NHÓM 8 - Quản lý địa giới hành chính

You might also like

Download as pptx, pdf, or txt
Download as pptx, pdf, or txt
You are on page 1of 15

KINH NGHIỆM QUẢN LÝ ĐỊA GIỚI

HÀNH CHÍNH Ở MỘT SỐ QUỐC GIA


Trước khi t ìm hiểu quản l ý địa giới
của các quốc gia chúng ta cần hiểu
quản l ý và địa giới hành chính là gì?

I. KHÁI NIỆM

Quản l ý: Là một quá trình tác động gây ảnh hưởng của chủ thể quản lý đến khách thể quản l ý
một cách hợp quy luật nhằm đạt mục ti êu chung.
Địa giới hành chính: Là đường ranh giới phân chia các đơn vị hành chính, l à cơ sở pháp l ý
phân định phạm vi trách nhiệm của bộ máy hành chính nhà nước trong việc quản lý dân cư,
đất đai , kinh tế, chính trị, văn hóa và xã hội ở địa phương.
=> Quản l ý địa giới hành chính: Là sự tác động của nhà nước l ên các đơn vị hành chính và
đường địa giới hành chính; nhằm đảm bảo sự ổn định phát triển của các đơn vị hành chính
II. PHÂN LOẠI
Các quốc gia trên thế giới có những cách quản lý địa giới hành
chính khác nhau, tùy thuộc vào lịch sử, văn hóa, chính trị, kinh
tế, địa lý, dân số, và các yếu tố khác. Tuy nhiên, có thể phân
loại các mô hình quản lý địa giới hành chính thành hai loại
chính: mô hình tập trung và mô hình phân cấp.
• Mô hình tập trung: là mô hình mà quyền lực và nguồn lực
được tập trung ở cấp trung ương, còn các đơn vị hành
chính địa phương chỉ là cơ quan thi hành của nhà nước,
hạn chế quyền tự chủ, tự quyết, và phải tuân theo chỉ đạo
của cấp trên. Một số quốc gia áp dụng mô hình này là
Trung Quốc, Pháp, Việt Nam…

• Mô hình phân cấp: là mô hình mà quyền lực và nguồn lực


được phân chia cho các đơn vị hành chính địa phương, có
quyền tự chủ, tự quyết, và chịu trách nhiệm trước cử tri
và cấp trên. Một số quốc gia áp dụng mô hình này là Anh,
Đức, Mỹ, Nhật Bản,…
III. KINH NGHIỆM CỦA MỘT SỐ QUỐC GIA TRÊN THẾ GIỚI

Mỗi mô hình có những ưu và nhược điểm riêng, không có mô hình nào là tốt
nhất cho tất cả các quốc gia. Tùy vào điều kiện cụ thể của mỗi quốc gia, có
thể lựa chọn mô hình phù hợp hoặc kết hợp các yếu tố của các mô hình khác
nhau để tạo ra một mô hình riêng biệt. Một số kinh nghiệm quản lý địa giới
hành chính ở một số quốc gia trên thế giới có thể nêu ra như sau:
• Pháp: Có hệ thống địa giới hành chính được chia t hành 4 cấp: cấp nhà nước,
cấp vùng, cấp tỉnh và cấp xã.

