tuầ n - họ sẽ
khô ng chỉ nhìn thấy bạ n khó c và kêu la. Nếu bạ n thự c hiện thử nghiệm
mộ t cá ch thà nh tâ m, hà ng xó m củ a bạ n sẽ khô ng có khả nă ng chạy trố n
khỏ i sự thử nghiệm trong thờ i gian lâ u dà i; thử nghiệm đó cũ ng bắ t đầ u
thu hú t họ . Cho nên đừ ng là m cho sự khó c ló c và kêu la củ a bạ n thà nh
nỗ i phiền nhiễu, đú ng hơn là nó sẽ trở thà nh thiện chí, có lợ i. Khi hà ng
xó m hỏ i, hãy giả i thích toà n bộ thiền cho họ , nó i vớ i họ rằ ng họ có thể
đến và tham gia và o ngày mai.
Mộ t câ u hỏ i nữ a đã đượ c hỏ i hà ng ngày, tô i muố n nó i mộ t vấ n đề gì đó
liên quan.
Gầ n đây, ở trạ i Manila, hai mươi ngườ i đã tham gia mộ t loạ i sannyas
mớ i. Bây giờ , câ u hỏ i đượ c hỏ i hà ng ngày, “sannyas đó là gì?”
Mộ t và i vấ n đề ngắ n gọ n. Đầ u tiên sẽ khô ng có khả nă ng số ng só t củ a
sannyas như nó đã tồ n tạ i trên thế giớ i cho đến bây giờ - nó sẽ khô ng có
khả nă ng số ng só t. Ở bấ t kỳ nơi đâ u có ý tưở ng rằ ng bấ t kỳ ai khô ng là m
việc hà ng ngày thì khô ng có quyền ă n, vậy thì ở nơi đó sannyas sẽ trở
nên khó khă n.
Trong nă m mươi nă m tớ i, nhiều truyền thố ng sannyas sẽ biến mấ t
khỏ i thế gian. Việc tồ n tạ i củ a sannyas sẽ gặ p khó khă n trên khắ p thế
giớ i. Cho nên, sự hiểu biết củ a chính tô i là , bô ng hoa quý hiếm như
sannyas khô ng nên bị hủ y hoạ i. Thể chế củ a sannyas có thể biến mấ t
nhưng sannyas khô ng nên biến mấ t.
g y g
Cho nên chỉ có mộ t con đườ ng để bả o vệ nó , đó là sannyas khô ng đầ u
hà ng và bỏ chạy khỏ i cuộ c đờ i, mà trở thà nh sannyasin giữ a cuộ c đờ i.
Họ nên ngồ i trong cử a hà ng, là m cô ng việc lao độ ng trong cô ng xưở ng
hay trong vă n phò ng. Họ khô ng đượ c lẩ n trố n, cuộ c số ng củ a họ nên liên
hệ vớ i xã hộ i. Bấ t kỳ họ ở đâ u, bấ t kỳ họ là cá i gì thì cũ ng nên trở thà nh
sannyasin ở đó . Cho nên có hai mươi ngườ i đã đượ c khai tâ m theo cá ch
này. Họ sẽ là m việc trong vă n phò ng củ a họ , họ sẽ là m việc ở trườ ng họ c
củ a họ , họ sẽ quả n lý cử a hà ng củ a nó và số ng cuộ c đờ i củ a sannyasin.
Kết quả sẽ tă ng lên gấ p đô i. Điều đầ u tiên kết quả sẽ là , sannyasin có
vẻ khô ng phả i là ngườ i bó c lộ t, khô ng phả i phụ thuộ c và o mộ t ngườ i
nà o đó . Điều đó sẽ cò n tiên tiến hơn cả sannyasin, bở i vì truyền thố ng
cũ củ a sannyas là phụ thuộ c và o xã hộ i, là m cho sannyasin thà nh lệ
thuộ c cho dù điều đó là hiển nhiên hay khô ng. Sannyasin bắ t đầ u số ng
trong cả nh lệ thuộ c và o xã hộ i. Chú ng ta cho họ bá nh mì và mua đứ t linh
hồ n họ . Chính vì vậy mà sannyasin, nên phả n ứ ng, nhưng anh ta khô ng
thể, bở i vì anh ta phả i dù ng thờ i gian để là m nô lệ cho ngườ i mà anh ta
nhậ n thứ c ă n từ họ . Anh ta chỉ liên tụ c nó i nhữ ng điều là m vui lò ng bạ n
bở i vì bạ n đã cho anh ta bá nh mì.
Sannyas là mộ t sự kiện cá ch mạ ng. Điều cố t lõ i là , về mặ t tà i chính và
về mặ t tâ m lý con ngườ i chỉ nên phụ thuộ c và o chính mình. Trướ c tiên,
tô i muố n là m cho sannyas tớ i mọ i nhà .
Kết quả tuyệt vờ i khá c củ a nó là , sẽ khô ng xảy ra chuyện sannyasin từ
bỏ nhà mình và bỏ trố n thậ t xa, và nhữ ng gì ưu viện củ a sannyas nên đi
và o cuộ c số ng nhâ n loạ i, nếu khô ng sẽ bị lỡ . Khi nhữ ng ngườ i lương
thiện từ bỏ thế giớ i thì thế giớ i lạ i rơi và o tay nhữ ng á c nhâ n. Đây đã
từ ng là sự mấ t má t củ a nhâ n loạ i. Theo sự hiểu biết củ a tô i, nếu bô ng
hoa nhâ n tiện nở trong cuộ c đờ i mộ t ngườ i nà o đó , ngườ i đó nên ngồ i ở
cổ ng chợ , nơi buô n bá n đô ng ngườ i sao cho hương thơm củ a họ bắ t đầ u
lan tỏ a khắ p phố chợ . Ngượ c lạ i, nếu ngườ i đó bỏ trố n thì ngườ i khá c sẽ
ngồ i đó và lan tỏ a mù i hô i thố i khắ p xung quanh.
Do vây, nên có sannyasin trong mọ i nhà . Họ có thể thay đổ i cá ch ă n
mặ c củ a mình, họ có thể hướ ng tấ t cả nă ng lượ ng củ a mình tớ i điều linh
thiêng, nhưng họ khô ng nên bỏ trố n thậ t xa. Cô ng việc nhà mà họ đã
là m cho đến tậ n ngày hô m qua, họ vẫ n nên tiếp tụ c và tự nghĩ rằ ng, họ
nên trở thà nh phương tiện củ a đấ ng linh thiêng.
Họ khô ng nên rờ i bỏ vợ mình, hoặ c nhà mình, hoặ c con mình. Bây giờ
họ nên là m tấ t cả cô ng việc trong lặ ng lẽ và nghĩ rằ ng đó là cô ng việc
củ a đấ ng linh thiêng. Họ khô ng nên giữ nguyên là ngườ i thự c hiện - họ
chỉ nên giữ nguyên là ngườ i chứ ng kiến. Vớ i sannyas như vậy, tô i nghĩ
rằ ng hà ng nghìn ngườ i sẽ trở nên quan tâ m và thích thú . Nhữ ng ngườ i
có thể chưa bao giờ nghĩ đến việc rờ i bỏ nhà mình, thậ m chí trong
nhữ ng cuộ c đờ i củ a họ , sẽ có phú c lạ c củ a sannyas và cuộ c đờ i này sẽ
cò n nở hoa. Nếu sannyasin trở nên sẵ n sà ng vớ i chú ng ta trên đườ ng
phố , trong chợ , trong nhà , trong cô ng sở , thì y phụ c củ a họ , hồ i ứ c củ a
họ , hoà n cả nh củ a họ , thá i độ củ a họ sẽ ả nh hưở ng đến toà n bộ cd.
ọ ọ ộ ọ g ộ
Từ quan điểm này, bấ t kỳ ai đã hỏ i nhiều lầ n... nếu họ quan tâ m, thì
hô m nay có thể nó i vớ i tô i mộ t cá ch riêng rẽ giữ a khoả ng thờ i gian từ
ba đến bố n giờ - bấ t kỳ ai nghĩ rằ ng sannyas là điều có thể trong cuộ c
đờ i họ .
Tô i đã bổ sung mộ t và i điều và o sannyas. Đầ u tiên tô i gọ i sannyas là
‘từ bỏ theo chu kỳ ’. Sự hiểu biết củ a tô i là , khô ng ai nên đưa ra nhữ ng
quyết định cho toà n bộ thờ i gian củ a cuộ c đờ i. Hô m nay bạ n đưa ra
quyết định; có thể sau sá u thá ng bạ n cả m thấy rằ ng đó là sai lầ m, do vậy
nên có đườ ng lù i cho mình, nếu khô ng thậ m chí sannyas cũ ng có thể trở
thà nh gá nh nặ ng. Mộ t ngày ngà o đó , chú ng ta trao mộ t ngườ i nà o đó
sannyas, chú ng ta hy vọ ng rằ ng ngườ i đó sẽ giữ là sannyasin cho đến
hết đờ i. Có thể sau mộ t nă m, họ cả m thấy rằ ng họ đã sai lầ m, sau đó họ
nên có mọ i quyền hạ n để có thể quay lạ i mà khô ng bị lên á n. Vì điều này
mà tô i gọ i sannyas là chu kỳ. Bấ t kỳ ngày nà o bạ n muố n, bạ n có thể lặ ng
lẽ quay trở lạ i. Sẽ khô ng có sự rà ng buộ c nà o vớ i bạ n về điều đó .
Thử nghiệm củ a loạ i sannyas này đang đượ c thự c hà nh ở Thá i Lan và
ở Burma, nó đã tạ o ra sự khá c biệt trong cuộ c số ng ở đó . Mọ i ngườ i tình
cờ thự c hà nh trong ít ngày. Nếu mộ t ngườ i nà o đó có mộ t chú t thờ i gian
rả nh rỗ i khoả ng hai thá ng trong nă m, thế thì sẽ thự c hà nh trong hai
thá ng đó , sau khi số ng như sannyasin trong chu kỳ đó , ngườ i dó sẽ quay
trở về vớ i thế gian và ngô i nhà củ a mình. Ngườ i đó đã biến đổ i. Sau khi
số ng như sannyasin trong hai thá ng, con ngườ i khô ng thể giữ nguyên
như là họ đã từ ng. Mọ i thứ trong họ đã biến đổ i. Sau mộ t nă m hoặ c hai
nă m, khi có điều kiện thuậ n lợ i, họ lạ i thự c hà nh sannyas trong hai
thá ng.
Chính vì vậy mà tô i đã bổ sung thêm phương phá p khá c, nhữ ng ngườ i
muố n thự c hà nh trong mộ t chu kỳ giớ i hạ n, họ có thể thự c hiện điều đó
như là mộ t thử nghiệm. Nếu niềm phú c lạ c trong họ gia tă ng, họ có thể
kéo dà i chu kỳ, và nếu họ cả m thấy điều đó khô ng hiệu quả thì họ có thể
lặ ng lẽ rú t lui. Điều đó sẽ có hai lầ n lợ i thế. Sannyas khô ng phả i là nô lệ,
sannyas là tự do - vì vậy họ khô ng thể là nô lệ. Hiện nay, sannyasin củ a
chú ng ta trở thà nh tù nhâ n trong xiềng xích.
Điều đầ u tiên phả i là , sannyas sẽ khô ng là nô lệ, và điều thứ hai,
sannyas sẽ trở thà nh có ích vớ i mọ i ngườ i - thậ m chí chỉ trong khoả ng
thờ i gian ngắ n. Nếu trong khoả ng thờ i gian bảy mươi nă m củ a cuộ c đờ i,
con ngườ i trở thà nh sannyasin nă m lầ n, mỗ i lầ n hai thá ng, vậy thì ngườ i
đó sẽ trở thà nh con ngườ i khá c tạ i thờ i điểm cá i chết xuấ t hiện. Ngườ i
đó khô ng thể là con ngườ i như cũ . Số ngườ i nhiều nhấ t nhậ n đượ c cơ
hộ i trở thà nh sannyasin sẽ là số ngườ i nhiều nhấ t có khả nă ng trả i
nghiệm phú c lạ c và nếm trả i sannas. Hiểu biết củ a tô i là , mộ t ngườ i đi
và o sannyas mộ t lầ n thì sẽ khô ng quay trở lạ i. Việc khô ng khứ hồ i này
khô ng nên là luậ t lệ, nhưng phả i là bên ngoà i phú c lạ c củ a sannyas, và
tự do quay trở lạ i luô n luô n là điều có thể. Ngay bây giờ , nó i nhiều về
chủ đề này là khô ng hay ho chú t nà o. Nhữ ng ngườ i bạ n có mong muố n
thự c hà nh sannyas có thể gặ p tô i và o buổ i chiều, và o khoả ng từ ba đến
bố n giờ .
Có thể có mộ t và i ngườ i bạ n mớ i ở đây, cho nên tô i sẽ nhắ c lạ i quá
trình mộ t cá ch vắ n tắ t. Sau đó chú ng ta sẽ ngồ i để thự c hiện thử nghiệm
trong thiền.
Thử nghiệm này củ a thiền là thử nghiệm củ a thuyết tâ m. Bạ n sẽ thu
đượ c kết quả tù y theo bạ n sử dụ ng quyết tâ m nhiều hay ít. Nếu bạ n giữ
lạ i dù chỉ là mộ t chú t ít thì sẽ khô ng thu đượ c kết quả gì. Bạ n phả i thự c
hiện cú nhảy và o nó mộ t cá ch toà n bộ - sẽ khô ng có hiệu quả nếu bạ n
vẫ n cò n tự bả o vệ mình. Và quá trình là , bạ n có thể thự c hiện cú nhảy
mộ t cá ch toà n bộ - khô ng có khó khă n nà o.
Có ba giai đoạ n. Trong giai đoạ n đầ u, bạ n phả i thở mộ t cá ch mã nh liệt
trong vò ng mườ i phú t; bạ n phả i tă ng cườ ng mứ c độ , là m cho dữ dộ i
hơn Bạ n phả i thở theo cá ch như vậy đến mứ c bạ n khô ng nhớ bấ t kỳ
điều gì khá c - chỉ có thở là cò n đượ c giữ nguyên. Trong mườ i phú t bạ n
quên toà n bộ thế gian. Ngườ i thở mộ t cá ch mã nh liệt, mạ nh mẽ thì sẽ
quên hết mọ i thứ . Chỉ có hà nh độ ng thở là cò n lạ i trong ý thứ c củ a
ngườ i đó . Bên trong và bên ngoà i phả i liên kết vớ i nhau duy nhấ t trong
hơi thở .
