Giới thiệu đánh giá về nội dung và nghệ thuật của một tác phẩm truyện • Nêu được tên tru Yêu cầu yện , tên tác giả ; khái được giá trị nội dung và quát nghệ thuật của tác phẩm • Trình bày được c ác nhận định , đánh giá phẩm 1 cách thuyết ph về tác ục ; nêu luận điểm rõ ràng , phối hợp linh hoạ t phương tiện ngôn ng và phi ngôn ngữ , làm n ữ ổi bật được nội dung thuyêt trình Đề bài :Trình bày một bài nghị luận phân tích đánh giá một tác phẩm truyện Viết về truyện ngắn : ‘Chiếc lá cuối cùng’ của nhà văn O.Henry Bài làm Có chặng đường dài gồ ghề khúc khuỷu với biết bao hố sâu bất ngờ . Con đường ấy chưa bao giờ trải hoa hồng cho những ngườ bộ hành . Nhưng mặc dù vậy , ngườ nào cũng muốn chinh phục hết quãng đường đó . Bởi phía cuối con đường là một vườn quả ngọt . Và con đường ấy mang tên ‘cuộc đời’ . Vậy sống ntn để thực hiện trọn ha chữ cuộc đời ? Truyện ngắn ‘Chiếc lá cuối cùng’ của nhà văn O.Henry sẽ làm sáng tỏ vấn đề này . Nhà văn sẽ cho ta thấy sự quyết tâm sống còn để thực hiện trọng vẹn cuộc đời qua nhân vật Josy , Berman và Sue Câu chuyện vết về cuộc sống của 3 nhân vật Sue , Johnsyvà Cụ Behrman Sue , Johnsy là hai nữ họa sĩ trẻ sống trong một khu nhà trọ. Cụ Behrman là một họa sĩ già cũng sống ở đó, cả đờicụ khao khát vẽ được một kiệt tác nhưng chưa thực hiện được.Mùa đông năm ấy, Johnsy bị bệnh sưng phổi rất nặng. Bệnh tật khiến cô tuyệt vọng và nghĩ rằng khi chiếc lá thường xuân cuối cùng rụng xuống là sẽ là lúc cô lìa đời.Sue vô cùng lo lắng và hết lòng chạy chữa cho bạn nhưng vô ích,Johnsy vẫn bi quan như vậy. Cô gái tội nghiệp âm thầm đếm từng chiếc lá thường xuân.Biết được ý nghĩ điên rồ đó của Johnsy, cụ Behrman ban đầu mắng um lên nhưng sau đó lại âm thầm thức suốt đêm mưa gió bão bùng để vẽ chiếc lá thường xuân. Chiếc lá cuối cùng giống như thật. Nó đã không rụng trong đêm bão lớn khiến Johnsy suy nghĩ lại, cô hi vọng và muốn được sống, được sáng tạo. Johnsy từ cõi chết trở về nhưng cụ Behrman lại chết vì bệnh sưng phổi sau đêm sáng tạo kiệt tác chiếc lá cuối cùng để cứu Johnsy. Sue lặng lẽ đến bên Johnsy báo cho bạn về cái chết của cụ Behrman và bí mật của chiếc lá cuối cùng. O.henry đã xây dựng 1 cốt truyện rất đơn giản . Nhân vật trong truyện chỉ xoay quanh 3 nhân vật Sue , Josy , cụ Berman . Tất cả đều là những ngườ nghệ sĩ đầy nhiệt huyết nhưng cuộc sống khá khó khăn . Mặc dù vậy đâu đó trong họ vẫn cháy lên niềm đam mê nghệ thuật Thời gian diẽn ra câu chuyện được tóm tắt ngắn gọn trong những ngày tưởng chừng như cuối đời của Josy . Lời thoại truyện đi theo xu hướng ngắn gọn , xúc tích , dễ hiểu . Không gian được đặt ở một xóm nghèo trong thị trấn nhỏ của thành phố New York . Tác giả đã thu hút người đọc bằng những tình huống gay go những bước ngoặt bất ngờ . Tính chất bất ngờ đó như khúc tàu nối đuôi nhau mà xuất hiện trước đôi mắt thán phục của người đọc truyện . Và câu chuyện kết thúc trước sự ngỡ ngàng người chết là cụ Berman và cô gái yếu đuối phút ban đầu biến mất thay vào đó là một Josy đầy mạnh mẽ dũng cảm chống chọi với cơn bão bệnh tật. "Chiếc lá cuối cùng" được kể theo ngôi thứ 3.Câu chuyện diễn ra 1 cách khách quan trước mắt độc giả. Người kể chuyện hình như không đưa ra bất cứ nhận xét, bình luận gì về diễn biến của câu chuyện. Tất cả được độc giả suy ngẫm sau khi câu chuyện kết thúc Truyện cũng có một cái kết viên mãn . Josy đã vật dậy chính mình tin tưởng vào cuộc sống,muốn dùng sức mình để cống hiến , dùng đôi tay để vẽ nên cuộc đời , sống như thể không có ngày mai . Và cụ Berman cũng đã làm nên được một kiệt tác giống như ước nguyện của mình đồng thời cũng đã giúp Josy một phần rất lớn trong những ngày cuối đời của cô . Từ kết thúc đó mà chủ đề câu chuyện được thể hiện một cách rõ ràng :" cuộc đời như một bức tranh không màu chúng ta sống mang theo sứ mệnh là tô vẽ nó ". Với kết thúc như vậy , O.Henry đã chứng tỏ mình là một nhà kể chuyện bậc thầy qua câu chuyện này Trong câu chuyện này O.Henry đã nhấn mạnh vấn đề sống còn . Có thể phụ nhận rằng sống chết không do chúng ta quyết định nhưng diễn biến của sự sống thì ta có thể xoay chuyển nó bằng bất cứ hành động ,suy nghĩ nào của mình . Cuộc sống sẽ mang đến ta hoa thơm quả ngọt hay không là nằm ở bản thân chúng ta . Trong truyện Josy đã tìm đến cái đau đớn ăn mòn mình nhung thực sự nó không nên xảy ra với một người trẻ như cô và người mang sứ mệnh như thiên thần đang giúp cô chữa lành vết thương to lớn đó là nhân vật cụ Berman . Ông trời không bất công với ai cả vì thế hãy sống để có ngày mai chứ không phải sống vì ngày hôm nay . Tác phẩm đã lay động hàng triệu trái tim độc giả bởi sự muốn sống của Josy . Và sự cho đi đầy ý nghĩa của nhân vật cụ Berman . Câu chuyện đã giúp bạn đọc sẽ cảm nhận và có niềm tin hơn với cuộc sống thực tại thông qua một cuốn tiểu thuyết Rất nhân văn này. Và cuốn sách phần nào thể hiện rõ ràng sự liên kết giữa sách và cuộc sống, không phải dùng để giải trí mà để người đọc tìm được sự an yên, sự tin tưởng vào cuộc đời và có thêm sức sống hơn. Và hơn hết tác phẩm này cho em thấy rõ sự sống của con người làđáng quý biết bao, chiếc lá vẫn tồn tại, vẫn tươi xanh mặc cho bao nhiêu giông bão vùi dập. Dư âm của người đọc và sự sinh tồn của chiếc lá thường xuân có thể coi là sợi dây mà tác giả tạo ra để kết nối conngười và con người và chất trường tồn của tác phẩm chính là sự sinh tồn không bao giờ mất của chiếc lá cuối cùng để cho bạn đọc sẽ mạnh mẽ hơn và yêu cuộc sống hơn, trân trọng cuộc đời và vươn lên nghịch cảnh.