• Pháp áp dụng mô hình tập trung, nhưng cũng có những


cải cách để tăng cường quyền tự trị của các địa phương.
• Một số kinh nghiệm của Pháp là:
+ Duy trì những di sản văn hóa, lịch sử, tinh thần của
cộng đồng địa phương;
+ Phân chia đơn vị xã không dựa trên các tiêu chí về dân
số, địa giới hành chính hay kinh tế mà chỉ thừa nhận hiện
trạng vốn có;
+ Phân công rõ ràng nhiệm vụ và quyền hạn của các cấp
hành chính.
• Đức: Có hệ thống địa giới hành chính được chia thành 3
cấp: cấp liên bang, cấp bang và cấp huyện.
• Đức áp dụng mô hình phân cấp, trong đó các bang và
huyện có quyền tự chủ rộng rãi, có thể ban hành luật và
quy định riêng, và có nguồn thu ngân sách độc lập.
• Một số kinh nghiệm của Đức là:
+ Tạo ra sự cân bằng giữa quyền tự chủ và sự thống nhất
của quốc gia;
+ Tăng cường vai trò của các hội đồng địa phương trong
việc quyết định các vấn đề liên quan đến người dân;
+ Khuyến khích sự hợp tác giữa các địa phương để giải
quyết các vấn đề chung.
• Hàn Quốc: Có hệ thống địa giới hành chính được chia
thành 3 cấp: cấp trung ương, cấp tỉnh, và cấp huyện.
• Hàn Quốc áp dụng mô hình phân cấp, trong đó các tỉnh và
huyện có quyền tự chủ trong nhiều lĩnh vực, như giáo dục,
y tế, văn hóa, du lịch, môi trường, an ninh…
• Một số kinh nghiệm của Hàn Quốc là:
+ Thực hiện cải cách hành chính toàn diện, đồng bộ, và liên
tục;
+ Tạo ra sự cạnh tranh và hợp tác giữa các địa phương để
nâng cao năng lực phát triển;
+ Tăng cường sự tham gia của người dân và các tổ chức xã
hội trong quản lý địa phương.
• Liên Bang Nga: có hệ thống địa giới hành chính được
chia thành 3 cấp chính quyền: Chính quyền Liên bang,
chính quyền các chủ thể Liên bang và chính quyền của
các đơn vị tự quản địa phương
• Liên Bang Nga áp dụng mô hình phân cấp, trong đó
nước Nga tổ chức phân chia đơn vị hành chính lãnh thổ
phù hợp với các nguyên tắc hiến định và trao quyền tự
quản, tự chủ và tự chịu trách nhiệm cho địa phương.
• Một số kinh nghiệm của Liên Bang Nga là:
+ thừa nhận và thực thi quyền tự quản địa phương, trao
quyền tổ chức tự quản địa phương đã giúp cho bộ máy nhà
nước tinh giản, gọn nhẹ, đồng thời, việc giao lại quyền tổ
chức đời sống địa phương cho các chính quyền tự quản ở
các đơn vị tự quản đã làm cho bộ máy của các chính quyền
đó linh hoạt, chủ động, chịu trách nhiệm giải trình cao hơn
trước dân chúng địa phương và nhờ đó mà quản trị địa
phương hiệu quả hơn.
IV. KINH NGHIỆM ĐỐI VỚI VIỆT NAM