Mườ i phú t thứ hai là tẩy nhẹ. Trong mườ i phú t thứ hai, nhảy mú a, kêu
ca, khó c ló c, cườ i đù a, bấ t kỳ điều gì xuấ t hiện trong bạ n, bạ n phả i thự c
hiện vớ i toà n bộ nă ng lượ ng. Đố i vớ i mộ t và i bạ n, điều đó có thể sẽ
khô ng xuấ t hiện bở i chính họ ... họ phả i bắ t đầ u từ phía họ ... bấ t kỳ điều
gì họ có thể nghĩ là phả i là m - nếu nhảy mú a đến thì hãy nhảy mú a; nếu
khó c ló c xuấ t hiện thì hãy khó c ló c, nhưng đừ ng cố gắ ng mà chỉ khở i
độ ng. Hô m qua mộ t số bạ n đến và nó i, “Chú ng tô i cố gắ ng nhưng điều
đó khô ng xuấ t hiện trong chú ng tô i”. Khô ng cầ n thiết phả i tạ o ra nỗ lự c.
Để tạ o ra cú nhảy, bạ n có cầ n phả i tạ o ra mộ t và i nỗ lự c khô ng? hãy thự c
hiện điều đó . Đừ ng bậ n tâ m về nỗ lự c. Tạ i thờ i điểm bạ n bắ t đầ u, cườ ng
độ sẽ bị phá vỡ và nó sẽ trở thà nh điều tự nhiên. Trong mộ t hoặ c hai
ngày, bạ n sẽ nhậ n ra rằ ng nó sẽ bắ t đầ u xuấ t hiện trong bạ n. Nhiều kìm
chế đã tích lũ y, nhiều nă ng lượ ng đã tích lũ y trong tâ m trí chú ng ta;
chú ng phả i bị bỏ rơi.
Nă ng lượ ng sẽ đượ c sinh ra trong bạ n, toà n bộ cơ thể sẽ bị nhiễm
điện, sẽ bắ t đầ u rung độ ng. Để đá nh thứ c nă ng lượ ng này, trong mườ i
phú t bạ n sẽ bị đá nh mạ nh bở i sự thở sâ u này. Kundalini sẽ thứ c tỉnh bở i
điều đó . Vậy thì ở mườ i phú t tiếp theo, bạ n sẽ trả i nghiệm sự điên
khù ng bị loạ i bỏ khỏ i tâ m trí, để khô ng cò n trở ngạ i nà o trong con
đườ ng củ a Kundalini - mọ i trở ngạ i phả i bị loạ i bỏ , và nă ng lượ ng củ a
Kundalini có thể hướ ng thẳ ng lên. Tấ t cả mọ i sự điên khù ng củ a tâ m trí
phả i bị loạ i bỏ , nếu khô ng nă ng lượ ng thứ c tỉnh bở i Kundalini sẽ bị hú t
bở i sự điên khù ng củ a tâ m trí, nó len lỏ i và o trong và sự điên khù ng củ a
tâ m trí. Do vậy mà sự tẩy nhẹ là điều cầ n thiết; việc thổ i ra ngoà i tấ t cả
mọ i rá c rưở i là điều cầ n thiết.
Sau đó trong giai đoạ n thứ ba, nă ng lượ ng tinh khiết củ a Kundalini
cò n lạ i phả i đượ c biến đổ i thà nh câ u hỏ i. Do vậy mà trong giai đoạ n thứ
ba, trong mườ i phú t, câ u hỏ i ‘Ta là ai?’ phả i đượ c hỏ i.
Hô m nay là ngày cuố i cù ng, cho nên đừ ng hỏ i mộ t cá ch lặ ng lẽ trong
bạ n - hỏ i điều đó trong mườ i phú t vớ i toà n bộ nă ng lượ ng củ a bạ n, phả i
hét lên. Hỏ i điều đó vớ i cườ ng độ mã nh liệt đến mứ c khô ng cò n khô ng
gian cho ý nghĩ rằ ng có mộ t cá i gì đó khá c hoặ c thế giớ i khá c. Hãy chìm
và o trong câ u hỏ i ‘Ta là ai?’ nếu mộ t ngườ i nà o đó nhậ n thấy hỏ i bằ ng
tiếng Marathi thuậ n lợ i hơn tiếng Hindu thì có thể dù ng tiếng Marathi.
Điều đó khô ng thà nh vấ n đề. Nếu họ nhậ n thấy Marathi thuậ n tiện hơn
vậy thì họ nên hỏ i bằ ng tiếng Marathi. Bấ t kỳ ngô n ngữ nà o ă n sâ u và o
trá i tim bạ n - hãy hỏ i bằ ng ngô n ngữ đó . Bạ n phả i hỏ i vớ i toà n bộ nă ng
lượ ng trong vò ng mườ i phú t. Trong ba mươi phú t, bạ n phả i là m cho
mình hoà n toà n mệt mỏ i. Thậ m chí khô ng giữ lạ i mộ t chú t nà o hoặ c
phả i dừ ng lạ i.
Trong mườ i phú t cuố i cù ng, bạ n phả i chờ trong im lặ ng. Mườ i phú t
chờ đợ i trong im lặ ng này là sự thự c. Ba mươi phú t trướ c là sự chuẩ n bị
và mườ i phú t này là mộ t cá i gì đó thự c sự . Trong mườ i phú t này, nă ng
lượ ng sâ u kín, niềm phú c lạ c, á nh sá ng sâ u sắ c và rấ t nhiều kinh nghiệm
sẽ bắ t đầ u xuấ t hiện.
Nếu bạ n muố n, bạ n có thể hình thà nh nhó m nă m hoặ c mườ i ngườ i và
thự c hiện thử nghiệm này cù ng nhau, việc cù ng nhau sẽ là m cho nhữ ng
rắ c rố i tình cờ xuấ t hiện ở mỗ i ngườ i khô ng thể xuấ t hiện. Nhó m nă m
hoặ c mườ i ngườ i này nên cù ng nhau trong mộ t ngô i nhà và thự c hiện
thử nghiệm ở đó . Thự c hiện điều đó cù ng nhau trong vò ng hai mươi
mố t ngày. Sau đó ngồ i và thự c hiện mộ t mình trong nhà bạ n. La hét và
khó c ló c sẽ dầ n lắ ng xuố ng và sự tĩnh lặ ng sẽ dầ n tă ng lên. Trong vò ng
ba thá ng, dò ng chảy củ a bình lặ ng và phú c lạ c sẽ bắ t đầ u tuô n chảy
trong bạ n và đấ ng linh thiêng sẽ bắ t đầ u xuấ t hiện từ mọ i hướ ng. Khô ng
phả i là bạ n tìm thấy đấ ng linh thiêng đang đứ ng ở đâ u đó . Khô ng, bấ t kỳ
điều gì sẽ đượ c nhìn thấy thì sẽ bắ t đầ u xuấ t hiện như là hình dá ng củ a
chính đấ ng linh thiêng.
Bây giờ hãy chuẩ n bị cho bà i thử nghiệm. Nhữ ng ngườ i bạ n đó muố n
tham gia thì hãy ngồ i xuố ng, có thể ngồ i phía sau tô i.

Chương 6: Câu kinh của cuộc đời cuối cùng


20 tháng mười 1970, buổi tối tại Poona, Ấn Độ.
Cá c bạ n yêu quý củ a tô i,
Câ u kinh thứ tá m củ a Yoga. Trong bảy câ u kinh tô i đã nó i vớ i cá c bạ n,
rằ ng cuộ c số ng thứ c tỉnh cso hai dạ ng - tự ý thứ c và tự vô ý thứ c. Câ u
kinh thứ tá m: Yoga đã bắ t đầ u tự ý thứ c và kết thú c trong sự tan rã củ a
cá i tô i. Trở nên tự ý thứ c là phương phá p, trở nên tự do khỏ i cá i tô i là
mụ c đích. Trở nên trà n đầy ý thứ c đố i vớ i cá i tô i là thiền định, cuố i cù ng
chỉ có tâ m thứ c cò n lạ i và cá i tô i biến mấ t, đó là chứ ng ngộ .
Nhữ ng ngườ i khô ng hiểu chính mình chắ c chắ n là nhữ ng ngườ i lạ c
hậ u, chậ m tiến, nhữ ng ngườ i bị sa lầy bở i chính mình, họ cũ ng cò n bị
tụ t hậ u lạ i phía sau. Giố ng như mộ t ngườ i nà o đó , sau khi trèo lên cá i
thang, vẫ n ở nguyên trên cá i thang đó , thế rồ i việc trèo lên đó trở nên vô
dụ ng. Con ngườ i phả i trèo lên cá i thang và cũ ng phả i rờ i cá i thang đó .
Nếu anh ta dừ ng lạ i giữ a chừ ng, vậy thì anh ta sẽ khô ng tớ i đượ c đích.
Con ngườ i phả i du hà nh trên đườ ng và ngườ i đó cũ ng phả i rờ i con
đườ ng đó . Vậy thì ngườ i đó đạ t đượ c mụ c tiêu. Con đườ ng có thể dẫ n
bạ n tớ i mụ c tiêu chỉ khi bạ n đã chuẩ n bị rờ i con đườ ng. Và con đườ ng
sẽ trở thà nh rà o cả n trong việc đạ t tớ i mụ c tiêu nếu ngườ i đó vẫ n ngoan
cố dừ ng lạ i trên con đườ ng đó .
Trở nên trà n đầy tâ m thứ c đố i vớ i cá i tô i là điều hữ u ích để là m tan rã
cá i tô i. Nhưng chính cá i tô i vẫ n cố khá ng cự . Có lẽ đó là điều quan trọ ng
nhấ t để hiểu câ u kinh này. Chú ng ta ướ c mong tha thiết để đạ t đượ c
chính mình, và cũ ng để là m tan rã chính mình. Nhưng đó lạ i là điều khó
khă n nhấ t. Chính vì vậy mà nhiều ngườ i tìm kiếm đạ t tớ i câ u kinh thứ
bảy nhưng khô ng có khả nă ng đi và o câ u kinh thứ tá m. Cho tớ i câ u kinh
thứ bảy, khô ng có rà o cả n nà o đố i vớ i bả n ngã củ a chú ng ta. Do vậy mà
cho tớ i câ u kinh thứ bảy, nếu ngườ i tìm kiếm đượ c yêu cầ u từ bỏ sự
già u có ngườ i đó sẽ từ bỏ sự già u có . Nếu ngườ i đó đượ c yêu cầ u từ bỏ
gia đình mình, ngườ i đó sẽ từ bỏ . Nếu ngườ i đó đượ c yêu cầ u từ bỏ
danh tiếng, tham vọ ng, ngai và ng, ngườ i đó sẽ từ bỏ tấ t cả . Nhưng đằ ng
sau tấ t cả sự từ bỏ này, bả n ngã lạ i trở nên mạ nh mẽ hơn.
Ngườ i đó sẽ quan tâ m nhiều hơn đến thiền sao cho cá i ‘Ta’ trở nên
đượ c đề cao hơn. Ngườ i đó sẽ cam kết vớ i thiền để cá i ‘ta’ trở thà nh mộ t
cá i gì đó . Ngườ i đó sẽ tìm kiếm điều linh thiêng, và ngườ i đó sẽ khô ng
thể giữ nguyên nếu khô ng có điều đó . Khô ng có khó khă n nà o, khô ng có
sự cả n trở nà o xuấ t hiện cho tớ i câ u kinh tứ h bảy. Vấ n đề thự c sự là việc
hiểu câ u kinh thứ tá m sau câ u kinh thứ bảy, bở i vì câ u kinh thứ tá m là
việc là m mấ t chính mình, tan rã chính mình. Cho đến câ u kinh thứ bảy,
con ngườ i có thể đạ t đượ c nhữ ng quyền nă ng lớ n lao. Cho đến câ u kinh
thứ bảy, nă ng lượ ng vô hạ n sẽ đượ c sinh ra nhưng sẽ khô ng trở thà nh
mộ t vớ i điều linh thiêng. Cho đến câ u kinh thứ bảy con ngườ i sẽ chỉ gặ p
chính mình.
Thậ m chí gặ p chính mình cũ ng khô ng phả i là vấ n đề nhỏ , đó là vấ n đề
rấ t quan trọ ng. Nhưng nó quan trọ ng trong nộ i dung củ a sá u câ u kinh
cuố i, đến nộ i dung câ u kinh thứ tá m thì nó khô ng cò n là vấ n đề quan
trọ ng nữ a. Đạ t đượ c chính mình là vấ n đề khó khă n. Để biết chính mình
mộ t cá ch toà n bộ cũ ng là vấ n đề khó khă n, nhưng việc là m tan rã chính
mình là điều cò n khó khă n hơn. Nếu việc là m tan rã chính mình là điều
cò n khó khă n hơn. Nếu mộ t ngườ i bị tố ng và o nhà tù , vậy thì điều kiện
đầ u tiên để anh ta đượ c tự do sẽ là , anh ta phả i nhậ n ra rằ ng mình đang
ở trong nhà tù . Nếu anh ta khô ng nhậ n ra mình đang ở trong nhà tù , vậy
g g ậ g g ậy
thì khô ng có cá ch nà o để anh ta thoá t ra khỏ i nhà tù đó . Điều kiện đầ u
tiên để anh ta thoá t ra khỏ i nhà tù sẽ là , anh ta phả i biết mình đang ở
trong nhà tù . Điều kiện thứ hai là phả i biết rõ về nhà tù , rằ ng cá i gì đã
sẵ n sà ng? Bứ c tườ ng ở đâ u? Lố i thoá t ở đâ u? Nhữ ng cử a sổ ở đâ u? Kính
ở đâ u? Đâ u là điểm yếu mà từ đó có thể trố n thoá t, nhữ ng ngườ i lính
gá c ở đâ u? Câ u kinh tiếp theo sẽ là trở nên hoà n toà n quen thuộ c vớ i
nhà tù , là trở nên hoà n toà n nhậ n biết về nhà tù , chỉ khi đó mớ i có khả
nă ng thoá t khỏ i sự á m ả nh củ a nhà tù .
Sâ u bên trong con ngườ i, cá i tô i là nhà tù , bả n ngã là nhà tù duy nhấ t.
