Professional Documents
Culture Documents
FILE 20220221 153436 Triet123
FILE 20220221 153436 Triet123
nhiên là vô tận.”
Ph. Ăngghen viết: “Vận động, hiểu theo nghĩa chung nhất,
tức được hiểu là một phương thức tồn tại của vật chất, là
một thuộc tính cố hữu của vật chất, - thì bao gồm tất cả
mọi sự thay đổi và mọi quá trình diễn ra trong vũ trụ, kể
từ sự thay đổi vị trí đơn giản cho đến tư duy”.
Ph. Ăngghen khẳng định: “Các hình thức và các dạng
khác nhau của vật chất chỉ có thể nhận thức được thông
qua vận động; thuộc tính của vật thể chỉ bộc lộ qua vận Friedrich Engels
Ph. Ăngghen viết: “Vận động trong không gian vũ trụ, vận động cơ học
của các vật thể tương đối nhỏ trên một thiên thể riêng biệt, chấn động
phân tử dưới hình thức nhiệt, dòng điện, dòng từ phổ, phân giải và hợp
chất hóa học, sự sống hữu cơ cho đến cái sản phẩm cao nhất của nó là tư
duy”.
“Vận động riêng biệt có xu hướng chuyển thành cân bằng, vận động toàn
Friedrich Engels
bộ lại phá hoại sự cân bằng riêng biệt”.
V.I. Lênin viết: “Trong thế giới, không có gì ngoài vật chất đang vận động
và vật chất đang vận động không thể vận động ở đâu ngoài không gian và
thời gian
“Đó là một điều vô lý duy tâm rõ rệt nảy sinh ra một cách tất nhiên từ học
Vladimir Ilyich Lenin
thuyết nói rằng vật thể là những phức hợp cảm giác”.
Ph. Ăngghen kết luận: “Tính thống nhất thực sự của thế giới là ở
tính vật chất của nó, và tính vật chất này được chứng minh
không phải bằng vài ba lời lẽ khéo léo của kẻ làm trò ảo thuật,
mà bằng một sự phát triển lâu dài và khó khăn của triết học và
khoa học tự nhiên”
Friedrich Engels
C. Mác đồng thời khẳng định quan điểm duy vật biện chứng về ý thức: “ý
niệm chẳng qua chỉ là vật chất được đem chuyển vào trong đầu óc con
người và được cải biến đi ở trong đó".
Karl Marx
C. Mác và Ph. Ăngghen khẳng định: “con người cũng có cả “ý thức” nữa. Song đó không
phải là một ý thức bẩm sinh sinh ra đã là ý thức “thuần túy”... Do đó ngay từ đầu, ý thức
đã là một sản phẩm xã hội, và vẫn là như vậy chừng nào con người còn tồn tại”.
Ph. Ăngghen đã chỉ rõ những động
lực xã hội trực tiếp thúc đẩy sự ra
đời của ý thức: “Trước hết là lao
động; sau lao động và đồng thời với
lao động là ngôn ngữ; đó là hai sức
kích thích chủ yếu đã ảnh hưởng đến
bộ óc của con vượn, làm cho bộ óc
đó dần dần biến chuyển thành bộ óc
con người”. Ph. Ăngghen đã khẳng định: “Nhưng
cùng với su phát triển của bàn tay thì
từng bước một đầu óc cũng phát triển, ý
thức xuất hiện, trước hết là về những
điều kiện của các kết quả có ích thực tiễn
và về sau,... là về những quy luật tự
nhiên chi phối các kết quả có ích đó”.
Ph. Ăngghen viết: “Đem so sánh con người với các
loài vật, người ta sẽ thấy rõ rằng ngôn ngữ bắt nguồn
từ lao động và cùng phát triển với lao động, đó là
cách giải thích duy nhất đúng về nguồn gốc của ngôn
ngữ”.
Ph. Ăngghen đã từng chỉ rõ tính chất biện chứng phức
tạp của quá trình phản ánh: “Trên thực tế, bất kỳ phản
ánh nào của hệ thống thế giới vào trong tư tưởng cũng
đến bị hạn chế về mặt khách quan bởi những điều
kiện lịch sử, và về mặt chủ quan bởi những đặc điểm
Friedrich Engels
về thể chất và tinh thần của tác giả”.
Theo C. Mác, “Phương thức tồn tại của ý thức và của một
cái gì đó đối với ý thức là tri thức... Cho nên một cái gì đó
nảy sinh ra đối với ý thức, chừng nào ý thức biết cái đồ.
Karl Marx
V.I. Lênin đã viết: “Triết học hiện đại cũng có tính đảng như
triết học hai nghìn năm về trước. Những đảng phái đang đấu
tranh với nhau, về thực chất, mặc dù thực chất đó bị che
giấu bằng những nhãn hiệu mới của thủ đoạn lang băm hoặc
tính phi đảng ngu xuẩn - là chủ nghĩa duy vật và chủ nghĩa Vladimir Ilyich Lenin
duy tâm”.
Trong tác phẩm Luận cương về Phoiơbắc, C. Mác đã chỉ rõ hạn chế
của cả chủ nghĩa duy vật trực quan và chủ nghĩa duy tâm: “sự vật,
thực tại, cảm tính chỉ được nhận thức dưới hình thức khách thể, hay
hình thức trực quan, chứ không được nhận thức là hoạt động cảm
tính của con người, là thực tiễn, không được nhận thức về mặt chủ
quan. Do đó, mặt năng động được chủ nghĩa duy tâm phát triển, đối
lập với chủ nghĩa duy vật, nhưng chỉ phát triển một cách trừu tượng Karl Marx
dĩ nhiên, chủ nghĩa duy tâm không hiểu hoạt động hiện thực, cảm
tính”.
Tư tưởng biện chứng của V.I. Lênin, rằng “sự đổi lập giữa vật chất
và ý thức chỉ có ý nghĩa tuyệt đối trong những phạm vi hết sức hạn
chế: trong trường hợp này, chỉ giới hạn trong vấn đề nhận thức luận
cơ bản là thừa nhận cái gì là cái có trước và cái gì là cái có sau?
Ngoài giới hạn đó, thì không còn nghi ngờ gì nữa rằng sự đối lập
Vladimir Ilyich Lenin đó là tương đối".