Từ kinh nghiệm quản lý địa giới hành chính ở một số quốc gia trên thế
giới có thể rút kinh nghiệm góp phần xây dựng cơ sở khoa học quản lý
địa giới hành chính ở Việt Nam:
Ở Pháp, Việt Nam có thể học hỏi những kinh nghiệm quản lý địa giới như sau:
1. Phân cấp hành chính: Thiết lập một hệ thống phân cấp hành chính hiệu quả, giúp phân phối quyền
lực và trách nhiệm một cách rõ ràng từ cấp trung ương đến cấp địa phương.
2. Tích hợp công nghệ thông tin: Sử dụng công nghệ thông tin để xây dựng hệ thống thông tin địa lý,
giúp quản lý dữ liệu một cách hiệu quả và đưa ra quyết định dựa trên thông tin chính xác.
3. Tương tác cộng đồng: Tổ chức các hoạt động tương tác với cộng đồng để lắng nghe ý kiến và thúc
đẩy sự tham gia dân chủ trong quá trình đưa ra quyết định về địa giới.
4. Quản lý tài chính địa phương: Hỗ trợ địa phương trong việc quản lý tài chính để họ có thể thực
hiện các chính sách và dự án phát triển địa phương một cách hiệu quả.
5. Hợp tác quốc tế: Tham gia vào các hình thức hợp tác quốc tế để chia sẻ kinh nghiệm và học hỏi từ
các quốc gia khác về quản lý địa giới.
6. Bảo tồn văn hóa địa phương: Chú trọng vào việc bảo tồn và phát triển văn hóa địa phương để duy
trì tính đa dạng và đặc trưng của từng khu vực.
Một số kinh nghiệm quản lý địa giới của Đức mà Việt Nam có thể học hỏi bao gồm:
1. Quản lý hiệu quả: Đức áp dụng một hệ thống quản lý hiệu quả với cơ sở hạ tầng và
dịch vụ công cộng được phát triển đồng đều trên khắp địa bàn, giúp giảm chênh lệch phát
triển giữa các vùng.
2. Hợp tác giữa các cấp quản lý: Hệ thống hợp tác giữa các cấp quản lý địa phương, khu
vực và trung ương giúp tối ưu hóa nguồn lực và định hình chiến lược phát triển toàn diện.
3. Giáo dục và đào tạo: Đức đầu tư vào giáo dục và đào tạo cán bộ quản lý địa phương để
đảm bảo chất lượng và hiệu suất cao trong quản lý.
4. Thúc đẩy nghiên cứu và đổi mới: Sự đổi mới và thúc đẩy nghiên cứu được coi trọng,
đặc biệt là trong việc áp dụng công nghệ để cải thiện quản lý địa giới.
5. Tích hợp cộng đồng: Đức thường xuyên tạo cơ hội cho sự tham gia của cộng đồng
trong quá trình đưa ra quyết định và thực hiện dự án địa phương.
Một số kinh nghiệm quản lý địa giới tại Hàn Quốc mà Việt Nam có thể học hỏi bao
gồm:
1. Phát triển kinh tế khu vực: Hàn Quốc tập trung vào phát triển kinh tế khu vực, giúp giảm
chênh lệch phát triển giữa các địa phương và tạo ra cơ hội nghề nghiệp và dịch vụ cho cộng
đồng địa phương.
2. Quản lý chất lượng không gian đô thị: Hàn Quốc chú trọng vào quản lý không gian đô thị
để tạo ra môi trường sống và làm việc an toàn, sạch sẽ, và thoải mái cho cư dân.
3. Hệ thống giáo dục và đào tạo: Đầu tư vào giáo dục và đào tạo cộng đồng để nâng cao chất
lượng cuộc sống và năng lực làm việc của cư dân.
4. Công nghệ thông tin: Sử dụng công nghệ thông tin để tối ưu hóa quản lý địa giới, cải thiện
dịch vụ công và tạo ra các giải pháp thông minh cho cộng đồng.
Liên bang Nga có một số kinh nghiệm quản lý địa giới mà Việt Nam có
thể học hỏi:
1. Hệ thống an ninh và quản lý biên giới: Nga chú trọng vào an ninh quốc gia và quản
lý biên giới, giúp duy trì trật tự và an toàn trong nước.
2. Phát triển kinh tế khu vực: Tổ chức phát triển kinh tế tại các khu vực để giảm chênh
lệch phát triển và tăng cường sức mạnh kinh tế của cả nước.
3. Quản lý nguồn lực tài chính: Sử dụng nguồn lực tài chính một cách hiệu quả và công
bằng, giúp hỗ trợ phát triển đồng đều ở các vùng khác nhau.
4. Tương tác với các quốc gia láng giềng: Xây dựng quan hệ hợp tác và ổn định với các
quốc gia láng giềng để giữ cho biên giới an toàn và duy trì ổn định khu vực.
5. Quản lý nguồn lực tự nhiên: Nga đặt sự chú ý đặc biệt vào bảo tồn và sử dụng bền
vững nguồn lực tự nhiên, đặc biệt là trong lĩnh vực năng lượng và môi trường.
THANK YOU!

You might also like