Nó có vẻ là mộ t nhà tù nhỏ nhưng thự c ra nó rấ t lớ n. Nó trà n đầy nă ng
lượ ng, trà n đầy kho bá u, nhưng vẫ n ở trong nhà tù . Ra khỏ i nhà tù là sự
trả i rộ ng mênh mô ng củ a tồ n tạ i mà ở đó có tự do, ở đó có giả i thoá t.
Trướ c tiên, chú ng ta khô ng nhậ n biết đượ c cá i tô i củ a chính chú ng ta là
quá lớ n. Để biết điều đó thì phả i biết tớ i câ u kinh tứ h bảy. Và nếu bạ n
biết nó mộ t cá ch hoà n hả o vậy thì sẽ khô ng cò n nguy hiểm, khô ng cò n
cự c kỳ nguy hiểm, tô i sẽ nó i vớ i bạ n về điều đó . Mộ t ngườ i đang cố gắ ng
vượ t qua nguy hiểm sẽ có khả nă ng hiểu câ u kinh thứ bảy. Tạ i thờ i điểm
bạ n trở nên nhậ n biết rằ ng mình là ngườ i chủ củ a rấ t nhiều kho bá u, rấ t
nhiều đồ trang sứ c, rấ t nhiều đồ quý giá , vậy thì nhà tù bắ t đầ u nhìn
giố ng như lâ u dà i củ a hoà ng đế mà khô ng phả i là nhà tù nữ a. Thậ m chí
nếu tù nhâ n tình cờ biết rằ ng nếu có rấ t nhiều kho bá u trong nhà tù , rấ t
nhiều và ng, rấ t nhiều củ a quý, nếu anh ta biết nhữ ng kho bá u củ a nhà
tù , vậy thì có khả nă ng anh ta sẽ nó i đó khô ng phả i là nhà tù mà là lâ u
đà i củ a hoà ng đế. Có lẽ lú c bấy giờ , kho bá u này trở thà nh rà o cả n duy
nhấ t đố i vớ i anh ta về việc thoá t khỏ i nhà tù . Có thể nhâ n viên bả o vệ
khô ng thể ngă n anh ta, xiềng xích khô ng thể ngă n cả anh ta, tấ t cả
phương tiện củ a nhà tù cũ ng khô ng ngă n đượ c anh ta trố n khỏ i, nhưng
kho bá u củ a anh ta đã tìm ra trong nhà tù có thể ngă n cả n anh ta.
Ngày mà chú ng ta biết toà n bộ kho bá u củ a chính mình, biết toà n bộ
quyền nă ng củ a phú c lạ c, thì sự nguy hiểm đó là , chú ng ta có thể quên
rằ ng cá i tô i là mộ t phầ n rấ t nhỏ củ a đấ t, nó là mộ t phầ n rấ t nhỏ củ a đấ t
đai bao la. Giố ng như là , nếu mộ t ngườ i nà o đó đổ nướ c và o bình đấ t và
vứ t nó xuố ng biển. Nướ c trong bình đấ t đó cũ ng là củ a biển. Nhưng là m
cá ch nà o có thể có bấ t kỳ sự so sá nh nà o giữ a nướ c biển trong bình đấ t
và nướ c biển bên ngoà i bình!
Chú ng ta cũ ng là nhữ ng cá i bình đấ t. Có rấ t nhiều bên trong. Đó là
phầ n thầ n thá nh, phầ n đạ i dương nhưng là m sao có thể so sá nh vớ i
nhữ ng gì bên ngoà i? Bình đấ t cũ ng sẽ bị vỡ và o mộ t ngày nà o đó . Đây là
cá i tô i, đây là cá i ‘Ta’, đây là bả n ngã xung quanh bạ n. Nhưng và o ngày
mà bạ n biết toà n bộ vẻ đẹp củ a cá i tô i, thì ngày đó bình đấ t sẽ thà nh
bình và ng. Đậ p vỡ nó là điều rấ t khó khă n. Chính vì vậy mà nhiều lầ n,
nhữ ng kiểu bả n ngã kỳ lạ đã xuấ t hiện trong ngườ i tìm kiếm. Nhiều lầ n,
điều cuố i cù ng ngă n cả n ngườ i tìm kiếm trong hà nh trình thiền định lạ i
là nơi, mà ở nơi đó cá i ‘Ta’ củ a anh ta biến thà nh và ng, nơi mà anh ta
cả m thấy mình là chủ củ a nă ng lượ ng vô hạ n, tri thứ c vô hạ n, quyền
y g ợ g ạ ạ q y
nă ng vô hạ n. Tuyên bố này trở thà nh tuyên bố mạ nh mẽ nhấ t củ a cá i
‘Ta’ củ a anh ta. Nhữ ng ngườ i dừ ng ở đây là dừ ng ở câ u kinh thứ bảy. Sự
dừ ng này giố ng như là , sau khi đến gầ n đích củ a mình hơn ngườ i du
hà nh đã dừ ng lạ i ở cổ ng. Anh ta hoà n thà nh hà nh trình củ a mình nhưng
vẫ n dừ ng bên ngoà i đích đến, thậ m chí thự c hiện mộ t bướ c châ n cũ ng là
điều khó khă n. Anh ta có khả nă ng đi bộ hà ng dặ m, anh ta có khả nă ng
chạy tậ n đến đích rấ t xa, nhưng khi bắ t đầ u gầ n đích hơn, sự kiệt sứ c
bắ t đầ u xâ m chiếm. Điều đó đã xuấ t hiện rấ t thườ ng xuyên đến mứ c sau
khi đến ngay gầ n đích mọ i ngườ i đã nghỉ ngơi.
Nhiều ngườ i tìm kiếm đã bị tắ c ở câ u kinh thứ bảy. Câ u kinh thứ tá m
là bướ c nhảy. Bướ c nhảy quan trọ ng. Thự c tế đạ t đượ c khô ng phả i là cá i
gì đó lớ n lao, thự c tế, cá i bạ n mấ t mớ i là lớ n hơn. Vậy thì câ u hỏ i nảy
sinh trong tâ m trí rằ ng tạ i sao lạ i mấ t chính mình? Nếu chính chú ng ta
khô ng có đó , vậy thì bấ t kỳ điều gì có đó lạ i sẽ là , ý nghĩa củ a nó là gì,
mụ c đích củ a nó là gì? nếu bả n thâ n khô ng có đó vậy thì điều gì sẽ là
chứ ng ngộ , điều gì sẽ là thầ n thá nh, điều gì sẽ là Yoga, điều gì sẽ là tô n
giá o? Tự do có thể bỏ rơi vì cá i tô i. Tự do từ cá i tô i là điều vô cù ng khó
khă n. Tự do cho cá i tô i là điều dễ dà ng, tâ m trí bạ n cả m thấy rằ ng Ta
nên trở thà nh tự do, giả i thoá t. Nhưng trong tự do từ cá i tô i, bạ n bị tắ c.
Tâ m trí sẵ n sà ng cho cú nhảy đó . Nhưng Yoga có phương phá p để cú
nhảy cuố i cù ng có thể đượ c thự c hiện hoà n toà n.
Tìm kiếm quan trọ ng nhấ t để bắ t đầ u là câ u kinh thứ tá m là , ‘Ta là ai?’
cho đến câ u kinh thứ bảy. Nhưng bạ n vẫ n chưa biết ‘Ta là ai?’ cho đến
câ u kinh thứ tá m. Sự tìm kiếm ‘Ta là ai?’ trở thà nh câ u kinh thứ tá m.
Chú ng ta cà ng tìm kiếm sâ u hơn thì chú ng ta cà ng nhậ n ra rằ ng sự kết
thú c củ a ta khô ng ở dây, ta khô ng chỉ tớ i đây mà cò n vượ t ra bên ngoà i,
tớ i bên kia. Sự tìm kiếm liên tụ c diễn ra và nhữ ng đườ ng biên đã hoà n
toà n biến mấ t, ở thờ i điểm kết thú c, bạ n tớ i biết rằ ng bấ t kỳ điều gì có
đó thì tấ t cả cũ ng là ta. Ngày mà bạ n biết rằ ng bấ t kỳ cá i gì có đó cũ ng là
ta, ngày đó ‘Ta’ khô ng cò n giữ nguyên, bở i vì chỉ ‘Ngươi’ là giữ nguyên.
‘Ngươi’ khô ng giữ nguyên ở thế giớ i bên ngoà i. Mọ i thứ là ‘Ta’.
Trong thờ i gian xảy ra cuộ c cá ch mạ ng nă m 1957, nhữ ng ngườ i lính
Anh đã giết hạ i mộ t sannyasin. Con ngườ i đã yên lặ ng trong ba mươi
nă m. Mọ i ngườ i hỏ i ô ng ta, “Tạ i sao ô ng trở nên im lặ ng?” ô ng ta nó i,
“Nhữ ng gì tô i muố n nó i thì tô i khô ng thể nó i bở i vì ngô n ngữ là bấ t lự c,
và nhữ ng gì tô i có thể nó i thì tô i khô ng muố n nó i bở i vì điều đó là phù
phiếm”. Cho nên ô ng ta đã im lặ ng trong ba mươi nă m. Ô ng ta thườ ng đi
lang thang, trầ n trụ i, lạ ng lẽ. Có mộ t lầ n ô ng ta đi trên đườ ng đến gầ n
mộ t trạ i lính Anh. Họ bắ t ô ng ta vì nghĩ rằ ng ô ng ta là giá n điệp. Họ hỏ i
ô ng ta rấ t nhiều lầ n, “Ô ng là ai?”. Nhưng bấ t kỳ khi nà o họ hỏ i, “Ô ng là
ai?” thì ô ng ta chỉ cườ i. Ô ng ta trong yên lặ ng cho nên ô ng ta khô ng thể
trả lờ i. Cho đến bây giờ ai có khả nă ng trả lờ i câ u hỏ i “Ta là ai?”?, và câ u
trả lờ i cũ ng khô ng thể đượ c đư ra. Khi bạ n tìm ra câ u trả lờ i thì câ u trả
lờ i cũ ng khô ng cò n đó nữ a.
Cho nên sự bố i rố i đã chưa đượ c giả i quyết và sẽ khô ng bao giờ đượ c
giả i quyết. Khi ngườ i tìm kiếm biến mấ t thì chỉ khi đó câ u trả lờ i mớ i
đạ t đượ c. Nhưng thế thì câ u trả lờ i cũ ng khô ng cò n ý nghĩa gì nữ a. Và
cho đến khi ngườ i tìm kiếm vẫ n cò n tồ n tạ i thì câ u hỏ i sẽ khô ng thể
đượ c tìm ra. Cho nên câ u trả lờ i khô ng thể d đưa ra bở i vì nó chưa đượ c
tìm ra.
Ô ng ta thườ ng cườ i rấ t thà nh thậ t. Ô ng ta cà ng cườ i nhiều thì ngườ i
lính cà ng tứ c giậ n và cuố i cù ng họ đâ m lưỡ i lê và ngự c ô ng ta. Họ nghĩ
rằ ng ô ng ta đã lừ a dố i họ . Ở thờ i điểm ô ng ta chết, ô ng ta nó i chỉ hai từ -
ô ng ta đã phá vỡ ba mươi nă m im lặ ng tạ i thờ i điểm cá i chết xuấ t hiện.
Và sự phá vỡ ba mươi nă m im lặ ng mớ i thậ t kỳ lạ . Câ u trả lờ i mà ô ng ta
đưa ra thậ m chí cò n kỳ lạ hơn, bở i vì nhữ ng ngườ i lính đã hỏ i ô ng ta,
“Ô ng là ai?” Ô ng khô ng đưa ra bấ t kỳ câ u trả lờ i nà o về câ u hỏ i này. Tạ i
thờ i điểm cá i chết củ a mình, ô ng ta mở mắ t và lạ i cườ i, ô ng ta đã sử
dụ ng mộ t dò ng vĩ đạ i nhấ t củ a Upanishad. Ô ng ta nó i vớ i ngườ i lính đã
đâ m lưỡ i lê và o ngự c mình, “Mi là ai, anh bạ n da trắ ng, bạ n cũ ng vậy
thô i!” Họ đã hỏ i, “Ô ng là ai?” Ô ng ta đã trả lờ i trong lú c đang chết, “Bạ n
cũ ng vậy thô i”. Ô ng ta khô ng nó i, “Bấ t kỳ tô i là ai thì bạ n cũ ng là vậy”.
Phầ n cò n lạ i mà ô ng ta bỏ rơi đã đượ c hiểu như vậy. Ô ng ta bỏ lạ i câ u
nó i Ta cũ ng như vậy bở i vì ai đã sẽ nó i, “Ta là như vậy”, Khô ng cò n lạ i
“Ta”. Ô ng ta đã trả lờ i theo kiểu đườ ng vò ng. Ô ng ta nó i, “Bạ n cũ ng như
vậy, đó là mi là ai”.
Ai biết, có thể nhữ ng ngườ i lính đã khô ng có sự gợ i ý, khó khă n ở chỗ
họ đã khô ng có khả nă ng hiểu “Ta là ai?”. Cuố i cù ng, sự tìm kiếm này trở
thà nh sự biến mấ t củ a ‘Ta’. Sự tìm kiếm chỉ có thể đượ c thự c hiện sau
câ u kinh thứ bảy, trướ c đó là điều rấ t khó khă n. Dễ dà ng sau câ u kinh
thứ bảy. Bây giờ chú ng ta có thể hỏ i bở i vì bây giờ chú ng ta có nhậ n biết,
bây giờ chú ng ta trà n đầy á nh sang, chú ng ta có thể hỏ i, “Ta là ai?” và
đây chỉ là câ u hỏ i về vấ n đề tâ m linh. Cá nhâ n bạ n sẽ khô ng bao giờ tìm
đượ c câ u trả lờ i. Khô ng phả i là khi bạ n có câ u trả lờ i thì bạ n là thầ n
thá nh. Cho đến khi bạ n có câ u trả lờ i này thì phả i hiểu rằ ng đó là câ u trả
lờ i tâ m trí. Nhữ ng kinh mà bạ n đã đọ c là sự trả lờ i. Nhữ ng câ u bạ n đã
nghe là sự trả lờ i. Nhữ ng họ c thuyết mà bạ n đã nghiên cứ u là sự trả lờ i.
Câ u kinh thứ tá m đó khô ng đượ c là m sá ng tỏ bở i kinh mà sẽ đượ c là m
sá ng tỏ bở i nhữ ng họ c thuyết. Cho nên, nếu tâ m trí bạ n đưa ra câ u trả
lờ i đố i vớ i câ u kinh thứ tá m này, rằ ng bạ n là Barahma hoặ c là điều tô i
vừ a nó i ‘Mi là ai’, bạ n hẳ n cũ ng đọ c điều đó , vậy thì đó khô ng phả i là giả i
phá p. Bạ n tự hỏ i “Ta là ai?”, câ u hỏ i phả i đi sâ u và o bạ n đến mứ c câ u trả
lờ i khô ng nảy sinh trong bạ n, chỉ cò n lạ i câ u hỏ i vẫ n giữ nguyên - chỉ
cò n lạ i câ u hỏ i đượ c giữ nguyên trong yên lặ ng. Mỗ i hơi thở bắ t đầ u hỏ i,
“Ta là ai?”, mọ i nơi thầ m kín bắ t đầ u hỏ i, “Ta là ai?” mọ i nhịp đậ p bắ t
đầ u hỏ i, “Ta là ai?” - ngồ i, đứ ng, đi bộ , hỏ i hoặ c khô ng hỏ i; chỉ có mộ t
câ u hỏ i bắ t đầ u dộ i lạ i trong tâ m trí bạ n, “Ta là ai?” và khô ng tìm ra bấ t
kỳ câ u trả lờ i nà o. Khô ng có câ u trả lờ i bở i vì nếu bạ n có câ u trả lờ i
trong bạ n thì khô ng cầ n phả i hỏ i nữ a.
g ạ g p
Nhưng tấ t cả chú ng ta đều có nhữ ng câ u trả lờ i, chính vì vậy mà đố i
vớ i câ u kinh thứ tá m, tấ t cả cá c kinh sá ch đều trở thà nh rà o cả n. Tấ t cả
cá c kiến thứ c đều trở thà nh rà o cả n. Điều mà chú ng ta gọ i là kiến thứ c,
chú ng ta đều đã nghiên cứ u, hiểu, nhớ , tấ t cả nhữ ng điều đó đều trở
thà nh rà o cả n. Thậ m chí nhữ ng câ u vĩ đạ i nhấ t cũ ng trở thà nh rà o cả n -
Geeta, Koran, Kinh thá nh, tấ t cả đều trở thà nh rà o cả n. Bấ t kỳ thứ gì
chú ng ta đã đọ c, bấ t kỳ thứ gì chú ng ta đã nghiên cứ u, tấ t cả nhữ ng thứ
đó bắ t đầ u trở thà nh rà o cả n trong câ u kinh thứ tá m, bở i vì đó là hồ i ứ c
củ a chú ng ta mà có câ u trả lờ i, Ta là cá này, Ta là cá i này, Ta là cá i này.
Tấ t cả cá c câ u trả lờ i cầ n phả i bị hủ y bỏ . Nhữ ng câ u hỏ i này khô ng phả i
củ a chú ng ta. Nhữ ng ngườ i đưa chú ng ra phả i biết trướ c khi chú ng
đượ c đưa ra, phả i hiểu trướ c khi chú ng đượ c đưa ra, nhưng nhữ ng câ u
hỏ i này khô ng phả i là củ a chú ng ta. Câ u hỏ i này khô ng phả i củ a tô i. Sự
hiểu biết này khô ng phả i củ a tô i, nó là vay mượ n, nó là cũ rích.
Trướ c câ u kinh thứ tá m, con ngườ i phả i bỏ rơi toà n bộ kiến thứ c và
trở nên hoà n toà n ngây thơ, ngu dố t. Và con ngườ i có khả nă ng trở nên
ngu dố t - sự ngu dố t này là dạ ng hoà n toà n khá c. Socrates đã tạ o ra sự
phâ n biệt nhỏ và rấ t tuyệt vờ i. Trong số nhữ ng ngườ i đã gầ n đạ t tớ i câ u
kinh thứ tá m thì Socrates là mộ t trong nhữ ng ngườ i đó . Mộ t số ngườ i
trong là ng đến hỏ i Socrates, “Nữ thầ n Delphi đã tuyên bố rằ ng khô ng ai
thô ng thá i hơn Socrates”. Họ nó i, “Có câ u nó i củ a nữ thầ n Delphi rằ ng
khô ng ai thô ng thá i hơn Socrates! - ô ng sẽ nó i gì?” Socrates nó i, “Khô ng
hiểu bằ ng cá ch nà o mà lạ i có mộ t và i sai lầ m, bở i vì tô i nó i vớ i bạ n rằ ng
khô ng ai ngu hơn Socrates”. Mọ i ngườ i nó i, “Đây là tình trạ ng khó khă n.
Bây giờ nếu chú ng tô i tin nữ thầ n Delphi vậy thì chú ng tô i cũ ng sẽ phả i
tin Socrates. Socrates nó i rằ ng khô ng ai ngu hơn Socrates. Và nếu chú ng
tô i tin Socrates rằ ng khô ng ai ngu hơn Socrates vậy thì lờ i nó i củ a nữ
thầ n Delphi là như thế nà o. Socrates đã đặ t chú ng tô i và o tình trạ ng khó
xử ”.
Socrates nó i, “Cô ng việc củ a tô i là đặ t bạ n và o tình cả nh khó khă n. Tô i
cũ ng đã từ ng đố i mặ t vớ i nhiều khó khă n trướ c khi tô i có thể tớ i đây”.
Nhưng họ hỏ i, “Chú ng tô i nên tin và o cá i gì?” Socrates nó i, “Quay trở về
nhà và hỏ i lạ i nữ thầ n Delphi”. Họ quay trở về nhà và hỏ i lạ i nữ thầ n
Delphi, “Socrates nó i khô ng ai ngu hơn ô ng ta và ngườ i lạ i nó i khô ng ai
thô ng thá i hơn ô ng ấy”. Nữ thầ n Delphi nó i, “Chính vì vậy, đó là lý do tạ i
sao tô i nó i rằ ng khô ng ai thô ng thá i hơn ô ng ấy, bở i vì con ngườ i đã biết
về sự ngu dố t củ a mình thì ngườ i đó đang đứ ng ở ngưỡ ng cử a củ a tri
thứ c, củ a hiểu biết”. Họ quay trở lạ i và nó i vớ i Socrates, “Nữ thầ n nó i tạ i
sao lạ i như vậy. Bây giờ sự bố i rố i lạ i cà ng trở nên phứ c tạ p. Bà ấy nó i
rằ ng Socrates có thể gọ i mình là kẻ ngu bở i vì ô ng ấy đang đứ ng ở
ngưỡ ng cử a củ a đích đến củ a mình”. Socrates nó i, “Bạ n có để ý rằ ng, khi
bạ n đến và nó i vớ i tô i, tô i nghĩ rằ ng từ đâ u mà nữ thầ n Delphi có khá i
niệm sai lầ m này”.
Nhưng câ u bà ta nó i là rấ t có ý nghĩa. Trong câ u này bà ta đã khô ng
nó i rằ ng Socrates là thô ng thá i nhấ t. Bà ta nó i rằ ng, khô ng ai thô ng thá i
g g g g g
hơn Socrates. Bà ta nó i điều phủ định. Bà ta khô ng nó i rằ ng Socrates là
ngườ i thô ng thá i nhấ t.
Cho nên Socrates nó i, “Bạ n hãy quay về vớ i nữ thầ n, tô i sẽ khô ng
ngừ ng tìm hiểu xem trong là ng có ai thô ng thá i hơn tô i hay khô ng? Cho
nên tô i đến và hỏ i mọ i ngườ i. Họ có nhiều câ u trả lờ i cho tấ t cả cá c câ u
hỏ i ngoạ i trừ họ khô ng có câ u trả lờ i cho câ u hỏ i, ‘Bạ n là ai?’ ‘Ta là ai?’,
họ khô ng có bấ t kỳ câ u trả lờ i nà o cho câ u hỏ i này. Cho nên tô i nó i vớ i
họ rằ ng bạ n là kiểu ngườ i thô ng thá i gì vậy? ai vẫ n cò n khô ng biết
chú ng ta là ai? Ý nghĩa củ a việc họ biết bấ t kỳ điều gì khá c là gì? Nhữ ng
ngườ i khô ng có khả nă ng biết Ta là gì thì họ sẽ có khả nă ng biết đượ c gì
khá c nữ a? Tô i đã đến vớ i mọ i ngườ i thô ng thá i và quay trở về”. Thế rồ i
họ nó i, “Nữ thầ n thậ t là thô ng minh. Bà ta nó i rằ ng khô ng ai thô ng thá i
hơn Socrates”. Nghĩa duy nhấ t củ a điều này là mọ i ngườ i trong là ng là
ngu ngố c nhưng chỉ có mộ t mình Socrates nhậ n biết rằ ng ô ng ta là ngu
ngố c. Khô ng cò n nghĩa nà o khá c. Khô ng có ai trong là ng có tri thứ c đến
thế.
Chỉ có nhữ ng ngườ i trả i nghiệm sự ngu dố t củ a mình mớ i có khả nă ng
gặ p đượ c câ u kinh thứ bảy. Ngườ i trở nên nhậ n biết rằ ng mình khô ng
biết bấ t kỳ điều gì. Thậ m chí khô ng mình là ai. Và khi bạ n biết điều đó
mộ t cá ch sâ u sắ c, mộ t cá ch mã nh liệt, vậy thì nỗ i đau đó là vô cù ng thấ m
thía, thế rồ i nó khô ng giữ nguyên như là yêu cầ u trí tuệ. Nó khô ng giữ
nguyên như là vấ n đề tồ n tạ i mà câ u trả lờ i có ở đâ u đó . Nó trở thà nh sự
thèm khá t củ a bả n thâ n bạ n, cơn khá t củ a bả n thâ n bạ n, nó trở thà nh sự
đề phò ng liên tụ c củ a bạ n. Bả n thể bắ t đầ u run rẩy vớ i mộ t ướ c mong
bù ng cháy bên trong chỉ để biết: “Ta là ai?” và khô ng tìm ra bấ t kỳ câ u
trả lờ i nà o ở bấ t kỳ đâ u. Ngườ i nà o có đượ c câ u trả lờ i từ mộ t nơi nà o
đó đang tự đá nh lừ a chính mình. Khô ng có câ u hỏ i ở bấ t kỳ đâ u.
Khi bạ n khô ng tìm ra bấ t kỳ câ u trả lờ i nà o ở bấ t kỳ đâ u thì câ u hỏ i
vẫ n liên tụ c là m tổ n thương, đẩy bạ n tớ i điên khù ng, hủ y hoạ i bên trong
bạ n; khi câ u hỏ i vẫ n giữ nguyên là câ u hỏ i, thậ m chí hy vọ ng để có câ u
trả lờ i sẽ bị nhạ t phai dầ n, khả nă ng để có câ u trả lờ i bị nhạ t dầ n; bạ n sẽ
tìm ra câ u trả lờ i khi khả nă ng đó cũ ng nhạ t phai dầ n, chỉ có câ u hỏ i là
vẫ n giữ nguyên, đú ng hơn là nên nó i rằ ng, khi ngườ i hỏ i và câ u hỏ i trở
thà nh mộ t, thì ở thờ i điểm đó câ u hỏ i cũ ng biến mấ t. Bạ n khô ng tìm
đượ c câ u trả lờ i, câ u hỏ i cũ ng bị bỏ rơi. Ở thờ i điểm con ngườ i đi và o
câ u kinh thứ tá m từ câ u kinh thứ bảy là thờ i điểm khô ng câ u hỏ i. Ở thờ i
điểm con ngườ i khô ng hỏ i, “Ta là ai?”, thờ i điểm đó họ nó i, “Hãy nó i cho
tô i rằ ng tô i khô ng là ai”. Ở thờ i điểm đó ngườ i đó hỏ i, “Tô i khô ng ở
đâ u?”
Nanak đến và ngủ ở bên ngoà i ngô i đền Mecca. Châ n củ a ô ng ta hướ ng
thẳ ng tớ i tả ng đá thiêng liêng củ a Mecca. Cá c tu sĩ đến và nó i, “Hãy bỏ
châ n củ a ô ng ra chỗ khá c. Đồ ngố c, ô ng khô ng biết rằ ng ô ng khô ng nên
chỉ thẳ ng châ n và o tả ng đá thiêng liêng. Ô ng chỉ thẳ ng châ n củ a mình
tớ i thầ n thá nh”. Nanak nó i, “Tô i đang ở tình trạ ng tiến thoá i lưỡ ng nan.
Ô ng hãy đặ t châ n tô i theo hướ ng khô ng có thầ n thá nh. Chộ p lấy châ n tô i
g y ặ g g ộp y
và đặ t theo hướ ng khô ng có thầ n thá nh”. Nhữ ng tu sĩ này lâ m và o tình
trạ ng vô cù ng khó xử . Khô ng dá m đặ t châ n củ a Nanak tớ i bấ t kỳ hướ ng
nà o khá c bở i vì thầ n thá nh ở mọ i nơi.
Cá i ngày mà câ u hỏ i quan trọ ng “Ta là ai?” bị bỏ rơi, cá i này mà khô ng
cò n giữ lạ i bấ t kỳ sự quan tâ m “Ta là ai?”, cá i ngày mà i thậ m chí nếu mộ t
ngườ i nà o đó hỏ i điều đó thì câ u trả lờ i củ a chú ng ta sẽ là : “Ta khô ng là
ai? Ta là tấ t cả”. Cá i ngày mà rà o cả n củ a bứ c tườ ng củ a ‘cá i tô i’ bên
trong biến mấ t. Tan thà nh mây khó i. Nó tuyệt đố i là bứ c tườ ng củ a
nhữ ng giấ c mơ. Nó là bứ c tườ ng củ a suy nghĩ, là bứ c tườ ng củ a hồ i ứ c,
bứ c tườ ng củ a niềm tin, bạ n đã từ ng tin rằ ng bạ n giố ng cá i này và cá i
kia, và đó là lý do tạ i sá o bứ c tườ ng lạ i có đó . Bứ c tườ ng bị sụ p đổ . Tạ i
thờ i điểm nó sụ p đổ , con ngườ i trở thà nh mộ t vớ i vô hạ n. Vậy thì cá i tô i
trung tâ m cũ ng biến mấ t.
Khô ng phả i là bạ n phá hủ y. Khô ng phả i là bạ n kết thú c. Khô ng, bạ n
vẫ n cò n đó toà n bộ hơn. Nhưng bạ n khô ng giữ nguyên ‘Ta’, bạ n trở
thà nh mọ i thứ . Thế rồ i bạ n khô ng giữ nguyên là só ng, thế rồ i là giọ t nhỏ ,
bạ n trở thà nh rộ ng lớ n, bao la. Bạ n chết như là ‘Ta’ nhưng trở thà nh
như thầ n thá nh. Chính vì vậy mà khô ng có gì mấ t ngoà i cá i giấ c mơ lú c
nử a đêm. Mộ t ngườ i nà o đó thứ c giấ c, anh ta cò n thu đượ c mộ t cá i gì đó
bở i vi thứ c giấ c khỏ i giấ c mơ lú c nử a đêm. Mộ t ngườ i nà o đó thứ c giấ c,
anh ta cò n thu đượ c mộ t cá i gì đó bở i việc thứ c giấ c khỏ i giấ c mơ về ‘Ta’,
đó là cuộ c số ng linh thiêng. Nhữ ng rà o cả n vô nghĩa bị phá vỡ . Chu kỳ vô
nghĩa bị phá vỡ . Ranh giớ i củ a cá i ‘Ta’ biến mấ t. Bây giờ khô ng cầ n nó
nữ a. Chỉ cầ n nó cho đến bướ c thứ bảy, nó đượ c cầ n đến cho câ u kinh
thứ bảy. Cho đến bây giờ , hà nh trình đã hoà n toà n vớ i sự giú p sứ c củ a
cá i ‘Ta’ này. Nếu cá i ‘Ta’ khô ng có đó vậy thì hà nh trình lớ n lao khô ng thể
đượ c hoà n thà nh. Nhữ ng sự dố i trá cũ ng cò n có ích cho hà nh trình,
nhữ ng ả o ả nh cũ ng cò n có ích cho hà nh trình. Chú ng khô ng thể mang
bạ n tớ i đích, chú ng khô ng thể đi cù ng bạ n tớ i đích.
Mộ t linh mụ c Thiên chú a giá o đã bị bỏ tù trong hai mươi nă m. Ô ng ta
đã viết mộ t cuố n sá ch duy nhấ t hiếm hoi “Trong lò ng đấ t củ a Thượ ng
đế”. Ô ng ta là mộ t con ngườ i tuyệt vờ i, ô ng ta đã gọ i ngụ c tù tố i tă m củ a
mình dướ i lò ng đấ t là “Trong lò ng đấ t củ a Thượ ng đế” và đã viết cuố n
sá ch nhỏ này. Đó cũ ng cò n là că n nhà ẩ n ná u củ a Thượ ng đế dướ i lò ng
đấ t. Ô ng ta bị giam trong xà lim tố i tă m trong hai mươi nă m. Thứ c ă n
đượ c ném và o mộ t lầ n ngày, nhưng ô ng ta khô ng nghe thấy bấ t kỳ giọ ng
nó i này. Nhưng sau nă m đến bảy ngày, mộ t ngườ i nà o đó bỗ ng nhiên bắ t
đầ u gõ và o tườ ng từ phò ng bên cạ nh. Ô ng ta cố để hiểu nhưng ô ng ta có
thể hiểu đượ c gì từ nhữ ng tiếng gõ đó . Mộ t tiếng gõ cho A, hai tiếng gõ
cho B, ba tiếng gõ cho C - họ từ từ phá t triển dạ ng ngô n ngữ này. Thế rồ i
họ biết tên nhau và bắ t đầ u gử i nhữ ng thô ng điệp cho nhau. Sau đó họ
cũ ng bắ t đầ u chà o nhau và o mỗ i buổ i sá ng thứ c dậy. Thế rồ i họ bắ t đầ u
chú c nhau ngủ ngon và o mỗ i đêm. Sự giao tiếp củ a họ đượ c thú c đẩy
nhanh hơn, mậ t mã đượ c phá t triển. Nếu hai ngườ i này ra khỏ i nhà tù
thì họ sẽ cò n nó i chuyện bằ ng việc gõ và o tườ ng nữ a khô ng? Khô ng, họ
ọ yệ g ệ g g g g ọ
sẽ khô ng là m như vậy nữ a. Họ phả i phá t triển ngô n ngữ tín hiệu mà
khô ng có nó họ khô ng thể nó i chuyện qua bứ c tườ ng. Con ngườ i ‘Ta’
cũ ng là ngô n ngữ mậ t mã phả i đượ c sử dụ ng ở khắ p nơi trên thế giớ i,
nhữ ng nơi mà chú ng ta bị bao quanh trong chính nhữ ng bứ c tườ ng củ a
chú ng ta, nơi mà chú ng ta phả i gõ và nó i vớ i nhau. Cho nên chú ng ta đặ t
tên cho ngườ i khá c, chú ng ta gọ i ngườ i nà o đó là Ram, mộ t ngườ i nà o
đó khá c là Krishna, mộ t ngườ i nà o đó khá c nữ a là mộ t cá i gì đó , vâ n vâ n
và vâ n vâ n. Tấ t cả tên đều là giả . Khô ng có đứ a trẻ nà o sinh ra đã có tên,
nhưng khô ng có tên thì nó i chuyện vó i nhau thô ng qua tườ ng là điều vô
cù ng khó khă n. Cho nên Krishna có nghĩa là hai gõ . Ram có nghĩa là ba
gõ . Cho nên chú ng ta là m quen vớ i ngườ i khá c bằ ng việc gõ cử a, gõ ba
lầ n để biết rằ ng chú ng tô i đang gọ i bạ n. Bây giờ bạ n là Ram và bạ n là
Krishna. Chú ng ta gắ n tên cho mọ i ngườ i, đây là mậ t mã củ a ngô n ngữ ,
nơi mà chú ng ta khô ng cò n cá ch nà o khá c để nó i chuyện thô ng qua bứ c
tườ ng. Chú ng ta gắ n tên cho mọ i ngườ i. Nếu tô i muố n gọ i mộ t ngườ i
nà o đó vậy thì tô i nó i, “Ram, đến đây”. Tô i cũ ng có tên. Tô i có tên, nhưng
nếu tô i gọ i tên mình thì điều đó hẳ n sẽ là khó khă n để phâ n biệt cho dù
tô i đang gọ i mộ t ngườ i nà o đó hoặ c gọ i chính mình. Chính vì vậy mà
ngô n ngữ mậ t mã có hai mặ t. Khi tô i muố n gọ i mình thì tô i nó i ‘Ta’, và
khi tô i muố n gọ i mộ t ngườ i nà o đó khá c thì tô i gọ i tên củ a ngườ i đó . Khi
bạ n muố n gọ i chính mình thì bạ n cũ ng nó i ‘Ta’ và khi bạ n muố n gọ i mộ t
ngườ i nà o đó khá c bạ n gọ i tên củ a họ .
Swami Ram đến Mỹ, ô ng ta thườ ng gọ i mình là Ram. Ô ng ta ngừ ng nó i
‘Ta’. Mộ t cá ch tự nhiên, nếu bạ n phá vỡ ngô n ngữ mậ t mã thì sẽ rấ t khó
khă n. Ô ng ta thườ ng nó i mình là Ram. Nếu mộ t ngườ i nà o đó thườ ng
cườ i trên đườ ng hoặ c mộ t ngườ i nà o đó thề vớ i ô ng ta, ô ng ta thườ ng
quay lạ i và nó i, “Hô m nay, Ram đang gặ p khó khă n rấ t lớ n. Mộ t số ngườ i
đến và bắ t đầ u hứ a”. Cho nên nhữ ng ngườ i ở Mỹ khô ng quen vớ i việc
này thườ ng hỏ i, “Ô ng ngụ ý gì? Ô ng đang nó i điều gì? Ram là ai?” Thế rồ i
ô ng ta thườ ng nó i, “Ram này”. Họ đã ở trong tình trạ ng rấ t khó xử . Dầ n
dầ n họ hiểu mậ t mã rằ ng con ngườ i này tự gọ i mình là Ram.
Nhưng cho dù chú ng ta gọ i mình là ‘Ram’ hay là ‘Ta’ thì cũ ng cho
chú ng ta cá i tên hoặ c sử dụ ng đạ i từ ‘Ta’ - chú ng ta sinh ra khô ng có tên
hoặ c ‘Ta’. Trẻ nhỏ trở nên ý thứ c ‘mày tao’ trướ c, đầ u tiên chú ng biết
ngườ i khá c, sau đó chú ng mớ i biết ‘Ta’. Khi đó ‘mày’ trở nên rấ t cụ thể,
chính vì vậy mà đô i khi mộ t số trẻ nhỏ nghe nó i, “Nó đang đó i”. Đứ a trẻ
nhỏ sẽ nó i, “Ai đang đó i?” ‘Ta’ đã khô ng phá t triển. ‘Ta’ phả i phá t triển.
Trong sự giao tiếp củ a cuộ c đờ i này, nơi mà chú ng ta bị giam hã m
trong chính vò ng trò n củ a cuộ c đờ i mình, trong nhữ ng bứ c tườ ng củ a
chính mình thì ngô n ngữ mậ t mã cầ n phả i đượ c phá t triển. ‘Ta’ là ngườ i
chỉ dẫ n, đó là sự gợ i ý tớ i con ngườ i mà thậ m chí ‘Ta’ khô ng biết họ là ai.
Krishna, Ram là nhữ ng ngườ i chỉ dẫ n tớ i nhữ ng ngườ i mà chú ng ta
khô ng biết họ là ai. Chú ng ta đều đang đứ ng ở bên kia củ a bứ c tườ ng.
Chú ng ta đều giố ng nhữ ng tù nhâ n đang liên tụ c gõ và o nhữ ng bứ c
tườ ng củ a chính chú ng ta. Nhưng cuộ c đờ i là vậy, chú ng ta khô ng hiểu
g g g ộ ậy g g
điều này bở i vì chú ng ta đang mang nhữ ng xà lim củ a chú ng ta, đang
mang nhữ ng bứ c tườ ng theo chú ng ta. ‘Nhữ ng tù nhâ n này bị tố ng giam
trong nhữ ng bứ c tườ ng cố định ở mộ t nơi’.
Ngay từ lú c sinh ra, chú ng ta đã mang trên mình nhà tù củ a chính
mình, chính vì vậy mà chú ng ta chưa bao giờ biết rằ ng, Ta đang mang
nhữ ng bứ c tườ ng trên mình. Ngườ i chồ ng và ngườ i vợ , trong toà n bộ
cuộ c đờ i, họ liên tụ c nó i bằ ng ngô n ngữ mậ t mã thô ng qua hai bứ c
tườ ng, mà nó đượ c hiểu mộ t cá ch tình cờ , và khi nó khô ng đượ c hiểu
vậy thì nó sẽ khô ng đượ c hiểu. Ngườ i ta và con trai cũ ng nó i chuyện,
nhữ ng ngườ i bạ n cũ ng nó i chuyện thô ng qua nhữ ng bứ c tườ ng. Họ gõ
để nó i mộ t cá i gì đó và ngườ i khá c cũ ng hiểu mộ t cá i gì đó . Anh ta gõ
trong sợ hã i và họ hiểu mộ t cá i gì đó ở phía khá c. Nhưng họ đã quên
mộ t điều rằ ng cả hai ‘Ta’ và ‘mày’ là từ thự c dụ ng mà khô ng phả i là sự
thậ t. Chú ng đượ c sử dụ ng, nhưng chú ng khô ng phả i là sự thậ t.
Chính vì vậy mà ở thờ i điểm chú ng ta bắ t đầ u tìm kiếm ‘Ta’, chú ng ta
sẽ nhậ n ra rằ ng, ‘Ta’ khô ng đượ c tìm ra ở bấ t kỳ nơi đâ u. Khô ng có nơi
nà o đượ c tìm thấy. Giố ng như ngườ i tên là Krishna, nếu ô ng ta đi và o
chính mình để tìm kiếm Krishna, vậy thì ô ng ta tìm ra Krishna ở mộ t nơi
nà o đó chă ng? Cá i nhã n đó đượ c dá n bên ngoà i cá i thù ng. Nếu bạ n tìm
kiếm bên trong, bạ n sẽ khô ng tìm thấy nó ở bấ t kỳ nơi đâ u. ‘Ta’ cũ ng
khô ng có ở bên trong. Chú ng là nhữ ng từ thiết thự c, là sự sá ng tạ o củ a
ngô n ngữ nhưng lạ i khô ng quan trọ ng. Cho đến câ u kinh thứ bảy, ngườ i
tìm kiếm khô ng bị cả n trở bở i chú ng, thự c tế chú ng cò n có ích cho họ ,
bở i vì đến câ u kinh thứ bảy họ xuấ t hiện chỉ vớ i việc tìm kiếm cá i ‘Ta’.
Quyền nă ng cho cá i ‘Ta’, an lạ c cho cá i ‘Ta’, tự do cho cá i ‘Ta’, thầ n thá nh
cho cá i ‘Ta’, họ xuấ t hiện để tìm kiếm nhữ ng điều này cho đến câ u kinh
thứ bảy. Cho đến câ u kinh thứ bảy thì ‘Ta’ là thiết thự c nhưng khô ng
phả i là sự thậ t. Sau câ u kinh thứ bảy, cá i ‘Ta’ bắ t đầ u trở thà nh rà o cả n,
bây giờ tá c dụ ng củ a nó đã trở nên vô dụ ng. Ở câ u kinh thứ tá m, ngô n
ngữ mậ t mã phả i bị phá vỡ . Sẽ có bệnh tậ t khi bạ n phá vỡ nó ở câ u kinh
thứ tá m, bở i vì chú ng ta đã là m mọ i thứ cho cá i ‘Ta’ này, chú ng ta số ng
cho cá i ‘Ta’ này, chú ng ta chết cho cá i ‘Ta’ này, ai biết chú ng ta rấ t nhiều
lầ n chỉ vì cá i ‘Ta’ này.
Mộ t fakir đến Trung Hoa từ Ấ n Độ . Tên củ a ô ng ấy là Bồ Đề Đạ t Ma.
Hoà ng đế Trung Hoa đã chà o đó n ô ng ấy. Trên đườ ng và o hoà ng cung, vị
hoà ng đế tìm thấy cơ hộ i củ a mình và nó i, “Ta đang rấ t lo â u phiền nã o,
hãy nó i cho ta mộ t số biện phá p”. Bồ Đề Đạ t Ma nó i, “Ngà i hãy đến và o
lú c ba giờ sá ng mai và tô i sẽ là m cho ngà i bình ổ n trở lạ i”. Vị hoà ng đế
đã hỏ i câ u hỏ i đó vớ i nhiều fakir và họ đã đưa ra rấ t nhiều giả i phá p
khá c nhau, nhưng con ngườ i này có vẻ rấ t kỳ lạ . Ô ng ta nó i, “Hãy đến
và o sá ng mai lú c ba giờ và tô i sẽ là m cho ngà i bình ổ n, thanh thả n”.
Hoà ng đế cũ ng cò n nghi ngờ rằ ng vấ n đề này khô ng thể giả i quyết mộ t
cá ch quá dễ dà ng. Ô ng ta đã bị phiền nã o trong cả cuộ c đờ i mình, đã thử
rấ t nhiều phương phá p nhưng vẫ n khô ng đạ t đượ c sự bình an, thanh
thả n. Ô ng ta nó i lạ i vớ i Bồ Đề Đạ t Ma, “Có lẽ ô ng khô ng biết khó khă n
g ạ ạ g g
củ a ta. Bấ t kỳ sự già u có nà o ta cầ n thì ta đã đạ t đượ c, nhưng ta vẫ n
khô ng tìm đượ c sự bình an, thanh thả n. Bấ t kỳ sự ă n kiêng nà o mà fakir
đã nó i ta đều thự c hiện, nhưng ta khô ng thể tìm đượ c sự thanh thả n cho
mình. Ta đã cho xây nhữ ng ngô i đền, nhưng ta vẫ n khô ng tìm đượ c sự
bình an, thanh thả n. Bấ t kỳ nhữ ng việc gì tố t đượ c khuyên là cầ n phả i
là m thì ta đã là m vớ i nỗ lự c gấ p đô i, nhưng ta khô ng thể tìm đượ c sự
bình an, thanh thả n”.
Fakir nó i, “Đừ ng nó i thêm nữ a, ngày mai ngày đến và o lú c ba giờ sá ng,
tô i sẽ là m cho ngà i thanh thả n, bình an”. Hoà ng đế cả m thấy bố i rố i. Ô ng
ta nghĩ, đượ c rồ i mình sẽ đến và o lú c ba giờ sá ng. Bấy giờ , ô ng ta cò n
cả m thấy việc đến vớ i con ngườ i đó là nên hay khô ng nên. Ô ng ta đi
xuố ng nhữ ng bậ c thang củ a ngô i đền mà Bồ Đề Đạ t Ma nghỉ ở đó , khi
ô ng ta vừ a bướ c xuố ng bậ c cuố i cù ng thì Bồ Đề Đạ t Ma hét to, “Xin nghe
đây, hãy mang cá i ‘Ta’ cù ng ngà i, nếu khô ng tô i sẽ là m cho ai trở nên
thanh thả n đây”. Hoà ng đế nghĩ, “Thậ t là điên khù ng hơn!” Ô ng ta cò n
nghĩ, khi mình đến vậy thì tấ t nhiên cá i “Ta” sẽ cù ng mình. Bồ Đề Đạ t Ma
nó i, “Xin ngà i hãy nhớ mang nó đi cù ng, đừ ng để nó ở nhà”. Trong đêm,
vị hoà ng đế nghĩ rấ t nhiều về việc nên đến đó hay khô ng, nhưng nhà
vua chưa bao giờ đố i mặ t vớ i con ngườ i nó i là sẽ là m cho mình cả m
thấy thanh thả n, bình an.
Và o buổ i sá ng, tậ p trung hết can đả m, hoà ng đế ra đi và o lú c ba giờ .
Ô ng ta bắ t đầ u leo lên bậ c thang. Thậ m chí khi ô ng ta chưa tớ i bậ c thứ
nhấ t, Bồ Đề Đạ t Ma đã nó i, “Ngà i có mang theo cá i ‘Ta’ củ a ngà i đến
khô ng?” Vũ đế nó i, “Tạ i sao ô ng lạ i chọ c ta, khi ta đến thì vấ n đề mang
cá i ‘Ta’ đi cù ng nghĩa là gì?” Bồ Đề Đạ t Ma nó i, “Tô i yêu cầ u mộ t cá ch tế
nhị - tô i đang ở đây và tô i có thể nhìn thấy điều đó nhưng bây giờ cá i
‘Ta’ vẫ n khô ng cù ng tô i. Chính vì vậy mà tô i hỏ i ngà i có mang nó theo
cù ng hay khô ng, nếu khô ng tô i sẽ là m cho ai thanh thả n đây?” Vũ đế
khô ng thể hiểu Bồ Đề Đạ t Ma vừ a nó i điều gì. Sau đó Bồ Đề Đạ t Ma lạ i
nó i, “Thô i đượ c, bây giờ ngà i đã có mặ t. Và ngà i nó i rằ ng, ngà i đã mang
theo nó cù ng ngà i, vậy thì xin ngà i hãy ngồ i xuố ng. Hãy nhắ m mắ t và tìm
kiếm cá i ‘Ta’ củ a mình, nó ở đâ u, hãy giữ lấy nó và đưa nó cho tô i để tô i
có thể là m cho nó thanh thả n”.
Hoà ng đế nó i vớ i Bồ Đề Đạ t Ma, “Đêm qua ta đã nghĩ rằ ng ta khô ng
nên đi. Ô ng đang nó i nhữ ng điều gì vậy? Có phả i cá i ‘Ta’ là mộ t cá i gì đó
có thể cầ m giữ và trao nó cho ô ng?” liền đó Bồ Đề Đạ t Ma nó i, “Thô i
đượ c, nếu ngà i khô ng thể trao cho nó cho tô i vậy thì ít nhấ t ngà i có thể
giữ nó bên trong ngà i đượ c khô ng?” Hoà ng đế nó i, “Ta chưa bao giờ thử
điều đó”. Bồ Đề Đạ t Ma nó i, “Vậy thì hãy thử điều đó”. Hoà ng đế đang
ngồ i đó vớ i đô i mắ t nhắ m và Bồ Đề Đạ t Ma ngồ i trướ c mặ t ô ng ta vớ i
cây gậy lớ n trong tay.
Hoà ng đế cũ ng cả m thấy sợ hã i. Đó là buổ i đêm, trờ i đang cò n tố i, ô ng
ta đến mộ t mình vớ i sự tin tưở ng và o vị tu sĩ. Ai biết ô ng ta sẽ dự định
là m gì? Bồ Đề Đạ t Ma thỉnh thoả ng cử độ ng đầ u mình cù ng cây gậy và
nó i, “Hãy tìm kiếm, đừ ng bỏ sá t bấ t kỳ ngó c ngá ch nà o. Bấ t kỳ nơi nà o
y g ỳ g g ỳ
ngà i tìm thấy thì hãy chộ p lấy nó”. Mộ t nử a giờ trô i qua, ba phầ n tư giờ
trô i qua, mộ t giờ trô i qua, hai giờ đã trô i qua và vị hoà ng đế đã bị lạ c ở
đâ u đó ! Khi mặ t trờ i bắ t đầ u mọ c. Bồ Đề Đạ t Ma nó i, “Bây giờ tô i phả i đi
tắ m và là m mộ t số việc khá c? Ngà i đã khô ng có khả nă ng nắ m giữ nó
cho đến tậ n bây giờ sao?” Hoà ng đế mở mắ t và phủ phụ c dướ i châ n Bồ
Đề Đạ t Ma. Ô ng ta nó i, “Ta khô ng bao giờ chú ý rằ ng có mộ t cá i gì đó
như là cá i ‘Ta’ bên trong. Khi nhìn, ta khô ng tìm thấy nó ở đâ u cả . Ta đã
nhìn và o mọ i ngó c ngá ch. Ta đã nhìn mọ i nơi, nhưng cá i ‘Ta’ vẫ n khô ng
đượ c tìm thấy ở đâ u cả”.
Liền đó Bồ Đề Đạ t Ma nó i, “Bây giờ tô i phả i tạ o ra sự thanh thả n, bình
an cho ai? Tô i ngồ i đây vớ i cây gậy trong tay đã ba giờ ”. Hoà ng đế nó i,
“Bây giờ đã trở nên tĩnh lặ ng, bở i vì khi cá i ‘Ta’ khô ng có đó , vậy thì sự
phiền nã o nà o cò n có thể có đó ? Ba giơ qua là nhữ ng giờ phú t yên lặ ng
củ a ta. Khi ta bắ t đầ u tìm kiếm, khi ta bắ t đầ u trở nên nhậ n biết rằ ng ta
đã khô ng đạ t đượ c thì mộ t cá i gì đó tiếp tụ c trở nên yên lặ ng. Bây giờ có
thể nó i, ta bị phiền nã o là điều khô ng đú ng. Chính cá i ‘Ta’ là sự phiền
nã o. Bồ Đề Đạ t Ma nó i, “Ngà i hãy đi và nhậ n biết cá i ‘Ta’ trong tương lai,
đừ ng dính và o nó lầ n nữ a”.
Vũ đế đã viết trên ngô i mộ củ a mình rằ ng, ta đã nghe nhữ ng câ u nó i
củ a cá c sannyasin và cá c thá nh, ta đã nghe hà ng nghìn kinh sá ch, nhưng
ta khô ng thể nắ m đượ c bí mậ t. Sau khi đến vớ i fakir kỳ lạ đó , ta đã nhìn
và o bên trong và tấ t cả mọ i bí mậ t đã trở nên sá ng tỏ . Khô ng có cá i ‘Ta’
nà o đã đượ c là m cho yên lặ ng. Khô ng có cá i ‘Ta’ nà o phả i đượ c là m cho
tinh khiết. Khô ng có cá i ‘Ta’ nà o phả i đấ u tranh và chinh phụ c. Khô ng có
cá i ‘Ta’ nà o cho Thượ ng đế và sự chứ ng ngộ phả i đượ c tìm ra. Khô ng có
cá i ‘Ta’ nà o ở đó .
Câ u kinh thứ tá m là câ u kinh củ a việc tìm kiếm cá i ‘Ta’ và sau đó là
mấ t cá i ‘Ta’ đó . Tạ i thờ i điểm khi cá i ‘Ta’ biến mấ t thì mọ i thứ đạ t đượ c.
Cá i ‘Ta’ có nghĩa là chú ng ta cầ m giữ mộ t cá i gì đó chố ng lạ i mọ i ngườ i.
Nếu chú ng ta nó i ‘Ta’ mộ t cá ch đú ng đắ n, vậy thì cá i ‘Ta’ có nghĩa là sự
khá ng cự .
Chú ng ta cầ m giữ cá i ‘Ta’ này chố ng lạ i mọ i ngườ i, trong sự thù hằ n
vớ i mọ i ngườ i. Chú ng ta đã bỏ rơi mọ i ngườ i và cầ m giữ cá i ‘Ta’ này. Cá i
‘Ta’ này giố ng như nhữ ng đườ ng biên củ a cá c quố c gia - Ấ n Độ và
Pakistan. Nếu chú ng ta tìm kiếm, vậy thì khô ng có đườ ng biên mà ở đó
Ấ n Độ kết thú c và Pakistan bắ t đầ u... Nhữ ng đườ ng biên này khô ng có ở
bấ t kỳ nơi đâ u. Hãy lên cao và nếu bạ n nhìn từ trên cao thì sẽ khô ng có
Ấ n Độ , khô ng Pakistan, khô ng Trung Quố c, khô ng Nhậ t Bả n. Khô ng có
đườ ng biên. Nếu có mộ t ngườ i nà o đó trên sao Hỏ a và nhìn thẳ ng về
trá i đấ t thì anh ta sẽ có khả nă ng nhìn thấy đườ ng biên nà o khô ng?
Khi Yuri Gagarin bay và o vũ trụ lầ n đầ u tiên, câ u đượ c phá t ra từ
miệng ô ng ta là “Trá i đấ t củ a tô i”, “Đấ t mẹ củ a tô i”. Nhìn xuố ng từ trên
cao như vậy thì toà n bộ thế giớ i đã trở thà nh mộ t, toà n bộ quả đấ t đã
trở thà nh mộ t. Từ mà ô ng ta đã nó i là , “Trá i đấ t củ a tô i! Đấ t mẹ củ a tô i!”
Khi ô ng ta trở về, chính quyền Matxcơva đã hỏ i ô ng ta, “Tạ i sao ô ng
Ô
g q y g ạ g
khô ng nó i, ‘Nướ c Nga củ a tô i’?” Ô ng ta nó i, “Từ độ cao đó khô ng nướ c
Nga nà o đượ c giữ nguyên. Tấ t cả mọ i đườ ng biên đều biến mấ t!”
Cũ ng tương tự như vậy, khi mộ t ngườ i nà o đó đi và o bầ u trờ i bên
trong, đườ ng biên củ a ‘Ta’ và ‘Ngươi’ biến mấ t. Chú ng chỉ là nhữ ng
đườ ng biên thự c tế vẽ trên bả n đồ . Giố ng như că n nhà củ a tô i đượ c tạ o
ra đườ ng biên giả , cá i ‘Ta’ củ a tô i cũ ng tạ o ra đườ ng biên giả đó . Giố ng
như đấ t nướ c củ a tô i tạ o ra đườ ng biên giả , cá i ‘Ta’ củ a tô i cũ ng tạ o ra
đườ ng biên giả . Nhưng sự giả dố i này sẽ chỉ hiệu lự c cho đến câ u kinh
thứ bảy mà khô ng thể sau câ u kinh thứ bảy. Nếu bạ n muố n đi bộ trên
mặ t đấ t, nếu bạ n muố n đi bộ trên đườ ng châ n trờ i, vậy thì nướ c Nga, Ấ n
Độ , Pakistan sẽ đi bộ , nhưng nếu bạ n muố n tạ o ra chuyến bay thẳ ng
đứ ng, vậy thì nướ c Nga, Ấ n Độ sẽ biến mấ t. Con ngườ i muố n vươn cao
hơn trong bầ u trờ i nộ i tạ i thì cá i ‘Ta’ củ a họ và ‘Ngươi’ đều bị viến mấ t,
và khi cá i ‘Ta’ và ‘Ngươi’ cù ng biến mấ t thì nhữ ng gì đượ c giữ lạ i, phầ n
cò n lạ i là đấ ng linh thiêng. Đây là câ u kinh thứ tá m.
Câ u kinh thứ tá m là mộ t vấ n đề rấ t nhỏ , tô i sẽ kết thú c bà i nó i chuyện
củ a tô i sau khi nó i vớ i cá c bạ n về vấ n đề đó .
Câ u kinh đầ u tiên mà tô i đã nó i là nă ng lượ ng số ng. Câ u kinh thứ chín
là củ a Yoga. Cá i chết cò n là nă ng lượ ng. Cá i chết cũ ng là nă ng lượ ng.
Khô ng phả i chỉ có cuộ c số ng là nă ng lượ ng, cá i chết cũ ng là nă ng lượ ng.
Khô ng phả i chỉ có cuộ c số ng là số ng, cá i chết cũ ng số ng. Và khô ng phả i
chỉ có cuộ c số ng là đá ng để yêu thích mà cá i chết cũ ng rấ t đẹp. Khô ng
phả i cuộ c số ng cũ ng đá ng để chà o mừ ng mà cá i chết cũ ng cầ n ô cử a mở
rộ ng. Mộ t ngườ i nà o đó khô ng chấ p nhậ n cá i chết sẽ vẫ n để cá i chết
tướ c đi cuộ c số ng. Và con ngườ i chấ p nhậ n cá i chết sẽ đượ c quyền tớ i
cuộ c số ng tố i thượ ng.
Chết cũ ng là nă ng lượ ng, chết cũ ng là linh thiêng, chết cũ ng là Thượ ng
đế. Đó là câ u kinh tố i thượ ng củ a Yoga. Đó là câ u kinh cuố i cù ng. Con
ngườ i sẽ có khả nă ng nhìn thấy cá i chết giố ng như nhìn thấy cuộ c số ng;
nó là như thế, đó chỉ là vấ n đề củ a việc nhìn thấy. Sau câ u kinh thứ tá m,
thì việc nhìn thấy là có thể. Và o cá i ngày mà bạ n biết rằ ng khô ng có cá i
‘Ta’ thì ngày đó bạ n sẽ biết cá i chết củ a ai? Chết như thế nà o? Ai sẽ chết?
ai có thể chết? cho đến khi con ngườ i nó i rằ ng Ta sẽ khô ng chết, Ta sẽ
bấ t tử , linh hồ n ta là bấ t tử , cho đến khi ấy, họ hiểu rằ ng tấ t cả nhữ ng
chuyện đó chỉ là nhữ ng gì họ đã nghe. Khi mộ t ngườ i nà o đó nó i rằ ng
khô ng có cá i ‘Ta’ và nhữ ng gì có đó là thầ n thá nh, vậy thì hiểu rằ ng đó là
mộ t cá i gì đó . Ta muố n trở nên bâ t tử nhưng ta khô ng có đó . Con ngườ i
muố n trở nên bấ t tử thì sẽ khô ng có đó , con ngườ i là bấ t tử thì chú ng ta
khô ng biết gì về họ .
Tạ i thờ i điểm hấ p hố i củ a Ramakrishna, việc Ramakrishna sẽ ra đi đã
đượ c biết trướ c đó ba ngày. Cho nên vợ ô ng ấy, Sharda trở nên rấ t lo
lắ ng và thấ t vọ ng. Ramakrishna hỏ i bà ấy, “Tạ i sao bà khó c? Bở i vì là con
ngườ i thì sẽ khô ng chết. Bà đã yêu cơ thể này như là tô i hoặ c bà yêu con
ngườ i khô ng chết đó ?” Sharda nó i, “Tô i yêu ngườ i khô ng chết đó”.
Ramakrishna nó i, “Vậy thì hãy bỏ rơi sự lo lắ ng đi. Để rồ i khi ô ng ta
ậy y ự g g
khô ng chết, đừ n gber gẫy nhữ ng vò ng đeo củ a bà”. Chỉ có mộ t gó a phụ ở
Ấ n Độ khô ng bẻ gẫy vò ng đeo củ a mình sau khi chồ ng bà chết. Sau đó
Ramakrishna chết. Mọ i ngườ i khó c ló c và rên la nhưng Shadra khô ng
đồ ng ý bẻ vỡ nhữ ng vò ng đeo củ a mình. Bà ấy vẫ n giữ nguyên mình
luô n luô n là như vậy. Mọ i ngườ i nó i, “Bà đang là m gì vậy? Ramakrishna
đã chết”. Bà ấy nó i, “Con ngườ i đã chết dã khô ng từ ng ở đó , và con
ngườ i ở đó thì vẫ n có đó”. Nhữ ng vò ng đeo này vẫ n ở trong hồ i ứ c.
Sharda vẫ n giữ nguyên là cô dâ u thậ m chí sau khi Ramakrishna chết. Bà
ấy chưa bao giờ nó i rằ ng Ramakrishna chết và bấ t kỳ khi nà o có mộ t
ngườ i nà o đó hỏ i, hẳ n bà ấy sẽ nó i, “Cơ thể đó đã trở nên mệt mỏ i và
kiệt sứ c, ngườ i đó đã chỉ thay đổ i y phụ c”. Thự c tế, chỉ có y phụ c là thay
đổ i, chỉ có cá ch ă n mặ c là thay đổ i.
Và o ngày mà bạ n biết đượ c điều này - bạ n sẽ biết ở câ u kinh thứ tá m
rằ ng Ta khô ng có đó , vậy thì ai sẽ chết? vậy thì cá i chết ở đâ u? Khô ng có
cá ch nà o để chết. Nếu mộ t ngườ i nà o đó chém bằ ng thanh gươm, vậy
thì ai sẽ bị chém? Ngườ i đó chỉ có thể chém “Ta”, cò n ai khá c nữ a? Khi
khô ng có “Ta”, vậy thì khô ng có ai để bị chém. Nhữ ng gì mà Krishna nó i
vớ i Arjuna rằ ng khô ng có ai chết và khô ng có ai giết - ý nghĩa củ a nó chỉ
là sự nhấ n mạ nh, rằ ng sẽ khô ng có ai. Nhữ ng cá i bó ng đượ c nhìn thấy
trở nên nhỏ và lớ n tù y theo mặ t trờ i mọ c hay lặ n. Chú ng khô ng có đó ,
chú ng trở nên nhỏ và lớ n tù y thuộ c và o bó ng mặ t trờ i.
Gibran đã viết câ u chuyện rằ ng có mộ t con cá o đi ra ngoà i tìm mồ i.
Mặ t trờ i đã thứ c giấ c và đang ở phía sau nó . Bó ng củ a con cá o đổ dà i
như cá i cây lớ n. Con cá o nghĩ, hô m nay mình sẽ cầ n nhiều thứ c ă n hơn.
Con cá o khô ng có gương để nhìn cơ thể mình, nó chỉ có cá i bó ng củ a
chính mình. Thậ m chí trong gương cũ ng chỉ có cá i bó ng là đượ c nhìn
thấy, cò n gì khá c nữ a? mộ t ngườ i đang đứ ng sau cá i gương, điều đó
đượ c nó i đến bở i nhữ ng ngườ i biết rằ ng anh ta cũ ng chỉ là cá i bó ng. Con
cá o đã nhìn thấy cá i bó ng củ a mình, cá i bó ng dà i như nhữ ng cá i cây. Nó
nghĩ trong đầ u, “Điều này thậ t khó khă n. Hô m nay mình sẽ phả i tìm
nhiều thứ c ă n hơn. Mình phả i cầ n ít nhấ t là mộ t con lạ c đà”. Nó tìm kiếm
khắ p nơi cho đến lú c mặ t trờ i lặ n. Lú c đó cá i bó ng co và o và trở nên nhỏ
lạ i. Con cá o nhìn xuố ng và nó i, “Ta quá đó i. Thậ m chí nếu bây giờ ta tìm
thấy mộ t cá i gì đó nhỏ thì ta cũ ng ă n”. Cá i bó ng đã co nhỏ hơn. Nó trở
nên quá nhỏ . Nhưng con cá o đó vẫ n tin rằ ng cá i bó ng là chính nó .
Chú ng ta gọ i cơ thể là gì, trong khía cạ nh rấ t sâ u xa thì nó khô ng lớ n
hơn cá i bó ng. Cá i bó ng bị cụ thể hó a. Cá i bó ng trở thà nh rõ rà ng bở i mậ t
độ nă ng lượ ng hạ t. Cá i bó ng đến và đi. Nhưng cá i ‘Ta’ vẫ n cò n giữ
nguyên ở đó , vẫ n cò n cho đến khi có sự nhậ n dạ ng củ a cá i bó ng đó .
Câ u kinh thứ chín là , chết cũ ng là cuộ c số ng, cá i chết cũ ng là nă ng
lượ ng, cá i chết cũ ng là linh thiêng. Con ngườ i biết đến cá i chết như là
điều linh thiêng thì đạ t đượ c chứ ng ngộ . Chứ ng ngộ có nghĩa, khô ng có
cá i chết đố i vớ i con ngườ i như vậy. Chứ ng ngộ có nghĩa cá i chết đó ở nơi
khô ng có cá i chết.
Tô i đã nó i vớ i bạ n về chín câ u kinh củ a Yoga. Chín câ u kinh này có thể
nó i trong mườ i hai phương diện khá c nhau, có thể nó i theo mườ i hai
cá ch khá c nhau. Tô i đã chỉ nó i trong mộ t cá ch. Chín câ u kinh này có thể
nó i trong mườ i hai cá ch khá c nhau. Và khi bạ n nhâ n mườ i hai vớ i chín
thì sẽ trở thà nh mộ t tră m lẻ tá m. Malas vớ i mộ t tră m lẻ tá m trà ng hạ t
mà bạ n đã nhìn thấy trên cổ củ a sannyasin, đó khô ng là gì ngoà i ý nghĩa
biểu tượ ng củ a chín câ u kinh này đượ c nó i theo mườ i hai cá ch. Và dướ i
mộ t tră m lẻ tá m trà ng hạ t này, bạ n cũ ng đã nhìn thấy phầ n thứ mộ t
tră m lẻ chín mà nó đượ c biết đến như là sumeru. Bấ t kỳ ai bắ t đầ u từ
bấ t kỳ đâ u củ a mộ t tră m lẻ tá m cá ch này cũ ng sẽ đạ t tớ i cù ng điều tố i
thượ ng đó . Tô i nó i vớ i bạ n về chín câ u kinh này củ a Yoga chỉ theo mộ t
cá ch. Chú ng có thể đượ c nó i theo mườ i hai cá ch mà nó tạ o ra mộ t tră m
lẻ tá m phương phá p củ a thiền. Mộ t phương phá p củ a thiền đượ c phá t
triển từ mỗ i câ u kinh. Nhưng con ngườ i từ bấ t kỳ đâ u thì họ cũ ng dứ t
khoá t đạ t tớ i cù ng mộ t chố n. Thậ m chí nếu có mộ t ngườ i nà o đó khô ng
bắ t đầ u từ bấ t kỳ đâ u, vậy thì, bấ t kỳ nơi đâ u ngườ i đó đứ ng cũ ng cù ng
nơi chố n. Sự khá c nhau duy nhấ t là ngườ i đó khô ng biết mình đang
đứ ng ở đâ u.
Tô i đã nghe về mộ t fakir rằ ng ô ng ta hay nằ m trên đườ ng hà nh hương.
Nhữ ng ngườ i hà nh hương thườ ng leo lên đỉnh nú i. Họ nó i vớ i vị fakir,
“Ô ng thườ ng leo lên đó và nằ m ở đó , khô ng phả i ô ng lên đó để hà nh
hương sao?”, cho nên vị fakir nó i, “Nơi nà o mà cá c bạ n sẽ đến thì tô i đã
ở đó”. Thế rồ i khi trở về, mộ t ngườ i nà o đó hỏ i ô ng ta, “Ô ng sẽ nằ m ở
đây hay trèo lên và tiếp tụ c hà nh trình?” Vị fakir nó i, “Cá c bạ n đến từ
nơi đâ u thì tô i ở đó”. Nhữ ng ngườ i hà nh hương hẳ n khô ng thể hiểu và đi
xa khỏ i nơi đó .
Cá i ngày mà bạ n biết sau cuộ c hà nh trình, bạ n sẽ nhậ n thấy điều đó
thậ t hà i hướ c. Nhữ ng bậ c thầy Zen nó i rằ ng, khi bạ n biết bạ n sẽ thấy
điều đó thậ t hà i hướ c. Nhữ ng bậ c thầy Zen có câ u nó i rằ ng, “Khi bạ n
biết, vậy thì ngoạ i trừ việc cườ i trong khi uố ng chén trà , khô ng có gì
đượ c giữ lạ i”. Khi mộ t ngườ i nà o đó hỏ i Rinzai, “Đây là cá i gì? đó là kiểu
nó i gì vậy, chú ng tô i đã nghe rằ ng, khi ô ng đạ t chứ ng ngộ , ngoạ i trừ việc
cườ i và nhấ m nhá p chén trà , khô ng cò n gì đượ c giữ lạ i?” Rinzai nó i,
‘Thự c sự khô ng có gì đượ c giữ lạ i, bở i vì khi bạ n biết, lú c đó bạ n cũ ng
cò n nhậ n ra rằ ng tô i luô n luô n là như vậy. Nhữ ng gì tô i đã tìm ra thì tô i
đã có rồ i và nhữ ng gì tô i đã tìm kiếm, tô i chưa bao giờ mấ t nó . Nhưng
bạ n vẫ n phả i tạ o ra hà nh trình lâ u dà i đó”.
Mộ t câ u chuyện ngắ n và tô i sẽ kết thú c bà i nó i chuyện củ a mình.
Tô i đã nghe, chỉ trướ c khi chết, mộ t nhà tỷ phú đã trở nên nhậ n biết
rằ ng ô ng ta chưa bao giờ trả i nghiệm niềm phú c lạ c. Ô ng ta hẳ n là ngườ i
may mắ n. Mộ t số ngườ i trở nên nhậ n biết chỉ sau khi chết. Ô ng ta đã
nhậ n biết trướ c khi chết rằ ng mình chưa bao giờ trả i nghiệm niềm phú c
lạ c. Cá i chết đã rấ t gầ n. Nhữ ng nhà chiêm tinh nó i, “Khô ng cò n nhiều
ngày, hãy khẩ n trương”. Ô ng ta nó i, “Tô i đã vộ i vã suố t cả cuộ c đờ i mình
nhưng vẫ n khô ng tìm thấy phú c lạ c? Bây giờ tô i có tiền để mua điều đó .
g g yp ạ yg
Tô i sẵ n sà ng mua nó bằ ng mọ i giá”. Nhữ ng nhà chiêm tinh nó i, “Điều gì
chú ng tô i khô ng biết. Chú ng tô i chỉ có thể nó i, ô ng phả i khẩ n trương bở i
vì cá i chết quá gầ n kề. Và nếu ô ng biết vậy thì hãy nó i để chú ng tô i cù ng
biết, chú ng tô i cũ ng sẽ phả i vộ i vã bở i vì cá i chết đang đến gầ n”. Ô ng ta
nó i, “Tô i nên tìm kiếm ở đâ u?” Họ nó i, “Chú ng tô i khô ng biết. Ô ng hãy
tìm kiếm nó , bấ t kỳ nơi đâ u, hãy tìm kiếm nó”.
Ô ng ta trèo lên con ngự a nhanh nhấ t củ a mình. Ô ng ta đã mang kim
cương, đồ trang sứ c trị giá mườ i triệu rupi lên lưng ngự a và phi đến cá c
là ng mạ c, ở mỗ i nơi dừ ng châ n ô ng ta đều hét lên, “Nếu ai cho tô i cá i
nhìn thoá ng qua về niềm phú c lạ c thì tô i sẽ dâ ng tặ ng ngườ i dó tấ t cả
củ a cả i này”.
Thế rồ i ô ng ta đến mộ t ngô i là ng, nơi đó có mộ t vị Sufi. Mọ i ngườ i
trong là ng nó i, “Ô ng đã đến đú ng chỗ . Trong là ng có mộ t ngườ i đà n ô ng
giả i quyết đượ c nhữ ng vấ n đề ngớ ngẩ n này”. Ô ng ta nó i, “Nhữ ng vấ n đề
ngớ ngẩ n!” Dâ n là ng nó i, “Chú ng tô i cò n biết mộ t số vấ n đề vớ vẩ n trong
nhó m củ a ô ng ta. Có mộ t vấ n đề mà chú ng tô i biết, nó rấ t vớ vẩ n vì
khô ng có ai có thể mua cá i nhìn thoá ng qua về phú c lạ c bằ ng tiền, phú c
lạ c giá trị hơn rấ t nhiều. Nhưng ô ng vẫ n tớ i, ô ng đã đú ng. Ô ng đã đến
đú ng chỗ . Có con ngườ i đó ở ngô i là ng này”.
Con ngườ i đó đã tìm kiếm điều đó . Dâ n là ng mang nhà tỷ phú tớ i chỗ
ô ng ta. Vị Sufi đó là Nasrudin, ô ng ta đang ngồ i dướ i gố c cây. Mặ t trờ i
đang lặ n. Dâ n là ng nó i, “Đây là con ngườ i đó”. Nhà tỷ phú đặ t cá i tú i
chứ a đầy và ng bạ c, kim cương quý giá xuố ng và nó i, “Tô i sẵ n sà ng dâ ng
tặ ng tấ t cả nhữ ng thứ này. Cá i này trị giá hà ng mườ i triệu rupi. Tô i
muố n có cá i nhìn thoá ng qua về phú c lạ c”. Vị Sufi nhìn ô ng ta từ đầ u đến
châ n. Ô ng ta nó i, “Ô ng muố n cá i nhìn thậ t sự ?” nhà tỷ phú nó i, “Đú ng,
cá i nhìn thoá ng qua thự c sự ”. Ô ng ta chỉ có thể thố t ra như vậy khi vị
Sufi chộ p lấy cá i tú i và bỏ chạy. Trong khoả nh khắ c đó , con ngườ i già u
có đứ ng câ m lặ ng như trờ i trồ ng, sau đó mớ i thấ t thầ n la lên, “Tô i đang
bị hạ i, tô i chết mấ t thô i!”. Nhưng sau đó vị Sufi đã chạy biến và o bó ng
đêm. Dâ n là ng biết vị Sufi đó , ô ng ta hẳ n sẽ là m mộ t cá i gì đó ngu ngố c.
Họ nó i, “Tô i đã nó i vớ i ô ng ngay từ đầ u rằ ng, đây là con ngườ i có thể trả
lờ i nhữ ng câ u hỏ i ngu xuẩ n”. Ngườ i già u có nó i, “Đây là câ u trả lờ i sao!
Hãy bắ t lấy hắ n ta!” Mọ i ngườ i chạy. Ngườ i già u cũ ng chạy. Cả là ng biết
vị Sufi đó . Ô ng ta bắ t đầ u trố n trá nh họ bằ ng cá ch chạy qua nhữ ng con
hẻm. Cả là ng thứ c dậy. Ô ng ta trố n bằ ng cá ch đá nh thứ c cả là ng dậy. Thế
là cả là ng cù ng chạy. Sau đó ô ng ta chạy đến nơi có con ngự a đang đứ ng
dướ i gố c cây. Ô ng ta bỏ cá i tú i xuố ng nơi mà nhà tỷ phú đã xá ch nó lên,
sau đó ô ng ta ra đứ ng dướ i gố c cây. Ngườ i già u có cũ ng tớ i đó trong
trạ ng thá i tứ c giậ n, ô ng ta thở hổ n hển, mồ hô i đầ m đìa. Ô ng ta nhìn
thấy cá i tú i và nhặ t nó lên, ô ng ta ô m lấy nó và nó i vớ i thầ n thá nh, “Con
vô cù ng cá m ơn ngườ i!” liền đó vị Sufi nó i sau gố c cây, “Ô ng đã nhậ n
đượ c cá i nhìn thoá ng qua chưa?” Ngườ i già u có nó i, “Có , tô i đã nhậ n ra
nó . Tô i đã nếm trả i niềm phú c lạ c lớ n lao”. Vị Sufi nó i, “Vậy thì bây giờ
ô ng hãy lên ngự a và biến đi”.
g y gự
Điều chú ng ta sở hữ u, cho đến khi chú ng ta bị mấ t nó mà chú ng ta
khô ng biết. Toà n bộ hà nh trình củ a thế giớ i này là bỏ lỡ mộ t cá i gì đó
mà chú ng ta phả i đạ t đượ c. Nhữ ng gì chú ng ta đã có , chú ng ta khô ng
nhậ n biết nó cho đến khi chú ng ta mấ t nó . Chú ng ta đã bỏ lỡ nó , chú ng
ta sẽ phả i tìm kiếm nó . Cá i ngày mà chú ng ta tìm ra nó , lú c đó ngoạ i trừ
việc cườ i và nhấ m nhá p chén trà thì sẽ khô ng cò n gì đượ c giữ lạ i.
Ở Trung Hoa, khi ba vị thá nh đạ t đượ c chứ ng ngộ , họ bắ t đầ u đi lang
thang trong là ng và cườ i đù a thoả i má i. Bấ t kỳ khi nà o mộ t ngườ i nà o
đó hỏ i, họ chỉ cườ i. Mộ t ngườ i cườ i, hai ngườ i cườ i, cả ba ngườ i cù ng
cườ i, và trậ n cườ i lan tỏ a ra khắ p là ng, sau đó mọ i ngườ i tậ p trung ở cá c
ngả giao lộ để cườ i. Mọ i ngườ i hỏ i họ rằ ng tạ i sao họ lạ i cườ i, họ chỉ
nhìn nhau và cườ i. Thế rồ i là n só ng cườ i lan tỏ a mọ i nơi. Ba con ngườ i
đó trở nên nổ i tiếng toà n Trung Hoa như là “Ba vị thá nh cườ i”. Trướ c
khi hấ p hố i, họ để lạ i mả nh giấy vớ i nhữ ng dò ng chữ , “Chú ng tô i tự cườ i
chính mình, bở i vì nhữ ng gì chú ng tô i tìm kiếm thì chú ng tô i đã có ,
chú ng tô i cườ i cá c bạ n, bở i vì nhữ ng gì cá c bạ n tìm kiếm thì cá c bạ n đã
có rồ i”.
Chín câ u kinh tô i đã nó i vớ i cá c bạ n trong bố n ngày này. Khô ng phả i để
kiến thứ c củ a cá c bạ n tă ng lên. Khô ng phả i để cá c bạ n có thể hiểu biết
nhiều hơn. Cá c bạ n đã là nhữ ng ngườ i rấ t hiểu biết, tấ t cả cá c bạ n. Sẽ
khô ng đạ t đượ c gì bằ ng việc thêm bấ t kỳ điều gì và o sự hiểu biết này
trong rấ t nhiều cuộ c đờ i. Tô i đã nó i nhữ ng câ u kinh này vớ i cá c bạ n,
khô ng phả i để gia tă ng kiến thứ c cho cá c bạ n, mà để lấy kiến thứ c ra
khỏ i cá c bạ n. Tô i đã khô ng nó i nhữ ng câ u kinh này để cá c bạ n có thể có
mộ t và i họ c thuyết và trở nên phụ thuộ c và o chú ng. Cá c bạ n đã từ ng có
nhiều họ c thuyết và nhiều kinh sá ch mà cá c bạ n bị phụ thuộ c và o, nếu
cá c bạ n đã thoá t khỏ i nhữ ng thứ đó , vậy thì cá c bạ n đã đượ c cứ u thoá t.
Tấ t cả cá c họ c thuyết, tấ t cả cá c kinh sá ch, tấ t cả cá c câ u chữ trở thà nh
gá nh nặ ng trong đầ u bạ n và bạ n bị chìm ngậ p trong chú ng.
Toi đã nó i nhữ ng điều này để bạ n trở nên khô ng phụ thuộ c và o chú ng.
Tô i đã nó i nhữ ng điều này vớ i bạ n sao cho bạ n nhậ n biết sự bấ t lự c củ a
mình. Tô i đã nó i nhữ ng điều này vớ i bạ n khô ng phả i vì tô i nghĩ bạ n có
thể hiểu bằ ng việc tô i nó i chú ng cho bạ n, tô i hoà n toà n khô ng nghĩ như
vậy. Toi đã khô ng là m nhữ ng điều ngu ngố c như vậy. Nếu bạ n có khả
nă ng hiểu chỉ bở i việc tô i nó i vậy thì điều đó hẳ n sẽ là rấ t dễ dà ng, mộ t
ngườ i nà o đó hẳ n đã là m cho bạ n hiểu. Cho đến bây giờ , có lẽ toà n bộ
nhâ n loạ i đã trở nên nhậ n biết. Nhưng Đứ c Phậ t đã trở nên mệt mỏ i và
ra đi, Krishna đã trở nên mệt mỏ i và ra đi, Jesus đã trở nên mệt mỏ i và
ra đi, Mahavira đã trở nên mệt mỏ i và ra đi, và sự ngu dố t củ a nhâ n loạ i
khô ng cả i thiện đượ c mộ t phâ n nà o. Chính vì vậy mà tô i nghĩ, hiện nay
sẽ khô ng có bấ t kỳ điều gì xuấ t hiện bở i tri thứ c.
Osho là nhà huyền mô n đã viếng thă m trá i đấ t từ ngày 11 thá ng 12
nă m 1931 tớ i ngày 19 thá ng 01 nă m 1990. Ô ng đã giớ i thiệu cá ch tiếp
cậ n cá ch mạ ng, hợ p nhấ t và tuyệt đố i quả quyết về thiền và tự -phá t
triển, ô ng đã thuyết giả ng rằ ng chứ ng ngộ khô ng phả i là mộ t cá i gì đó
đạ t đượ c, mà nó chỉ đơn giả n là trạ ng thá i tự nhiên củ a chú ng ta. Cá ch
tiếp cậ n khô ng lưỡ ng cự c củ a ô ng đã chỉ cho chú ng ta con đườ ng tuyệt
vờ i và mã nh liệt nhấ t để số ng và phá t triển thô ng qua tình yêu, vui
mừ ng lễ hộ i và sự chấ p nhậ n sâ u sắ c về mình và ngườ i khá c.
Osho đã chia sẻ quan điểm về sự biểu lộ củ a “Con đườ ng mớ i”, nhữ ng
ngườ i đương thờ i đã bắ t rễ sâ u và o bả n nă ng linh thiêng củ a mình,
nhữ ng ngườ i đồ ng thờ i trả i nghiệm và đắ m say hưở ng thụ cuộ c số ng
trong thế giớ i hiện đạ i. Nhữ ng thuyết giả ng củ a Osho đượ c truyền đạ t
thô ng qua nhữ ng buổ i nó i chuyện trong nhiều giờ , ngày nay nhữ ng
thuyết giả ng đó đượ c ghi lạ i trong hà ng tră m cuố n sá ch, và đượ c dịch ra
nhiều thứ tiếng trên khắ p thế giớ i. Để hỗ trợ cho hà nh trình chuyển hó a,
Osho đã phá t triển nhữ ng kỹ thuậ t thiền mớ i đầy sứ c mạ nh, nhữ ng kỹ
thuậ t này đượ c thiết kế đặ c biệt cho con ngườ i hiện đạ i, nhữ ng ngườ i
đang phả i số ng và là m việc trong nhữ ng điều kiện că ng thẳ ng, bấ t an, kỹ
thuậ t thiền đó đượ c gọ i là Thiền độ ng.

Hiện nay cô ng việc củ a Osho đượ c biết đến và đượ c thự c hà nh trên
khắ p thế giớ i, thậ m chí cò n nhiều hơn khi ô ng cò n trong thâ n thể. Trướ c
khi rờ i thâ n thể mình mộ t nă m, Osho nó i, “Tô i tin tưở ng tuyệt đố i và o
tồ n tạ i. Nhữ ng ngườ i quan tâ m đến cô ng việc củ a tô i sẽ giương cao
ngọ n đuố c, nhưng khô ng có bấ t kỳ á p đặ t nà o và o bấ t kỳ ai, cho dù là á p
đặ t bở i thanh gươm hoặ c bá nh mì. Tô i vẫ n giữ nguyên là nguồ n cả m
hứ ng cho ngườ i củ a tô i và đó là điều mà hầ u hết sannyasin sẽ cả m
nhậ n”.

[1] Bhagwan là ‘đấng linh thiêng’, Osho được biết đến như là Bhagwan Shree Rajneesh giữa
những năm 1970 và 1980, khi ông đổi tên mình.

Thư Viện Sá ch
www.thuviensach.net

You might also like